Saved Font

Trước/8Sau

Nhan Tổng, Anh Được Lắm!

Chương 5: Chẳng Có Bao Nhiêu.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Lăng Nhược Thần vỗ vai cô nói: “Được rồi! Vai chính phụ gì thì cũng như nhau miễn sao hai người chúng ta vui vẻ lắm. Cứ phấn đấu công bằng thôi”.

Nghe cô bạn của mình nói Nhan Y Bình cũng thấy có lý nên cũng không tiếp tục hỏi nữa mà chuyển sang chuyện chính: “ Vậy bây giờ chúng ta đi mua đồ để chuyển bị đi”.

Lăng Nhược Thần nhanh lấy túi xách của mình cầm theo: “Đi thôi”.

Hai người mau chóng ra chợ gần nhà mua cá,mực,tôm,…nhưng lại quên mua rau. Gần về tới nhà, Nhan Y Bình mới nhớ ra chuyện đó. Cô quay sang nói với Lăng Nhược Thần. Vốn chuyện mua rau là của Nhan Y Bình nhưng bậy giờ phải đổi lại là Lăng Nhược Thần vì khu đó Lăng Nhược Thần tức nhiên là rành đường hơn.

Lăng Nhược Thần móc chiếc chìa khóa nhà ra đưa cho Nhan Y Bình: “Đem hết đống đồ này vào nhà rồi sơ biến trước đi”

Sau khi giao việc cho Nhan Y Bình, Lăng Nhược Thần ra chỗ cửa hàng tiện lợi để mua rau và một ít đồ dùng khác. Chọn xong những món hàng ưng ý thì ra chỗ quầy tính tiền. Mở túi xách ra để lấy tiền nhưng tìm mãi không thấy tiền thì cô mới sực nhớ ra đã đưa bóp tiền cho Nhan Y Bình lúc ở chợ.

Khoảng 5 phút sau nhân viên bán hàng hết kiên nhẫn: “Xin hỏi quý khách có lấy không ạ.

“Hay là…” Lăng Nhược Thần chưa kịp nêu cách giải quyết thì có một người đàn ông mặc một cây vest đen đi lại đưa thẻ cho nhân viên bán hàng: “ Để tôi thanh toán giúp ấy”. Người nhân viên lập tức nhận lấy thẻ.

Lăng Nhược Thần hơi ngại ngùng: “ Cảm ơn anh! Hay là anh để lại địa chỉ để tôi gửi lại cho anh….”

Chưa nói xong thì người đàn ông đó chặn họng cô: “ Không cần đâu! Dù sao thì cũng chẳng có bao nhiêu”

Có lẽ anh ta vừa mới uống rượu ở quán bar cách đây không xa. Muốn chạy đến đây để yên tĩnh một mình. Hơi thở của anh có chút vương vấn của mùi rượu chắc cũng không đễn nổi uống nhiều.

Lăng Nhược Thần dùng ánh mắt dò xét người đàn ông này khá lâu. Nhân Viên bán hàng lúc này cũng tính tiền xong: “ Đồ của quý khách”

Lăng Nhược Thần nói cảm ơn nhân viên rồi quay sang cảm ơn người đàn ông đó. Để không có cảm giác ngại ngùng nữa, cô chạy thiệt nhanh ra ngoài.

Trước/8Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cửu Dương Võ Thần