Saved Font

Trước/10Sau

Nhật Ký Bẻ Cong Thỏ Trắng Nhỏ

Chương 7

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Kỳ thật ba tháng trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác đã đến lúc kết thúc.

Thói quen là một thứ rất đáng sợ, ngẫm lại về sau sẽ không còn được người đẹp dùng xe riêng đón đưa đi làm, lòng Chu Thủy An thoáng qua chút khổ sở.

Thừa dịp trong tay không có nhiều công việc, cô bắt đầu lên mạng xem tin tức cho thuê phòng, sở dĩ trước đây sảng khoái đồng ý làm việc nhà cho Vân Lôi, phần lớn là vì đúng lúc hợp đồng thuê nhà đến kỳ hạn, không công bớt đi ba tháng tiền thuê nhà, Chu Thủy An không có lý nào lại cự tuyệt.

Nhưng hiện tại, nhìn thấy giá thuê nhà đắt đến kinh người, đầu của cô nện rồi nện từng cái xuống bàn, xem ra sau này chỉ có thể uống cháo loãng gặm củ cải thôi.

Lúc này, điện thoại đặt trên bàn brừ brừ rung hai lần, là tin nhắn Vân Lôi gửi tới, hỏi xem cô buổi tối muốn ăn gì không.

"Mì sợi đi." Trong khoảng thời gian này khẩu vị Chu Thủy An đều bị thịt cá của Vân Lôi làm hư, phải nhanh chóng điều chỉnh lại mới được, bằng không khi tách ra miệng biết làm sao đây chứ.

Vừa nghĩ đến "tách ra", cô lại cảm thấy đầy phiền muộn, phiền đến mức không có tâm tư nào mà làm việc, phải đi WC bài tiết cái đã.

Đều nói nhà vệ sinh là nơi tập trung tin tức bát quái, lời này một chút cũng không giả. Ngồi cầu xong Chu Thủy An còn chưa kịp mở cửa thì phía ngoài đã vang lên tiếng nói chuyện. Cẩn thận lắng nghe, hình như là mấy đồng sự bên bộ phận khác đã từng gặp qua vài lần.

Tay đặt trên nắm cửa đình lại, Chu Thủy An nghĩ, nếu bây giờ tùy tiện đi ra cắt đứt việc nói xấu người khác của họ, ít nhiều cũng có phần xấu hổ, thế là quyết định chờ mấy người này đi rồi ra ngoài sẽ tốt hơn.

Thoạt đầu, mấy người nói đều là chuyện về đồng sự Chu Thủy An không quen, tự dưng thế nào mà nói một hồi chủ đề lại dẫn đến trên người Vân Lôi.

Đồng nghiệp A hỏi: "Mấy cô thấy Vân Lôi này thế nào?"

Đồng nghiệp B đáp: "Chỉ được cái tinh tướng, ỷ vào dáng dấp có chút xinh đẹp, lỗ mũi con mắt đều sắp hướng lên trời rồi."

Chỉ có chút xinh đẹp? Thủy An cười ha hả, dù cách một cánh cửa cô cũng có thể cảm nhận được một luồng mùi chua nồng đậm.

Đồng nghiệp C tiếp lời: "Nghe bảo điều kiện nhà cô ta rất tốt đó! Đến tổng giám đốc còn không dám đắc tội nữa là."

Đồng nghiệp B đang đánh thêm phấn dừng lại, mặt khinh thường nhìn đồng nghiệp, nói: "Xì, còn ai mà không biết, loại này ấy à, hai chân một dạng là có thể không làm mà hưởng chứ sao nữa."

"Cô là nói cô ta và ông chủ á?" Đồng nghiệp A phối hợp há hốc mồm, vẻ mặt khó mà tin, "Không thể nào, tôi nghe nói ——"

Cô ta hạ giọng, xích lại gần hai người kia, thần thần bí bí nói: "Tôi nghe nói, cô ta là đồng tính luyến ái, thích nữ..."

Chu Thủy An nghe không nổi nữa, dùng sức ấn cái nút xả nước, trong nháy mắt tiếng nước ào ào kinh đến mấy người đang chuyện phiếm, mấy cô kia như chim nhỏ bị hù sợ, cầm lấy hộp phấn, son môi đặt trên bồn rửa tay cấp tốc rời khỏi phòng vệ sinh.

Cảm giác tiếng bước chân đã đi xa dần, Chu Thủy An trợn trắng mắt từ phòng trong đi ra, lầm bầm tự nhủ: "Xía, người nào đây, đã đố kỵ người ta có dáng dấp tốt, ở sau lưng nói xấu, còn ác ý phỏng đoán thiên hướng tình dục của đối phương, đúng là không có tố chất!"

Vừa mới nói xong thì nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, Chu Thủy An xoay đầu lại, thấy Vân Lôi đứng cách đó mấy bước, ánh mắt phức tạp nhìn mình.

"Lời mấy người đó là thật."

Thật thật lâu sau, ở lúc Chu Thủy An đang cảm thấy bản thân xấu hổ muốn chết, cuối cùng Vân Lôi cũng mở miệng. Nhưng mà câu này không chỉ không làm dịu bầu không khí trước mắt, trái lại còn góp phần khiến Thủy An bối rối.

"À ừm... Nữ thần à, cậu đừng buồn, đẹp cũng là một bản lãnh, thậm chí mấy cô kia vốn liếng này cũng không có, là đang ghen ghét với cậu đó, cậu hoàn toàn không cần quan tâm."

"Tôi không phải nói chuyện này."

Không phải chuyện này? Ngoại trừ nói thêm là kẻ có tiền ra, vừa rồi ba người kia còn nói —— Chu Thủy An chợt hiểu ra, bởi vậy nên giật mình, nhất thời cô quên mất thu liễm biểu cảm của mình, cặp mắt hơi trợn to mà nhìn người trước mắt, há miệng lại không phát ra tiếng, lại thêm mấy giây mới tìm về năng lực ngôn ngữ của bản thân.

"Việc kia," Khi còn đi học, nhiều ít gì Chu Thủy An cũng nghe nói qua mấy chuyện nam nam hoặc là nữ nữ ở trong trường, đối với việc này thái độ của cô là nhất quán không ủng hộ cũng không phản đối. Nhưng lúc này đây, đại mỹ nhân sớm chiều ở chung với mình lại đột nhiên nói cho cô rằng cô ấy thích con gái, việc này hơi hơi để cô bị đả kích đôi chút —— rốt cuộc là mình đầu gỗ đến mức nào đây chứ, gộp cả ba tháng lại cũng không biết rõ sở thích của bạn cùng phòng, thật sự là quá, thất, bại mà! (giờ mới biết mình đầu gỗ à :v)

"Mình từng nghe là, người bình thường đại đa số là song tính luyến, chẳng qua là do áp lực của dư luận nên mới khiến cho bản thân không thể không thiên về việc yêu khác phái nhiều hơn thôi. Nữ thần, đừng để ý ánh mắt người khác làm gì, cứ làm tốt là chính mình là được."

"Cậu thật sự nghĩ như vậy?"

Chu Thủy An dùng sức gật đầu, sợ đối phương không nhìn ra thành ý của cô.

"Như thế thì," Vân Lôi bước lên trước một bước, vững vàng nhìn thẳng vào mắt Thủy An, gằn từng chữ nói: "Nếu như tôi nói, người tôi thích là cậu..."

Trước/10Sau

Theo Dõi Bình Luận