Saved Font

Trước/26Sau

Nhìn Mặt Lão Nương Có Giống Quan Tâm Không?

Chương 15: Sự Ngượng Ngùng Của Lão Nương Đây

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương 15: Sự ngượng ngùng của lão nương đây

Đường Tiểu Giai nhịp nhịp ngón tay lên mặt bàn của vị đại nhân nào đó.

“ Đường Tiểu Giai, cô mà gõ nữa là tôi gõ cô luôn đấy. Mà cô nhìn cái mặt mình xem? Tôi ăn cơm nuốt không trôi là vì cái mặt cô đấy “

“ Tôi mang cơm đến cho anh để anh đả kích tôi như thế à? “

“ Rõ ràng đây là nghĩa vụ của cô “

" Đây rõ ràng là anh giở trò suy thoái đạo đức để ép tôi làm thì có! “

“ Tôi không ngại giở cái trò suy thoái đạo đức đó ngay tại đâu “

Ai đó bỗng chốc lặng im…

Lại bực mình nghĩ đến sáng hôm qua lúc cô về nhà, mẹ cô hăm hở đứng đón cô từ trước cổng rồi kéo cô vào nhà. Còn tưởng là mẹ sẽ hỏi mấy câu đại loại như ‘’ Tại sao khuya thế không về “ hay là “ đi đâu cả đêm? “ làm cô chuẩn bị sẵn sàng mấy câu qua loa để lý do lý trấu với mẹ, ai biết được mẹ cô nhẹ nhàng hỏi: “ Cố thiếu gia hôm qua có mạnh quá không con? Có làm gì quá đáng với con không “

Tiểu Giai cô oanh oanh liệt liệt sặc một ngụm nước.

“ Uầy con không sao chứ? Để Cố thiếu gia thấy con thế này thì xót lắm “

Không đâu, chắc chắn hắn sẽ hoan hỉ đốt pháo ăn mừng…

“ Tính khi nào hai đứa kết hôn? “

Tiểu Giai cô choáng váng tới mức từng bước đi cũng thấy nặng nề:” Con với hắn hôm qua không có gì hết, chỉ là bạn! “

“ Được rồi, mẹ biết con gái mẹ thẹn, không sao… không có kinh nghiệm gì thì cứ đến tìm mẹ “ – mẹ cô cười e thẹn.

Tiểu Giai dứt khoát đi lên phòng của mình.

Bây giờ nhớ lại vẫn cảm thấy nó rất gì và này nọ.

“ Tiểu Giai! “

Còn đang căm phẫn thì Cố Khuất Dục đã kêu réo cô.

“ Gì? “

“ Cô thẩn thờ cái gì vậy? Nhớ họ Vương à? “

Tiểu Giai cau mày, chẳng hiểu sao bây giờ cái nhà họ Vương đó lại trở thành điều cấm kỵ với cô:” Nói thêm cái nữa là tôi khiến cho anh sặc cơm đấy “

Cố Khuất Dục ẩn ý nét cười sau đó lại quát mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, Tiểu Giai nhìn con mắt biến thái của anh liền đưa tay tạo thành hình chữ thập che chắn, đẩy sự đề phòng lên cực hạn:” Anh muốn làm gì tôi? “

“ Không có gì, thứ bảy tuần này sẽ là triễn lãm ra mắt sản phẩm mới, tập đoàn nhà tôi dường như có hợp tác với GSG? “

Tiểu Giai gật đầu, chuyện này cô biết rõ. Chính cô là người trực tiếp thiết kế cho GSG.

“ Tôi năm nay 27 tuổi “

Tiểu Giai không hề thấy có một sự liên qua ở đây, khóe môi giật giật. Có điềm!

“ Mẹ tôi hy vọng sau cuộc triễn lãm tôi có thể đi xem mắt. Tôi không thích lắm! “

Khóe miệng cô càng co giật. Không! Cái cốt truyện máu chó như thế không được xảy ra với cô!!!

“ Tôi hy vọng cô có thể giúp tôi hoàn thành một vỡ kịch “

Nó thật sự đến rồi!!!

“ Muốn tôi giả bạn gái anh hả? “

Dứt câu, một sự im lặng kì quái bao trùm cả căn phòng.

“ Hahahaha “

Cuối cùng sự im lặng lại chấm dứt bằng nụ cười ngặt nghẽo dị hợm của Cố Khuất Dục. Làm ơn hãy nói là cô hồ đồ đến lời nói cũng trở nên đần độn rồi đi! Năn nỉ đó!

“ Cô đúng rồi, cô có thể không? “

Tiểu Giai mạnh mẽ lau mồ hôi:” Sao phải là tôi vậy? Anh có thể thuê? “

Chỉ thấy Cố Khuất Đằng im lặng cau nhẹ mày sau đó lại giãn ra đáp:” Vì tôi thấy cô thích hợp nhất! “

“ Sẽ không đâu “- cô dè dặt trả lời

“ Thật sự thì ngoài cô ra tôi không tiếp xúc nhiều với mấy cô gái xung quanh ngoài em gái tôi ra… nên… “ – cậu nói tới đoạn này, tai ai đó liền đỏ lên một chút.

Tiểu Giai nhìn biểu tình của Cố Khuất Dục, lại nghe câu vừa rồi có gì đó khiến cô cảm thấy cô là một người đặc biệt… với anh! Phiếm má cô cũng tự dưng có chút hồng hào.

“ Giúp tôi, tôi có quà cho cô “

Quà? Cô hít một hơi thật sâu, lần này cô bán sắc là vì có quà nhé! Không phải ý khác, không phải ý khác, không phải ý khác, điều quan trọng phải nhắc lại ba lần.

“ Được, tôi nhận lời! Anh nhớ chuẩn bị quà cho tôi đấy! “

Cố Khuất Dục đờ đẫng nhìn cô một tí sau đó ho khan vài tiếng:” Tôi… tôi nhớ rồi “

Chẳng hiểu thế nào cả căn phòng lại chìm vào một sự gượng gạo nào đó.

Cuối cùng Tiểu Giai chẳng thể chịu nỗi nữa đành thu dọn nhanh mấy hộp gỗ đựng cơm rồi lập tức lủi. Cũng chẳng thèm để ý sau khi cô rời đi có người mặt đỏ tía tai đầy ngượng ngùng.

Tiểu Giai nhanh chóng trở về công ty, gương mặt không hiểu sao cứ nóng lên rồi lại nhớ đến cái buổi sáng hôm qua anh nữa thân trên trống không đè cô ra.

“ Aaaa cái tên họ Cố này! “ – Tiểu Giai bực bội cầm ly nước nốc một hơi.

“ Tiểu Giai! Cô sao thế? “

Tiểu Giai ngước mắt nhìn cô gái trước mắt, ra là đồng nghiệp của cô Lý Diêu. Cô đồng nghiệp này làm dưới trướng của cô, nom cũng rất tài năng đó nha.

“ Không có gì đâu! “

Tiểu Giai đáp rồi lại tiếp tục chìm đắm trong cái hồi ức ngại ngùng của mình, chẳng thấy nổi nụ cười đầy ý vị của Lý Diêu.

Trước/26Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Mạnh Nhất Cao Thủ Ở Đô Thị