Saved Font

Trước/30Sau

Niệm Vô Song

Chương 17: 17: Thiên Hạ Vô Song - Tgthập Tứ Lang 17

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đây là một chút tin tức cuối cùng mà tộc nhân lưu lại.

Đại tăng lữ mở bàn tay ra, phía trên có một hàng chữ nhỏ lấp lánh huỳnh quang: Gặp phải dư nghiệt Chiến Quỷ, xem ra có sáu người, cấp báo người của tộc ta trong Quất Tử hồ tăng cường đề phòng.

Đại tăng lữ mặt không chút thay đổi, dùng ngón tay xoa xoa hàng chữ kia.

Hắn chậm rãi xoay người, bỗng nhiên lại thở dài một hơi, nói: "Hiện giờ Chiến Quỷ tộc cũng học cách lén lút theo dõi, hợp lực công kích?"

Qua một lúc lâu, mấy người chậm rãi đi ra từ trong rừng cây, đều ăn mặc màu đen, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, đồng tử trên mặt mỗi người đều là màu đỏ máu, lành lạnh nhìn hắn.

Một, hai, ba, bốn...!Đại tăng lữ đếm tới đếm lui, năm con chiến quỷ, trách không được tên tộc nhân truyền tin này chết nhanh như vậy, thảm như vậy.

Tên Chiến Quỷ cầm đầu lạnh lùng nói: "Các ngươi đả thương Lệ Triêu Ương đại nhân của bộ tộc ta trước, hôm nay bọn ta muốn giết sạch hồ ly trong Quất Tử hồ, báo thù cho Lệ Triêu Ương đại nhân."

Đại tăng lữ nhịn không được bật cười, vỗ cánh tay phải của mình lắc đầu nói: "Nguyên lai là vì Lệ Triêu Ương, ta cũng tính toán với nàng ta một khoản.

Người niêm phong nàng ta trong băng đúng là ta, tay phải của ta cũng bị nàng ta chém rồi, khó khăn lắm mới nối lại được, đến bây giờ vẫn còn chưa lưu loát."

Sắc mặt các Chiến Quỷ nhất thời thay đổi, sớm nghe nói có đại tăng lữ bộ tộc Hữu Hồ, lại chưa từng nghĩ người trước mặt không chút bắt mắt này lại chính là hắn.

Bên cạnh có một tên Chiến Quỷ từ lâu nhịn không được, rút ra trường tiên bên hông, nện thẳng vào đầu của hắn.

Đại tăng lữ lùi lại một bước, bên chân lập tức bị đánh ra một cái hố to, y lắc lắc tay: "Từ từ đã, ta là người lười, các ngươi không đủ người, ta đợi chúng ta lại cùng nhau đánh."

Chiến Quỷ cầm đầu cười lạnh nói: "Ngươi có thể làm Lệ Triêu Ương đại nhân bị thương, đáy lòng chúng ta cũng không dám chậm trễ, hôm nay để ngươi cùng người yêu của ngươi đồng thời xuống hoàng tuyền."

Người yêu? Đại tăng lữ ngẩn ngơ, chỉ thấy trong núi rừng lại có hai người đi ra, một người áo đen con mắt đỏ, là chiến quỷ thứ sáu, mà trên tay hắn xách theo...!cô nương máu me đầy người kia, chính là Đàm Âm.

PS: Khúc mắc giữa Lệ Triêu Ương và đại tăng lữ được miêu tả chi tiết trong bộ《Giai Ngẫu Thiên Thành 》.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Nàng bị Chiến quỷ xách đi như cái bao tải, không hề nhúc nhích, cũng không biết là sống hay chết.

Đại tăng lữ trầm ngâm một phen, sau đó lại chậm rãi nở nụ cười: "Nàng chẳng qua chỉ là một kẻ phàm tục, Chiến Quỷ nhất tộc cũng muốn lạnh lùng hạ sát ?"

Không có ai nói chuyện, Chiến Quỷ nhất tộc xưa nay chỉ có chiến đấu, đánh không lại liền chết, tuyệt không nói nhảm nửa câu, sáu người đồng loạt vung roi dài hướng đại tăng lữ mà đánh.

Roi dài là vũ khí thường dùng nhất của Chiến Quỷ nhất tộc, bởi vì lực lượng linh hoạt mà rất lớn, sáu cây roi dài nện trên mặt đất, dường như muốn đem ngọn núi này lật tung, mặt đất nhất thời rung động một trận, bụi cỏ bay lên, che khuất tầm mắt.

Đại tăng lữ sớm đã tránh qua một bên, mắt thấy Đàm Âm bị ném xuống đất, phía sau lưng tựa hồ có một đạo vết thương còn đang chảy máu ồ ạt, y do dự một chút, đang chuẩn bị cứu nàng, sau lưng cuồng phong chợt đến, cả người y lập tức hóa thành một đoàn kim quang cấp tốc tránh ra, chỉ thấy cây trường tiên to bằng bắp chân kia vừa vặn nện xuống bên người Đàm Âm, cả người nàng bị bắn bay lên rồi ngã lăn vô số vòng trên mặt đất, một mảng lớn máu tươi rơi trên mặt đất, cũng không biết còn có thể sống được hay không.

Đáng tiếc một mỹ nhân như hoa như ngọc, trong lòng của hắn thầm than.

Vốn còn hoài nghi thân phận nàng khác thường, đối với bộ tộc Hữu Hồ chỉ sợ tồn tại lòng bất chính, không ngờ cứ như vậy chết đi, thật đáng tiếc.

Sáu cây trường tiên như có mắt, Chiến Quỷ linh mẫn quả thực khiến người ta cảm thấy sợ hãi, hắn trốn ở đâu cũng sẽ lập tức bị tìm ra.

Hắn không chút nghi ngờ nếu mình bị roi li3m một cái, nửa cái mạng nhỏ chỉ sợ cũng vứt bỏ, lần trước hắn đi đối phó Lệ Triêu Ương, Phương Thiên Họa Kích của người ta bất quá tùy tiện vung lên, tay phải của hắn liền không còn, may mắn công phu chạy trốn của hắn cao minh.

Trước/30Sau

Theo Dõi Bình Luận