Saved Font

Trước/50Sau

Nông Gia Cổ Đại

Chương 2:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nông Gia Cổ Đại - Chương 2:

Edit: Trí Tín

--------------------

Chu phụ vẫn đang hút thuốc, không nói chuyện.

Tức phụ của Chu lão đại là Lý Nhị Muội vội vàng lên tiếng: "Còn không phải sao, bởi nói tiểu cô nhà ta có phúc khí, về sau gả đến Chu gia làm thiếu nãi nãi ăn sung mặc sướng a." Nói xong lại mờ mịt nhìn thoáng qua nữ nhi đang thêu hoa dưới ánh đèn, thầm tính toán về sau nên tìm cho nữ nhi dạng nhà chồng như thế nào.

Chu tiểu muội bị nói đến đỏ bừng khuôn mặt, hờn dỗi một câu: "Đại tẩu."

"Này có cái gì mà thẹn thùng, Chu thiếu gia kia đối với tiểu cô tình thâm nghĩa trọng, tiểu cô gả qua về sau còn không phải là rớt vào vại mật hay sao." Lý Nhị Muội gả đến Chu gia nhiều năm như vậy, đối với tâm tình Chu mẫu cũng hiểu được ít nhiều, nói cho Chu mẫu cùng Chu tiểu muội đều vui mừng hớn hở.

Chu lão gia tử tuy vẫn không nói lời nào, nhưng nhìn qua ánh mắt cũng lộ ra một chút cao hứng, chu lão đại thì chỉ lo đùa nghịch sọt tre trong tay. Lý Nhị Muội liếc ánh mắt nhìn Chu lão đại hận rèn sắt không thành thép, người trượng phu này cái gì cũng tốt, chỉ là quá thành thật, lại nói những huynh đệ khác trong nhà, Chu lão tam làm ở tửu lầu trấn trên, mắt thấy sắp được cha vợ hắn nâng đỡ lên làm nhị trưởng quầy, Chu lão tứ thì đang đọc sách ở tư thục, năm nay lại đi khảo tú tài, đến khi đó trong nhà người làm trưởng quầy kẻ làm quan, nhà bọn họ vẫn phải kiếm ăn trong đất. Nàng theo bản năng bỏ qua Chu lão nhị.

Lúc này, Chu Thu mới bước vào phòng.

Một phòng người vừa mới còn hoà thuận vui vẻ, thấy hắn tới liền lặng thinh không nói, ngày thường bất hòa trừ những khi tất yếu phải chạm trán với bọn họ, người này hôm nay như thế nào lại tìm đến thượng phòng.

Chu lão nhị bỏ qua thần sắc kinh ngạc của những người khác, trực tiếp nói với Chu lão gia tử: "Cha, Diễm nương sinh khó, ta phải đi thỉnh đại phu ngay bây giờ, người mau lấy ra cho ta chút bạc."

"Cái gì!" Những người khác còn chưa kịp phản ứng, Chu mẫu đã lớn tiếng quát: "Tụi bây cho là sinh ra cục cưng hay cục vàng, còn muốn đi thỉnh đại phu, bạc trong nhà nào có còn, sinh ra một đám nha đầu, mỗi đứa đều như quỷ chết đói đầu thai, hiện tại còn muốn bạc, nằm mơ đi."

Chu Thu liếc mắt nhìn Chu mẫu một cái lại dời đi nhìn chằm chằm vào Chu lão gia tử.

Chu lão gia tử thở ra một ngụm khói thuốc: "Tức phụ ngươi thật sự rất nghiêm trọng sao?"

Chu Thu ừ một tiếng.

"Vậy thì đi đi, về phần bạc ngươi không cần phải lo lắng."

Edit: Trí Tín

Được lời khẳng định từ Chu lão gia tử, trong mắt Chu Thu lúc này mới có chút cao hứng, liền chạy vội đi thỉnh đại phu.

"Lão già chết bầm, hở cái là đi thỉnh đại phu, trong nhà đâu ra nhiều bạc như vậy, năm nay đại lang cùng lão tứ đều phải đến trường thi, còn có của hồi môn của tiểu muội nữa, thỉnh đại phu thì có ích lợi gì, còn không phải lại sinh ra một đứa nha đầu sao." Chu mẫu thấy Chu lão gia tử thật sự đồng ý, liền chửi ầm cả lên.

Chu lão gia tử đập tẩu thuốc lên giường đất nói: "Trong nhà có bao nhiêu gia sản ta với ngươi đều rõ ràng, dù gì cũng là một mạng người, tâm tư của ngươi như thế nào đừng tưởng rằng ta không biết."

Nghe xong Chu mẫu liền cứng đờ cả người: "Ta thì có cái tâm tư gì, còn không phải vì tốt cho cái nhà này hay sao!"

"Hừ, ngươi đối với lão nhị như thế nào tự ngươi biết, nhưng mà đừng quên, nó cũng là nhi tử của ta."

"Ngươi... Ngươi... Lời này của ngươi là có ý gì, ý ngươi nói ta bạc đãi hắn, trời xanh a, mệnh ta như thế nào lại khổ như thế này a, ta biết trong lòng ngươi chỉ có con hồ ly tinh kia, cả cái nhà này ngươi chỉ để mắt tới nhi tử của tiểu phụ kia sinh ra, mệnh của lão đại, lão tam, lão tứ, đại muội, tiểu muội thật là khổ a, vì nương các ngươi nên cha các ngươi đều chướng mắt các ngươi a..."

"Đủ rồi, ở trước mặt bọn nhỏ ngươi nói lung tung cái gì, cũng không sợ người ta chê cười." Chu lão gia không thể nhịn được nữa, rống lên một tiếng làm Chu mẫu sợ cứng họng.

"Cha, nương, các người có thể yên tĩnh một chút hay không, còn để cho người ta đọc sách không vậy." Chu lão tứ ngẩng khuôn mặt bất mãn nhìn đôi vợ chồng già, đứng lên phẩy tay áo bỏ ra ngoài.

Lý Nhị Muội vội khuyên vài câu rồi cũng mang theo đám người đại phòng về gian nhà ở tại đông sương. Hai gian nhà lớn và một cái tiểu gian, so với gian lồng hấp của Chu lão nhị tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Lý Nhị Muội tâm thần không yên nói với Chu lão đại: "Ngươi nói nhị thẩm có thể nào sinh ra một tên tiểu tử hay không?"

"Nhị đệ trong nhà nhiều nha đầu như vậy, lúc này cũng nên sinh ra tiểu tử a." Chu lão đại buồn buồn nói.

Edit: Trí Tín

Hết chương 2: ./

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận