Saved Font

Trước/50Sau

Nông Gia Cổ Đại

Chương 33:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nông Gia Cổ Đại - Chương 33:

Edit: Trí Tín

---------------------

Vương Diễm nghênh đón phụ tử hai người vào nhà, nhìn bộ dạng Chu lão nhị cẩn thận hỏi: "Cha bọn nhỏ, có chuyện gì sao?"

"Diễm nhi, ngươi còn nhớ rõ tháng trước ta đi làm công ở nhà Tiền địa chủ không?"

"Chính là nhà lần trước trả cho ngươi gấp đôi tiền thưởng kia sao?"

"Ân, không nghĩ tới hắn dính líu đến kiện tụng, hôm nay bị đánh cho huyết nhục mơ hồ, nhìn coi bộ không tốt..." Chu lão nhị thanh âm trầm thấp nói.

"Nha, sao lại thế! Người tốt như vậy mà." Vương Diễm che miệng không dám tin tưởng nói, ở trong lòng nàng, gia đình có thể đối xử tử tế với hạ nhân vậy chính là người tốt rồi.

"Nói là làm giả dược liệu, nhưng Tiền địa chủ tuyệt không phải là người như vậy." Chu lão nhị kiên quyết không tin.

Chu Di vẫn luôn nghĩ đến sự tình của chính mình, cũng không có nghe thấy cha mẹ hắn nói chuyện, thời điểm nửa đêm bỗng nhiên phát sốt.

Này cũng làm cho Chu lão nhị lo lắng muốn chết, tiểu hài tử phát sốt đến cháy hỏng bộ còn thiếu sao.

Chu lão nhị không còn rảnh suy nghĩ đến chuyện của Tiền địa chủ nữa, hắn vô cùng lo lắng vội đi thỉnh đại phu, rồi vẫn luôn thủ đến hừng đông, thấy Chu Di hạ sốt mới nhẹ nhàng thở ra.

"Đều do ta, không nên để Lục Lang xem mấy thứ kia, Lục Lang khẳng định là bị dọa rồi." Chu lão nhị hối hận không thôi, lúc ấy nhất thời nóng vội, vậy mà đã quên Chu Di còn nhỏ.

Vương Diễm thấy bộ dáng này của trượng phu, cũng không hề nhẫn tâm nói hắn: "Đã hạ sốt, không có việc gì."

Hai vợ chồng vẫn luôn thủ đến khi Chu Di mở to mắt, nhìn hắn uống hết một chén cháo lúc này mới yên lòng. Chu Di cũng không thể tưởng được chuyện này lại mang đến cho mình ảnh hưởng lớn đến như thế, vậy mà lại phát sốt, sức chống cự của khối tiểu thân hình này thật sự chẳng ra gì.

"Cha, bạc đâu?" Chu Di sợ lúc hắn đang phát sốt Chu lão nhị đã đem bạc giao cho thượng phòng.

"Bạc gì?" Vương Diễm khó hiểu, ngày hôm qua thời điểm hai cha con trở về sắc mặt đều không tốt, nên cho rằng xe nôi bán không thuận lợi, không kiếm ra tiền, liền không hỏi.

Edit: Trí Tín

Chu lão nhị sờ sờ đầu Chu Di: "Tiểu tham tiền." Nói xong nhìn nhìn ngoài cửa, lúc này trời mới tờ mờ sáng, sân nhà Chu gia vẫn còn là một mảnh yên tĩnh. "Diễm nhi, đi đóng cửa lại."

Vương Diễm không biết Chu lão nhị muốn làm cái gì, nhưng vẫn thuận theo đi đóng cửa.

Gian nhà bọn họ đang ở được Chu lão nhị cách thành hai phòng, một phòng cho bốn người tỷ tỷ, phòng còn lại dành cho hai vợ chồng Vương Diễm cùng Chu Di.

Lúc này các tỷ tỷ cũng còn đang ngủ, Chu lão nhị từ tối hôm qua vẫn luôn không cởi áo bông, móc ra bên trong một cái bố bao, đặt lên trên giường đất, ý bảo Vương Diễm mở ra.

"Nha!" Vương Diễm mở ra vừa thấy, không nhịn được kinh hô một tiếng, ngay sau đó che miệng lại: "Cha bọn nhỏ, đâu ra nhiều bạc như vậy?"

Chu lão nhị đắc ý nói: "Đây là từ những cái xe ta làm ra bán được đó, ta còn thu tiền đặt cọc của người ta, nếu làm ra bán hết so với số này còn nhiều hơn!"

Vương Diễm mở to hai mắt vẻ mặt không dám tin tưởng, mấy thứ đó lại có thể bán ra được nhiều tiền như vậy? Số tiền này gần bằng ba năm làm công của Chu lão nhị.

"Cha, tiền này ngươi muốn giao cho thượng phòng sao?" Chu Di bĩu môi hỏi.

Sắc mặt Chu lão nhị trầm xuống, hắn một bên tình nguyện xem những người đó ở thượng phòng là thân nhân, nhưng mà người ta lại chưa chắc nhìn trúng hắn, phòng hắn như phòng trộm, nếu đã vậy, hắn cần gì phải một lòng hướng tới.

"Liền giao hai trăm văn đi, coi như giao tiền cơm." Chu lão nhị trầm ngâm một chút nói.

"Như vậy được không? Vạn nhất thượng phòng biết chúng ta kiếm ra tiền..." Vương Diễm lo lắng nói. Quảng An huyện cách trong thôn cũng không xa lắm, đặc biệt là thời điểm họp chợ, rất nhiều người trong thôn đều sẽ đi bán chút đồ, nói không chừng đã có người nhìn thấy rồi nói lại với thượng phòng, đến khi đó còn không phải là lật trời.

"Không có việc gì, đến lúc đó bọn họ muốn nháo lên, ta phải phân rõ phải trái với bọn họ, cùng lắm thì phân gia." Chu lão nhị vẻ mặt kiên nghị.

Nghe thấy phân gia, ánh mắt Vương Diễm sáng rực lên vài phần, trời biết nàng có bao nhiêu mong muốn phân ra, cả ngày phải ở dưới mí mắt của Chu mẫu, thường xuyên bị mắng còn không nói, ăn cơm mấy đứa nữ nhi đều ăn không đủ no, nếu có thể phân ra mà nói... Càng nghĩ càng vui vẻ, mãn tâm mãn nhãn bắt đầu chờ đợi.

Chu lão nhị có quyết đoán, Chu Di tự nhiên cao hứng, nhưng mà đối với chuyện phân gia này, trong khoảng thời gian ngắn Chu Di cũng không xem trọng, không riêng gì Chu lão gia tử muốn duy trì quyền uy đại gia trưởng, còn vì Chu lão nhị có thể kiếm ra tiền, bọn họ sẽ gắt gao bắt lấy không buông tay, nếu Chu lão nhị một người quyết tâm muốn phân gia, Chu lão gia tử chụp một cái ngỗ nghịch bất hiếu cũng là chuyện dễ dàng.

Edit: Trí Tín

Hết chương 33: ./

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận