Saved
Font
Trước
/36
GO
Sau
Nồng Nhiệt Hôn
Chương 8: Mỗi Người Đều Ôm Tâm Sự Riêng
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Trình Vi Nguyệt mở to mắt ngạc nhiên, sau đó một cảm giác áy náy dâng lên, cô mím môi, ngữ khí xin lỗi: “Em không biết.”
“Không sao.” Ý cười của Triệu Hàn Trầm chân thật hơn, nói: “Cậu ấy từ nhỏ đã khó nói chuyện, không liên quan đến em.”
Châu Kinh Duy đi đến trước cửa, nghe thấy câu “phỉ báng” này.
Anh cười nhạt, ngồi đối diện hai người. Cách chiếc bàn tròn có để một cái khay lớn, ánh mắt anh nhìn Triệu Hàn Trầm đầy ẩn ý: “Tôi khó nói chuyện?"
Triệu Hàn Trầm đặt tay xuống, thuận thế chạm vào tóc đuôi ngựa của Trình Vi Nguyệt, cười đến vô hại: “Kinh Duy, không cần phải để ý, tôi chỉ là đang nói đùa thôi."
Đang nói chuyện, điện thoại trong túi áo anh vang lên.
Trình Vi Nguyệt ngồi bên cạnh anh, nhìn thấy trên màn hình có viết một chữ “Tuyết”.
Đây là lần đầu tiên Trình Vi Nguyệt nhìn thấy biểu cảm hoảng loạn bối rối xuất hiện trên mặt anh, không phải là vẻ bỡn cợt kiêu ngạo thường thấy, tàn nhẫn phong lưu, mà là thật sự hoảng loạn.
Anh không nói một lời, đột ngột đứng dậy, nhanh chóng đi ra ngoài.
Trình Vi Nguyệt nhìn bóng lưng khuất dần của anh, trong lòng nổi lên sự nghi hoặc.
Còn Châu Kinh Duy bình tĩnh như không nhìn Triệu Hàn Trầm đã đi xa, ngước mắt nhìn Trình Vi Nguyệt, nói: “Gọi là Trình tiểu thư thì quá xa lạ rồi, tôi có thể gọi em là Vi Nguyệt không?"
Trình Vi Nguyệt không ngờ tới Châu Kinh Duy lại đột nhiên nói điều này, thu hồi suy nghĩ, ngẩn người một lúc, rồi mới đáp: “Đương nhiên là được.”
Ý cười ở đáy mắt Châu Kinh Duy càng đậm hơn, cách một lớp kính, cảm giác không quá chân thật.
“Vi Nguyệt.”
Hai từ này phản phất đã được ấp ủ giữa răng môi từ rất lâu, mang theo tiếng thở dài.
Anh như vậy, Trình Vi Nguyệt nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào.
Châu Kinh Duy nhìn gương mặt cẩn trọng của cô gái trước mắt, biết cô đang bất an, lại lần nữa mở miệng, giọng nói càng nhẹ nhàng hơn, anh nói: “Theo lẽ thường, em có phải nên gọi tôi một tiếng Kinh Duy?"
Giọng nói của anh thật sự rất êm tai, âm thanh khàn khàn ưu nhã lại lười biếng, không có nửa điểm công kích, giống như trong giấc mộng đẹp đẽ.
“Kinh Duy?”
Mang theo dò thám và cảm giác chừng mực.
Ngón tay Châu Kinh Duy hơi cong, không thể nói ra được đây là tư vị gì.
Cô vừa gọi tên anh, anh liền cảm thấy xúc động vô cùng.
Có nhân viên phục vụ bê những đĩa cua vào, ánh mắt của Trình Vi Nguyệt bị thu hút, cười nói: “Chỉ còn thiếu món này thôi, Châu tiên sinh….Kinh Duy, món cua anh thích ăn này.”
Châu Kinh Duy không thích ăn.
Nhưng điều này không thể ngăn cản anh đón nhận lòng tốt của cô gái nhỏ.
Anh cười đến chọc lòng người: “Ừm, tôi thích ăn.”
Bên cạnh con cua có đặt một bộ dụng cụ tách cua màu vàng, khách đến đây ăn đều rất khắt khe, muốn ăn cua đều phải dùng cái này.
Châu Kinh Duy múc cho Trình Vi Nguyệt một bát canh, chuyển động bàn xoay xoay đến trước mặt cô, anh nhẹ giọng giải thích: “Nhìn bộ dạng lúc nãy của Triệu Hàn Trầm, chắc là có chuyện gấp, bữa tối có lẽ sẽ không quay lại, chúng ta trực tiếp ăn trước.”
Trình Vi Nguyệt nhìn mắt canh nhỏ di chuyển đến trước mặt mình, bên trên có một con hải sâm nổi lên, được đặt trong bát canh có nền màu xanh, đúng là thật đẹp.
Người đàn ông trước mắt vừa nhìn là biết không phải là dạng người biết phục vụ người khác, chính vì mặt mũi của Triệu Hàn Trầm, mới khách khí với cô như vậy.
Trình Vi Nguyệt nhận lấy bát canh nhỏ, ngữ khí ngoan ngoãn: “Cảm ơn.”
Ánh mắt Châu Kinh Duy tối sầm lại.
Anh không nói gì, chỉ đem áo khoác tây trang cởi ra, xắn tay áo sơ mi lên, sau đó bắt đầu ghẽ cua, lấy cái thìa bên cạnh nạo thịt.
Anh làm vô cùng tùy ý chậm rãi, với khuôn mặt không nhiễm chút khói lửa nhân gian, nhìn thế nào cũng giống như nâng tôn hạ quý (?)
*Bản gốc là 怎么看怎么纡尊降贵. Mình bó tay bó chân.
Trước
/36
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính
Vĩnh Hằng Thánh Vương
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I
Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy
Cô Dâu Của Trung Tá
Anh Trai VS Em Gái
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Phượng Hoàng
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Đoạn Tình (Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân Iii)
- Chương 83: Cục Diện Thay Đổi.
- Chương 82: Giao Dịch Thất Bại.
- Chương 81: Sự Thật Phơi Bày.
- Chương 80: Phá Sản?
- Chương 79: Hôn Lễ Trong Máu.
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch