Saved
Font
Trước
/1228
GO
Sau
Nữ Đế Phát Sóng Hệ Thống
Chương 200: Không phục? vậy thì nhịn! (9)
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Hàn Úc nhướng mày, chế nhạo nói: “Thế nên Hoài Du muốn Úc giúp gì đây?”
“Hắn ta không quen cậu, nếu như muốn đuổi cậu thì cậu cứ làm như không hiểu…”
Vu Mã Quân suốt ngày chạy đến nơi phong trần mua vui, thi thoảng lại đi tìm Liễu Xa để trao đổi tình cảm, lần nào cũng thích gọi Phong Cẩn đi cùng.
Bây giờ Hàn Úc đến rồi cậu có thể mượn cớ này để thoát thân.
“Cậu ấy à, cứ từ chối thẳng là được rồi. Chẳng qua là một Tứ hoàng tử không nên thân, làm gì được cậu chứ? Chết vì sĩ diện.”
Phong Cẩn cười khổ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, tính của cậu là như thế, muốn thay đổi cũng không dễ.
Đúng là Vu Mã Quân rất đáng ghét nhưng bây giờ Phong Cẩn vẫn chưa muốn lật mặt với vị Tứ hoàng tử này, cũng không cần thiết phải làm to chuyện.
“Mấy năm không gặp, tưởng cậu bái Uyên Kính tiên sinh làm thầy thì tính tình cũng phải kiềm chế lại chứ, không ngờ lại chẳng đỡ đi được tí nào. Cái tính này của cậu… khá giống với tính cách một người bạn gần đây ta mới quen, chắc có lẽ hai người sẽ hợp nhau.”
Hàn Úc nhướng mày, lộ vẻ hứng thú: “Người có thể khiến Phong Hoài Du tán thưởng như vậy chắc cũng không đến nỗi nào.” Chứ chưa nói đến chuyện tính cách gần giống với cậu ta.
“Đó là một diệu nhân.”
Phong Cẩn nhớ đến Khương Bồng Cơ, nụ cười trên môi lại rõ ràng hơn đôi chút.
Hàn Úc thấy thế rất kinh ngạc.
“Chậc, chậc, chẳng lẽ người bạn mà Hoài Du nói thực ra là một vị nương tử phong nhã tài hoa? Là hồng nhan tri kỷ của cậu? Ta thấy cậu bảo ta giúp cậu thoát khỏi Tứ hoàng tử, thực ra là vì muốn có thời gian đến thăm người bạn hồng nhan kia chứ gì?”
“Đương nhiên không phải là nương tử nào cả, cũng không phải là hồng nhan tri kỷ, là bạn bè đứng đắn nghiêm chỉnh. Văn Bân đừng suy bụng ta ra bụng người, vốn định giới thiệu cho hai người biết nhau, nhưng cậu ăn nói không biết kiềm chế thế này thì thôi vậy.”
Phong Cẩn và Hàn Úc chơi với nhau từ bé đến lớn, tình cảm của hai người như anh em, thi thoảng vẫn hay đùa giỡn thế này.
“Ôi, đừng mà, được Hoài Du tán thưởng như vậy, chắc hẳn cũng là một thanh niên tài giỏi, Úc cũng muốn làm quen.”
Lúc này, Phong Cẩn mới tha cho Hàn Úc: “Nếu như Văn Bân đến muộn chút nữa, sợ là Cẩn đã đi tìm Lan Đình rồi.”
Bất giác Hàn Úc bắt đầu nảy sinh hứng thú với vị “Lan Đình” mà Phong Cẩn nói đến.
Hàn Úc nói: “Bây giờ đến gặp cũng chưa muộn.”
Phong Cẩn hơi do dự, một lúc sau mới gật đầu nói: “Được.”
Bởi vì có thêm cả Hàn Úc nữa nên Phong Cẩn còn viết một tấm thiệp nói rõ tình huống, nếu không cứ thế mà đưa người không quen đến nhà người khác thì quá thất lễ.
Đáng tiếc là, người gác cửa Liễu phủ lại báo cho Phong Cẩn một tin, lang quân nhà bọn họ đã ra ngoài được một lúc rồi.
“Vậy… Lan Đình có nói là lúc nào về không?” Phong Cẩn hỏi.
Đối phương nghĩ một lúc rồi nói, “Lang quân chỉ nói sẽ về trước khi cửa thành đóng.”
Trước khi cửa thành đóng?
Ngẩng đầu lên nhìn trời, hiển nhiên là cậu không đợi được.
“Nếu đã như thế xin phiền ông chuyển lời với Lan Đình, nói rằng ta đã đến đây.”
Người gác cổng cung kính nói: “Không phiền ạ, Phong lang quân là bạn tốt của lang quân nhà nô, đây là việc phải làm.”
Phong Cẩn quay về xe ngựa, Hàn Úc đang nhàm chán ngồi trong xe nghịch ngọc bội đeo bên eo.
“Không ở nhà à?”
Phong Cẩn gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu đã đến đây rồi, hay là vòng đường khác đi tìm Dao Chi?”
Dao Chi?
Lại là một cái tên lạ nữa.
Phong Cẩn thấy Hoài Du lộ vẻ hoài nghi liền giải thích: “Dao Chi là bạn tốt của Cẩn, tên là Liễu Hoành, cũng là đường huynh của Lan Đình.”
Hàn Úc không khách khí nói: “Dù sao cũng đang rảnh rỗi, vậy tiện đường thì đi một chuyến.”
Thấy thái độ của Hàn Úc như thế, Phong Cẩn thầm lắc đầu cười khổ. Tính tình của Văn Bân như thế, sau này nếu gặp phải trắc trở sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
***
Mãi cho đến khi cửa thành đóng trước nửa canh giờ, Khương Bồng Cơ mới cưỡi ngựa nhàn nhã quay về Liễu phủ.
Vừa về đến nhà đã nghe tin Phong Cẩn đến tìm mình.
“Hoài Du?” Khương Bồng Cơ hỏi, “Cậu ấy có nhắn gì lại cho ta không?”
Người gác cửa nghĩ nghĩ rồi lắc đầu nói: “Phong lang quân chỉ bảo tiểu nhân nói với ngài rằng là cậu ấy đến tìm cậu, chứ không dặn dò gì thêm.”
“Thế à, ta hiểu rồi.”
Khương Bồng Cơ đã hiểu, xem ra Hoài Du chỉ đến chơi bình thường chứ cũng không gặp khó khăn gì.
“Nhưng mà…” Người gác cổng do dự nói thêm một câu.
“Sao vậy?”
Người gác cổng ấp úng nói: “Vị lang quân thường hay đi cùng Phong lang quân ấy hôm nay lại đến tìm lão gia.”
“Ngươi bảo là vị Vu Mã Quân đó hôm nay lại đến?”
Từ sau lần gặp ở Lầu Nghênh Xuân đó, tần suất Vu Mã Quân đến chơi cao đến mức đáng sợ.
Người gác cửa khó xử nói: “Đúng ạ, nghe những người khác nói…hình như vị ấy muốn xin cưới Nhị nương tử…”
Hả?
Muốn xin cưới Nhị nương tử?
Khương Bồng Cơ ngẩn ra một lúc mới nhớ ra trong Liễu phủ vẫn còn một cô em gái dòng thứ mình chưa nhìn thấy bao giờ.
Nhưng mà, cô nhóc ấy năm nay còn chưa đầy chín tuổi cơ mà?
Không đúng! Không phải là Vu Mã Quân đang định lấy Tĩnh Nhàn sao?
Tại sao lại chuyển mục tiêu sang em gái dòng thứ nhà mình rồi???
Hay là định lấy cả hai?
Đôi mắt của Khương Bồng Cơ tối sẫm lại, môi mím chặt, rõ ràng là đang không vui.
Sau khi về phủ, cô đi tìm Liễu Xa, ông đang ngồi trong thư phòng nghiêm túc đọc cái gì đó.
“Lan Đình đến rồi à.” Liễu Xa đặt quyển sách trong tay xuống bàn, trên gương mặt mệt mỏi hiện lên một nụ cười, “Lại đây ngồi cạnh cha nào.”
Khương Bồng Cơ hỏi thẳng: “Ý của phụ thân là như thế nào ạ?”
Nếu như không phải Liễu Xa cố ý dẫn dắt Vu Mã Quân thì e rằng hắn ta cũng sẽ không nghĩ đến việc Liễu phủ vẫn còn một đứa con gái dòng thứ.
Không hiểu tại sao mà cảm giác về mấy đứa em dòng thứ trong phủ lại thấp đến đáng sợ như vậy.
Chuyện này hiển nhiên là có người cố ý làm vậy.
Liễu Xa hỏi: “Cái gì?”
“Mấy người hầu đang đồn rằng, Vu Mã Quân muốn lấy Nhị muội.”
Liễu Xa cười, “Đó không phải tin đồn đâu, cha quả thật đã đồng ý rồi.
Khương Bồng Cơ: “…”
“Lan Đình, cha từng thề độc trước mộ mẹ con.” Liễu Xa nói, “Ta sẽ khiến cho những kẻ đã hại bà ấy không được sống yên ổn…”
“Nhưng mà Nhị muội…”
Liễu Xa nói đầy ẩn ý: “Cả đời này, cha chỉ có một mình mẹ con.”
Khương Bồng Cơ hiểu ra ngay lập tức.
Mấy đứa em dòng thứ trong nội viện không phải là con của Liễu Xa?
Nếu như thế thì… bất giác, cô quay sang nhìn đầu của Liễu Xa.
Cha mình mọc sừng à?
Trước
/1228
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Tự Cẩm
Boss Là Nữ Phụ
Anh Là Của Nợ Của Em
Ngài Cố Thân Mến!
Vợ Chồng Hắc Đạo
Lão Bà Đẻ Trứng
Đêm Ngày Sủng Nịnh
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Huyenshin1111
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Vợ Yêu Được Cưng Chiều Đến Tận Trời Của Chủ Tịch Mộ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Đoạn Tình (Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân Iii)
- Chương 83: Cục Diện Thay Đổi.
- Chương 82: Giao Dịch Thất Bại.
- Chương 81: Sự Thật Phơi Bày.
- Chương 80: Phá Sản?
- Chương 79: Hôn Lễ Trong Máu.
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch