Saved
Font
Trước
/1228
GO
Sau
Nữ Đế Phát Sóng Hệ Thống
Chương 63: Nhã tập hoàn thủy (3)
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Tuổi trẻ “tinh” quý?
[Lan Tàn Nhưng Ngọc Không Nát]: Phong thiếu niên à, tuổi trẻ “tinh” quý nha, “làm” nhiều hại sức khỏe lắm, bác Streamer mới là lão phịch thủ!
[Tổng Tài Bá Đạo]: (*/w*), tuổi trẻ “tinh” quý là cái gì vậy, bạn ngây thơ lắm, không hiểu cái gì hết á.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: (*/w*) úi, xấu hổ đến mức cả người bạn đều biến thành vàng này.
Phong Cẩn đỏ mặt, đè thấp giọng nói: “Lan Đình đừng vu oan người khác, Cẩn làm những chuyện đó lúc nào chứ?”
Khương Bồng Cơ lại càng khinh bỉ nhìn cậu ta, “Đi đến những nơi đó mà không làm chuyện ấy, Hoài Du có cần tìm danh y khám thử xem thế nào không?”
Phong Cẩn: “...” Đây là chính là “bùn vàng rơi vào đũng quần, không phải phân cũng là phân” trong truyền thuyết?
Ai bảo vào lầu xanh thì nhất định phải kiếm mấy cô em xinh đẹp?
Không thể vào đó yên tĩnh nghe hát, ngắm mỹ nhân múa được à?
Dường như lần nào gặp phải Khương Bồng Cơ đều chẳng có chuyện hay ho gì, Phong Cẩn có chút bực bội nhấp một ngụm trà cho đỡ tức.
Đúng lúc này, cậu ta nhìn thấy Từ Kha đang cúi đầu ngồi đằng sau lưng Khương Bồng Cơ, liền hỏi: “Vị này là?”
“Thư đồng mới của ta, tính tình tuy kiêu ngạo nhưng cũng được coi là có vài phần bản lĩnh, có lẽ sau này sẽ được trọng dụng.”
Phong Cẩn nói với vẻ kỳ quái: “Thế mà lại có thể nghe được lời đánh giá cao như thế từ miệng của Lan Đình, người này chắc hẳn là phi phàm.”
Cậu ta đã được chứng kiến cái miệng thần sầu của Khương Bồng Cơ, cũng không biết mắt của cô nàng này mọc kiểu gì, mà gần như bất kể là ai đứng trước mắt cô đều bị lột sạch bí mật. Từ Kha có thể được cô nàng này coi trọng thì đủ để nói rằng bản thân cậu ta không hề yếu kém, điều này khiến cho cậu thiếu niên trẻ tuổi bồng bột dâng lên chút tâm tư hiếu thắng, nhưng cũng quên mất một chuyện rất quan trọng - Liễu Lan Đình là nữ!
Khương Bồng Cơ uống một ngụm trà nói: “Có bất phàm mấy đi nữa thì cũng chỉ là quản sự sổ sách của ta.”
Nói thật, trà của thời đại này với trà trong tưởng tượng của cô rất khác nhau, nó bỏ thêm rất nhiều hương liệu, cái mùi vị... quả thật khó mà tả được, nhưng kỳ quái là cô uống nhiều quá dần dần cũng quen với cái mùi vị đó, thật đáng sợ.
“Lan Đình không chơi ứng đối?” Phong Cẩn mỉm cười gật đầu với vài vị lang quân, đè thấp giọng hỏi thầm Khương Bồng Cơ.
Khương Bồng Cơ nhướng mày: “Từ xưa đến nay, "dùng sở đoản của mình để tấn công sở trường của địch" không phải phong cách của ta.”
Phong Cẩn nghĩ đến sở trường của Khương Bồng Cơ xong liền yên lặng chống tay đỡ trán, cái người này không nên đến những nơi như nhã tập mới đúng?
“Nhã tập cũng có các hoạt động như cưỡi ngựa bắng cung, ném thẻ vào bình rượu... Lan Đình cũng có thể thể hiện bản lĩnh.”
Đừng nói đến cả quận Hà Gian, thậm chí ngay đến một người ở Thượng Dương như cậu cũng từng nghe danh tiếng tài tử của Liễu Xa. Liễu Lan Đình là “con trai” của ông ta thế mà lại là một kẻ “mù chữ” không hiểu văn chương từ phú... đây quả thật là chuyện ngoài dự đoán. Nhưng “thước có khi ngắn, mà tấc có khi dài”, phụ thân giỏi văn chương cũng không có nghĩa con cái cũng phải là bậc thầy của văn đàn.
“Ồ?” Khương Bồng Cơ đưa mắt liếc nhìn đám lang quân đang khoe khoang như một lũ công đang xòe đuôi, khinh thường cười nói: “Ta nghe nói cứ mỗi khi xuân về, con đực thường rất thích thể hiện dáng người và tài năng trác tuyệt của mình ra trước mặt con cái... với năng lực của bọn họ, ngồi đành đàn, hát khúc còn được, ngâm nga mấy bài từ phú sến sẩm cũng có thể. Còn về phần cưỡi ngựa bắn cung, ném thẻ thì không khỏi quá là miễn cưỡng.”
Phong Cẩn: “...”
Phong Cẩn thông minh mà chọn chuyển sang chuyện khác, để tránh việc Khương Bồng Cơ lại nói ra những câu kích thích người khác.
“Tại sao Lan Đình lại đến buổi nhã tập hôm nay?”
Khác với các buổi hội thơ, nhã tập giao lưu thơ văn bình thường, buổi nhã tập hôm nay mục đích chủ yếu là để xem mặt.
Khương Bồng Cơ nhướng mày hướng về phía sau tâm bình phong sơn thủy, giọng điệu vẫn luôn mang theo sự ấm áp như cũ: “Tĩnh Nhi cũng ở đây.”
Nếu như là người khác nghe thấy câu đó sẽ tưởng rằng là Khương Bồng Cơ nhớ vị hôn thế, nhân buổi nhã tập này đến để gặp cho vơi bớt nỗi tương tư. Nhưng Phong Cẩn không phải là người bình thường, cậu ta và Khương Bồng Cơ tuy biết nhau chưa lâu nhưng chỉ qua vài lần gặp mặt tiếp xúc ít ỏi lại có cảm giác thân quen như bạn lâu năm.
Phong Cẩn cau mày, nói bằng giọng chỉ riêng hai người mới nghe thấy: “Chẳng lẽ Ngụy phủ muốn hối hôn?”
“Có phải Hoài Du đã quên?” Khương Bồng Cơ nhướng mày, trong đôi mắt hiện lên vè đùa giỡn, “Mối hôn sự này vốn dĩ đã không được dài lâu, Tĩnh Nhi đã đến tuổi lập gia đình, đợi lễ cài trâm xong cũng nên thành hôn. Bây giờ, trong quận Hà Gian này, các lang quân có độ tuổi thích hợp lại không nhiều, chẳng lẽ không nên sớm tính đường khác sao?”
Ở thời đại viễn cổ chuyện hôn nhân luôn được đặt ra từ sớm, đợi đến tuổi mới bắt đầu tìm chưa chắc đã tìm được người vừa ý.
Biểu cảm trên gương mặt Phong Cẩn thay đổi, dường như cũng bị chính câu hỏi của mình làm cho mù mờ: “Cậu... Một chút không vui cậu cũng không có sao?”
Đáp lại Phong Cẩn là một cái trợn mắt tràn đầy sự không hài lòng của Khương Bồng Cơ.
Phong Cẩn: “...” Rõ ràng đây là một em gái mà, cậu ta lại không tự chủ được coi đối phương thành anh em.
“Nếu đã sớm biết mục đích của buổi nhã tập này, đáng nhẽ Lan Đình lại càng không nên đến mới phải.”
Cho dù cô nàng chỉ là “lang quân giả”, nhưng hành vi này của Ngụy phủ có khác gì đội mũ xanh* cho cô đâu?
*Đội mũ xanh: ý chỉ cắm sừng.
Khương Bồng Cơ nói: “Ta có trùm chăn ngủ tiếp thì có thể coi như mặt trời bên ngoài không tồn tại sao? Hơn nữa ta thật tâm thích Tĩnh Nhi, một cô gái tốt đẹp như thế nên có một nhà chồng tốt. Chủ yếu đến xem xem những lang quân mà Ngụy phủ ngắm được là cái thể loại gì, giúp Tĩnh Nhi kiểm định.”
Cho dù Ngụy Phủ có thế nào, Ngụy Tĩnh Nhàn đúng là vô tội, trong trường hợp không có xung đột thì tình yêu dành cho mỹ nhân của cô bao trùm lên tất cả.
“Vậy cậu đã nhìn ra cái gì rồi?”
Phong Cẩn vốn không thích nói xấu sau lưng người khác, nhưng hiện tại thì cậu ta đang nói ngay trước mặt người ta.
Khương Bồng Cơ không phải là Phong Cẩn, không kiêng dè mấy thứ này, mượn động tác nhấp trà mà đưa mắt nhìn về phía một người: “Tên này là đồ bị thịt chân chính, mùi hương phấn trên người hắn ta đến từ những nha hoàn khác nhau. Có lẽ là khoảng ba người, trong đó còn có một thông phòng đang mang thai, cũng được tầm năm tháng rồi.”
Mới đầu Phong Cẩn còn có thể nghiêm túc ngồi nghe, nhưng dần dần lại có cảm giác tam quan mình vỡ nát.
“Tên kia lại càng tuyệt hơn, dòm ngó vợ mới cưới của anh trai, có lẽ đêm qua cũng nằm mơ “phong lưu” không ít đâu.”
“Cái gã này thích đàn ông, không có hứng thú với phụ nữ. Nếu như lấy phải tên này, chắc phải làm quả phụ cả đời...”
“Còn về phần cái tên mặc quần áo màu hồng phấn, cài hoa kia, hắn ta là tên thích ấu dâm. Hơn nữa còn có khuynh hướng ngược đãi... Chậc chậc, hay cho cái vẻ bề ngoài đẹp đẽ kia, đáng tiếc bên trong thì dơ bẩn không chịu nổi, cô nương nào lấy phải tên này đúng là xui xẻo...”
“Còn về phần cái vị mặc áo bào màu xanh kìa, tính tình cũng coi là trung hậu, thi thoảng có hơi hồ đồ, nhưng tài đức cũng chỉ bình thường, trong nhà lại có mẹ góa mạnh mẽ, e rằng con dâu mới vào cửa sẽ bị giày vò, cũng không phải là đối tượng tốt...”
Đang nói thì lại có một vị thiếu niên mặc áo dài màu xanh nước biển thẫm bước vào, phong thái trầm tĩnh không thua gì Phong Cẩn.
Phong Cẩn cười nói: “Vậy Lan Đình nhìn xem, vị kia thì như thế nào?”
“Cái nhìn đầu tiên ấy à? Bề ngoài không tồi, nhưng đáng tiếc không phải hạng người tốt lành gì”
Khương Bồng Cơ nhấp một ngụm trà, thấm ướt cổ họng đang khô, cứ đè giọng xuống nói chuyện rất dễ bị khô cổ: “Người này thuở nhỏ mất mẹ, gia cảnh tuy rằng không tồi nhưng hắn ta lại không được coi trọng. Hơn nữa còn bị những người bên cạnh dày vò, khiến cho tính cách hắn ta càng lúc càng thiên về phía cực đoan hẹp hòi. Có điều người này thích ẩn nhẫn, là một con rắn độc biết ẩn núp... hiện tại lại không có gì ước thúc nên tính cách thật sự chắc chắn khiến cho người ta không chịu nổi.”
Trước
/1228
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Kinh Thế Y Phi, Xấu Bụng Cửu Hoàng Thúc
Truyện hay nên đọc
Trọng Sinh Chi Ôn Uyển
Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái
Đích Nữ Vô Song
Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Nữ Hoàng Làm Dáng
Chú Ơi Đừng Mà
Hãn Thê Quá Liêu Nhân
Hắc Ám Ấm Hôn
Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Rùa Con, Định Chạy?
- Chương 51: Dương Minh Cầu Xin
Trò Chơi Tình Ái
- Chương 81: Hỗn Loạn
Luận Pháo Hôi Làm Sao Trở Thành Đoàn Sủng
- Chương 98: Em Không Nợ Bất Cứ Ai Điều Gì
Hạ Tân Triều
- Chương 55
Kiếp Này Tôi Muốn Làm Người Tốt
- Chương 76: Tổ Nhỏ Của Hai Người
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch