Saved Font

Trước/71Sau

Nữ Hoàng Của Băng - Kay Hida

Chương 23_ Hiểu Lầm

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sau khi rời khỏi sân khấu, nó bỗng biến mất dạng. Hắn liền chạy khắp nơi tìm nó. Lúc này, nó đang ở trong hoa viên trường, lần đầu tiên hoa viên mở cửa chào đón mọi người nhưng chắc không ai biết nên chẳng có ai đến. Nó đi đến bên hồ ngồi xuống và đưa mắt ngắm nhìn quang cảnh xung quanh. Từ hồ nước đến vườn hoa rồi đến những cây trong vườn và nơi cuối cùng mà ánh mắt nó dừng lại chính là cái cây, nơi mà hắn đã cứu nó. Trái tim nó đã rung động tại đây. Nó chắc chắn đó là rung động bởi nó cảm nhận được sự bối rối của bản thân khi đó. Mải chăm chú vào cái cây nên nó không biết có người đang đi về phía mình

- Tôi không ngờ cô lại có một lịch sử hoành tráng như vậy đấy_Giọng nói cất lên làm nó khẽ giật mình. Nó quay đầu lại và rất bất ngờ khi thấy nhỏ Linh đang ở sau lưng mình. Nó liền lấy lại bình tĩnh và đối mặt với nhỏ Linh

- Còn nữa. Cô sẽ còn ngạc nhiên nhiều đấy_Nó mỉa mai, khinh thường câu nói của nhỏ

- Dù có bất ngờ gì tôi cũng sẽ đón nhận. Cô sẽ thua dưới chân tôi thôi. Ken sẽ quay về bên tôi_Nhỏ đó nói với vẻ mặt tràn đầy sự tự tin

- Để xem ai sẽ thắng nhé_Nó cười gian nhìn nhỏ_Cô nên nhớ hiện giờ anh ấy là bạn trai tôi

- Vậy xem anh Ken sẽ tin cô hay tin tôi_Nhỏ nhìn thấy Ken từ xa đi lại chỉ nhếch môi cười. Còn nó thì không hiểu gì cả, đang lúc ngơ ngác thì bị nhỏ Linh nắm lấy tay nên nó bất ngờ, cố rút tay ra khỏi tay nhỏ. Khi rút tay ra được rồi nó bỗng phát hiện nhỏ Linh đã rơi xuống hồ. Hắn từ xa thấy nó xô Linh thì vội chạy tới. Hắn vội vàng cởi chiếc áo khoác rồi nhảy xuống cứu nhỏ Linh. Sau khi đưa nhỏ lên, nó cũng chạy lại hỏi han nhưng nhận được một cái nhìn sắc bén từ hắn và lời trách mắng

- Sao em lại đẩy Linh xuống nước? Cô ấy không biết bơi mà

- Sao em lại đẩy Linh xuống nước? Cô ấy không biết bơi mà

- Không phải em_Nó oan ức cất tiếng bào chữa

- Anh đã tận mắt chứng kiến em xô Linh mà, em còn chối sao?_Hắn vẫn không ngừng quát nó. Lúc này nhỏ Linh đã tỉnh lại. Bọn Anna đi tìm nó cũng có mặt ở đó

- huhu...em chỉ muốn làm quen với Kelly thôi mà. Ai ngờ..._Nhỏ nũng nịu trong lòng hắn. Hắn lại nhìn nó bằng ánh mắt đó. Giờ nó đã hiểu ra mọi chuyện, thì ra tất cả là do nhỏ Linh bày ra. Nó chỉ nhếch mép cười rồi bỏ đi. Trước khi đi không quên quăng lại vài câu nói

- Tình yêu của anh chỉ có thế. Em đã sai rồi, đúng ra em không nên quen anh thì tốt hơn. Còn cô, cô cứ lấy những gì mà cô muốn, tôi không giữ những gì tôi không cần. Mà nếu cô đã muốn chơi thì tôi sẽ chơi với cô đến cùng. Nói trước cô không phải là đối thủ của tôi đâu. Tạm biệt, chúc 2 người hạnh phúc nhé_Nói rồi nó bước đi để lại hắn nhăn mặt nhìn theo nó.

- Em nói như vậy là kết thúc rồi sao_Hắn vẫn hướng mắt nhìn theo nó. Đến khi nhỏ Linh cầm tay hắn, hắn mới bừng tỉnh lại. Hắn lửng thửng đứng lên và dìu nhỏ Linh ra về bằng cổng sau của trường. Sáng hôm sau, nó bước vào trường trước con mắt e dè và khinh miệt của mọi người. Chắc nó là ai và nó với nhỏ Linh đã xảy ra chuyện gì chắc cả trường đã biết. Nó cũng chẳng nói gì chỉ lẳng lặng đi vào lớp rồi gục đầu lên bàn ngủ. Nó chẳng màn đến những chuyện mà mọi người đang nói dù tất cả đều xoay quanh nó. Một lúc sau, hắn cũng bước vào. Nhìn thấy nó, hẳn chẳng biết nói gì rồi cũng gục xuống bàn ngủ giống nó. Đêm qua hắn đã về nhà ngủ thay vì đến nhà nó. Hắn không muốn đối diện với nó. Sau 2 tiết mệt mỏi bọn nó kéo nhau xuống căntin. Nói vậy thôi chứ tất cả đều đánh lẻ cả, chỉ còn mỗi cặp của Anna và Sandy thôi. Bây giờ 4 người đó cũng kéo nhau đi mua thức ăn rồi, chỉ còn mình nó buồn thỉu buồn thiu ở đây thôi. Rồi từ đâu nhỏ Linh xuất hiện, đứng trước mặt nó. Nó ngước nhìn nhỏ rồi lại nhìn ra ngoài cửa. Con nhỏ đó tức lắm khi không lại có người khinh rẻ mình mà. Nhỏ hét lên:

- Mày lơ tao đấy à?_Nhỏ túm lấy tóc nó. Nó không nói gì, nó nắm lấy tay nhỏ kéo sát lại và thì thầm:

- Mày lơ tao đấy à?_Nhỏ túm lấy tóc nó. Nó không nói gì, nó nắm lấy tay nhỏ kéo sát lại và thì thầm:

- Anh ta tới rồi đó, diễn kịch đi_Nghe nó nói vậy, nhỏ Linh quay lại và thấy hắn đang đi lại. Nhỏ ta rút tay khỏi nó rồi cố ý ngã sang bàn bên cạnh, rồi ngồi bệch xuống đất, tay nhỏ cứa vào chén bát bể nên chảy máu. Hắn hốt hoảng chạy đến bên nhỏ hỏi han, rồi trừng mắt nhìn nó, hắn đứng dậy: "Chát" Hắn tát nó. Nó không cảm thấy đau gì cả. Một nỗi đau khác đang dằn xé con tim nó. Hắn trừng mắt nhìn nó quát: Tôi không ngờ cô lại là loại người như vậy. Cô quá đáng quá rồi đấy. Hoàng Linh làm gì sai à?

Nó nhìn hắn nở nụ cười chua chát. Nó vung tay và tặng cho hắn một cái tát thật đau. - Đây là kết quả vì dám động đến mặt tôi. Còn nhỏ kia tôi sẽ tính nợ cũ nợ mới với cô một lần vào dịp khác_dứt lời nó bỏ đi. Hắn đứng đó trân trân nhìn nó. 2 cặp kia cũng quay về từ lúc nào. 2 nàng nhìn hắn rồi buông đúng 2 chữ "ngu ngốc". Rồi lại đến 2 thằng bạn hắn

- Lần này mày sai thật rồi_ Kin lên tiếng

- Không phải cứ tận mắt nhìn thấy thì là sự thật đâu_Kan lắc đầu tiếp lời rồi bước đi. Hắn đã sai, quá là sai. Sau một lúc suy tư, hắn đi về phía nhỏ Linh và bế nhỏ lên phòng y tế. Từ hôm bữa tiệc, hắn đã không về nhà nó nữa. Nhưng nó vẫn cắt người đi theo hắn vì nó sợ hắn xảy ra chuyện và nó còn chuyện phải giải quyết với nhỏ Linh. Ngày hôm sau, nó đến trường nhưng không thấy hắn đâu chỉ thấy nhỏ Linh đang nhìn nó cười toe toét. Cả ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa. Đã 5 ngày rồi hắn không đến trường. Nó mệt mỏi gục xuống bàn muốn ngủ một giấc vì cả đêm qua phải thức đêm làm việc. Công ty nó bị xén mất một khoản tiền lớn mà không biết nguyên do. Won đã phải quay về Anh để giải quyết chuyện đó. Giấc ngủ đang đến với nó thì bị một kẻ không biết điều nào đó phá rối. Điện thoại nó reo inh ỏi. Nghe điện thoại xong, nó đi ra cổng trường, 15 sau nó trở vào với khuôn mặt âm u. Nhỏ Linh thấy nó liền tiến lại

- Đi theo tôi_Nhỏ nói với nó. Nó cũng bước theo, nó cũng đang có chuyện cần làm rõ. Ở sân sau trường, nó và Linh đang nói chuyện. Không gian bỗng trở nên âm u, lạnh lẽo

- Cô rời khỏi anh Ken đi_Nhỏ Linh trừng mắt nhìn nó nói

- Sao tôi phải làm vậy? Mà không tôi đã làm rồi mà. Từ lúc anh ta không tin tưởng tôi, tôi đã rời khỏi anh ta rồi_Nó cười khẩy nhìn nhỏ

- Sao tôi phải làm vậy? Mà không tôi đã làm rồi mà. Từ lúc anh ta không tin tưởng tôi, tôi đã rời khỏi anh ta rồi_Nó cười khẩy nhìn nhỏ

- Anh Ken đã qua đêm với tôi. Anh ấy uống rượu và đã làm chuyện có lỗi với tôi. Cô hết cơ hội rồi. Vừa rồi Ken có gọi đến bảo sẽ chịu trách nhiệm đấy_Nhỏ Linh đứng khoanh tay nhìn nó

- haha, chịu trách nhiệm? Sao anh ta phải chịu trách nhiệm khi anh ta không làm chuyện đó. Cô thua rồi. Một con nhỏ không có danh, không có phận, không có trinh tiết như cô mà dám thách đấu tôi sao? Không có cửa đâu._Ánh mắt nó xám xịt lại, chứa đựng sự lạnh lẽo, chết chóc và hận thù. Nó quăng một xấp ảnh rồi một xấp ảnh nữa trước mặt nhỏ Linh rồi nói tiếp

- Cô đã qua tay bao nhiêu đàn ông rồi? 10...20 hay hơn thế? Cô nghĩ sẽ lừa được Ken trong bao lâu. Đêm đó, cô đã cố làm cho Ken say mà không hề biết một khi anh ấy đã say sẽ không còn biết gì nữa. Khi đó anh ấy làm gì được cô? Mọi kế hoạch của cô đã đổ vỡ. Bất lực quá, cô đã tìm đến tên đàn ông khác và ăn ở với hắn đến sáng sớm thì về lại và dựng cảnh như đêm hôm đó đã xảy ra chuyện. Chỉ cần tôi gửi những bức ảnh này đến Ken thì coi như tất cả những thứ cô bày ra sẽ chấm hết. Kể cả việc vu oan cho tôi._Nó tựa người vào gốc cây nói. Nhỏ Linh đưa những tấm hình lên xem rồi bật cười ha hả.

- Không có ngày tháng gì cả, anh ấy làm sao biết được chuyện đó. Đúng tao đã ngủ với tên khác nhưng nhiêu đây chưa đủ để làm bằng chứng đâu

- Không có gì bí mật cả, cô hãy chờ mà xem_Nó ngạo nghễ bước đi bỏ lại nhỏ Linh với cái đầu bốc khói ngùn ngụt..

Trước/71Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Ngự Thú Cuồng Phi: Đế Tôn, Tới Đón Giá!