Saved Font

Trước/83Sau

Nữ Hoàng Đế, Khờ Phu Quân

Quyển 3 - Chương 8-2: Hai người đính ước (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“ Tiểu Vũ, vậy nàng thích màu gì? Có thể nói cho ta được không?” Có qua có lại mới đúng, hắn nói màu sắc mình yêu thích, nàng cũng phải nói màu sắc nàng yêu thích, như vây mới có thể hiểu biết đối phương. Tuy hắn không  biết vì sao lại nên biết, nhưng chính là hắn rất muốn biết chuyện tình của Tiểu Vũ.

Đương nhiên là màu đen! Không hề nghĩ ngợi, bàn tay nhỏ bé của Địch Vũ Liễn liền chỉ về phía y phục mà nàng bị thay ra.

“ A?” Vẻ mặt  Vũ Văn Dật Thần dường như không thể tin được, bàn tay của Địch Vũ Liễn chỉ phương hướng thoáng thay đổi một chút, biến thành cái bọc y phục nhỏ, vẻ mặt hắn lúc này mới khôi phục lại bình thường, mặt khờ nhưng lại chứa sự đắc ý, nói, “ Ý nàng là chỉ màu sắc bộ quần áo trong  cái bọc quần áo , màu hồng nhạt đúng hay không, phải rồi, ta biết rồi, muội muội ta cũng thích màu đó, nữ hài tử đều thích.”

Nàng sẽ không thích! Địch Vũ Liễn hoàn toàn uể oải, tuy không nói rõ muốn làm như thế nào để hắn yêu thương nàng , nàng cũng biết được, về sau nếu cứ mặc mặc quần áo màu đen trước mặt hắn lúc ẩn lúc hiện, khả năng thành công chính là bằng không! Chẳng lẽ… về sau nàng không thể mặc màu sắc mà mình thích?

“Ta nghe tiểu đường đệ nói, Liễn vương này hỉ nộ vô thường, thích giết người, cho nên Tiểu Vũ có thể cách xa hắn thì phải cách thật xa, biết không?” Có điểm yên tâm, nhưng hắn đối với việc  nàng phải quay về vẫn canh cánh trong lòng.

Nàng làm sao có thể thích giết người!? Nàng giết thích khách, là vì bọn họ muốn giết nàng! Trên chiến trường, nếu không giết kẻ thù, thì chính là kẻ thù sẽ giết nàng! Với lại nàng ở trong triều giết những người đó, tất cả đều là những tên chết tiệt! Có lẽ không nên giết, nhưng lại có mật lệnh của phụ hoàng! Hắn cho rằng nàng được sủng ái trước mặt phụ hoàng là dễ dàng sao?

“ Nàng có biết hắn đáng giận nhất là cái gì không?” Vũ Văn Dật Thần bỗng nhiên thần bí kề kế sát vào Địch Vũ Liễn , hỏi nàng.

Là cái gì? Địch Vũ Liễn cũng tò mò để sát vào, chờ đợi đáp án, đột nhiên phản ứng lại, không đúng, người hắn nói chính là nàng, nàng làm sao lại đáng giận!? Lúc trước cũng đã sinh khí, giờ phút này khí giận tràn lên, chân nhỏ liền duỗi ra phía trước, đạp một cước lên chân Vũ Văn Dật Thần , còn không quên dí xuống, đau đến mức hắn kêu oa oa.

“Tiểu Vũ, nàng dẫm ta.” Hắn ủy khuất nhìn cái chân bị dẫm, mặt trên còn có một dấu giày thêu.

Địch Vũ Liễn theo tiếng la của hắn nhìn lại, sau đó chậm rãi thu chân của nàng lại, ánh mắt liếc nhanh hắn một cái, ngồi nhu thận, toàn bộ động tác tay chân như đang nói: Ngươi nhìn một cái xem, có phải ta thực vô tội? Trên thực tế trong lòng lại nghĩ, ai bảo hắn dám chửi bới nàng!

Cho là nàng không cẩn thận, Vũ Văn Dật Thần cũng không để ý việc này, vẫn tiếp tục quở trách cái kẻ âm hồn bất tán  kia: “ Bực nhất là hắn hại ta trở thành nhân vật chính trong lời đồn, khiến người khác đều cho rằng ta có đoạn tay áo chi phích!Đây là chuyện khiến người ta phẫn nộ đến mức nào!” Người nào đó căm giận nắm chặt thành quyền, “ Hại ta hôm qua không thể không đi tranh hoa…..” Đúng lúc phản ứng lại, nơi đó không thể để cho cô nương trước mặt biết được, “ Chính là một nơi không tốt, ta thực chán ghét nơi đó”

Hừ, nam nhân, dạo thanh lâu, còn dám tìm lí do! Xem ra nàng vẫn nên tìm cơ hội đem khu phố kia san bằng mới đúng!

“ Hắn cũng không biết đứng ra bác bỏ tin đồn! Uổng cho hắn là vương gia người gặp người sợ! Nam nhân yêu nam nhân, có thể nghe được sao? Không bình thường!”

Người nào gặp người sợ, nàng không phải ác quỷ! Còn nữa, nàng là nữ! Cho nên không cần giải thích!

“ Nàng cũng không biết bên ngoài loạn truyền thành cái gì đâu, không tính trước kia, liền chuyện phát sinh ngay ngày hôm qua, không đến một canh giờ , toàn bộ đều biết, nói cái gì mà Vũ Văn thiếu tông chủ, là sở hữu của Liễn vương, ai dám mơ ước, chính là có gan muốn chết! Vẫn là tiểu đường đệ của ta tối nay đến nói cho ta biết, hắn nói, hiện tai toàn bộ nữ tử dự tiệc đều xem ta như ôn dịch mà đối đãi!”

A, còn có loại chuyện này? Ai truyền? Nàng phải thưởng lớn cho người kia mới được, cón có, chuyện này thật sự là nhắc nhở nàng, bị toàn bộ nữ tử trong yến tiệc đem hắn trở thành ôn dịch tính là cái gì, nàng sẽ nhớ rõ phái người đem lời đồn đại càng lớn thêm, là cho hắn bị toàn thành, thầm chí là toàn bộ nữ tử mười bốn nước đem trở thành ôn dịch mới tốt, như vậy có thể cho nàng thời gian, chậm rãi làm cho hắn yêu thương nàng! Thật tốt quá, trở về cộng lại cộng lại, xem làm thế nào để đối với nàng là có lợi nhất!

Thấy nói về Liễn vương khiến cho người đó không thoải mái, cũng nên rút châm, Vũ Văn Dật Thần quyết định đổi đề tài, nhanh chóng đứng lên giúp nàng rút châm, sau đó hứng trí bừng bừng hỏi nàng: “ Tiểu Vũ, về sau nếu có cơ hội giống như trong lời nói, ta dạy cho nàng viết chữ, được không?” Hoàn toàn không lo lắng đến về sau không nên.

Hắn thật sự cho rằng nàng không biết chữ! Bất quá, hắn nói về sau có cơ hội, tức là hắn muốn cùng nàng ở chung như thế này, mà ở chung nhiều cũng có nhiều cái tốt, khụ , vậy được rồi, nếu hắn đã có lòng nhiệt tình như vậy, nàng liền cố mà làm theo hắn học thật giỏi. Ôn cho  biết mới, vì thế, cơ hội đương nhiên là sẽ có! Ánh mắt của nàng lượng lượng, không khỏi có chút mong chờ gật đầu.

Trước/83Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh