Saved Font

Trước/144Sau

Nữ Hoàng Queen

Chương 143

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ngay ngày hôm sau , cái tên cố ý tông hắn à không mục tiêu tông xe là nó nhưng hắn lại đỡ thay nó nên nó vẫn an toàn, tên đó bị lôi vào bệnh viện . Nó tra hỏi nhưng tên này cũng gan lì lắm không chịu nói ra . Mãi cho đến khi nó đe dọa sẽ làm hại gia đình hắn ta thì hắn mới chịu khai ra , như dự đoán của nó chính là nhỏ Nhi đã thuê người làm việc này . Hắn ta kể lại mọi chuyện , đâu là thật đâu là giả cho nó nghe. Nó tha cho hắn ta đi , còn nhỏ , nhỏ nhất định phải vào nhà đá mà ngồi bóc lịch ngẫm nghĩ lại những gì mình làm là đúng hay sai .

Ngay hôm đó nhỏ bị bắt , nhưng nhỏ lại phát điên nên bị nhốt cả đời với bốn bức tường trong bệnh viện tâm thần . Đấy có lẽ cũng là ông trời có mắt , nhỏ đã phải trả giá cho những gì mình làm .

Những ngày sau đó nó luôn luôn ở bên cạnh hắn , mặc cho cha mẹ hắn khuyên nó nên nghỉ ngơi nhưng nó không chịu. Bọn họ khuyên hết lời mà không lay chuyển được gì nó nên cũng chịu thua . Nó ở bên cạnh hắn kể hết chuyện trên trời dưới đất những ngày qua cho hắn nghe rồi lại ngủ gật bên giường bệnh của hắn . Cứ như thế thời gian trôi qua đã là 1 tháng sau .

~•~•~

Hôm nay nó về lại ngôi biệt thự cũ tắm rửa . Tắm rửa xong nó chuẩn bị đến bệnh viện như nhớ tới điều gì đó , nó xuống căn phòng hầm ở dưới lòng đất . Nó lục tung trong một cái tủ đựng sách ra một cái hộp . Mở ra trong đó là cái điện thoại của nó trước đây và...cái khuyên tai tự tay nó làm tặng hắn lúc đi chơi chợ đêm . Nó cầm theo những thứ đó đến bệnh viện .

Trong lúc này ở bệnh viện tại căn phòng bệnh 201 vip , bác sĩ và y tá đang vây quanh cái giường bệnh .

--Cậu có nhận ra mọi người không__ông bác sĩ già hỏi người đang nằm trên giường bệnh . Người đó gật đầu một cái . Ông bác sĩ cười quay lại nói với gia đình người đó :

--Chúc mừng ông bà Hàn , cậu ấy đã tỉnh lại , tạm thời thì không có di chứng gì nhưng vẫn cần theo dõi thêm một thời gian để chắc chắn hơn . Đây đúng là một kỳ tích . Bây giờ mọi người có thể ra ngoài để cho cậu ấy nghỉ ngơi một lúc__ông bác sĩ nói , người nhà của bệnh nhân rất vui mừng và cũng nghe lời bác sĩ lui ra ngoài cho người bệnh nghỉ .

~•~•~

Nó đến bệnh viện lại chạm mặt ông Dương và bà Tâm . Nó đứng nhìn bọn họ đang tiến gần về phía mình cho đến khi bọn họ đứng cách nó 1m .

--Chào con , ta đến thăm Phong__bà Tâm cười hiền nói . Nó mím môi lại một lúc rôù gật đầu không nói gì .

--Ta rất vui khi con còn sống và nhớ lại mọi chuyện__ông Dương , cha nó nhìn nó nói . Nó cũng đã được bọn bạn hắn kể lúc nó mất cha nó cũng đã rất đau lòng đến mức phải nhập viện . Nhưng là nó vẫn không thể mở lời nói với ông . Nhìn nó như không muốn nói gì với mình ông Dương cũng buồn nên đành nói lời tạm biệt trước .

--Thôi , ta có việc về trước , con vô chăm Phong đi__nói rồi ông và bà Tâm cùng hướng cửa ra vào bệnh viện mà đi . Nó vẫn đứng im đấy , một lúc sau nó lên tiếng .

--Nếu rảnh , hãy đến chơi__nói rồi nó hướng đến căn phòng bệnh vip 201 mà tới . Còn ông Dương và bà Tâm nghe nó nói vậy họ rất vui , như vậy không phải nó dần tha thứ cho bọn họ rồi sao , tốt quá .

"Cạch" , cửa phòng bệnh 201 được mở ra . Trên chiếc giường bệnh là một người con trai với khuôn mặt tái nhợt đang nằm im lìm . Người con trai đó không ai khác là hắn .

--Anh vẫn chưa chịu tỉnh , lì lợm thiệt__nó nói rồi bước vào phòng khóa cửa lại . Như mọi khi , nó kéo một cái ghế dựa lại gần giường hắn ngồi xuống.

Nhìn hắn với đôi mắt màu hổ phách đang được che đậy lại sau hàng mi cong dài như con gái . Nó nói :

--Hôm nay em đã gặp ông ấy , cha em . Em không biết phải làm thế nào để tha thứ được cho ông ấy . Trước đây em đã từng nói , muốn em tha thứ thì trừ phi em chết đi . Và.....em cũng đã chết đi sống lại một mạng khác nhưng tiếc rằng em vẫn không có cách nào để tha thứ cho ông . Anh nói xem em phải làm sao???__nó nói , giọng nói của nó mang rất nhiều tâm sự , khuôn mặt cũng không tươi cười. Rồi nó nắm tay hắn khuôn mặt lại nở một nụ cười nói :

--Không sao , em sẽ cố gắng , em là người mạnh mẽ mà . Bây giờ đừng nói chuyện này nữa , xem em mang gì đến cho anh này__nói rồi thả tay hắn lại xuống giường , nó rút từ túi áo ra chiếc điện thoại cũ của nó cách đây năm năm và chiếc khuyên tai cánh bạc hình thiên sứ. Nó lướt lướt trên màn hình cảm ứng mở ra những hình ảnh mà nó vẫn giữ , những tấm ảnh nó và hắn chụp ở bãi biển , nó nói :

--Anh xem những tấm ảnh này em vẫn giữ__nó đưa điện thoại lên trước mặt hắn như kiểu hắn đang xem thật sự trong khi mắt lại nhắm chặt như thế .

--Còn đây chiếc khuyên tai em tặng anh trước đây . Haha...bây giờ em mới để ý tai anh không có cái khuyên nào nha__nó nói rồi cười nhưng kỳ lạ là trên má nó lại có một dòng nước ấm chảy xuống mặn chát , là nước mắt . Đưa tay lau đi nước mắt nó lại gượng cười nói :

--Nếu anh muốn đeo khuyên tai này thì phải tỉnh dậy , không em sẽ vứt nó đi__nó nói rồi đứng dậy khỏi ghế quay lưng chuẩn bị đi thì có một bàn tay to giữ tay lại . Nó mở to mắt quay lại nhìn , là tay hắn . Hắn đã tỉnh . Nó nhìn hắn nước mắt lại lăn dài trên má nhưng đổi lại trong mắt nó là một sự vui mừng không thể tả .

--Em....sao lại khóc nữa. Do em ồn ào quá đã đánh thức mất giấc ngủ của anh rồi__hắn nói trong giọng nói vẫn có chút yếu nhưng lại mang ý cười . Nó cười lau nước mắt rồi ngồi xuống ghế nắm tay hắn đang giữ tay mình thật chặt nó nghẹn ngào nói :

--Anh...anh tỉnh dậy khi nào vậy???

Câu hỏi của nó khiến hắn cười .

--Anh phải tỉnh chứ không nếu ai kia vứt mất cái khuyên tai đó thì tiếc lắm .

--Anh đã nghe thấy hết???__nó nhíu mày hỏi. Hắn gật đầu như không có gì .

--Anh ...anh muốn chết à__nó nói rồi đáp vào người hắn khiến hắn phải nhăn mặt lại đau đớn nói :

--A du , anh vẫn đang đau đấy.

Nó bây giờ mới dừng tay đánh hắn , thấy hắn đau đớn thì hốt hoảng nói :

--Xin lỗi , em quên mất anh là bệnh nhân__nó nói rồi xem xét chỗ hắn bị nó vừa đánh xem có bị sao không . Thì hắn nói :

--Nếu em hôn anh một cái anh sẽ hết đau__hắn nói , nhìn vẻ mặt hắn bây giờ thật gian xảo. Nó dừng lại động tác xem xét hắn , nhìn hắn , nó nói :

--Anh đùa__nó trừng mắt nhìn hắn .

--Không đùa , nhanh lên , anh đang rất đau__hắn giả bộ ôm ngực nói . Nó thấy hắn đau thì cũng sợ , chần chừ một lúc rồi cũng hôn hắn . Nó chỉ là có ý định hôn nhẹ lên môi hắn một cái rồi thôi nào ngờ hắn lại đưa tay giữ đầu nó hôn một cái thật sâu .

Trước/144Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Ảnh Đế Càng Muốn Trụ Nhà Ta