Saved Font

Trước/144Sau

Nữ Hoàng Queen

Chương 64

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương 62 : SỰ THẬT KIM NI - EM GÁI KHÁNH

Nó dần dần cảm thấy chóng mặt muốn nghỉ ngơi nên ko thèm chấp việc làm của cậu ta , nói :

--Giờ thì giải họ vào tù đi và phải nhớ họ là người của tôi , trông coi họ cẩn thận , đặc biệt ko cho ai vào thăm hết nếu chưa có lệnh của tôi , một trong số họ ai bị chết trong tù tôi sẽ xử cậu đầu tiên__nó nói làm cho tên sếp sợ nhưng vẫn phải tuân lệnh.

--Yes , madam , giờ tôi sẽ đưa họ đi__cậu ta đứng nghiêm nói vs nó , rồi quay ra bọn thuộc hạ ra lệnh giải bọn chúng đi . Một lúc sau chỉ còn nó , bọn hắn , ông Hàn , ông bà Dương ở lại .

--Em hơi làm anh bất ngờ đó nha__hắn nói , nó ko nói gì .

--Cô biết võ tại sao lúc ở

trường...__Lam Đình nói nhưng chưa hết câu nó đã ngắt lời bởi nó biết cô ta đang đề cập đến vấn đề nó bị nữ sinh đánh ở trường mà sao ko đánh lại .

--Tôi ko thích ...đụng vào chỉ bẩn tay thêm__nó nói , im lặng vài dây nó lại nói tiếp :

--Giờ hãy giải tán đi tôi về trước .

--Cô ko bị thương chứ__Khánh nhìn nó nói vì anh sợ nó lúc đẩy anh ra đã bị trúng đạn .

--Ko sao , đừng quan tâm tôi__nó nói và quay đi , nó biết cái tay bị trúng đạn của mình đang chảy máu rất nhiều , có lẽ lúc nãy đánh nhau cử động mạnh nên máu ko đông lại được. Như nhìn theo nó chợt phát hiện dưới nền có máu từng giọt nhỏ , nhìn theo đường máu chảy thì phát hiện máu đó là của nó , Như hoảng lên nói :

--Cậu ấy bị thương rồi__Như nói vậy nên ai cũng nhìn nó và đúng thật , máu đang chảy ra rất nhiều .

Nó đi một đoạn thì cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại và chỉ nghe được tiếng nói hỗn loạn khi nó ngất và sau vài giây nó ko biết được gì nữa .

Thấy nó đang rơi tự do xuống nền gạch và nằm úp mặt xuống Khánh vội chạy lại đỡ nó , mọi người cũng vậy . Khánh đỡ nó lên máu đang dần nhuốm màu áo trắng của anh thành màu đỏ sẫm , nhưng anh đang bất động . Chiếc kính trên mắt nó đã bị rơi ra , và trước mặt anh là khuôn mặt quen thuộc trong trí nhớ của anh người mà anh đã tìm kiếm sau nhiều năm trời , đó là em gáu anh . Anh sững sờ , ông bà Dương cũng ko kém là bao . Cho đến khi giọng của hắn hốt hoảng nói mới kéo họ trở về vs thực tại :

--Mau mau đưa cô ấy vào viện nhanh lên , mất máu rất nhiều rồi__nghe được hai chữ bệnh viện , thì Khánh bồng nó lên định đi bệnh viện thì bị Zun cản lại , cậu nói :

--Đừng đưa chị ấy đi bệnh viện , giờ hãy đưa chị ấy về nhà và gọi bác sĩ tới.

--Sao ko được đưa tới bệnh viện chứ , nếu ko đi tính mạng sẽ gặp nguy hiểm đó__Hân nói .

--Chuyện đó rất dài dòng , bây giờ ko giải thích được hãy để lúc khác giờ phải cứu chị ấy đã__Zun nói .

--Được rồi , hãy về biệt thự của tôi__Khánh nói và bồng nó chạy thật nhanh đi , vừa đi anh vừa lẩm bẩm "Băng nhi à , em ko được xảy ra chuyện gì , nếu ko anh sẽ chết theo em đó , tại sao em lại ngốc vậy , tại sao ko để viên đạn đó trúng anh đi , thà viên đạn đó nằm trên người anh còn hơn là anh thấy em thế này". Mọi người đằng sau cũng nối theo gót Khánh đi , hắn vừa đi vừa nghĩ "mình thật vô dụng ngay cả việc bảo vệ cô ấy mà mình cũng làm ko được"

Trước/144Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Kinh Thế Y Phi, Xấu Bụng Cửu Hoàng Thúc