Saved Font

Trước/38Sau

Nữ Thần Huyết Săn

Chương 37: Từ Bị Bắt Đến Thủ Lĩnh Của Đám Buôn Lậu (Trung)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Rút lui thì cũng đừng quên đồng đội thế chứ! Không phải các ngươi muốn rút sạch máu lột da ta à, sao không làm nữa. Ta nguyện ý!!! Mau đưa ta theo!

“Thuyền trưởng! Chỉ còn một ả bại binh chưa rõ lai lịch. Trên người tạm thời xác nhận không hề có các loại vũ khí kỳ lạ như hai gã vừa rồi”

“Bắt lại! Mang lên phi thuyền”

“...” các vị anh hùng hảo hán, các ngài nên hỏi rõ ngọn nguồn trước khi bắt người chứ.

Bernard là một nhóm buôn lậu hành xử không hề giống với tổ chức sát thủ “Đồ sát vũ trụ”. Nếu như “Đồ sát” sẵn sàng giết con tin khi cảm thấy chúng đã hết giá trị lợi dụng hay có ý định phản kháng thì Bernard ở một phương diện nào đó có thể coi như là đã nhân hậu hơn rất nhiều. Ít nhất ở thời điểm hiện tại chúng chưa hề có ý định giết chết Bạch Ngưng vì cô không có giá trị lợi dụng với chúng. Nói cách khác trước mắt, tính mạng của Bạch Ngưng vẫn được đảm bảo, tuy nhiên cơ thể có khả năng chống trọi qua trận chiến này hay không là câu hỏi không rõ đáp án lớn nhất mà bây giờ Bạch Ngưng đang phải đối mặt.

Tinh cầu Calibri quanh năm bao phủ bởi tuyết trắng,càng về đêm nhiệt độ càng giảm mạnh. Sự lạnh lẽo ấy thậm chí lan tràn tới cả các tiểu hành tinh lân cận trong hệ Xoắn ốc. Đơn cử là lúc này đây, từng luồng khí lạnh thổi từ khu áp cao xuống mang theo cái rét như cắt da cắt thịt, cho nên dù đang mặc trên người bộ đồ bảo hộ vũ trụ của Zombie thì cơ thể của Bạch Ngưng cũng không tránh được run lẩy bẩy.

Thân thể con người vốn rất khó thích nghi với loại khí hậu khắc nghiệt tới âm 40 độ C như thế này, lại thêm quãng thời gian dài bôn ba trên tinh cầu Ossimit cùng trận chiến với zombie đã khiến Bạch Ngưng mệt đến mức choáng váng.

Nếu bây giờ có cái giường ở đây cô thề là mình có thể ngủ một giấc tới tận 48h đồng hồ liên tục cũng nên.

“Báo cáo thuyền trưởng, nó có dấu hiệu hôn mê!”

“...” cái đó không gọi là hôn mê mà là buồn ngủ nhé anh bạn! Đã được phổ cập giáo dục tiểu học hay chưa thế? (Cái này thì quan trọng à?)

Dù sao bây giờ Bạch Ngưng cũng đang được hai tên buôn lậu xốc nách nâng lên cao, chân không chạm đất. Tư thế hoàn toàn không hề tốn một chút sức lực này là cơ hội ngủ trộm hoàn mĩ nhất còn gì!

“Thuyền trưởng, nó đã hoàn toàn hôn mê!”

“...”

“Bồi thêm cho nó thêm một cú đi. Ngay lập tức ta sẽ tiến hành bước nhảy siêu quang đáp xuống tinh cầu Calibri, đừng để nó tỉnh dậy giữa chừng làm ảnh hưởng tới tiến độ công việc!”

"Tuân lệnh!"

“...” mẹ nó! Dã man vậy!

Ngay trước khi cú táng trời giáng của một tên trong nhóm Bernard kịp hạ xuống, tốc độ phản ứng của cánh tay đã nhanh hơn cả não bộ. Chỉ trong vài giây phút ngắn ngủi, Bạch Ngưng đã kịp thời vặn ngược tay của gã lại đằng sau, mượn lực xông tới đạp thẳng vào “chỗ hiểm” trên người gã to con. Đương nhiên với chiêu thức đoạt mệnh nhằm ngay vào ba “yếu điểm” trên người nam nhân như vậy số người có thể an toàn sống sót là zero. Gã to con không ngoại lệ.

“A...a.aaaaaa! Của quý của lão tử! Bị phế trong tay ả rồi!”

Còn la hét được vậy chắc là chưa tới mức bị phế đâu!

Quật ngã đối thủ, đoạt vũ khí, tiến hành uy hiếp ngược. Hàng loạt các chiêu thức được thực hiện vô cùng thuận lợi không hề giống như được xuất phát từ một bại binh chân yếu tay mềm như lũ người Bernard vẫn nghĩ. Thậm chí trong quá trình thực hiện, Bạch Ngưng còn thấy trong cơ thể có một cỗ hưng phấn trước nay chưa từng có. Liên hệ cỗ hưng phấn này với dòng nhiệt lưu vừa xuất hiện trong cơ thể cách đây không lâu, Bạch Ngưng có thể lờ mờ đoán được rằng có lẽ hoàn cảnh nguy hiểm sẽ thôi thúc loại sức mạnh này sản sinh ra nguồn năng lượng kì lạ giúp cơ thể phòng vệ trước kẻ địch. Khả năng chiến đấu của kẻ địch và độ khó của cuộc chiến có phải hay không sẽ ảnh hưởng đến độ mạnh yếu của nguồn sức mạnh?

Càng tiến sâu vào trung tâm tinh cầu Calibri, sự tồn tại của nguồn sức mạnh này càng trở nên rõ ràng như thể nó muốn nói cho Bạch Ngưng biết nó đã tìm về với cội nguồn, nơi sản sinh ra nó vậy.

Liệu tinh cầu Calibri có hay không liên quan tới nguồn sức mạnh kia?

Không cho Bạch Ngưng thời gian đắn đo quá lâu, đám người Bernard đã nhận ra ả bại binh chúng bắt được có vẻ như không dễ đối phó như vẻ bề ngoài. Chiến hữu vừa ngã xuống lập tức có 10 tên khác xông lên bao vây lấy thân hình nhỏ bé của Bạch Ngưng. Từng người một tiến lên chưa chắc sẽ thua nhưng cả một nhóm người cùng quây “đánh hội đồng” thì thắng thua lại là việc không cần phải bàn.

Biết vậy ngay từ đầu đã không cần cố tình tỏ ra mạnh mẽ để làm gì, cùng lắm là ăn một đấm, một đấm dù đau đến mấy cũng không thể gây chết người được. Giờ thì hay rồi, một đấu mười!

“Các vị đại ca! Tại hạ xin bó tay chịu trói, xin các vị  giơ cao đánh khẽ!”

“Thuyền trưởng! ả ta đầu hàng vô điều kiện!”

Không có giao chiến, không phản kháng,càng không có chửi bới hay thủ đoạn gian xảo hòng trốn thoát. Đầu hàng quá đơn giản khiến kẻ cầm đầu tương đối chán nản. Ngài thuyền trưởng uy nghiêm nào đó không thể ngờ rằng “đồng đội” của hai tên dị tộc mạnh mẽ kia lại là một kẻ nhát gan và ngu xuẩn tới vậy. Xem biểu hiện quyết liệt của ả lúc bẻ gãy tay đồng đội hắn vừa rồi, ngài thuyền trưởng đã nghĩ hôm nay có lẽ ngài sẽ được chiêm ngưỡng một trận chiến thực thụ chứ không phải lôi lên tàu một bại binh không hề có năng lực chiến đấu như thế này.

Bản tính tham lam khiến ngài thuyền trưởng không cho phép trong mắt ngài tồn tại những

“Vật phẩm” vô giá trị. Ngài muốn ném ngay con nhóc ngu ngốc này xuống khỏi phi thuyền ngay lập tức!

“Đợi chút!”

Ngay khi ngài thuyền trưởng định đưa ra quyết định ném “phế vật” nào đó ra khỏi phi thuyền thì cố vấn của ngài lên tiếng.

“Thuyền trưởng! Thuộc hạ có việc muốn bẩm báo!”

“Nói đi”

“Xin thuyền trưởng hãy rút lại mệnh lệnh. Ngài không phát hiện trên người ả dị tộc này có gì đó rất đáng ngờ sao?”

“Ý ngươi là sao?”

“Thuyền trưởng! Nếu thuộc hạ không nhầm thì dòng nhiệt lưu đang tồn tại trong người ả là một phần nhỏ của nguồn sức mạnh siêu hình trong truyền thuyết. Tại Calibri, người duy nhất có thể điều khiển nguồn năng lượng này chỉ một...!”

“...”

“Ngươi muốn nói trong người nó có tồn tại nguồn năng lượng siêu hình?”

“Đây chỉ là suy đoán của thuộc hạ. Vừa rồi khi quan sát ả ta giao chiến với các thuyền viên khác, thuộc hạ đột nhiên phát hiện khí lưu trên người ả đột ngột biến đổi, khoảnh khắc ả quật ngã đối phương, ả đã vô tình truyền nguồn nhiệt này sang đối thủ. Có lẽ chính ả cũng không hề biết trong người mình tồn tại nguôn năng lượng này!“...”

Cả khoang thuyền lập tức lặng ngắt như tờ. Mọi người đều bị khí áp phát ra từ người của ngài thuyền trưởng làm cho run sợ. Không ai dám lên tiếng thắc mắc về nội dung của cuộc đối thoại bí mật giữa ngài thuyền trưởng và cố vấn của ngài lúc nãy. Ngài thuyền trưởng hoàn toàn không ngờ rằng loại sức mạnh này ngoài Đức vua ra còn có người thứ hai điều khiển được. Càng không thể ngờ tới Bernard  đã vô tình bắt được dị tộc này lên phi thuyền.

“Trước khi xác nhận rõ thân phận cùng nguồn năng lượng kỳ lạ của ả ta! Việc bắt ả ta lên phi thuyền phải hoàn toàn được bảo mật, ngươi hiểu chứ?”

“Thuộc hạ lĩnh chỉ!”

***

Dòng suy nghĩ nhanh chóng bị cắt đứt bởi âm thanh hùng hồn vang vọng trong khắp ngóc ngách của phi thuyền.

Bạch Ngưng bật người dậy khỏi bàn thí nghiệm. Thực ra Bạch Ngưng đã tỉnh lại cách đây không lâu, nhưng cơ thể cô bị đám nhà khoa học “tự xưng” kia trói gô trên bàn, cơ bắp vốn bị lạnh lẽo xâm nhập tới mức cứng ngắc nay lại bị cố định trong một thời gian dài đã tê dại không còn cảm giác. Phải mất một lúc lâu não bộ mới phân giải được thông tin và truyền tín hiệu tới tứ chi. Tất cả mọi cảm giác quay trở lại với chức năng bình thường thì cũng là lúc cơ thể hân hoan thông báo về việc -dường như đã thật lâu bản thân chưa được ăn cơm!

Từ lúc phiêu bạt trên tinh cầu Ossimit đến tỉnh lại tại đây, cái bụng rỗng “không đáy” của Bạch Ngưng hoàn toàn chưa hấp thụ bất cứ một loại thực phẩm gì ngoài vài viên nén dinh dưỡng khó nuốt mà Kris đã chuẩn bị trước khi Bạch Ngưng rời khỏi căn cứ loài người.

Cơn đói nhanh chóng hoành hành ăn mòn sức chịu đựng bền bỉ của đồng chí Bạch Ngưng. Trong không gian thuần trắng của phòng thí nghiệm, đồng chí Bạch Ngưng liên tục bổ não

ra hàng loạt các phương pháp luộc chiên xào hấp, toàn là những tinh hoa ẩm thực nhân loại để khỏa lấp cảm giác thèm ăn đến cháy bỏng.

Thực sắc tính dã vốn là nhu cầu cơ bản nhất của con người. Nhân loại là một giống loài  lạ lùng như thế đấy. Trong lúc nước sôi lửa bỏng, thứ đầu tiên họ nghĩ đến lại là thức ăn và cách lấp đầy bụng đói chứ không phải cố tìm cách thoát chết. Có lẽ đó chính sự tích cực ấy là nguyên nhân khiến họ vẫn sống sót dù phải đối mặt với bao cuộc chiến chủng tộc cam go khác nhau!

Tuy nhiên suy nghĩ hoang đường của Bạch Ngưng lại nhanh chóng bị cắt đứt bởi một xung chấn cực mạnh. Những tia sét màu lam nhạt bổ xuống từ cửa thủy tinh mang theo mùi khét gay mũi cùng mùi máu tươi nhàn nhạt. Toàn bộ khoang chỉ huy bị đánh bay. Thân phi thuyền rung lắc dữ dội.

Nhóm người cuối cùng của nhóm buôn lậu Bernard cố thủ trong vô vọng. Hy vọng cuối cùng của chúng là không gian kín trong phòng thí nghiệm nơi các loại máy móc vẫn đang tiến hành thí nghiệm trên cơ thể của sinh vật kì lạ kia. Nhưng chúng tự biết khả năng căn phòng đó cũng sẽ không chịu nổi một kích của gã ôn thần ngoài kia (người cầm đầu đội quân gồm 20 chiến hạm mang biểu tượng của quân đội đế đô).

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, dù chỉ là một tia hi vọng nhỏ nhoi nhất cũng khiến con người ta bất chấp nguy lan để níu lấy. Nhóm người còn sót lại do ngài thuyền trưởng cầm đầu nhanh chóng tiến vào phòng thí nghiệm.

“A! Thuyền trưởng! Nó tỉnh lại rồi!”

“Ai?”

“Dị tộc kia!”

“...”

“Bắt ả ta lại,giao cho tên hung thần kia, yêu cầu chúng tha cho chúng ta con đường sống!”

“Nhưng thuyền trưởng, sao hắn ta phải đồng ý với điều kiện của chúng ta?”

“...”

Đúng vậy! Sao hắn ta phải đồng ý buông tha cho nhóm người hắn phải mất bao nhiêu thời gian và công sức để vây bắt được chỉ để đổi lấy một dị tộc không rõ nguồn gốc xuất xứ chứ!

Bao năm nay nhóm buôn lậu Bernard làm bao chuyện xấu xa, nếu bị bắt chắc chắn cả đám sẽ bị cưỡng chế đưa về đế đô chịu tội. Luật pháp trên tinh cầu Calibri vô cùng hà khắc với bọn buôn lậu, hình phạt dành cho chúng không gì ngoài tử hình. Thay vì buông tay chịu trói thì chi bằng hy sinh con tốt cuối cùng. Mặc kệ con tốt này có hay không có giá trị lợi dụng. Chỉ biết cơ hội đến tay mà không nắm lấy hoàn toàn không phải tác phong của một con buôn chân chính!

“Cùng lắm cá chết lưới rách, chỉ cần ta kích nổ phi thuyền, “hắn” cũng đừng hòng tránh

khỏi việc phơi xác tại đây!”

“Chờ chút các chiến hữu! các đồng chí có muốn nghe ta nói một câu không?”

Người vốn đang nằm trong kế hoạch “cá chết lưới rách”- đồng chí Bạch Ngưng lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của ngài thuyền trưởng.

“Nó nói chuyện!”

“Nó nói tiếng Đế đô tiêu chuẩn!”

“Chẳng lẽ nó là sủng vật của một quý tộc nào đó ở đế đô thật sao?”

“Nhưng nó không có móng vuốt, không có đồng tử màu đỏ...”

“Đầu năm nay tiêu chuẩn chọn mặt của giới quý tộc có vẻ có thiên hướng đi xuống thì phải!”

“Cũng đúng! Mặt nó còn xấu hơn bạn lữ cũ của ta!”

“...” hình như trọng tâm của câu chuyện có hơi hướng đi xa so với thực tế thì phải?

Bạch Ngưng: “Ngài thuyền trưởng vĩ đại! Ngài có muốn làm một cuộc giao dịch với ta không?”

“Giao dịch?”

“Đúng vậy! Nếu ta có thể đảm bảo đưa phi thuyền của các người an toàn ra khỏi đây, ngài có thể cho ta vào team của ngài chứ! Nói không phải tự khen ngợi bản thân chứ ta đã từng là một siêu đạo trích tiếng tăm lừng lẫy. Tư tưởng của chúng ta tương đối giống nhau đấy, đều thích hợp làm mấy việc phi pháp dễ kiếm lời! Chi bằng hợp tác thì thế nào?”

“Thuyền trưởng!Nó muốn hợp tác với chúng ta!”

Ngài thuyền trưởng: “Ta lấy gì để tin tưởng ngươi?”

“Bằng vào việc bây giờ ngoài cách tin tưởng tôi ngài không còn cách nào khác tốt hơn!”

"..."

“Được!”

“Thành giao!”

“Thuyền trưởng, trông nó vô cùng không đáng tin”

“Đúng vậy! Nó thậm chí không đánh lại được cả thuộc hạ!”

“Câm miệng!”

Ngài thuyền trưởng cũng hết cách. Cố vấn tài ba của ngài đã bỏ mạng vì bảo vệ ngài khỏi phát súng của địch. Ngài muốn sống sót để báo mối thù này cho đồng đội. Cho nên, dù là cơ hội nhỏ nhoi nhất ngài cũng muốn liều mạng mà thử. Dù sao ngài cũng chẳng còn gì để mất nữa rồi, vậy nên ngài quyết định lựa chọn tin tưởng vào dị tộc kỳ lạ mang trong mình dòng năng lượng thần bí này!

***

“Có 20 chiến hạm đang bao vây xung quanh phi thuyền, việc liều chết xông ra hay đối chiến trực tiếp tỉ lệ thành công khoảng 3%. 97% còn lại là bị bắt hay bị giết ngay tại trận. Tôi nghiêng về phương án thứ hai hơn. Điều động quân đội hùng hậu như vậy tới vây bắt một nhóm người cho thấy được quyết tâm muốn tiêu diệt chúng ta của đối phương vô cùng mạnh mẽ. Tuy nhiên, chỉ để bắt một nhóm người mà điều động quá nhiều binh lực và chiến hạm lớn lại chính là điểm yếu của chúng trong lúc này!”

“Nói rõ hơn đi!”

“Khoảng cách!”

“...”

“Yếu điểm của chúng chính là khoảng cách. Ngài hãy nhìn vào khoảng cách của 20 chiến hạm mà đối phương đem đến đi. Khoảng cách giữa mỡi chiến hạm của chúng bây giờ chỉ khoảng trên dưới 100m. Một khi bị tấn công bằng hỏa lực, khoảng cách này sẽ rất dễ gây nên hiệu ứng “domino”.

“Domino?”

Hết cách! Bắt một nhóm người ngoài hành tinh biết và lý giải được hiệu ứng domino đúng là việc không tưởng!

“Domino là một phản ứng chuỗi xảy ra khi một thay đổi nhỏ tại điểm gốc của hệ có thể gây ra những thay đổi tương tự tại các điểm lân cận, từ đó lan tỏa ra các điểm xa hơn và tạo ra một chuỗi thay đổi mang tính dây chuyền. Nói dễ hiểu hơn là chúng ta có thể lợi dụng sơ hở mà chúng đã vô tình lộ ra để phản kích lại chúng! ”

“Ý của ngươi là chúng ta sẽ kích hoạt nổ một trong 20 chiến hạm của chúng sau đó nhân lúc các chiến hạm khác bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng domino rồi bỏ trốn?”

“Thông minh!”

“Trên phi thuyền của ngài có tàu tàu thoát hiểm hoặc phao cứu sinh gì đó không?”

“Vốn dĩ có nhưng khoang chứa đã bị đối phương làm cho tê liệt rồi!”

“...” hoàn cảnh có vẻ hỏng bét nhỉ

“Để tôi suy nghĩ một lát!”

“...Ngươi nhìn ta chằm chằm làm gì! Ta không có lừa gạt ngươi! Thực sự là toàn bộ phương tiện để rời khỏi đây đều bị đối phương đoạt hết rồi!”

“Tạm tin tưởng ngài”

Mặt ta không đáng tin vậy sao? Quý ngài thuyền trưởng nào đó đang không ngừng gào thét trong lòng!

“Thuyền trưởng! Phòng thí nghiệm này của các người...là tinh khí cầu dạng nén à?”

“Sao ngươi biết? Đây là bí mật lớn nhất của Bernard!”

Vậy mà nói là toàn bộ đã bị phong tỏa! Lão đầu này vẫn muốn giữu khư khư bảo bối của mình cho tới phút chót đây mà. Quả không hổ danh là chùm buôn lậu gian xảo.

“Đoán mò thôi!”

“...” nếu ai đoán mò cũng trúng phóc bí mật quốc gia như vậy thì ngươi đi hành nghề bói toán thành công được rồi đó.

Vậy mới nói, trong hoàn cảnh đặc biệt khó khăn thì hào quang của nữ chính sẽ luôn có thể tạo nên một bước ngoặt vĩ đại!

“Chúng ta sẽ bắt đầu từ căn phòng này! Mọi người cùng nhau hiệp lực đi! ”

Đội viên Ất: “Thành công tháo dỡ tinh khí cầu!”

Đội viên Giáp: “Kiểm tra năng lượng hoàn thành! Nguồn năng lượng còn lại của tinh khí cầu đủ để thực hiện bước nhảy siêu quang trong phạm vi 10 triệu năm ánh sáng!”

“Các thành viên Bernard nghe lệnh. Hiện tại tình thế của chúng ta không cho phép các người để xuất hiện sơ sót. Tất cả nâng cao cảnh giác lên mức cao nhất cho ta!”

“Tuân lệnh!”

“Tốt”. Ngài chỉ huy bị cho ra rìa không còn cách nào khác phải phục tùng mệnh lệnh.

Không biết từ lúc nào, khí thế lãnh đạo cùng hiểu biết của đồng chí Bạch Ngưng đã xây dựng được lòng tin của đám người Bernard. Chúng bắt đầu tin rằng kế sách của Bạch Ngưng có lẽ sẽ giúp chúng thoát khỏi cuộc chiến này.

“Một người ở lại tiến hành đánh lạc hướng đem đầu phi thuyền đâm vào chiến hạm của địch đồng thời thả ngự lôi. Số người còn lại lên tinh cầu khí. Khi địch hỗn loạn lập tức tháo

chạy. Ai sẽ là người ở lại?”.

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng tràn đầy tự tin của Bạch Ngưng vang lên trong khoang thuyền, đám người Bernard tạm thời im lặng không lên tiếng.Một phút đồng hồ đắn đo trôi qua, từ nhóm người một thanh niên trẻ tuổi nhất bước ra.

“Thuộc hạ nguyện hy sinh! Thuyền trưởng, xin hãy tin tưởng ở thuộc hạ!”

“Được, đi đi! Hãy nhớ một khi ta còn sống, Bernard mãi mãi tồn tại! Ta hứa sẽ tìm em gái cho ngươi. Sự hy sinh của ngươi sẽ được tất cả các thành viên của Bernard ghi nhớ. Chúng ta tuyệt đối sẽ không phụ sự hy sinh của ngươi!”

“Cảm tạ thủ lĩnh! Em gái của thuộc hạ xin nhờ thủ lĩnh. Nếu tìm thấy con bé, xin thủ lĩnh hắn nhắn tới con bé lời nhắn này. Hãy bảo nó, anh trai đã tìm em thật lâu! Phải sống tốt!”

“Ta nhất định sẽ truyền đạt tới em gái cậu!”

- ---

“Bernard! Ta cho các ngươi một phút để giao nộp vũ khí đầu hàng. Bằng không ta sẽ kích hoạt ngư lôi!”

“Thuyền trưởng, chúng ta chỉ có 50 giây để hành động. Bắt đầu đi!”

“5,4,3,2...1”

“Uỳnh....”

Ngư lôi phóng ra theo hướng 10h về phía chiến hạm của địch. Đồng thời trong lúc nó phi thuyền mang tính huyền thoại của đội buôn lậu Bernard nhanh chóng đâm sầm vào vị trí của chiến hạm số 10. Chỉ trong nháy mắt một chiến hạm của quân đội đế đô vỡ tan tành không còn mảnh vụn.

Hiệu ứng cánh bướm nhanh chóng lan truyền khiến các chiến hạm bên cạnh bị tia lửa bén nhọn ngoạm lấy thân tàu. Tinh khí cầu của Bạch Ngưng và các chiến hữu cũng nhân cơ hội này tháo chạy.

Bá tước Eugenie- thành viên của gia tộc Beatrice lừng danh mới vừa gia nhập quân đội cách đây không lâu. Địa vị của gia tộc trong hoàng thất cùng với chiến tích hiển hách của thế hệ đi trước giúp cậu ta có một vị thế khá vững chắc trong quân đội. Gần đây các trận chiến mở rộng lãnh thổ do Eugenie tham gia đánh đâu thắng đó,  dần dần khiến cậu ta quên mất bản thân là một tay mơ hoàn toàn không có chút kiến thức về quân sự nào. Tất cả thắng lợi của Eugenie đều nhờ vào sự cố vẫn của thuộc hạ, nay trơ mắt nhìn 20 chiến hạm của mình nhanhh chóng bị ngọn lửa bao trọn, đôi huyết mâu của Eugenie ánh lên tia không cam tâm.

Bỏ mặc sự khuyên can của thuộc hạ, Eugenie bất chấp lao đến phi thuyền đang bùng cháy của đối phương. Cậu muốn tìm bằng được tên khốn cầm đầu ngu dốt của đám Bernard đã dám liều lĩnh chống trả lại uy nghiêm của mình.

Trước/38Sau

Theo Dõi Bình Luận