Saved Font

Trước/4Sau

Nữ Tướng Quân Là Cổ Thuật Đại Sư

Chương 4 : Bí Mật

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Kính, đây là ai ?"-Lục Hoành Kính chưa nói hết đã bị một giọng nói lạ chặng lại hỏi.

"Yo !? Là cậu à Sở Hằng ? Mấy hôm không thấy cậu là đi làm nhiệm vụ ?! Còn đây là Lang Phi Diệp theo nhiệm vụ Nguỵ đại tướng phân phó mà tìm về. Phi Diệp, đây là Nguỵ Sở Hằng hắn là con thứ hai của Nguỵ tướng quân hai người hảo làm quen !"- Hắn hỏi thăm Nguỵ Sở Hằng mấy lời và giới thiệu hai người với nhau.

"Ta là Lang Phi Diệp, Nguỵ Thiếu hảo ?"- Nàng đưa tay ngỏ ý bắt tay, dù gì vào nơi này nên duy trì một vài mối quan hệ tốt đẹp.

"Nguỵ Sở Hằng, hảo"- Hắn không có ý bắt tay với Lang Phi Diệp, làm nàng có chút khó chịu rồi nói tiếp :

"Để tôi nói cho rõ, tôi là chính thân khinh bỉ cái huyễn thuật cổ thuật gì đó của các người ! Vì vậy đừng có dùng cái đại sư này, đại sư nọ mà quấy nhiễu tôi !"- Ngự Sở Hằng khinh thường.

"Hai người th—"- Nghe Nguỵ Ngự Sở nói vậy Lục Hoành Kính một phen thở dài muốn giản hoà.

"Quẫy nhiễu Nguỵ Thiếu đây ? Thế ngài cũng đùng lấy cái danh thiếu tướng mà quẫy nhiễn ta, Cổ thuật dẫu có lạc hậu nhưng phải biết nó đã từng tồn tại và cực kì mạnh mẽ !"- Nàng phản bác rồi quay lưng bỏ đi để Lục Hoành Kính lúng túng chạy theo phía sau.

—————————

"Phi...Phi Diệp, cậu ấy là trước đây có chút chuyện với cổ thuật nên mới vậy nên cô đừng để bụng nhé !"- Lục Hoành Kính gaic đầu giải thích.

"Chút chuyện ? Ta có thể hiểu nếu hắn ít nhất chịu mở lòng một chút ! Một hành động là khinh thường, hai lời nói là khinh thường hắn là có chuyện hay cố tình ?"- Nàng lạnh lùng không quan tâm lời của Lục Hoành Kính.

"Chuyện này....cậu ta tính tình đó giờ như vậy nhưng rất giỏi a..."

"Đó giờ ? Nghĩa là đến cả bắt tay cũng không thể làm là phế vật à ?"- Nàng chính là không thích cái thái độ của hắn a.

Đến trước cửa viện Lang Phi Diệp lạnh lùng không nói gì bỏ vào trong, Lục Hoành Kính đến trước cửa viện thấy nàng đang tức giận cũng chẳng làm được gì đành rời khỏi tiểu viện. Lang Phi Diệp ngồi xuống bàn trong thư phòng gọi Tư Minh hỏi chuyện :

"Ngươi có biết vì sao tên Nguỵ Sở Hằng kia lại không có hảo thiện cảm với cổ thuật chúng ta không ?"

"Việc này thì không....à nhưng ta nghe nói việc này có liên quan đến cái chết của mẫu thân hắn ta thì phải !"- Tư Minh vừa hiện ra ngồi nàng đối diện suy nghĩ trả lời.

"Mẫu thân hắn ?"- Lang Phi Diệp nghe vậy hỏi lại.

"Ân, ta nghe nói mẫu thân hắn vì bùa ám mà chết hay thật hư thế nào ta cũng không rõ ! Đó là bí mật của Nguỵ gia a !"

"Được rồi, cho ta biết một chút về thực lực của hắn đi"- Nàng uống ngụm trà nói tiếp.

Cuộc trò chuyện của hai người diễn ra khá lâu, Tư Minh trong lúc kể mở miệng một hai cậu liền một câu khen hai câu là cảm thán làm nàng cũng có chút không vui. Nàng biết hắn mạnh nhưng để một thần hồn khen nhiều như vậy ắt hẳn là người có thực tài. Đến tận đêm nàng mệt mỏi bảo Tư Minh về Khô Lâu Khuyên nghỉ ngơi hắn mới uất ức ngừng nói mà dần tan biến.

———————————

"Diệp nhi...phải nhớ...sứ mệnh của con....."- Bóng dáng Lang Phi Diệp phụ mẫu thân cơ thể đẫm máu nói lời cuối cùng xuất hiện.

"Mẫu thân, phụ thân hai người đừng đi !!!!"- Lang Phi Diệp sợ hãi, xung quanh là bóng đêm bao quanh...

"Diệp nhi, con phải nhớ sứ mệnh của bản thân !"

"Sư tổ xin người đừng rời xa Diệp nhi !!”- Hình ảnh sư tổ trong màn đêm dần rời xa nàng lại tiếp diễn.

“Nhị tiểu thư...xin làm tròn...sứ mệnh của người...”- Những người ở Lang thị trước kia tiếp diễn.

“Sứ mệnh...sứ mệnh của ta rốt cuộc là ý gì chứ !?....”- Sứ mệnh, sứ mệnh đó rốt cuộc là gì...

“Phi Diệp, Phi Diệp ngươi tỉnh ! Ngươi mau tỉnh !”- Tư Minh từ Khô Lâu Khuyên gọi nàng.

“Sứ mệnh...rốt cuộc là gì chứ...”- Nàng được Tư Minh vào thần thức đánh thức hỏi.

“Này, này Phi Diệp ngươi là có cái bí mật gì thế ! Để có thể trở thành sát mộng thế thật là đáng sợ !”- Tư Minh hiện ra ngồi ghế cảm thán.

“Ngươi thấy được ?”- Lang Phi Diệp ánh mắt sắt bén nhìn hắn.

“Không chỉ thấy....mà là thấy là rất rõ- Á”- Hắn vừa nói dứt liền bị Phi Diệp mạnh mẽ đem đẩy ngã, một tay chống cạnh mặt hắn tay kia là chuỷ thủ kề cổ.

“Ta nói ngưoi biết, đó là bí mật của ta, thứ bí mật mà ai ngoại trừ ta biết đều phải chết !”- Phi Diệp đáng sợ thì thầm vào tai Tư Minh.

“Ta là...chuỷ thủ từ thần cốt !!!”- Hắn bị chuỷ thủ kề lại da thịt bị bốc cháy liền nhận ra đây là thần cốt, thứ này chạm vào thần hồn liền khiến vị trí bị chém không thể hồi phục lại như thần khí bình thường.

“Đúng, cho ngươi hai lựa chọn một là mãi mãi trung thành và không tiết lộ bí mật này hai là...ta nghĩ thứ không còn tồn tại thì không biết nói !”- Lang Phi Diệp là thật sự sẵn sàng giết hắn, bí mật này thật sự không thể tiết lộ.

“Ta sẽ trung thành ! Không tiết lộ !”- Tư Minh hắn không phải sợ chết, mà làm muốn biết thêm về bí mật của nàng dù gì hắn cũng chết một lần rồi chết lần nữa cũng không sao !

“Lấy gì để ta tin ngươi ?”- Lang Phi Diệp ấn chuỷ thủ vào cổ Tư Minh.

“Ta xin thề với quy tắc thiên địa nếu nói bí mật của ngươi với người thứ ba mà không có sự cho phép của ngươi liền bị trời chu đất diệt không được siêu sinh !”- Lời thề vừa dứt một đạo thiên lôi đánh xuống trước cửa tiểu viện chứng minh lời thề.

“Được, chỉ cần là ngươi nói ra chỉ một chữ không đợi trời chu đất diệt Lang Phi Diệp ta cũng chém ngươi thành trăm khúc !”- Lang Phi Diệp đứng dậy khỏi người hắn, nhìn ra ngoài trời cũng đã dần sáng nàng cũng không ngủ nữa mà đi thay đồ. Tư Minh hắn thấy mặt khác này của nàng sống lưng truyền đến tín hiệu lạnh buốt, hắn là càng thêm tò mò cũng thêm sợ hãi đối với Lang Phi Diệp.

Lang Phi Diệp thay thành bộ y phục thoải mái, tết tóc đơn giản rồi ra ngoài sân của tiểu viện. Mỗi buổi sáng nàng luôn luyện võ công giúp thân thể khoẻ mạnh, đây từ lâu là thói quen của Lang Phi Diệp. Nàng bắt đầu tập luyện đến khi mặt trời lên cao khỏi vách núi mới dừng lại mà thay đồ. Lang Phi Diệp à người đơn giản, sánh chỉ cần một bát cháo cùng bánh bao là đủ.

“Phi Diệp một số loại súng cô cần đã mang đến rồi đây !”- Lục Hoành Kính bên ngoài gọi vào.

Trước/4Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Kiếm Đế