Saved Font

Trước/22Sau

Nước Mắt Sao Bắc Cực

Chương 16

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
mà…!!

Hương đành nói dối vậy, cô nhằm mắt lại, cố hít một hơi dài, Hương bảo:

_Con xin lỗi mọi người nhưng con mệt quá, không thể ở đây chung vui, con xin phép lên phòng…!!

Bà Thu nghe Hương nói, bà lo lắng hỏi:

_Con lại bị đau đầu à, đến là khổ, mẹ đã nói rồi mà, làm gì thì cũng phải nghỉ ngơi, sao con không biết thương mình gì hết, thôi con đi nghỉ đi..!!

Hương nghe bà Thu nói thì mừng quá nên bảo luôn:

_Con xin phép, chúc mọi người ngon miệng..!!

Nói xong câu đó Hương bỏ đi lên lầu, cô cố nén tiếng thở dài, nhưng có một người đang nhìn theo, anh cảm thấy mình ngu ngốc quá kiểu này thì bao giờ anh mới có thể nói cho cô ấy biết mình là chồng của cô ấy đây, anh cũng không ăn nổi nữa, anh xin phép bà Thu và mọi người được ra vườn ngắm cảnh.

Anh cũng đứng lên và bảo:

_ Mọi người ăn ngon miệng, cháu xin phép được ra đây một chút…!!

Bà Thu chứng kiến hành vi lạ lùng của hai đứa này, bà cảm thấy có chuyện gì đó đã diễn ra mà cả hai đang cố dấu bà, con Hương nó là người thật thà mà, sao lại có chuyện gì mà bà lại không biết, nhưng mà có khi mọi chuyện không phải cái gì Hương cũng có thể nói ẹ mình biết, như chuyện cô đã có chồng, rồi qua đêm với Phong nữa chứ, dù chỉ là ở cùng phòng nhưng cô cảm thấy sợ, quá khứ lại ùa về, nó làm cho đầu Hương nhức nhối, đau quá, thuốc đâu rồi nhỉ, mình cần phải uống, may ra cơn đau này mới qua.

Nằm lăn qua lăn lại cũng không ngủ được, Hương nghĩ thôi thì mình ra vườn, ở đấy vừa có cây, có hoa, tha hồ mà thưởng ngoạn, mình sẽ lắng dịu lại được tâm hồn.

Mở được cánh cửa sau, Hương không muốn làm phiền ai nên mới chọn cách này, vừa đi vừa hít thở khí trời thật là tuyệt không bù với không khí khó chịu và căng thẳng như ở trong nhà, cô muốn đi xuống cuối vườn nơi có chiếc xích đu mà cô thích, thỉnh thoảng cô vẫn hay ra đấy nằm đọc sách hay chỉ đơn giản là ngắm trời mây.

Nhưng mà Hương đến chậm mất rồi thì phải vì có ai đó đang nằm, cô nhìn kỹ xem là ai, thì trời ạ cái tên Phong mà cô ghét nhất, không được mình vừa mới cố tránh mặt anh ta thế mà lại gặp nhau riêng tư như thế này thì e không tốt, thôi thì chuồn.

Tiếng loạt xoạt của những chiếc lá khô làm cho Phong giật mình nhìn lên, anh thấy Hương đang định quay gót đi vào nhà, anh bật dậy, chạy thật nhanh tới nắm tay Hương lôi lại, cô cố vùng vẫy và

hét:

_Buông tôi ra cho tôi còn đi, anh làm cái gì thế hả…!!

Phong bực cả mình, cô ta nhìn thấy mình là tìm cách chốn đã vậy mình phải cho cô ta biết mình là ai, cô ta có biết như thế là ngu xuẩn lắm không nhỉ.

Bây giờ sự chiếm hữu trong lòng Phong rất lớn anh chỉ mong cô sẽ thuộc về anh, anh nghĩ chỉ một lần thôi con nhỏ ương bướng này chịu nghe lời anh nói thì anh đã mãn nguyện lắm rồi nhưng xem ra mình phải dạy bảo thêm cho cô ta mới được.

_Cô có im đi không thì bảo, hay là tôi lại lôi cô vào bữa tiệc nhé, và bảo mẹ cô là cô giả vờ vì không muốn gặp tôi, hay là cô ở qua đêm với tôi nên cô ngại..!!

Anh nói mà môi anh nhếch lên anh lại đang ghen với chính mình.

Anh nói mà môi anh nhếch lên anh lại đang ghen với chính mình.

Hương sợ quá mẹ mình mà biết thì có lẽ mẹ sẽ vui hơn, nhưng mà như thế thì bà lại được nước ép lấy tên này thì khổ. Hương vội vàng bảo:

_Anh có im đi không hả, tôi xin anh đó, anh muốn gì..???

Nghe con bé này có vẻ biết sợ hơn rồi đấy, nhưng mà cô làm cho tôi tức thì tôi sẽ chơi với cô.

_Tôi nghĩ là mẹ cô rất thích tôi lấy cô, vậy ý cô thế nào….??

Phong vừa dứt lời thì Hương hét lên:

_Tôi có chết cũng không bao giờ lấy người như anh…!!

Phong tức điên lên anh không ngờ là con nhỏ này không cần suy nghĩ gì cả đã hét lên như thế với anh rồi, xem ra cô ta muốn chết đây mà.

_Nhưng mà tôi lại thích lấy cô…!! Anh dài giọng bảo.

Hương vùng tay mình ra khỏi tay của Phong nhưng anh đã chuẩn bị từ trước nên cô vừa mới làm như vậy là bị anh ôm cứng vào lòng.

Mặc cho Hương dãy giụa, anh không lý gì đến cả anh bảo:

_Bây giờ thì tôi sẽ đi nói ngay với mẹ của cô đây, thế nào..!!

Hương sợ đến đông cứng cả người, anh và cô quá gần, Hương cảm nhận được mùi nước hoa của Phong và hơi thở của anh phả sau gáy mình, trái tim của anh đang đập rộn ràng trong lồng ngực, sao lại thế không lẽ anh ta thích mình, không đúng anh ta đâu thể thích mình được anh ta luôn bắt nạt và trêu ghẹo mình kia mà, chẳng qua là do mình nghĩ nhiều quá đấy thôi.

Hai tay của Hương chống vào người Phong, Hương cố đẩy nhưng anh lại càng siết cô chặt hơn, anh ngửi mùi tóc của Hương, tóc nó mượt mà quá, mà nó gội gì mà thơm thế nhỉ, cơ thể nó thật mềm mại, làn da thì cứ như là em bé ấy, anh cứ ôm diết như vậy nhất quyết không chịu buông.

Hương biết mình không thể thoát nếu mà không nhanh lên mẹ, anh Thái và chị Thảo ra mà trông thấy thì chết, họ

lại trêu mình và hiểu lầm mình có quan hệ yêu đương với tên này thì khổ, đành xuống nước xin anh ta tha vậy.

_Anh muốn gì thì nói đi..?? Hương run run giọng hỏi.

Phong hài lòng, nhưng anh không muốn mất cơ hội được ôm Hương như thế này chút nào, nên anh bảo:

_Có thật là tôi mà buông cô ra thì cô sẽ nghe lời tôi chứ…??

_Vâng…!! Hương ngoan ngoãn chả lời.

_Vâng…!! Hương ngoan ngoãn chả lời.

_Thế là tốt nhưng trước tiên tôi có thể hôn cô chứ…???

Phong cảm nhận được cơ thể Hương đang run trong tay mình, cô ấy chắc là đang sợ, anh tự hỏi mình làm như vậy là có đúng không nhưng nếu không làm thế thì cô ấy sẽ không bao giờ ình cơ hội, mà như vậy thì chuyện này bao giờ mới kết thúc.

_ Không… không … không thể được…!! Hương lắp bắp.

Phong biết tại sao nhưng anh vẫn cứ truy cho đến cùng.

_Tại sao..??

Hương nuốt đau khổ vào lòng và bảo:

_Tôi… tôi đã có chồng rồi..!!

_À…!!

* * *

* * *

Phong à lên một tiếng, anh khoái chí xem ra con nhỏ chung tình hơn anh tưởng, nhưng mà nó nghĩ anh là ai, anh phải cho nó biết cái cảm giác ghen tức khi nó đi với thằng đàn ông khác là gì..!

_Cô đừng có nói dối, mẹ Thu của cô, rồi Thái nữa đều nói là cô vẫn còn chưa kết hôn, nay lại mọc ra một ông chồng là sao…??

Hương khổ quá, mắt lại rơm rớm nước, kiểu này thì cô lại khóc đến nơi, sao mình dấu được họ lâu như thế mà mới gặp anh ta có mấy buổi mình đã khai hết ra như thế nhỉ, đúng là ác quỷ mà.

_Sao còn không nói mau, hay là cô thích tôi ôm suốt như thế này..??Phong vừa dọa vừa quát.

Hương nấc lên rồi bảo:

_Tôi.. tôi nói thật mà, tôi đã kết hôn rồi..!!

Anh lấy tay mình đẩy Hương ra, nắm cứng vào hai cánh tay cô, anh muốn cô đối diện với mình mà chả lời.

Nhưng Hương thì sợ, không dám ngẩng mặt lên nên cúi gằm mặt xuống.

Phong một tay giữ Hương vì sợ cô chạy mất, một tay nâng cằm cô lên và bảo:

_Em có nói hay không, em thích anh ta à…??

_Em có nói hay không, em thích anh ta à…??

Giọng nói của anh ngọt ngào quá, giống hệt cái hôm Hương bị ngã cầu thang, cô tròn xoe mắt nhìn, còn chưa nói được gì thì…

_ Ưm….!!

Anh ôm chặt lấy Hương vào lòng, môi anh đặt lên môi cô, anh hôn mà như người ta đang chiếm một cái gì đó, Hương cảm nhận môi mình bỏng dát, Hương sợ quá, cô không hiểu là mình đang rơi vào tình huống nào, cả người cô như đang trôi theo dòng nước, nó bồng bềnh, cô nghĩ là mình đã bị say sóng, còn Phong cũng chẳng hơn gì, anh cũng có cảm giác như thế,

anh cảm thấy mình như tan chảy trong nụ hôn của cô.

Sau nụ hôn kéo dài, Phong buông Hương ra và nhìn cô say đắm, anh bảo:

_Từ bây giờ em sẽ làm bạn gái của anh chứ..???

Hương nghe Phong hỏi mình với cái giọng ngọt ngào ấy làm cho cô mở to mắt ra nhìn, tim cô đập nhanh hơn, cô nghĩ mình đã bắt đầu chú ý tới anh ta rồi, nụ hôn vẫn còn chưa tan, nó vẫn còn đọng trên môi cô, người cô run rẩy, nhưng cô có thích ai đi chăng nữa, không phải là đã quá muộn rồi sao, vì cô đã có chồng, nó như một bức tường ngăn cách vậy, lấy gì để phá nó bây giờ.

Hương thấy Phong nhìn mình như muốn ôm cô thêm vào một lần nữa, Hương sợ, sợ mình không làm chủ được trái tim mình, sợ mình làm cho anh hy vọng hão huyền và hơn nữa cô không muốn mang tiếng là kẻ lăng loàn, có chồng rồi mà vẫn mê trai, hít lấy một hơi dài, Hương trở về là con người lạnh lùng như trước đây, Hương bảo:

_Em xin lỗi nhưng mà không thể được…!!

Phong cười xem ra có tiển triển đấy, ít ra cô ấy đã xưng "em" với anh, nhưng mà cô ấy từ chối mình vì Huy à, ha ha, được lắm cô ta cũng biết điều đấy, nhưng mà mình muốn thử với con người mới như thế này, mình sẽ làm được gì với cô ta, mình sẽ làm cho cô ấy yêu mình, rồi mọi chuyện sẽ qua đi và hy vọng cô ấy không bị xốc khi biết mình là ông chồng hờ của cô ấy.

Phong vẫn nắm chặt tay Hương không buông, Hương đã cố mấy lần mà không có hiệu quả nên cô đành bỏ cuộc, cô không ngờ hôm nay mình lại rơi vào tình trạng này, nhưng anh Tuấn có bao giờ làm như thế này với cô đâu, anh ấy vừa dịu dàng, lại biết điều đâu có như tên ác quỷ này, hắn mà muốn làm gì thì làm cho bằng được, hắn có biết là đang dồn cô vào thế bí không nhỉ, hét lên thì không xong, mẹ mà ra thấy cái cảnh này, bà lại tưởng mình yêu cái tên này thật thì khổ, mình phải làm sao bây giờ.

_Tôi xin anh đấy, buông tôi ra cho tôi đi, anh Tuấn có bao giờ làm như thế này với tôi đâu…!!

Hương vừa dứt lời thì trong mắt Phong có hai đốm lửa, anh nhìn cô đầy tức giận và bảo:

_ Hắn đã chạm vào người cô à…???

Hương nghe giọng anh nói mà run, cô không hiểu sao Phong lại tức giận như vậy, cô có là gì của Phong đâu, sao anh ấy lại…

_Còn chưa chả lời, hay là tôi phải lôi cô đi gặp anh ta hỏi cho ra lẽ…???

Hương uất quá, anh ta có thấy mình vô lý hay không nhỉ, sao anh ta dám xen vào đời tư của cô.

_Tại sao tôi phải nói

Trước/22Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Mạnh Nhất Điên Cuồng Binh( Lại Tên: Đô Thị Điên Cuồng Kiêu Nhân Vật Chính: Trần Lục Hợp)