Saved Font

Trước/45Sau

Ở Nơi Hoa Đào Nở Loạn

Chương 19

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương 19 — Sự kiện diễn đàn

Mặc dù cô đã sớm hình thành thói quen với bản lĩnh khoe khoang của đồng chí họ Tiêu. Nhưng Tiểu Hoãn vẫn cảm thấy bất lực gửi cho Tiêu Bạch một câu: “Tớ đang đánh boss.”

Tiêu Bạch vừa nghe thấy, liền hỏi: “Đánh boss? Cùng với muội phu sao?”

“Ừ.”

Lúc này Tiêu Bạch mới gửi tới vẻ mặt gật đầu: “Cùng muội phu ở chung một chỗ, vậy là được, ha ha.”

= =||| heo Tiểu Bạch này, càng ngày càng nói nhiều là như thế nào.

Mấy giây sau, đột nhiên Tiêu Bạch nói: “Tiễu Hoãn à, cùng anh em đi hát K(karaoke) đi, như thế nào?”

Bây giờ mà hát K? Cô nhìn đồng hồ, 21:30, trễ như vậy rồi còn hát cái gì mà hát.

Cô trực tiếp từ chối: “Không đi.” Hơn nữa, cô còn phải tâm sự với người đàn ông này một chút, không phải, trao đổi tình cảm một chút mới đúng?

Tiêu Bạch vừa nghe cô nói liền nóng nảy: “Đi đi đi đi, hôm nay anh em muốn ca hát phát tiết tâm sự, mười phút sau gặp mặt trước cửa chung cư của cậu! Cậu logout trước, logout trước đi!”

Mới vừa rồi cậu ta a a a như quỷ kêu, da đầu cô vẫn còn đang nhảy lên, bây giờ càng thêm xác định có chút chuyện không tốt xảy ra, nếu không sao cậu ta lại vội vàng muốn cô logout như vậy.

Đột nhiên cô hỏi: “Heo Tiểu Bạch, cậu có chuyện gì gạt tớ đúng không? Ví dụ như nghe được người khác nói xấu tớ cái gì đó.”

Tiêu Bạch đang dùng sức suy nghĩ biện pháp làm cho Tiểu Hoãn logout, vừa nghe cô nói như vậy, thiếu chút nữa là run run đem đầu thuốc lá phun lên màn ảnh máy vi tính.

Dập tắt đầu thuốc lá vào gạt tàn, lúc này cậu mới cẩn thận hỏi: “Cậu biết gì sao?”

Hừ, Tiểu Hoãn hừ nhẹ. Phải biết rằng những thứ kịch bản Quỳnh Dao trước kia, Lục Tiểu Hoãn cô tuyệt đối không có bị lừa. Cái gì mà ân oán tình cừu, nam nữ xích mích, hơn nữa heo Tiểu Bạch là ai? Chính là anh em thân thiết đến không thể thân hơn được nữa của cô, cô hiểu rõ ràng tính cách cậu ta. Đem chuyện mấy ngày nay xâu chuỗi lại với nhau, còn có cách nói của cậu, cô nhanh chóng liên tưởng đến cảnh tượng làm người ta không thích thú ở thành Hoa Vân.

“Cậu nói đi, có phải có người nói xấu tớ hay không, hơn nữa có liên quan đến Phi Thành Vật Nhiễu?”

Tiêu Bạch kinh ngạc: “Tiểu Hoãn, sao cậu lại nghĩ như vậy?”

Tiểu Hoãn tiếp tục phân tích: “Có phải khắp nơi đều tuyên truyền tớ đoạt người yêu của người khác, thậm chí còn đem tớ vào diễn đàn khu mình?”

Tiêu Bạch hoàn toàn kính trọng cô: “Tiểu Hoãn à, quen biết nhiều năm như vậy mà tớ không phát hiện, cậu không phải là người!!!”

“Cậu mới không phải là người, toàn bộ các người đều không phải là người!”

“Tớ là nói cậu không phải là người bình thường, căn bản chính là phù thuỷ chuyển thế!” Tiêu Bạch bận rộn cười ha ha, nhưng trong lòng vẫn còn lẩm bẩm, kỳ lạ thật, chuyện này mới được đăng lên diễn đàn hai phút trước, cậu ấy đang đánh boss làm sao biết đây? Thần, đúng là thần.

“Tớ là nói cậu không phải là người bình thường, căn bản chính là phù thuỷ chuyển thế!” Tiêu Bạch bận rộn cười ha ha, nhưng trong lòng vẫn còn lẩm bẩm, kỳ lạ thật, chuyện này mới được đăng lên diễn đàn hai phút trước, cậu ấy đang đánh boss làm sao biết đây? Thần, đúng là thần.

Chuyện chính là giống như Tiểu Hoãn suy đoán, có người đăng một bài viết lên diễn đàn trò chơi, nội dung là nhằm vào Tiểu Hoãn và Phi Thành Vật Nhiễu.

Nhưng ý đồ của Tiêu Bạch là làm cho Tiểu Hoãn rút lui trước khi tham quan diễn đàn, không để cho cậu ấy biết được, Tiêu Bạch đã sớm đem chuyện này nói cho Phi Thành Vật Nhiễu.

Mặc dù cậu rất sùng bái đại thần, nhưng mà Tiểu Hoãn mới là bạn tốt cậu để ý nhất. Nhiều năm như vậy, nha đầu Tiểu Hoãn này mặc dù bá đạo với cậu một chút xíu, nhưng mà Tiểu Hoãn là người đơn thuần, bây giờ vẫn là như vậy, nói là anh em, nhưng cậu luôn xem Tiểu Hoãn là muội muội là đối xử. Nếu trong trò chơi này có người dám khi dễ Tiểu Hoãn, đừng trách Tiểu bá vương anh tuấn cậu không khách khí, ngay cả đại thần mà cậu sùng bái cũng tuyệt đối không được!

Sau khi cậu M cho Phi Thành Vật Nhiễu và thấy anh trả lời chậm, liền biết Tiểu Hoãn đang đánh boss chung với anh, cho nên cậu đành phải bận rộn tư tán gẫu cho Phi Thành Vật Nhiễu: “Muội phu à, ngươi xem diễn đàn khu Thuỷ đi. Đừng trách ca ca nói nhiều, muội muội nhà chúng ta là người đơn thuần, ca ca cảm thấy ngươi thật đáng tin, mới đem muội muội giao cho ngươi.”

Một lát sau, Phi Thành Vật Nhiễu trả lời cho cậu một câu: “Bài viết trên diễn đàn chỉ là lời đồn, yên tâm.”

Ngươi nói có kỳ quái hay không, chỉ một câu nói đơn giản như vậy, cậu liền tin.

Đương nhiên Phi Thành Vật Nhiễu vẫn đi vào đường dẫn mà Tiêu Bạch gửi cho anh, lấy tốc độ nhanh chóng đọc xong bài viết.

Người viết sử dụng chức năng ẩn danh, bên trong viết lưu loát mấy trăm chữ, còn có hình ảnh của anh và người chơi khác, dĩ nhiên tên của nữ người chơi đã bị làm mờ. Nội dung bài viết đại khái là; anh đã từng đi hai về cùng với một nữ người chơi, nữ người chơi đó lại là người hiền hoà, tính tình dịu dàng. Nhưng mà bởi vì người thứ ba là Tiểu Hoa Tiểu bá vương nhúng tay vào, anh bị cô gái ái mộ hư vinh này che mờ đôi mắt, bỏ qua cô gái tốt đẹp trước kia mà kết hôn với Tiểu Hoa Tiểu bá vương. Trong đó còn nói đến sự kiện kết hôn xa xỉ bọn họ trong thành Thanh Phong, lấy tình huống Trụ vương gặp Đắc Kỷ âm thầm chỉ trích anh, nói thương nhân đại thần chỉ là một người ngu ngốc, buông tha cho cô gái tốt đẹp, cưới Tiểu Hoa Tiểu bá vương.

Sau khi xem xong, anh giật giật khoé miệng.

Loại bài viết vô căn cứ này quá ngây thơ, còn chưa vào được mắt của anh. Nhưng nó lại vì anh mà nói xấu người mới trở thành mẹ của con trai anh — nho nhỏ, anh không cho phép chuyện này xảy ra.

Cùng lúc đó, Tiểu Hoãn lại nhận được tư tán gẫu, là Phi Thành Thông Nhiễu, Tiểu Thông Thông.

Tiểu Hoãn nhíu mày, hôm nay là ngày gì vậy, sao lại có nhiều người gửi tin nhấn cho cô, còn lấy cách nói thần bí mở đầu chủ đề.

Tiểu Thông Thông nói: “Đại tỷ, cô đang làm gì?”

Tiểu Hoa Tiểu bá vương: “Đánh boss.”

Oh oh, thì ra là đại tỷ chưa biết mình đang gặp nguy hiểm, tâm tình treo lơ lửng của Tiểu Thông Thông cũng được buông xuống.

Nhưng, Tiểu Hoãn sinh ra chính là để khảo nghiệm năng lực trái tim cậu ta, cô hỏi: “Tiểu Thông Thông, không phải là cậu gạt tỷ chuyện gì đi?”

“Không có, không có, không có, không có đâu!”

“Không có sao?” Tiểu Hoãn nheo mắt nhìn chằm chằm vào màn ảnh, lại nhấn từng chữ từng chữ hỏi tới, “Cậu xác định không có?”

. . . . . .

Bên kia máy tính, Tiểu Thông Thông đã sớm bị doạ đến run cầm cập, đại tỷ sẽ không lấy đoản kiếm đâm cậu, để cho cậu nếm thử cái gì gọi là chết trong nháy mắt đúng không? Không đâu, hắc hắc, đại tỷ đang đánh boss mà.

Bên kia máy tính, Tiểu Thông Thông đã sớm bị doạ đến run cầm cập, đại tỷ sẽ không lấy đoản kiếm đâm cậu, để cho cậu nếm thử cái gì gọi là chết trong nháy mắt đúng không? Không đâu, hắc hắc, đại tỷ đang đánh boss mà.

“Tiểu Thông Thông à, tỷ tỷ đánh boss xong rồi, nếu không có chuyện gì thì tỷ tỷ tìm ngươi chơi?”

O_O. . . . . .

Cậu vừa mới lợi dụng thời gian rãnh rỗi không có giờ học mà thăng lên cấp 40 trong vòng bảy ngày, chẳng lẽ lại giống y như lần trước, bị đoản kiếm của tỷ tỷ đâm không còn một giọt máu trở về cấp 39 sao?

“Đại tỷ, không muốn, thỉnh thoảng làm như vậy vì muốn tốt cho cô (>﹏

Vì tốt cho cô? Đây là chuyện gì.

Tiểu Hoa Tiểu bá vương: “Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Tiểu Thông Thông lắp bắp: “Thỉnh thoảng. . . . . . thỉnh thoảng. . . . .”

Tiểu Hoa Tiểu bá vương cực kỳ dịu dàng dạy bảo: “Tới, đừng sợ, nói cho tỷ tỷ nghe.”

Tiểu Thông Thông: “Vậy đại tỷ nghe xong không được tức giận. Chuyện là như vầy, mới vừa rồi có người viết bài lên diễn đàn. Nói cô cướp thương nhân đại thần của người khác, còn nói cặp mắt đại thần bị cô che mờ.”

Cái gì!!! Có chuyện như vậy!! Cô bận rộn mở diễn đàn ra xem.

Diễn đàn khu Thuỷ, bài viết vô cùng nổi bật ở vị trí vô cùng rõ ràng: « Ái mộ hư vinh là không đúng! » tựa đề màu đỏ chói mắt loé sáng trên màn hình.

Mới vừa rồi cô chỉ tuỳ tiện nói như vậy với heo Tiểu Bạch, nhưng không nghĩ lại bị suy nghĩ của chính mình đoán trúng. Trước kia cũng không phải chưa từng thấy bài viết được dán lên diễn đàn về việc người nào giành lão bà của người nào, người nào lại ác ý PK người nào, loại bát quái liên quan đến việc riêng tư của người khác cũng được dán lên. Người dán lại thường ẩn danh, đương nhiên là để phòng ngừa mình bị người trong cuộc trả thù. Những khi cô rãnh rỗi thường vào xem một vài bài có tựa đề vô cùng hấp dẫn, nhưng mà chỉ cần nhìn mấy giây, bình thường cô sẽ lập tức tắt diễn đàn.

Nhìn người khác náo nhiệt, chỉ chỉ chõ chõ không phải là thói quen gì tốt, hơn nữa, những chuyện này đều là tin vỉa hè, chuyện này rồi đến chuyện kia, căn bản là không biết cái nào đúng cái nào sai.

Chính là không có nghĩ tới, có một ngày mình lại trở thành nhân vật chính trong bài viết bát quái, còn bị dán vào bên trong diễn đàn trò chơi.

Tiểu Hoãn liếc nhìn thời gian bài viết được dán lên, khoảng năm phút trước, lại được dán lên phía trên cho nên lượt xem đã qua tới hàng ngàn!

. . . . . . . .

Xem ra trình độ ham thích bát quái của quần chúng nhân dân rất rất rất là cao.

Con chuột di chuyển đến tựa đề loè loè toả sáng, Tiểu Hoãn do dự.

Nên xem hay không? Bên trong nhất định là có một vài lời nói đối với mình không tốt, nói không tốt còn đỡ, đơn giản chính là vũ nhục chê bai cô. Những người kia có dụng ý khác cho nên mới đem bài viết dán lên diễn đàn trò chơi, còn đính đến một ngàn đính, mục đích chính là muốn làm cho cô tức giận, làm cô bị người khác chỉ chõ. Nhưng mà nếu không nhìn, thật sự là cô rất tò mò cái người ẩn danh gửi bài này muốn làm lẫn lộn trái phải như thế nào.

Cũng không phải bởi vì Tiểu Hoãn xử lý chuyện thông minh, chẳng qua là người cô cũng như tên, làm việc suy nghĩ chậm hơn người khác nửa nhịp.

Lần đầu tiên, cô muốn thực hiện công việc nào đó thì trước tiên thường suy nghĩ rồi mới đi làm.

Lần đầu tiên, cô muốn thực hiện công việc nào đó thì trước tiên thường suy nghĩ rồi mới đi làm.

Tiêu Bạch thường nói: “Tiểu Hoãn à, hiểu rõ con người của cậu thì tớ mới biết là thời gian suy nghĩ của cậu tương đối dài, không biết còn tưởng rằng cậu thật thông minh cao siêu, suy nghĩ nửa ngày.”

Nói xong lời này, dĩ nhiên kết quả là Tiêu Bạch không được đi đâu hết, bởi vì Tiểu Hoãn trực tiếp chạy vào phòng bếp nói với mẹ Lục: “Mẹ, Tiêu Bạch nói con không thông minh.”

Mẹ Lục đang làm sườn chiên, chuẩn bị cho Tiêu Bạch và Tiểu Hoãn ăn, vừa nghe thấy như vậy liền một tay cầm đũa còn có miếng sườn ở trên, một tay cầm dao, từ trong phòng bếp chạy ra: “Tiểu Bạch à, con nói con gái bác thế nào??”

Đối mặt với Tiểu Hoãn và uy huyền của mẹ Lục, đương nhiên là bạn học Tiêu Bạch lập tức đầu hàng trong nháy mắt, vẻ mặt nịnh hót: “Dì à, Tiểu Hoãn rất là thông minh, ngay cả con cũng không sánh bằng sự thông minh của cậu ấy.”

Lúc này, mẹ Lục mới hài lòng trở về phòng bếp tiếp tục nấu nướng, mà Tiêu Bạch cũng hiểu được rõ ràng, mặc dù Tiểu Hoãn suy nghĩ chậm một chút, nhưng cậu ấy rất thông minh.

Nhưng mà thông minh thì có ích lợi gì? Bây giờ chẳng phải cô vẫn bị người ta đẩy tới bên rìa bát quái, trở thành tiêu điểm của quần chúng sao?

Lục Tiểu Hoãn bất đắc dĩ than thở, buông con chuột ra.

Cô còn đang do dự không biết có nên xem bài viết đó hay không, liền nhấp chuột trở về màn hình trò chơi, lúc này cô mới phát hiện Phi Thành Vật Nhiễu đã kéo cô tới địa phương không có quái vật bên trong Phong Tức cốc, vùng đất tương đối yên bình bên cạnh con suối nhỏ.

“Đây là đâu?” Rốt cuộc Tiểu Hoa Tiểu bá vương cũng hoàn hồn, nhìn chung quanh, “Bọn họ đâu?”

Anh trả lời: “Đánh boss xong rồi nên để cho bọn họ đi.”. . . . . .Chẳng lẽ anh thật sự gọi hai người bọn họ tới bắt nguyên thần cho cô, đại thần, anh thật đúng là được.

Hình ảnh trên màn hình thật là xinh đẹp, dòng suối nhỏ trong suốt, mấy cây cổ thụ mạnh mẽ uy phong, gió thổi nhẹ nhàng luồn qua kẽ lá, bạch y nam tử và nữ đồng đứng bên cạnh dòng suối nhỏ.

Một lát sau, anh chậm rãi mở miệng: “Nho nhỏ.”

“Hả?”

“. . . . . .”

Bên này máy tính, Tiểu Hoãn vừa làm xong quyết định, chuẩn bị nhấp vào bài viết. Xem một chút nội dung bên trong nói gì, dù sao cô cũng là nhân vật chính trong bát quái này, nên biết mình bị đồn thổi như thế nào đúng không? Cho nên cô không để ý Phi Thành Vật Nhiễu nói cái gì. Nhưng mà thật kỳ lạ, tại sao lại mở không ra, cô nhấp như thế nào cũng không thể đi vào. Nhấp quay lại trang, chóng mặt! Bài viết bị khoá? Tiểu Hoãn không thể tin được liên tục quay lại trang hai lần, lúc này còn chóng mặt hơn, bởi vì đã không tìm được bài viết nữa. Lại quay lại tìm vài lần, lúc này mới xác nhận bài viết đã bị xoá bỏ.

Có hơi thất vọng lại có chút an ủi không nói nên lời, không biết đây là loại tâm tình gì, cô chạy tới nhà bếp lấy chai Sprite từ trong tủ lạnh, vừa uống vừa đi về phòng ngủ của mình.

Suy nghĩ một chút, cất Sprite đi, đem giao diện trò chơi mở ra lần nữa, đột nhiên trợn to hai mắt.

Bởi vì cô thấy Phi Thành Vật Nhiễu nói: “Nho nhỏ, làm em chịu uỷ khuất.”

Sau đó cô còn thấy anh nói: “Yên tâm, bài viết trên diễn đàn đã xoá bỏ.”

Trước/45Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Cổ Tiên Y