Saved Font

Trước/211Sau

Overlord Light Novel

Quyển 13 - Chương 18: Chương 4 Phần 4

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Overlord Tập 13 Chương 4 Phần 4 (Overlord Tập 13 Chap 4 Part 4)

Dịch giả: Kuroneko + Jason

Trooper Robi là một thanh niên 24 tuổi. Anh đã không được giáo dục một cách hoàn chỉnh, anh hiểu rằng có rất nhiều điều trong thế giới này mà anh không biết.

Vì thế

“Con người. Ta đã quay trở lại. Có vẻ các ngươi đã quá bất cẩn, xem thường đối thủ trong khi ta đang chữa lành vết thương mà Vua Pháp Thuật đã gây ra cho ta!. ”

Khi tiếng gầm giận dữ vang lên qua phần cơ thể, Robi run rẩy.

Anh thậm chí không thể cảm thấy chiếc quần ướt đẫm của anh dính vào da mình nữa.

Sau khi phát hiện ra sức mạnh của con quái vật trước mặt anh, anh có linh cảm rằng anh sắp chết, vì vậy mà bản năng sinh tồn của anh đã đi vào tình trạng quá tải. Anh từ bỏ những giác quan vô dụng của mình và nhanh chóng tìm kiếm một cách để có thể sống sót.

Tuy nhiên, trước khi mọi người có thể tìm thấy bất cứ điều gì, Jaldabaoth đã giải phóng sức mạnh của mình.

“Hãy chết dưới ngọn lửa địa ngục của ta .”

Ngọn lửa bùng lên, một làn sóng nhiệt bắn thẳng vào người Robi. Hơi nóng lập tức làm khô mắt và khiến anh đau đớn. Không khí nóng xâm nhập vào phổi, anh cảm thấy cơ thể mình như bừng cháy từ bên trong. Thực tế, đó chính là những điều đã xảy ra.

Da anh bỏng nặng và lượng nước trong cơ thể dần bốc hơi. Tầng biểu bì của anh bị đốt cháy, sau đó là chất béo bên dưới, tiếp theo là cơ bắp và sau đó là dây thần kinh của anh.

Dưới bụng anh, giống như trên cánh tay, ngọn lửa ngay lập tức chạm tới các cơ và dây thần kinh. Điều này sẽ khiến cho các cơ co lại và khiến anh có một tư thế kì quái. Tuy nhiên, nhiệt độ cao đã khiến da anh bị dính vào áo giáp của chính mình, nên nhìn từ bên ngoài trông như anh vẫn bình thường.

Cơ thể con người có hàm lượng nước cao. Đó là lý do tại sao phải mất thời gian để họ bị đốt cháy, Nếu đây là một ngọn lửa bình thường, ngọn lửa sẽ tiếp tục cháy cho đến khi chúng chạm vào bên trong cơ thể, nhưng vì Aura(hào quang) lửa của Jaldabaoth được tạo ra bằng phép thuật, nó biến mất.

Sau đó, ruột gan của Robi không bị đổi màu do nhiệt và vẫn là màu hồng. Nhìn những ngọn đuốc sống và những cái ruột tươi lóe lên qua đại dương máu, đủ để khiến người xem kinh hãi. Nó trông giống như địa ngục trên trái đất.

Jaldabaoth bỏ qua Robi, người đã trào bộ lòng ra và hơn 50 xác chết bị thiêu đốt khác xung quanh anh khi hắn đi về phía trước.

Jaldabaoth, Ác quỷ tà ác nhất đang bước đi. Chỉ bằng cách này cũng đủ để giết những người xung quanh khi bị cuốn vào năng lượng aura hắc ám của hắn ta.

“Tránh đường, hỡi những kẻ thua cuộc”

Một vài tiếng hét phát ra, người đầu tiên hét lên là Militiaman Francesk.

Mỗi ngày anh đều nghĩ, “Tại sao tôi lại xui xẻo như vậy”. Bị ràng buộc bởi hệ thống pháp luật của Thánh quốc, mọi người phải làm phục dịch quốc gia của họ và gia nhập quân đội.

Ngay cả con trai của một thương gia lớn như anh, một người với một tương lai tươi sáng đang chờ đợi anh ta cũng không ngoại lệ.Mặc dù cha anh đã hối lộ thích hợp để anh được giao cho một vị trí thoải mái hơn, nhưng cuộc đời của một người lính vẫn còn khốn khổ đối với anh.

Và ngay khi anh sắp được giải ngũ, cuộc chiến này lại nổ ra.

Không một ngày nào mà anh không phàn nàn về sự bất hạnh của anh và sự bất công của tất cả mọi thứ. Tuy nhiên, tất cả sẽ sớm kết thúc và anh có thể trở lại làm người thừa kế của một gia đình thương gia lớn và thưởng thức các hoạt động kinh doanh mà anh rất thích.

Mọi thứ chỉ cách xa một chút như vậy.

Đúng vậy.. chỉ 1 chút nữa thôi.

Tuy nhiên, bây giờ anh lại đang chạy trốn khỏi con quái vật trước mặt anh.

Nếu nó bắt được anh , anh chắc chắn sẽ chết.

Anh tuyệt vọng di chuyển đôi chân của mình, nhưng nó lại từ chối làm theo anh vì nỗi sợ hãi của anh.

Anh bị bao quanh bởi những người khác cũng chạy trốn như mình. Đó là lý do tại sao anh có thể tiếp tục chạy bất chấp sự hoảng sợ của mình.

Đặc biệt, người đàn ông béo phía trước Francesk đang làm chậm bước tiến

Do đó Francesk đẩy ông ta đi.

Anh đã làm điều đó để có thể chạy được xa hơn thoát khỏi con quái vật đó. Anh đã làm điều đó vì lợi ích và tương lai của mình.

Tuy nhiên, ngay khi anh chuẩn bị đẩy ông ta, Francesk thấy rằng những người trước mặt anh cũng có cùng một suy nghĩ.

Nếu người đàn ông bị đẩy đi và va chạm với những người trước mặt anh, rất có khả năng họ sẽ đổ sụp như những quân domino. Thực ra, đó chính xác là những gì đã xảy ra với những người trước mặt Francesk.

Có lẽ nếu chỉ là một hoặc hai người, anh có thể tránh được chúng. Và có lẽ anh có thể đã nhảy qua chúng.

Tuy nhiên, khả năng thể chất của Francesk không đủ lớn để tránh một lượng lớn người ngã xuống cùng một lúc.

Anh ngã xuống cùng bọn họ

Mặc dù anh đang la hét và cố đứng dậy, anh không có thời gian để làm điều đó.

Hiệu ứng Aura từ ngọn lửa bao quanh Jaldabaoth đã bắt kịp anh.

Francesk không có thời gian để hét lên. Tại sao lại là tôi, anh nghĩ, và sau đó ngay lập tức bị nuốt chửng bởi cảm giác đau đớn nhất từ trước đến giờ. tất cả những gì anh có thể cảm thấy là đau đớn.

Tuy nhiên, Francesk đã may mắn. Đó là vì anh ta đã chết ngay lập tức.

Jaldabaoth không ngừng di chuyển, Hắn ta giẫm đạp lên xác của những con người dưới chân khi hắn bước đi, giống như hắn ta đang ở trong một vùng đất trống rỗng.

“Chạy.. chạy ngay đi”

Một người đàn ông hét lên. Tên ông ta là Trooper Golka. Ông là một người tự tin vào kiếm kỹ của mình.

Đó là lý do tại sao ông ta có can đảm để hét lên những lời đó trước mặt Jaldabaoth.

Tuy nhiên, đó thực sự là một hành động ngu xuẩn, bởi vì Jaldabaoth đã hướng tới Golka. Không biết là Jaldabaoth có thực sự để ý đến ông hay không hay đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Mặc dù đó là điều may mắn cho những người bị truy đuổi, họ đã chạy trốn theo một hướng khác với Jaldabaoth.

Golka thấy rằng sẽ rất khó để chạy trốn con quái vật giữa sự hỗn loạn, vì vậy ông quyết định rút thanh kiếm của mình ra.

Đôi mắt của con quái vật chuyển động, chưa tới một giây sau, hắn bước qua Golka.

Đó là những gì con quái vật nghĩ về Golka.

Anh chỉ đáng xem một cái.

Golka hét lên và chạy theo hướng ngược lại với dòng người đang bỏ trốn.

Ánh nhìn của những người bị thu hút ở gần đó rất đáng sợ, nhưng có lẽ có một số hy vọng cho ông ta. Có lẽ họ hy vọng ông có thể tiếp cận con quái vật đó.

Và Golka đã học được câu trả lời với cơ thể của mình.

Đầy đau đớn..

Ông không thể nào tiếp cận được con quái vật đó.

Golka bị thiêu đốt cùng với những người lính khác yếu hơn ông ta.

Golka như đã nhận ra điều gì đó.

Trong mắt con quái vật đó, Golka không khác gì những người dân xung quanh.

Nếu chỉ có một mình, tôi sẽ chạy, anh than thở, trước khi ý nghĩ đó bị dìm chết bởi sự đau đớn của việc bị thiêu sống. Golka gục xuống với một tiếng hét thầm lặng, vặn vẹo trên mặt đất giống như tất cả những xác chết xung quanh.

Jaldabaoth bước đi mà không có mục đích. Tuy nhiên, nếu con người cố gắng chạy, hắn sẽ theo đuổi họ.

“Tránh ra!”

Cô chạy

Viviana, người đã tham gia trận chiến như một thánh pháp sư đang chạy cho cuộc sống của mình.

Mái tóc vàng dài của cô lắc lư một cách hoang dại khi cô chạy trốn với tất cả sức lực của mình.

Cô không có thời gian để lau đi vết thương hay nước mắt của mình.

Không ai có thể đánh bại một con quái vật như thế.

Ai đó đang nói điều gì đó.

Nhưng cô không có thời gian để quan tâm đến chuyện đó.

Tất cả những gì cô ấy có thể nghĩ là ‘mình chỉ muốn thoát khỏi con quái vật đó’.

Cô không thể xô đẩy những người chạy trước mặt cô. Tất cả những gì cô có thể làm là chen qua họ và tiếp tục chạy.

Tránh đường..

Tránh đường..

Tránh đường..

Tại sao lại có nhiều người làm theo cách của cô ấy?

‘Tôi không quan tâm nếu mọi người chết hết trừ tôi, nhưng tôi không muốn chết.’

Viviana chạy với suy nghĩ đó trong trái tim cô.

Trong khi cô đang chạy hết sức có thể thì xung quanh cô được bao bởi những người chạy trốn theo mọi hướng. Ngay cả Viviana, người nhanh hơn người bình thường, cũng chậm như một con rùa. Cô không thể thoát khỏi con quỷ đó.

Một lượng nhiệt cao lướt qua mái tóc Viviana

Khônggg !!!

Cô nghĩ sự khủng khiếp khi nhìn những người xung quanh chết.

“Tôi không muốn chết !!!”

Hét lên trong trường hợp này là vô cùng bình thường.

Ai cũng nghĩ như vậy.

Rất khó để một người bình thường chấp nhận cái chết khi nó lờ mờ trước mặt bạn. Điều này làm ta cảm thấy tuyệt vọng hơn nhiều so với một cái chết bất ngờ ập đến.

“Đau quáaaaaa!”

Nhiệt độ khủng khiếp đó khiến cô không thể cảm thấy bất cứ điều gì khác ngoài đau đớn. Bộ não của cô bị tấn công bởi sự đau đớn không chịu nổi. Cô nhận ra rằng cô sẽ sớm chết thôi.

‘Không, tôi không muốn chết’, đó là điều Viviana nghĩ khi cô ấy bị thiêu chết.

Jaldabaoth tiếp tục tiến về phía trước trong im lặng trong khi hắn bắt đầu cảm thấy chán.

“Đừng chạy! Chiến đấu! ”Một người đàn ông trên lưng ngựa dũng cảm hét lên.

Leonzio là con trai thứ hai của một người hầu cận phục vụ cho một Hầu tước. Ông đã tham gia trận chiến với hy vọng được công nhận cho kiếm thuật của mình. Xung quanh anh là những người mà cha anh đã đặt dưới sự chỉ huy của anh, tất cả họ đều biết khả năng của anh.

Con quỷ đi một cách nhàn nhã, và nó để lại vô số xác chết trên đường đi của nó, mỗi người trong số họ xoắn lên trong đau đớn. Anh muốn chạy đi, nhưng nếu anh làm thế, tương lai của anh sẽ trở nên u ám và đen tối. Tất cả những gì anh có thể làm là đặt cược cho một tương lai tươi sáng.

Sau khi đưa ra quyết định đó, anh hét lên “Đừng chạy!” Hết lần này tới lần khác.

Tuy nhiên, con ngựa của anh không giống anh. Bản năng của nó hét lên rằng con quỷ tiếp cận là một con quái vật đáng sợ, và vì vậy nó muốn chạy trốn.

Điều gì sẽ xảy ra nếu một con ngựa đột nhiên phi nước đại vào 1 đám đông đang hoảng loạn như thế này?

Câu trả lời rất đơn giản

Con ngựa sẽ rối lên và ngã xuống. Và những người mà con ngựa tông trúng, không một ai có thể sống sót.

Leonzio bị hất văng khỏi yên và bay xuống đất

May mắn thay, anh đã đáp xuống đầu của những người khác và anh ta không bị đám đông đè bẹp. Tuy nhiên, cơn đau dữ dội tràn ngập cánh tay anh khi anh cố gắng chạy. Tay anh đã bị trật khi anh ta bị hất văng khỏi con ngựa của mình.

Anh không biết thanh kiếm của mình đang ở đâu. Nó chắc hẳn đã bị văng đi bởi cú sốc khi anh ta bị ném khỏi con ngựa.

Anh cố tìm kiếm nó và trong khoảnh khắc đó, anh bị nhấn chìm bởi một cơn đau khủng khiếp từ bên trong. Đây là lần đầu tiên Leonzio trải qua nỗi đau đớn như thế trong cuộc đời mình.

Sự đau đớn ngăn anh có thể suy nghĩ.

Trong sự gào thét đau đớn của tâm trí, suy nghĩ duy nhất có thể hình thành là lý do của cơn đau này.

“Hm.”

Có một ai đó đang đứng trên ngọn đồi nơi các xác chết cháy. The Evil Lord of Wrath đã được giao nhiệm vụ từ Jaldabaoth, kiểm tra đám đông đang chạy trốn.

Nó đang cảm thấy chán

Aura lửa không phải là một skill mạnh. Tất cả những gì nó gây ra là sát thương lửa lên môi trường xung quanh. Người ta có thể giảm đáng kể sát thương đó bằng phép thuật chống cháy. Tất nhiên, nó biết được rằng người lính trung bình không có khả năng như vậy.

Là một con quỷ, hắn không chỉ đơn giản là hành hạ người yếu đuối. Thay vào đó, hắn thích đùa giỡn với những kẻ yếu đuối nghĩ rằng họ rất mạnh. Đó là lý do tại sao hắn ta hy vọng rằng một kẻ ngốc kiêu ngạo như vậy sẽ thể hiện bản thân, nhưng tiếc là dường như không có ai như thế.

Evil Lord of Wrath dẫm lên 1 cái xác chết cháy

Nội tạng bên trong lập tức văng ra ngoài, bị đốt cháy ngay lập tức

Một mùi hôi thối tràn ngập không khí.

Evil Lord of Wrat quay trở lại.

Nếu mọi chuyện trở nên nghiêm trọng, và ai đó xuất hiện trên bầu trời, chắc chắn sẽ có nhiều thương vong hơn. Những con người này đã nhận ra điều đó chưa? Evil Lord of Wrath giữ câu hỏi đó trong trái tim nó khi nó bước đi.(chỗ này nghĩa là nó được giao nhiệm vụ canh ở phía trên cao, bất cứ ai cố gắng bay nhảy thì nhiệm vụ của nó là tàn sát)

Mọi người đều bị sốc và lặng lẽ quan sát con quỷ quay trở lại chỗ của Demihuman.

Không ai muốn hỏi con quái vật đó là cái gì. Không cần phải hỏi. Ngay cả kẻ ngu nhất trong những kẻ ngu cũng biết câu trả lời.

Hắn ta là Quỷ Vương Jaldabaoth.

Người đang giẫm đạp Thánh quốc dưới chân và khiến con người than khoc khắp nơi.

Con quỷ đã gây ra sự tàn phá ở hai quốc gia đã chứng minh một sức mạnh mà nhân loại không bao giờ có thể vượt qua. Hắn đã trở lại để mang tuyệt vọng cho những người đã từng tràn đầy hy vọng.

***

Bầu không khí im lặng quá nặng nề, nhưng ở đây còn có một cái gì đó khác. Neia đã được triệu tập đến lều này, và cô ngạc nhiên vì sự chán nản ở nơi đây.

Cái bàn đã được đặc biệt chuyển tới đây, và các quý tộc miền Nam ngồi quanh nó đều nhợt nhạt. Không, các chỉ huy Quân đội Giải phóng cũng giống như vậy.

Đó là một phản ứng tự nhiên.

Không ai có thể không bị sốc khi chứng kiến sức mạnh áp đảo của Jaldabaoth, không, ngày trước, cú sốc của Neia không lớn đến vậy. Tuy nhiên, đó là vì cú sốc của việc mất đi một thực thể vĩ đại được gọi là Vua Pháp Thuật và thậm chí còn tồi tệ hơn. Điều đó, lớn hơn tất cả những gì cô đã chứng kiến ​​cho đến thời điểm này, và nó tạo thành một cái gì đó không thể thay thế trong trái tim cô.

Tuy nhiên, các quý tộc miền Nam không có kinh nghiệm chiến đấu và chịu đựng được khắc nghiệt cho đến bây giờ, vì vậy khi nhận được báo động không thực sự hiệu quả như mong đợi. Họ chưa từng gặp một kẻ thù có thể giết những người khác chỉ bằng cách đi bộ và không để lại gì đằng sau ngoài những xác chết ghê tởm.

Ngoài ra, đội quân 100.000 người của họ đã hoảng sợ bởi 1 con quỷ duy nhất và tan rã một cách thảm hại

“Đây là gì? Cái quái gì đây! Anh nói cái quái gì thế, con quái vật đó! ”

Giọng của bá tước Domingues lớn dần

Ngược lại, Caspond, người biết sức mạnh áp đảo của Jaldabaoth, nhún vai một cách thờ ơ.

“Đó là Jaldabaoth… đó là sự thật. Tôi đã nói với ngài về hắn ta trước đây, hầu tước Domingues. ”

“Tôi chưa bao giờ nghe nói về khả năng giết người chỉ bằng cách đi bộ!”

Đó có phải là vấn đề không? Neia thầm chế nhạo người đàn ông trước mặt mình.

“Thật vậy, dù thế nào đi chăng nữa. Cuộc chiến của hắn với Vua Pháp Thuật Bệ Hạ, đã từng diễn ra trong một thành phố, vì vậy chúng ta không thể thấy được mức độ đầy đủ của nó. Nhưng tôi đã nói với ngài rằng hắn mạnh đến mức nào. Vì vậy, chắc chắn là một khả năng như thế không có gì là quá bất ngờ, phải không? ”

“Kể cả như vậy thì!”

“Bá tước. Tôi biết những gì ngài muốn nói. Thấy mới tin, phải không? ”

Như Hầu tước Marquis đã nói. Tất cả những gì bây giờ là anh ta không lo lắng như những người khác.

“… Tuy nhiên, điều đó sẽ không giúp chúng ta khá hơn. Chúng ta có nên thảo luận những gì chúng ta cần làm từ bây giờ không? ”

“Đó là một suy nghĩ hoàn hảo, Hầu tước-sama. Chúng ta nên làm gì đây?” Viscount Santz hỏi một cách thẳng thắn trong khi tâm trạng ông hoản loạn. Thái độ của ông là dễ hiểu, ông không biết rằng vị trí hiện tại của mình đã thực sự an toàn hay chưa.

Các quý tộc miền Nam đã có ý định đè bẹp Jaldabaoth với lực lượng áp đảo để trở thành những anh hùng cứu quốc. Họ nghĩ rằng sẽ đạt được nó một cách đơn giản. Tuy nhiên, điều đó không dơn giản chút nào. Bây giờ các thợ săn đã trở thành kẻ bị săn đuổi.

Hầu tước khoanh tay và giữ im lặng. Caspond đứng tại chỗ trả lời.

“Chúng ta có một lợi thế áp đảo trong sức mạnh chiến đấu. Vấn đề là Jaldabaoth có thể lật lại lợi thế đó một mình. Với tư cách Hoàng tử tôi yêu cầu mọi người trả lời tôi một câu. Mọi người nghĩ chúng ta nên làm gì để đạt được chiến thắng trong những trường hợp này? ”

Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, Hầu tước trả lời, “chỉ có một điều duy nhất chúng ta có thể làm” bằng một giọng tự tin vô cùng.

“Caspond điện hạ. Như ngài đã nói lúc trước, Jaldabaoth có lẽ sẽ rút lui khi chúng ta quét sạch những người bán nhân loại đó, đúng không? Sau đó, chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm như vậy.. ”

“Ngài Hầu tước! Ngài vẫn sẽ chiến đấu sao !? ”

“Chính xác, Bá tước Randalse. Ngài có nghĩ chúng ta có thể chạy trốn bây giờ không? ”

“… Hầu tước-sama, sẽ rất khó khăn cho tất cả chúng ta nếu chạy trốn, nhưng liệu một nhóm nhỏ thì…?”

Remedios khịt mũi trước lời đề nghị của Count Cohen.

“Đó là một câu trả lời phù hợp cho một kẻ vô dụng mà thậm chí không thể hiểu được lý tưởng của Calca-sama.”

“Gì chứ?”

“Ngài sẽ làm gì sau khi chạy trốn và trốn thoát? Co rúm dưới một thùng hàng trong một nhà kho? Ngài có phải là quý tộc không? Chẳng phải ngài nên nói rằng ngài sẽ hy sinh bản thân cho mọi người hay gì đó sao?”

“Còn cô, Đội trưởng Custodio? Cô là một thánh kị sĩ với một thanh Thánh kiếm, nhưng cô thậm chí không thể đánh bại một con quỷ! ”Bá tước Randalse gầm gừ.

Đôi mắt Remedios giống như bóng ma dường như phát sáng từ bên trong khi cô mặt đối mặt với ông ta.

“Thật sự. Tôi không thể đánh bại hắn ta. Người duy nhất có thể chiến đấu với hắn ta là sinh vật Undead kia. Nhưng nếu điều đó giúp kéo dài một chút thời gian, ngay cả khi nó chỉ giúp cho mọi người sống lâu hơn một giây, thì tôi sẽ chiến đấu tới hơi thở cuối cùng để chống lại hắn ta! Vậy còn ngài, ngài sẽ làm gì? ”

Khi một chiến binh quyết chiến đấu đến cùng dù có phải hy sinh, khóa ánh nhìn vào một quý tộc định trốn chạy, kết quả cuối cùng gần như đã được định đoạt

Bá tước Randalse quay đi, và Remedios khịt mũi chế giễu ông ta.

“Điện hạ. Trong khi tôi cùng các thánh kị sĩ sẵn sàng hi sinh, liệu tôi có phải tiếp tục nói về nó không?”

“Có thể nói đây là một quyết định hệ trọng… tốt, cô có thể ra ngoài chờ lệnh không? Cô không phiền khi rời khỏi đây chứ? Đội phó Montagnes, nhờ anh.”

“Tôi hiểu rồi. Trong trường hợp đó, tôi sẽ để phần còn lại cho anh, Montagnes.” Vừa nói xong, Remedios từ từ bước ra khỏi lều. Điều cuối cùng cô làm là liếc nhìn CZ, người đang ngồi cạnh Neia.

“Mọi người, tôi xin thay mặt cho Đội trưởng của chúng tôi xin lỗi các ngài ,” Gustav nói khi anh nhìn các quý tộc trước khi tiếp tục, ”Tuy nhiên, ý kiến ​​đó chỉ mang tính chủ quan của tất cả chúng ta. Chúng tôi đã sẵn sàng để chết như lá chắn cho người dân. Chúng tôi hy vọng các quý ông, những người cao quý, hiểu được điều đó. Xét cho cùng, chúng ta không thể chiến đấu nếu không có chỉ huy. ”

“Cái gì chứ?”

Trước khi Neia có thể nhỉn thấy ai đó đã bất ngờ kêu lên, Hầu tước Bodipo lên tiếng.

“Thế là đủ lắm rồi… Chúng tôi không lên kế hoạch để chết một cách vinh quang, chúng tôi đang lên kế hoạch để chiến thắng. Tôi nói có đúng không, Điện hạ? ”

“Không có cách nào để thắng, đúng không !? Anh không thấy sức mạnh của con quỷ đó sao !? ”Bá tước Granero hét lên khi anh đứng dậy. “Nếu hắn ta sử dụng phép thuật hoặc tấn công hay bất cứ thứ gì đó khác, chúng ta vẫn có thể nghĩ ra cách ngăn hắn ta lại! Nhưng tất cả những gì hắn làm là đi bộ! Hắn có thể biến khu vực xung quanh hắn ta thành một địa ngục,một địa ngục thực sự chỉ bằng cách đi bộ!!! ”

“Nghĩ lại đi… Bá tước Granero, ngài biết chút ít về ma thuật, đúng không? Ngài có thể…”

“Tôi không thể nào biết được thứ sức mạnh nào có thể bảo hộ như thế”

“Vậy sao… vậy, giả sử vẫn còn 10.000 con quỷ. Chúng ta có thể vừa chạy trốn khỏi Jaldabaoth trong khi chúng ta tiêu diệt chúng cùng một lúc không? ”

Hầu tước dường như không thể không chấp nhận đề xuất của Caspond.

“Có vẻ như không còn cách nào khác … Mặc dù nó sẽ rất khó khăn, tôi nghĩ rằng sẽ khó khăn hơn nếu cố gắng thử đánh bại Jaldabaoth với sức mạnh của chúng ta.”

“Xin chờ một chút,” Count Cohen ngắt lời với một bàn tay giơ lên. Tôi phản đối. Jaldabaoth có thể sẽ không rời khỏi ngay cả sau khi chúng ta giết hết các Demihumans. Tuy nhiên, hắn ta có thể giết tất cả chúng ta như một món quà lưu niệm trước khi hắn ta đi. ”

Anh ấy đã đúng. Vì vậy, Caspond cho rằng đây là một câu hỏi hoàn toàn hợp lý với tình hình hiện tại.

“Vậy chúng ta nên làm gì?”

“Chúng ta nên thương lượng.”

Rất ít người cố gắng để không cười vào mặt Count Cohen khi anh đưa ra gợi ý đó với khuôn mặt hoàn toàn thẳng thắn.

Mặt bá tước Cohen đỏ lên khi những người kia cười anh. Trước khi anh có thể tiếp tục, Caspond hỏi:

“Bá tước, anh định làm gì với con quỷ đó?”

V..vâng.. Ví dụ, có lẽ chúng ta có thể giao dịch cho hắn ta thứ gì đó để đổi lấy việc để chúng ta đi một cách an toàn… ”

“Chúng ta sẽ cho hắn ta cái gì? Không phải sẽ đơn giản hơn nếu hắn giết và lấy nó khỏi chúng ta sao? Hay ngài nghĩ là chúng ta nên đưa hắn ta một cái gì đó mà không phải là ở đây? Đó sẽ là gì? ”

“Xin chờ một chút, Điện hạ! Tất cả những gì tôi nói là chiến đấu không phải là lựa chọn duy nhất của chúng ta! Tôi chỉ muốn nói rằng có khả năng chúng ta có thể thương lượng với hắn, thế thôi! ”

“Bá tước, cách suy nghĩ của ngài có một chút, nói thế nào nhỉ, à một chút lạc quan quá. Đối với những người đang ngồi ở đây, chúng ta sẽ để cho ai thương lượng với con quái vật đó… Nghĩ lại thì, tôi nghe nói rằng Bệ Hạ đã đặt một trong những con quỷ giúp việc dưới sự kiểm soát của Ngài, và cô ta trở nên khá hữu ích trong việc chiếm lại Kalinsha. Chắc chắn rằng con quỷ giúp việc có thể làm gì đó, đúng không?”

Bá tước Granero quay sang nhìn CZ.

“… Tôi không thể đánh bại Jaldabaoth … Ngay cả câu thời gian cũng không thể.”

“Tuy nhiên, nếu cô chiến đấu cùng với Captain Custodio, cô có thể kéo dài thêm được một chút thời gian.”

Đề nghị của ông đã có rất nhiều ý nghĩa. Họ sẽ cần một người nào đó để giữ Jaldabaoth lại trong khi họ thực hiện kế hoạch của Caspond, trong mọi trường hợp.

Tuy nhiên, về cơ bản nó sẽ dẫn họ đến chỗ chết.

“… Hmm ~” CZ nghiêng đầu nhìn lên trần nhà. “…Đây là một vấn đề rất khó…”

“Cô thấy sao về điều đó? Bằng cách đó, chúng ta có thể làm sâu sắc hơn mối quan hệ giữa Vương quốc Phù thủy và Thánh quốc. ”

“..Hmm… hm!”

“Được phải không?”

Mình có nên ngắt lời ngay bây giờ không? Neia đang nghĩ thì CZ trả lời.

“…Không.”

“Có thể… tôi có thể biết lý do tại sao không?”

“…Không có lý do.”

“Không có lý do?”

CZ gật đầu với Count Domingues, người như đang bị đóng băng tại chỗ.

“Jaldabaoth có đáng sợ đến thế không !?”

“… Hm?… Đó là lý do. Hắn ta rất đáng sợ và tôi không muốn làm điều đó. ”

“Guh.” Count Domingues không nói được gì. Bây giờ CZ đã nói rõ quan điểm, anh không thể có phản ứng gì với cô. Nếu CZ nói, “Nếu ngài không sợ, thì ngài hãy đi kéo dài thời gian” anh ta sẽ kết thúc. Nếu cô ấy từ chối đề nghị dựa trên một kiểu tranh luận nào đó, thì tất cả những gì anh ta cần làm là chọn lập luận đó và đáp lại, nhưng vì cô ấy đã từ chối dựa trên cảm xúc của mình, sẽ rất khó khăn để thuyết phục CZ.

Khi sự túp lều lại trở nên im lặng, một trong những chỉ huy hàng đầu của Quân đội Giải phóng, một người chỉ huy hàng ngàn binh sĩ và dân quân chậm rãi nói:

“Tại sao chúng ta không chạy trước khi Jaldabaoth hoàn toàn giành được thế thượng phong? Tôi không nghĩ chúng ta có thể đánh bại một con quái vật như thế. Trước đây chúng ta từng có Vua Pháp Thuật, nhưng ngài ấy không còn ở đây nữa … có ai biết người nào khác có thể đánh bại Jaldabaoth không? Không có đúng không? Nếu chúng ta trốn sang miền Nam … ”

Bên cạnh anh một chỉ huy khác lặng lẽ nói,

“… Không có gì đảm bảo rằng Jaldabaoth sẽ không truy đuổi chúng ta đến miền Nam, thưa ngài?”

Với một tiếng lớn phát ra từ chiếc bàn, người nói trước đó đã hét lên:

“Trong trường hợp đó, tất cả những gì chúng ta có thể làm là làm theo lời đề nghị của Hoàng tử và giết bọn quỷ! Nếu chúng ta không thể chạy, thì chúng ta phải chiến đấu! Nó chỉ đơn giản như vậy thôi! ”

“Đúng .. Đó là cách duy nhất chúng ta có thể tiếp tục sống. Tôi không muốn cúi xuống và đi qua cái địa ngục đó lần nữa. Hãy bắt đầu bằng cách sắp đặt một đội hình cùng nhau ”

Chiếc lều bị bật tung ra mạnh mẽ, và một người lính trực tiếp xông vào báo cáo cho Caspond.

“Điện hạ! Demihumans đang di chuyển! Chúng đang chính đốn hàng ngũ lại! ”

Chúng không có một đội hình thích hợp trong trận đấu trước đó. Chúng bây giờ lại có..Đó có phải là lệnh của Jaldabaoth không?

“Vậy à… Thưa quý vị, kẻ thù sẽ tấn công sớm thôi. Chúng ta cần phải chuẩn bị cho trận chiến càng sớm càng tốt! ”

Sau khi Caspond kết thúc, tất cả những người được gọi ở đây đều đứng lên. Neia và CZ cũng vậy.

Những người khác vội vã ra khỏi lều trước, họ muốn tiết kiệm thời gian nhiều nhất có thể.

Những người cuối cùng còn lại trong lều là Neia và CZ. Đơn vị của Neia đã ở cùng nhau, nên không cần phải tập trung họ lại.

Neia đột nhiên cảm thấy có gì đó không hài lòng về sự buồn bã trên khuôn mặt của người đưa tin đã xông vào lều, nhưng cô không thể làm bất cứ điều gì cho việc đó, vì thế cô và CZ trở lại đơn vị của họ.

Trước/211Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Tôn