Saved Font

Trước/30Sau

Pháp Y Dị Bản

Chương 7: Mất Đầu (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Báo cáo ADN do Đỗ Phàm mang đến khiến công việc của lực lượng cảnh sát một ngày trở về con số 0, tâm tình mọi người càng thêm nặng nề. Đó là khi tôi bắt đầu nhận ra sự khác biệt giữa cảnh sát và trường học. Tại trường cảnh sát, bạn không thể tìm thấy manh mối, giáo viên sẽ chỉ cho bạn một vài từ. Tại đồn cảnh sát, một chút sai lầm nhỏ, hậu quả là rất đáng sợ.

Ba Ca không từ bỏ ý định, lại đem ban ngày điều tra xác minh một lần nữa, xác định toàn bộ trường đại học không có nữ sinh mất tích. Vụ án rơi vào bế tắc, và ngay từ đầu, có vẻ như hướng phát hiện của chúng tôi đã sai.

Hôm nay tất cả các cảnh sát trong thành phố đang chịu áp lực rất lớn. Người dân đang nói về vụ án phân xác. Trong miệng của công chúng, vụ án đã phát triển trong nhiều phiên bản. Cuồng ma băm thây,sắc ma biến thái, ác ma ăn thịt người, các loại phiên bản đều có.

Hai nữ sinh mất tích cũng được tìm thấy.

Tâm tình Lâm Hiểu Mạn không tốt, ở tiệm net cả đêm, quá mệt mỏi liền ngủ thiếp đi trong tiệm net, điện thoại vừa vặn hết pin. Ngủ đến chiều mới tỉnh, sau đó lên mạng trong tiệm net cuối cùng vẫn bị bạn cùng lớp tìm thấy cô.

Lý Vi thì đến nhà anh trai, anh trai cô ở một công ty thương mại thành phố nhưng làm giám đốc kinh doanh. Lý Vi bình thường khi không có việc gì sẽ đến nhà anh trai ở hai ngày. Thời điểm xảy ra vụ án, anh trai đi công tác ở nơi khác, cô sống ở nhà anh trai.

Bây giờ danh tính của nạn nhân đã trở thành một vấn đề lớn. Xương của người chết cho đến nay vẫn chưa được tìm thấy, chỉ dựa vào ít thông tin đáng thương thu được từ thi thể, căn bản là không thể xác nhận thân phận. Các cô gái có điều kiện tương tự, không nói đầy đường phố, nhưng một ngày luôn có thể gặp.

"Đây là tư liệu gần đây báo mất tích, ngươi cầm về so sánh một chút, xem có thể tìm được người tương xứng với nạn nhân hay không. Và một phần tôi đã gửi trong máy tính. "- Ba Ca chụp một chồng tư liệu trước mặt tôi rồi rời đi.

Ngày đầu tiên đi làm đã gặp phải loại đại án này, không tăng ca là không được.

Ba Ca mang theo người khác đến trường đại học, tiếp tục điều tra, một mặt tìm kiếm nơi của các mảnh khác, đặc biệt là tìm kiếm xương và đầu. Mặt khác tìm kiếm hiện trường đầu tiên băm xác không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, đặc biệt là phân xác thành các mảnh nhỏ phải cần một nơi yên tĩnh và không bị quấy rầy.

Gần trường đại học có rất nhiều nhà cho thuê và khách sạn. Hiện trường đầu tiên có thể được giấu trong các phòng cho thuê này. Ba Ca đã dẫn đầu lực lượng cảnh sát và cảnh sát dân sự của đồn cảnh sát để bắt đầu vòng thứ hai của công việc tìm kiếm.

Hồ sơ người mất tích khiến tôi choáng váng, công việc này không khác gì mò kim đáy biển, nhưng vẫn phải xem, đây là công việc của cảnh sát.

Khi màn đêm buông xuống, toàn bộ thành phố dần dần bị bao phủ trong bóng tối.

Chờ tôi lấy lại tinh thần từ đống hồ sơ, lúc này mới ý thức được mấy giờ trôi qua, trời đã tối, giờ tan tầm đã qua từ lâu.

Mặc dù màn đêm buông xuống không ảnh hưởng nhiều đến phòng pháp y. Nhưng tôi không thích ở trong phòng pháp y vào ban đêm, không thể nói tại sao, nhưng không thích.

Tôi đứng dậy chuẩn bị rời đi, trong lúc hoảng hốt tựa hồ nghe được xác người chết phát ra một tiếng thở dài!

Biết rõ là không có khả năng, nhưng một tiếng này vẫn làm cho tôi có một loại cảm giác sởn tóc gáy, lông trên người đều dựng thẳng lên, cảm giác kia giống như ở phía sau ngươi có một đôi mắt vô hình đang nhìn chăm chú vào ngươi. Giống như là ngươi gặp ác mộng kinh khủng, kinh khủng từng chút từng chút cắn nuốt ngươi, chờ ngươi phản ứng lại, đã không cách nào tự kiềm chế.

Phòng pháp y không thể ở lại được nữa. Thừa dịp còn có thể động đậy liền chạy trốn khỏi nơi này.

Nhanh chóng bỏ thi thể vào tủ lạnh. Chuyển hồ sơ điện tử vào máy tính bảng, mang theo phần còn lại của hồ sơ trốn thoát khỏi phòng pháp y số 2.

Ở cửa sở cảnh sát, lại gặp Tiểu Kiều.

"Ngươi làm gì vậy? Giống như chạy trốn!" -

Tôi đương nhiên không thể nói là bị dọa hay là bị chính mình dọa, mặt mũi vẫn phải có, đặc biệt là ở trước mặt mỹ nữ.

Tôi nói qua loa: "Đói bụng, muốn đi tìm một cái gì đó để ăn, không muốn ăn mì ăn liền nữa."- "Sớm nói ra có phải hơn không, ta nơi này có đồ ăn, cho ngươi một chút."

Lúc này tôi mới chú ý tới trong tay Tiểu Kiều mang theo hộp thức ăn, là đến đưa cơm.Trên mặt có một chút ngượng ngùng nói: "Điều này không tốt." -"Dù sao một người cũng ăn không hết. Tôi tự tay làm, anh nếm thử. "-" Cái kia... Cái đó... Hôm nay tôi không ăn đồ ăn mặn." -"Tôi biết! Tôi đang làm rau xanh!" -Tiểu Kiều chia cho tôi một ít, hương vị thật đúng là không tệ.

"Anh đang nhìn cái gì vậy?" Tiểu Kiều nhận thấy hồ sơ trên tay tôi.

"Hồ sơ người mất tích, còn chưa xác định được thân phận nạn nhân."- "Ngươi chờ ta, ta cùng ngươi xem!" Tiểu Kiều xách hộp thức ăn lên lầu.

Trước/30Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Đế Tôn