Saved Font

Trước/200Sau

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 8: Tg1: Tổng Tài Lãnh Tình: Lão Công Chưa Lập Gia Đình Quá Sủng Ta 7

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Edit: Thuần An

Vô Dược và Tưởng Tư Duyên đi đến một nhà ăn cao cấp, khi ăn xong chuẩn bị về thì Vô Dược nghe được một âm thanh quen thuộc.

Ngẩng đầu lên liền thấy Giang Hi cùng một người nam trung niên đang chuẩn bị đi ra.

Giang Hi cảm giác có người đang nhìn anh, quay đầu lại liền nhìn thấy Vô Dược. Khoé miệng nháy mắt gợi lên, lộ ra một nụ cười.

Tưởng Tư Duyên theo ánh mắt của Vô Dược nhìn đến, liền kinh ngạc che miệng: "Trời ạ! Là Giang Hi! Không nghĩ tới chúng ta đi ăn cơm lại có thể vô tình gặp được hắn, tớ hôm nay nhất định là được thần may mắn chiếu cố."

Vô Dược nghe thấy bất đắc dĩ cười cười.

Nam trung niên không hổ danh là lão già lâu năm, nháy mắt liền hiểu: "Giang tổng, tôi đi về trước, không làm phiền ngài nữa."

Giang Hi lễ phép gật đầu một cái: "Trương tổng đi thong thả."

Tưởng Tư Duyên hưng phấn nói: "Nguyệt Nguyệt... Nguyệt Nguyệt... Cậu xem, Giang Hi đi tới chỗ chúng ta!"

Khi Vô Dược ngẩng đầu, Giang Hi đã đi đến bên cạnh cô. Giang Hi xoa xoa tóc Vô Dược, ôn nhu hỏi: "Ăn xong chưa?"

Vô Dược phản ứng nhanh gật gật đầu: "Ân."

Tưởng Tư Duyên hoàn toàn ngây người, nghe được âm thanh của Giang Hi càng kinh ngạc, âm thanh của nam thần sao lại dễ nghe như vậy chứ? Lỗ tai muốn mang thai làm sao bây giờ? Cô đột nhiên chợt nhớ: "Nguyệt... Nguyệt Nguyệt... Hai người biết nhau?"

Giang Hi lễ phép cười: "Xin chào, anh là vị hôn phu của Đồng Nguyệt, Giang Hi."

Tưởng Tư Duyên thụ sủng nhược kinh trả lời: "Xin... Xin chào Giang tiên sinh, em là bạn học đại học của Nguyệt Nguyệt, Tưởng Tư Duyên."

Sau đó Tưởng Tư Duyên cũng như hiểu ý thức thời rời đi: "Nguyệt Nguyệt, tớ còn có việc đi trước đây."

Vô Dược: "Được, Duyên Duyên ngày mai gặp."

Tưởng Tư Duyên vừa đi vừa trả lời: "Ân, ngày mai gặp. Đúng rồi, thứ hai tuần sau trường bọn em có biểu diễn, Giang tiên sinh nếu có hứng thú thì tới nha."

Giang Hi nhìn Vô Dược hỏi: "Em tập luyện là vì biểu diễn hôm đó?"

"Ân." Vô Dược gật gật đầu: "Anh muốn tới không?"

Giang Hi ôm cô vào trong lòng: "Đương nhiên, bà xã biểu diễn sao anh bỏ qua được?"

Vô Dược liếc mắt nhìn hắn: "Ai là bà xã của anh? Thật không biết xấu hổ."

Giang Hi cười nói: "Ai đáp chính là người đó. Bà xã đẹp như vậy, có bà xã là được, mặt có hay không không quan trọng."

Giang Hi, anh có biết hình tượng của mình đã rớt đầy đất rồi không! Nhưng cô càng thích như vậy là sao?

Giang Hi lại lần nữa xoa xoa tóc cô: "Tối hôm nay có một buổi tiệc sinh nhật, em muốn đi cùng anh không?"

Tiệc sinh nhật? Giang Hi được mời hẳn là rất quan trọng, không chừng có thể thấy nam chủ trong truyền thuyết. Cho nên tất nhiên phải đồng ý: "Được!"

Giang Hi mang theo cô rời đi, đến trước cửa liền mở miệng: "Em ở đây chờ anh đi lấy xe."

"Được." Vô Dược ngoan ngoãn trả lời.

Thời gian Giang Hi đi lấy xe, ba Đồng cuối cùng cũng phát hiện nữ nhi bảo bối nhà mình đã vài ngày không về nhà.

Vô Dược: "Alo, ba ba."

Đồng phụ: "Nguyệt Nguyệt a! Con đã mấy ngày không về rồi, con đang làm gì vậy?"

Vô Dược vỗ trán, ba Đồng hiện tại mới phát hiện không thấy nữ nhi bảo bối có phải có chút muộn không? Trong nhà Đồng Nguyệt là con một, mẹ Đồng lúc Đồng Nguyệt còn nhỏ đã qua đời, ba Đồng cũng không có tái hôn, đối với Đồng Nguyệt nhất định là vô cùng sủng ái. Trong nguyên văn sau khi Đồng Nguyệt tự sát, ba Đồng chịu trận đả kích lớn sinh ra bệnh nặng, không bao lâu liền ra đi. "Ba ba, con không có việc gì, mấy ngày nay con ở trong nhà Giang Hi gia tăng tình cảm."

Đầu bên kia điện thoại ba Đồng hoảng sợ: "Khụ khụ... con gái a! Tuy rằng hai con có hôn ước nhưng vẫn chưa kết hôn, có muốn suy nghĩ một chút trước việc quan hệ rồi sinh cháu ngoại cho ta nha?"

Trước/200Sau

Theo Dõi Bình Luận