Saved Font

Trước/102Sau

[Quyển 2][Edit] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 518: + 519

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Edit by Thanh tỷ

Chương 518: Bắt đầu công thành (5)

Thịt kho tàu thơm ngào ngạt, cà tím ngư hương, canh sườn ninh ngô..., đều là món Tần Nhất thích ăn.

Ba người Tần Miễn đều đã ăn trước, hiện tại chỉ còn Tần Nhất Vân Hoán và Tần Hàn Vũ.

Tần Hàn Vũ nhanh tay đoạt thìa múc canh trước Vân Hoán, múc cho Tần Nhất một bát canh, mắt phượng hơi cong, có chút đắc ý liếc Vân Hoán: "Bảo Bảo, uống canh trước cho ấm bụng."

Vân Hoán cũng không giận, người anh vợ này của anh vẫn luôn thích tranh giành tình cảm của tiểu gia hỏa với anh. Chẳng lẽ anh vợ không biết người Thất Thất yêu nhất là Vân Hoán anh hay sao, hừ.

Tần Nhất quả thực cũng đói bụng nên không từ chối, nhanh chóng cơm nước xong xuôi. Tuy có chút gấp, nhưng trong cái phất tay nhấc chân vẫn mang theo sự ưu nhã.

"Vân Hoán, em đi tìm Bảo Nhi một chút, cô ấy nói có chuyện tìm em."

Vân Hoán xoa đầu tiểu gia hỏa: "Đi đi."

Tần Nhất nhẹ gật đầu, nói tạm biệt với Tần Hàn Vũ, sau đó đi tìm Đặng Bảo Bình.

Đặng Bảo Bình chỉ có một người, hiện tại cô ấy đang ở chung một chỗ với Dương Tình Thiên và Cốc Tiệp, ba phòng ngủ một phòng khách, đủ cho ba người các cô ấy ở.

Tần Nhất đi ra cổng Tần gia, nhà Đặng Bảo Bình ở khu dân cư bình thường, Tần Nhất muốn đi đến đó cũng may không phải rất xa.

Đi trên đường phố, Tần Nhất rõ ràng cảm giác được có điều gì đó không đúng. Ánh mắt của một số người trong căn cứ nhìn cô có chút không thân thiện, chuyện này có chút kỳ quái.

Mấy ngày nay Tần Nhất ở chung với bọn họ, quan hệ hai bên tuy không thể nói là tốt, nhưng cũng không coi là tệ.

Nhưng hôm nay Tần Nhất cứ cảm thấy ánh mắt một vài người cứ là lạ, bên trong xen lẫn từng tia oán hận cùng sợ hãi.

Oán hận? Tại sao bọn họ phải hận cô?

Rất nhanh, Tần Nhất đã biết được nguyên nhân.

Hạ Thiên Vũ đang liếc mắt nhìn chằm chằm Tần Nhất, rõ ràng nữ sinh có khuôn mặt rất xinh đẹp, thế nhưng bởi vì sự ngang ngược toát ra từ giữa hai đầu lông mày, đã phá hủy phần xinh xắn này.

"Hừ, đều do mày hại căn cứ bọn tao, mày là đồ sao chổi."

Hạ Thiên Vũ vênh mặt, dùng lỗ mũi nhìn người.

Tần Nhất lành lạnh nhìn cô ta một cái: "Cô gái, cô không biết động tác này của cô rất xấu sao, có thời gian thì đi cắt tỉa lại lông mũi chút đi."

"Mày." Hạ Thiên Vũ không nghĩ tới Tần Nhất sẽ nói mấy lời như vậy, khuôn mặt nhỏ đỏ lên. Dù nói thế nào thì cô ta cũng là con gái, vẫn luôn được người nuông chiều trên tay, chưa từng bị người ta nói lời xấu hổ như vậy, trong lòng càng hận Tần Nhất hơn.

Ngay từ lúc vừa mới nhìn thấy Tần Nhất, cô ta còn bị thiếu niên vô cùng anh tuấn này hấp dẫn, nhưng phần hấp dẫn này trong mấy ngày phải lao động khổ cực đã biến mất hầu như không còn.

"Hừ, tao sao có thể tốt được như mày. Bề ngoài nhìn tuấn tú lịch sự, thực tế bên trong so với ai khác cũng đều đen hơn. Giả trang người tốt cái gì, tao thấy ở đây mày mới là người xấu xa nhất." Hạ Thiên Vũ nhìn thẳng Tần Nhất, con ngươi bốc hỏa.

Sở Kiều Kiều phía sau đi tới lôi kéo cánh tay Hạ Thiên Vũ, giọng nói kiều kiều nhu nhu: "Thiên Vũ, đừng nói như vậy, nếu không phải có Tần Nhất, chúng ta cũng không có khả năng an toàn vượt qua cửa ải khó khăn lần này."

Không nghe cái này còn tốt, nghe xong Hạ Thiên Vũ trực tiếp bùng nổ: "Cô thì biết cái gì, dù sao tuyệt đối đừng để bề ngoài của người này lừa gạt. Hiện tại ai còn không biết, Zombie bên ngoài chính là do Tần Nhất dẫn tới, không có Tần Nhất, chúng ta có khả năng gặp phải chuyện này ư."

Giọng của Hạ Thiên Vũ rất lớn, chỉ chốc lát xung quanh đã tụ tập rất nhiều người, không ít người bắt đầu chỉ trỏ Tần Nhất, ánh mắt nhìn cô rất không thân thiện.

Trong căn cứ mấy ngày nay đều đang truyền ầm lên, nói là Zombie do Tần Nhất dẫn tới, nếu như không có Tần Nhất, Zombie cũng sẽ không tới công kích căn cứ bọn họ.

Người đều là như vậy, truyền tới truyền lui, không ít người liền tin tưởng, sau đó đem toàn bộ lỗi lầm đổ nên người Tần Nhất. Cứ vài câu đồn thổi như vậy, liền đem hết những gì Tần Nhất làm cho họ trước đó xóa bỏ.

Chương 519: Lời đồn nổi lên, dị năng giả cấp chín

Mí mắt Tần Nhất rủ xuống, bỗng nhiên đáy lòng có chút bi ai, cô biết đây là nhân chi thường tình, nhưng vẫn không tránh được trong lòng nguội lạnh.

Sự việc lần này tuy có nguyên nhân do cô, tiến sĩ Lâm mới chọn thành phố Z, nhưng sâu xa hơn là hắn muốn tìm một chỗ đột phá. Hơn nữa ngày sau, chắc chắn sẽ có một ngày như vậy, cũng không tránh được.

Chẳng lẽ đám người là ngây thơ coi lần này không phải bọn họ, thì lần tới cũng sẽ không phải là bọn họ ư?

Trốn tránh không giải quyết được vấn đề.

Trong lòng Tần Nhất có chút bất lực, nhìn những ánh mắt xa lạ xung quanh, cô chợt nhớ đây không phải căn cứ thành phố Z mà cô từng quen thuộc. Cô sống lại, khiến cho thành phố Z ban đầu cũng thay đổi bộ dáng.

Đúng vậy, đây không phải nhà của cô.

Đột nhiên trong lòng Tần Nhất được thả lỏng, thứ vẫn luôn gắt gao đè nặng cô đã biến mất không thấy. Cô một mực coi thành phố Z như nhà của mình, thế nhưng thành phố Z xa lạ lại bài xích cô. Thời gian dần trôi qua, trong lòng Tần Nhất có áp lực, tự nhiên tâm ma sẽ sinh ra.

Hiện tại cô đã nghĩ thông suốt, áp lực liền biến mất, bình cảnh khiến cô dậm chân tại chỗ cũng được phá vỡ, lực lượng mãnh liệt chảy xuôi trong cơ thể cô, tràn ngập mỗi một tế bào.

Cô, thăng cấp, cuối cùng cũng đã trở thành dị năng giả cấp chín.

Người xung quanh cảm giác được một cỗ uy áp cường đại khiến cho bọn họ không thở nổi, đẳng cấp thấp thậm chí ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, nói không ra lời.

Hạ Thiên Vũ và Sở Kiều Kiều đứng đầu càng là không được, hai người sắc mặt tái nhợt giống như là nữ quỷ.

"Cô, cô thăng cấp?" Giọng nói của Hạ Thiên Vũ run rẩy, vẻ mặt như gặp quỷ.

Tần Nhất cũng không có ý định thu hồi khí thế mạnh mẽ trên người, hai con ngươi sáng rạng, vô cùng rực rỡ, tuấn mỹ vô song.

Đám người vẻ mặt như là thấy quỷ, đây là chuyện gì, sao có người bị người ta oán hận liền thăng cấp?

Có người chọc chọc huynh đệ bên cạnh: "Người anh em, cậu mắng tôi một câu đi."

"Làm gì?" Người kia ghét bỏ liếc mắt nhìn sang tên đại ngốc nào đó.

"Nói nhảm, lão tử muốn thăng cấp, cậu mắng tôi vài câu, nói không chừng tôi liền có thể thăng cấp đấy." Đại ngốc đần độn cười cười, vẻ mặt mong chờ nhìn đối phương.

Người anh em kia trực tiếp cho đại ngốc một cái cốc đầu: "Anh nằm mơ à."

Bị oán hận liền thăng cấp, Tần Nhất chính là người đầu tiên.

Tần Nhất cũng không trả lời vấn đề của Hạ Thiên Vũ, cô thu hồi khí thế mạnh mẽ trên người, ánh mắt nhàn nhạt, nhưng lại mang theo khí thế kinh người.

"Tôi không biết các người nghe được từ đâu loại chuyện như vậy, nhưng mời dùng trí thông minh còn lại của các ngươi suy nghĩ một chút xem, ở vào thời khắc mấu chốt như này, lại đột nhiên xuất hiện loại lời đồn như thế, đối với ai là tốt nhất. Đương nhiên, nếu các người kiên trì như vậy, tôi sẽ rời đi, các người cũng có thể nhìn xem Zombie có đi theo tôi hay không."

Đáy mắt Tần Nhất tràn ra trào phúng nhàn nhạt: "Nhưng mà, tôi sẽ không quay trở lại."

Dưới ánh mặt trời, da dẻ thiếu niên như trong suốt lóng lánh, vô cùng mịn màng, hoàn mỹ giống như thiên sứ từ trên trời giáng xuống.

Nói xong, Tần Nhất cũng mặc kệ phản ứng của đám người, quay lưng rời đi.

Không cần phải nói cô cũng biết những lời đồn này là ai nói, không phải tiến sĩ Lâm thì cũng là đám người Sở gia và Hạ gia, nhưng tay tiến sĩ Lâm cũng không có dài được như vậy, xem ra là do Sở gia và Hạ gia làm.

Đại khái mấy ngày lao động vừa rồi đã khiến cho bọn hắn tức tối, bắt đầu nhằm vào cô.

Khóe miệng Tần Nhất cong lên một nụ cười trào phúng, đến lúc nào rồi mà còn muốn tính toán mấy cái râu ria này, có lẽ nên tìm thời điểm dọn dẹp đám sâu mọt này một chút.

Tần Nhất chỉnh đốn xong tâm tình, sau đó tiếp tục đi tới nhà Đặng Bảo Bình.

Cô còn chưa gõ cửa, cửa đột nhiên mở ra, một người không ngờ được bỗng xuất hiện trước mặt Tần Nhất.

"Là cậu?"

Trước/102Sau

Theo Dõi Bình Luận