Saved
Font
Trước
/748
GO
Sau
Quyền Khinh Nhất Thế
Chương 7 : Cố Nhân.
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
QUYỀN KHUYNH NHẤT THẾ
Tác giả: Thần Quan Lộ Tây Pháp
Chương 7 : Cố nhân.
vipvanda :
Một người đứng tại một vị trí khác biệt, thì quyết định trong lòng cũng sẽ không giống, Lục Duệ làm một người được sống lại, có giác ngộ của mười lăm năm, hắn đã từng tự hỏi qua mình, đời này mình muốn cuộc sống như thế nào?
Đáp án là cuộc sống hạnh phúc!
Cái gì gọi là hạnh phúc?
Cuộc sống rất rất tốt, tốt đến nổi làm cho người khác không có biện pháp so sánh với mình.
Kiếp trước Lục Duệ đã từng bị người khác khinh thường, mặc dù làm nhà văn inte thu nhập không cao, hg mà cũng đủ để sống, mặc dù đang trong thời đại giá cả càng ngày càng tăng, cũng có thể đủ nuôi sống mình. THế nhưng, hắn trong mắt người khác, vẫn là một phế vật không hơn gì, không chỉ bởi vì hắn không có công tác chính thức, còn bởi vì lúc trước hắn đã từ bỏ cơ hội trở thành nhân viên công vụ, còn muốn đi ra ngoài lập nghiệp một phen.
Kiếp trước Lục Duệ đã từng bị người khác khinh thường, mặc dù làm nhà văn inte thu nhập không cao, hg mà cũng đủ để sống, mặc dù đang trong thời đại giá cả càng ngày càng tăng, cũng có thể đủ nuôi sống mình. THế nhưng, hắn trong mắt người khác, vẫn là một phế vật không hơn gì, không chỉ bởi vì hắn không có công tác chính thức, còn bởi vì lúc trước hắn đã từ bỏ cơ hội trở thành nhân viên công vụ, còn muốn đi ra ngoài lập nghiệp một phen.
Đời này, Lục Duệ không còn muốn để người khác coi thường nữa, hắn đưa tay lên ngực tự vấn, kết quả cuối cùng là, nếu như muốn được một cuộc sống tốt, một cuộc sống không bị người khác đè đầu, nhất định phải có quyền lợi, bởi vì chỉ có quyền lợi mới đạt được địa vị khiến cho người người ngưỡng mộ.
Vô luận là lúc nào, tại một quốc gia có tư tưởng quan lại nồng nặc, trong sĩ nông công thương, người làm quan đều tương đối được coi trọng.
Cho nên, Lục Duệ phải làm quan! Phải làm quan thật to, như vậy mới không phụ cơ hội mà trời xanh ình.
Đang nghĩ tới đây, chợt nghe thấy tiếng nói của Lưu Cương : "Tiểu Lục, cậu đi chuẩn bị nước đi, lau nhà một chút"
Lục Duệ nheo mắt ngẩng đầu nhìn một cái, nhưng thấy Lưu Cương đang làm vẻ mặt khinh bỉ nhìn mình : "Mới đến thì phụ trách quét dọn phòng làm việc, tôi đến phòng làm việc của Hàn phó bí thư thu dọn một chút"
Nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.
Lục Duệ mỉm cười, đối với tiểu nhân vật như vậy hắn thật ra cảm thấy rất thú vị, nhìn ra được, tên Lưu Cương này là muốn thoát khỏi kiếp làm tạm thời, bằng không cũng sẽ không chủ động đi quét dọn phòng làm việc của phó bí thư, bất quá nếu như hắn cho rằng mình là một người mới đến nên dễ bị ăn hiếp, vậy thì đã sai mười phần rồi.
Ngay lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một tiếng nói có chút chần chờ : "Đầu gỗ?"
Lục Duệ cả kịnh, bởi vì đầu gỗ là biệt hiệu thời sơ trung của mình, sau khi tốt nghiệp sơ trung, đã bảy tám năm không ai kêu lại, vội vã ngẩng đầu, thấy trước mắt là một người thanh niên thân ột mét tám, cao lớn vạm vỡ đang nghi hoặc nhìn mình, vậy vừa rồi tiếng đầu gỗ là do hắn ta kêu, người này mặc áo khoác da màu đen, trong tya còn cầm theo một cái nón bảo hiểm, xem ra cũng là nhân viên ở đây.
Lục Duệ cả kịnh, bởi vì đầu gỗ là biệt hiệu thời sơ trung của mình, sau khi tốt nghiệp sơ trung, đã bảy tám năm không ai kêu lại, vội vã ngẩng đầu, thấy trước mắt là một người thanh niên thân ột mét tám, cao lớn vạm vỡ đang nghi hoặc nhìn mình, vậy vừa rồi tiếng đầu gỗ là do hắn ta kêu, người này mặc áo khoác da màu đen, trong tya còn cầm theo một cái nón bảo hiểm, xem ra cũng là nhân viên ở đây.
Chớp mắt quan sát nửa ngày, Lục Duệ nói thử : "Cậu là Cường tử?"
Người kia ngẩng ra, tựa hồ như nhìn thấy được chuyện gì khiến cho bản thân không thể tin được, thoáng cái lao đến ôm Lục Duệ, hô to lên giống như đứa nhỏ : " Đầu gỗ, cậu thật sự là đầu gỗ, tên nhóc cậu, trở về lúc nào thế, sao không gọi điện thoại cho tôi?"
Lục Duệ đã bị hắn ôm chặt làm cho hắn không thở nổi, giãy dụa nửa ngày mới nói : "Lý Chí Cường tên nhóc cậu, vẫn xúc động như xưa, tôi không phải đã trở về rồi sao? Còn chưa kịp đi nhà cậu, huống hồ tôi không giống cậu, làm gì có tiền mà mua điện thoại?"
Lý Chí Cường lúc này mới buông Lục Duệ ra, nhưng mà vẫn còn nắm tay hắn : "Từ khi cậu lên thành phố học đại học, chúng ta đã mấy năm không gặp nhau, lát về tôi liên hệ với Hầu tử, chúng ta phải họp mặt một phen"
Nói xong, lại có chút kỳ quái nhìn Lục Duệ : "Sao cậu biết tôi làm ở đây? Có thể vào đến đây nữa chứ"
Lục Duệ cười, chỉ bàn của mình : "Từ hôm nay trở đi, chúng ta đã là 9dồng sự"
lời này vừa ra khỏi miệng, Lý Chí Cường thoáng cái liền ngây ngẩn cả người.
Lý Chí Cường và Lục Duệ là bạn học sơ trung, ba người làm bạn học ngồi cùng bàn ba năm, quan hệ đương nhiên là thân thiết, mặc dù sau đó Lục Duệ lên thành phố vào trường trung học trung điểm Mộc Dương của thành phố để học, hai người vẫn lui tới, mãi cho đến khi Lục Duệ vào đại học, mới dần dần ít liên hệ, Lý phụ là một trong những nhà giàu vùng lên tại nông thôn, tự thành lập một đội công trình ình, sau vài công trình đã trở thành một nhà giàu, trở thành ông chủ đầy danh tiếng tại hương Duyên Giang, Lục Duệ vẫn cho rằng, Lý Chí Cường sẽ đi theo cha làm ăn, nhưng không ngờ lại gặp hắn ta ở đây.
Lúc còn đến trường, Lý Chí Cường phải nói là bội phục Lục Duệ sát đất, tuy rằng tạm thời có chút không hiểu vì sao thiên kiêu chi tử cầm bằng đại học danh tiếng lại chạy về ủy ban hương làm tạm thời, nhưng cũng biết lúc này không phải lúc nói chuyện, cầm nón bảo hiểm của mình đi vào trong, dự định một hồi sẽ tiến hành "Thẩm vấn" thằng bạn này, vì sao không ở lại thành phố mà làm ăn, mà lại quay về cái chổ chim chẳng thèm đậu như hương Duyên Giang này.
Lúc còn đến trường, Lý Chí Cường phải nói là bội phục Lục Duệ sát đất, tuy rằng tạm thời có chút không hiểu vì sao thiên kiêu chi tử cầm bằng đại học danh tiếng lại chạy về ủy ban hương làm tạm thời, nhưng cũng biết lúc này không phải lúc nói chuyện, cầm nón bảo hiểm của mình đi vào trong, dự định một hồi sẽ tiến hành "Thẩm vấn" thằng bạn này, vì sao không ở lại thành phố mà làm ăn, mà lại quay về cái chổ chim chẳng thèm đậu như hương Duyên Giang này.
Hắn vừa cất đồ, thì Lưu Cương cũng từ bên ngoài đi vào, thấy Lục Duệ vẫn chưa làm gì cả, không khỏi cau mày, tức giận hô :" Không phải kêu cậu quét dọn phòng sao, cậu làm cái gì vậy, còn tưởng đây là trường học sao?"
Lục Duệ cười cười, không nói, nếu đoán không sai, thì cái việc này là do Lưu Cương làm, nếu như cần mình, thì vừa rồi An Tú Mai đã nói, căn bản không cần phải ột tên làm tạm thời khác ra chỉ thị ình, phỏng chừng là tên nhóc này thấy mình mới tới, cho nên muốn đè đầu sai vặt đây.
Hắn còn chưa kịp nói, một âm thanh lạnh lùng từ phía sau truyền đến : "Lưu Cương, con mẹ mày nói chuyện với ai thế?"
Thì ra đó chính là Lý Chí Cường đã thay đổi quần áo và xuất hiện phía sau Lục Duệ, đúng lúc nghe được Lưu Cương đang ồn ào với bạn thân Lục Duệ của mình, vẻ mặt không vui lập tức phát tác ra, xắn tay áo lên, chuẩn bị đi dạy dỗ Lưu Cương.
Lục Duệ vội vã ôm lấy thân thể Lý Chí Cường, hắn biết tên này rất nóng tính, lúc đầu còn đi học mấy lần đánh nhau đều là đầu rơi máu chảy, còn liên lụy mình và Hầu tử bị phạt, đây là trong phòng làm việc, ngày đầu tiên mình đi làm mà lại xảy ra xung đột với đồng sự thì không tốt, cho nên Lục Duệ không muốn thấy.
Thế nhưng làm cho Lục Duệ bất ngờ chính là, đối với tiếng chửi của Lý Chí Cường, Lưu Cương vậy mà lại có chút khiêm tốn thậm chí còn sợ hãi lộ ra một nụ cười lấy lòng, vừa lui về phía sau vừa xua tay nói : "Cường ca, tôi nào dám nói ngài, tôi nói là nói tên Tiểu Lục mới tới này nè"
Tuy đã bị Lục Duệ kéo lại, nhưng Lý Chí Cường vẫn chửi ầm lên nói : "Cút con mẹ mày đi! Tiểu Lưu là để ày kêu à, hắn là anh em của tao, anh em đấy mày hiểu không, là anh em từ thời cởi truồng tắm mưa, mày mắng hắn như là mắng tao, nếu hôm nay tao không xử lý mày, mày sẽ tiếp tục leo lên nữa!"
Trước
/748
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Y Phẩm Cuồng Long
Truyện hay nên đọc
Cảnh Sát Và Con Lang Mafia
Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận
Kiếm Đạo Độc Tôn
Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát
Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo
Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
1001 Đêm Tân Hôn
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Quỳ Xin Nữ Chủ Buông Tha Bổn Cá Mặn
- Chương 61: Trước Kia?
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
- Chương 798
- Chương 797
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1960: Tổ Đạo Đỉnh Phong, Không Tuân Theo Quy Tắc!
- Chương 1959: Vương Quỳnh: Nhà Họ Vương Đứng Về Phía Dị Hỏa Tông.
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch