Saved Font

Trước/260Sau

Rể Hổ Hào Môn

Chương 43: Kỳ Tích Nhất Định Sẽ Tồn Tại

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đề xuất hợp tác giữa Tôn Bá Lâm và Văn hóa Đông Tinh rất đột ngột, khiến toàn bộ công ty Văn hóa Đông Tinh đều hoạt động với hiệu suất cao, Trương Tứ Hải - trưởng phòng kinh doanh lại cho thời hạn, trong vòng ba ngày phải nhận được đơn hợp tác kinh doanh với số lượng lớn.

Không thể không thừa nhận, Tôn Bá Lâm là người nổi tiếng trên mạng, nên khá có sức thu hút, giúp bộ phận kinh doanh dễ dàng nhận được đơn hợp tác kinh doanh. Mỗi người đều nhận được rất nhiều đơn, trước mắt là xem xét tuyển chọn hợp tác kinh doanh với công ty nào.

Tất nhiên, có mấy tập đoàn lớn nổi tiếng thì được miễn tuyển chọn, ví dụ như đơn hợp tác kinh doanh của tập đoàn Đại Minh, bởi vì bọn họ cầu còn chẳng được.

Nhưng điều đáng buồn ở đây là Trương Tứ Hải cho thời hạn ba ngày, nhưng Trần Thanh Xuyên lại ngủ hết ba ngày.

Ngày đầu tiên, Hoàng Ny Ny vẫn tràn đầy tự tin: Anh cứ giả vờ ngủ đi, tôi không tin rằng anh sẽ không tỉnh dậy.

Ngày hôm sau, Hoàng Ny Ny vẫn còn mong ngóng: Hôm nay anh sẽ không ngủ nữa đúng không?

Ngày thứ ba, Hoàng Ny Ny đã luống cuống tay chân: Sao anh vẫn có thể ngủ được thế?

Đến sáng ngày thứ tư, thấy mọi người đều đầy ắp đơn kinh doanh, Hoàng Ny Ny đã hoàn toàn ỉu xìu, bởi vì sự tự tin của cô ta được xây dựng dựa trên cơ sở Trần Thanh Xuyên có thể xuất hiện kỳ tích lần nữa, nhưng trên thực tế Trần Thanh Xuyên chẳng làm gì cả.

Trước khi đi đến phòng làm việc của Trương Tứ Hải, Hoàng Ny Ny vẫn còn mong đợi kỳ tích sẽ xảy ra.

Nhưng trên thực tế, chẳng hề có kỳ tích nào cả, mà chỉ có câu trả lời dĩ nhiên của Trần Thanh Xuyên…

"Tôi không nhận được đơn hợp tác kinh doanh của tập đoàn Đại Minh, nên số đơn của tôi là không."

Câu trả lời này khiến Trương Tứ Hải khá hài lòng, đây chính là kết quả mà ông ta mong muốn, nhưng rõ ràng vẫn chưa đủ hiệu quả.

Thế là ông ta tổ chức cuộc họp ngay, nhấn mạnh biểu dương một số người giỏi giang trong việc nhận đơn kinh doanh, khen ngợi bọn họ có năng lực xuất chúng.

Rồi nói tiếp: "Mặc dù hầu hết mọi người đều có biểu hiện rất tốt, nhưng cũng có người không đạt được thành tích gì trong nhiệm vụ lần này."

"Điều này đã chứng tỏ cái gì? Đó chính là trên thế giới này kỳ tích chẳng hề tồn tại, cũng hoàn toàn chứng minh rằng một người không làm được trong một lĩnh vực thì đổi sang lĩnh vực khác cũng sẽ không làm được, bởi vì bản chất không làm được sẽ không thay đổi theo sự chuyển đổi lĩnh vực."

"Điều buồn cười ở đây là vẫn có người tự cho rằng kỳ tích tồn tại, thậm chí còn thò đầu về phía trước. Lần này thì hay rồi, không đạt được thành tích gì, không biết bây giờ trong lòng cô ta có tràn đầy vinh quang của con số không hay không..."

Trong lòng mọi người đều biết rõ ‘có người’ ở đây là ám chỉ ai, Hoàng Ny Ny càng hiểu rõ hơn ai hết, biết rõ bây giờ trong lòng mình chẳng hề cảm thấy vinh quang, mà chỉ có sự nhục nhã vô tận. Thật sự quá mất mặt, mọi người đều nhận được đơn hợp tác kinh doanh, ngay cả ông già gác cổng không phải là người của phòng kinh doanh nghe thấy tin này cũng liên lạc với chi bộ thôn của mình, quyết định hôm nay sẽ bán trái cây trên mạng.

Ngay cả người gác cổng cũng có đơn hàng, nhưng Hoàng Ny Ny lại là hai bàn tay trắng, chẳng có được một đơn.

Cô ta cảm thấy rất nhục nhã, căm tức và phẫn nộ.

Trương Tứ Hải nói xong thì ra hiệu mọi người đi làm việc của mình đi, Hoàng Ny Ny đi tìm Trần Thanh Xuyên ngay để trút lửa giận…

"Rác rưởi mãi mãi là rác rưởi. Dù có nhặt lên lau sạch thì cũng là thứ rác rưởi không có giá trị nhất!"

Trương Tứ Hải nói khá tế nhị, có thể xem là nói bóng nói gió, nhưng Hoàng Ny Ny lại thẳng thắn hơn, chỉ thẳng vào mặt mắng nhiếc, hơn nữa còn ở trước mặt toàn bộ đồng nghiệp, có thể nói là chẳng hề cho Trần Thanh Xuyên chút mặt mũi, mà hoàn toàn cắt đứt quan hệ với anh.

Đồng nghiệp ở xung quanh đều không thể nhìn nổi nữa: "Đơn của tập đoàn Đại Minh khó mà lấy được, Trần Thanh Xuyên cũng đâu ép cô tham gia cùng, mà là tự cô thò đầu vào, bây giờ không lấy được đơn, cô lại trút giận lên đầu Trần Thanh Xuyên, chuyện này không được ổn thỏa cho lắm?"

Mặc dù mọi người đều gọi Trần Thanh Xuyên là đồ rác rưởi, nhưng hiếm khi được nói ra trước mặt, Trương Tứ Hải cũng không nói lời nhục mạ trước mặt mọi người như thế, vậy mà Hoàng Ny Ny lại chỉ thẳng vào mặt mắng mỏ, khiến mọi người cảm thấy cô ta hơi khinh người quá đáng.

Thấy có người nói đỡ giúp Trần Thanh Xuyên, Hoàng Ny Ny càng nổi giận hơn.

"Đơn của tập đoàn Đại Minh khó mà lấy được ư? Tôi không tin, tôi nhất định phải cho các người thấy!"

"Tôi phải để cho các người và tên rác rưởi kia nhìn thấy, rốt cuộc Hoàng Ny Ny tôi đã lấy được đơn của tập đoàn Đại Minh bằng cách nào, rồi ném mạnh vào mặt các người. Đến lúc đó, tôi sẽ khiến các người đều phải ngậm miệng lại hết!!!"

Hoàng Ny Ny hùng hổ hét xong thì cầm túi xách lên, rời khỏi công ty.

Cho dù là kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, cô ta định đi lấy đơn của tập đoàn Đại Minh.

Mà từ đầu đến cuối, Trần Thanh Xuyên đều phớt lờ cô ta, nếu cô ta có bản lĩnh đi lấy, anh bảo đảm sẽ không nhúng tay vào, coi như đó là bản lĩnh của Hoàng Ny Ny. Thế là bây giờ anh lại tiếp tục làm chuyện có ý nghĩa hơn, đó chính là ngủ.

Theo lời đồng nghiệp của anh: Bàn đã bị anh ngủ đến mức lệch nhân sinh quan rồi, nó còn tưởng mình được tạo ra làm chiếc giường...

Hoàng Ny Ny rời khỏi công ty, bị cơn gió nhẹ trên đường thổi qua, khiến cơn giận trong lòng đã tiêu tan đi chút ít, đồng thời lý trí cũng quay trở lại.

Nhớ lại những lời mà mình đã khoác lác ở trong văn phòng, cô ta nhất thời cảm thấy đau đầu.

Đó chính là tập đoàn Đại Minh đấy. Làm sao có thể dễ dàng lấy được như vậy?

Lúc nãy cô ta chỉ mạnh miệng, nói rất sảng khoái nhẹ nhàng, nhưng để thật sự lấy được lại khiến cô ta buồn bực muốn chết. Không nói tới việc cô ta chỉ là một nhân viên nhỏ bé trong phòng kinh doanh, cho dù là Tô Tuyết - bà chủ của công ty đi tới tập đoàn Đại Minh, e rằng cũng bị bảo vệ ở cửa đuổi đi, cửa chính của tập đoàn Đại Minh đâu dễ bước vào như vậy, cô ta chỉ nghĩ tới thôi đã ưu sầu muốn chết.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, Hoàng Ny Ny thật sự đã nghĩ ra một cách.

Cô ấy nhớ, Phương Cường - bạn trai cũ của cô ta có một anh họ đang làm việc ở chi nhánh tập đoàn Đại Minh, mặc dù anh ta không có chức vụ gì, nhưng cũng có thể quen biết ông chủ của chi nhánh đó. Muốn lấy được đơn hợp tác kinh doanh của tập đoàn Đại Minh thì thật sự hơi khó, nhưng để lấy được đơn của chi nhánh công ty thì chẳng hề khó, huống hồ xét về nguồn gốc, chi nhánh công ty cũng thuộc về tập đoàn Đại Minh, nên những lời mà cô ta khoác lác sẽ trở thành hiện thực.

Tất nhiên, tiền đề là cô ta phải lấy được đơn kinh doanh của chi nhánh này.

Sau khi trong đầu đã có định hướng, Hoàng Ny Ny nhanh chóng liên lạc với anh họ của Phương Cường.

Sau khi gặp mặt anh họ ở cửa chi nhánh công ty, Hoàng Ny Ny liền nhắc đến chuyện hợp tác.

"Hợp tác ư? Tôi chỉ là một viên chức nhỏ nhoi thì có quyền gì cơ chứ?"

"Anh không có quyền lên tiếng nhưng anh có thể giới thiệu người có quyền cho tôi biết, đến lúc đó chẳng phải anh sẽ nhận được một phong bì lớn hay sao?"

Cũng đúng, dù gì cũng chỉ giới thiệu nên dễ như trở bàn tay, thế là anh họ đã đồng ý chuyện này.

Sau khi giao hẹn buổi tối sẽ giới thiệu lãnh đạo cho Hoàng Ny Ny gặp mặt, anh họ lại nhắc đến Phương Cường: "Gần đây Phương Cường rất thảm hại, bị người khác chặt cả hai tay, người không ra người, ma không ra ma..."

"Ồ, anh ta bị chặt rồi thì thôi, suốt ngày quậy phá ngoài xã hội, bị người khác chặt chém cũng là chuyện rất bình thường, nên tôi chẳng lấy làm lạ. Đúng rồi, tối nay anh đừng quên giới thiệu lãnh đạo của anh cho tôi đấy. Trước tiên cứ vậy đi, tôi còn có việc nên đi trước."

Anh họ nhìn theo bóng lưng rời đi của Hoàng Ny Ny, cảm thấy hơi vớ vẩn.

Người phụ nữ này quá vô tình, mặc dù đã chia tay nhưng tốt xấu gì cũng là bạn trai cũ, cô ta quan tâm thì chết à?

Không biết cô ta có chết hay không, dù gì thì Hoàng Ny Ny cũng không hứng thú đến việc đối phương bị chặt cả hai tay hay bị chặt đầu gì đấy, bây giờ cô ta chỉ hứng thú đến đơn hợp tác kinh doanh của tập đoàn Đại Minh và mặt mũi của mình. Cô ta muốn chứng minh với mọi người rằng, cô ta rất giỏi, chuyện người khác có thể làm được thì cô ta cũng có thể làm được, chuyện mà người khác không làm được thì cô ta vẫn có thể làm được.

Nhất là cô ta muốn chứng minh với tên vô dụng Trần Thanh Xuyên rằng, kỳ tích nhất định sẽ tồn tại, nhưng là do Hoàng Ny Ny cô ta tạo ra.

Trước/260Sau

Theo Dõi Bình Luận