Saved Font

Trước/119Sau

[REPOST] Harry Potter: The Next Generation

48. Hình dạng thực sự của Rahaan

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhưng thần chú chết người đó chỉ xượt qua tai tôi. Tôi ngẩng đầu lên nhìn Alessa. Cô ấy đang rơi nước mắt.

Rahaan tức giận hét to:

- ALESSA! GIẾT NÓ NGAY LẬP TỨC! NẾU KHÔNG TA SẼ LÀM CHO EM GÁI CÔ BIẾN MẤT NGAY ĐẤY!

Alessa nói bằng giọng run run:

- Tôi không thể....làm được.....

Thằng nhóc Rahaan lập tức búng tay lần nữa. Tôi thấy em gái của Alessa đang dần tan biến như sương khói vậy. Alessa gào lên một tiếng rồi chạy tới chỗ cô bé. Cô bé đó khóc to:

- KHÔNG! CHỊ ƠI! CỨU EM VỚI!

Nhưng quá trễ. Alessa chưa kịp chạm vào thì cô bé ấy đã biến mất.

Rahaan giận dữ nói:

- Đồ ngu! Tao đã cho mày một cơ hội! Vậy mà mày không chớp lấy!

Alessa ngồi phịch xuống đất và khóc nức nở:

- Xin lỗi em....chị không thể cứu được em.....cậu ấy làm bạn chị.....hãy tha thứ cho chị......

Rahaan càng tàn nhẫn hơn:

- NÓ SẼ KHÔNG THA THỨ CHO MÀY ĐÂU! MÀY ĐẶT TÍNH MẠNG THẰNG KIA LÊN TRÊN EM GÁI MÀY! MÀY CŨNG CHỈ LÀ ĐỒ XẤU XA!

Đến lúc này tôi không thể chịu nổi nữa rồi. Tôi hét to:

- RAHAAN! MÀY IM NGAY CHO TAO!

Ầm! Thằng Rahaan trúng thần chú Watera của tôi và ngã văng vào tường.

Thằng Rahaan đứng dậy và gầm gừ:

- Mày chết rồi, Albus! Mày dám động vào tao hả? Hôm nay sẽ là ngày chết của mày đấy! Được rồi! Đích thân tao sẽ giết mày và đem Lucy về!

Nó lấy ra từ không trung một quyển sách dày màu đỏ. Đó chính là quyển sách mà nó vẫn hay đem đi hồi trước. Alessa vẫn ngồi đó. Trông như mất hồn.

Rahaan mở quyển sách đó ra và lẩm nhẩm gì đó. Quyển sách đó bỗng phát sáng. Và từ trang sách có một đốm sáng bay ra rồi đáp xuống đất.

Một tiếng nổ vang lên. Ở chỗ đó xuất hiện một tên quái vật to lớn trang bị giáp sắt màu đen đến tận răng. Rahaan cười lạnh lùng:

- Đây là Zabura! Một trong những quái vật mạnh nhất thời cổ đại! Và bản thân ta cũng là một quái vật! Mày hãy chịu thua đi!

Tôi nói dứt khoát:

- Còn lâu!

Thằng Rahaan rút đũa phép ra tấn công tôi bằng Bùa Choáng. Đòn này bị bật lại bởi Bùa Khiên của tôi. Nhưng Zaruba tạo ra một cơn lốc phá thủng Bùa Khiên của tôi. Nhưng tôi đã kịp nhận ra uy lực của đòn này nên đã tránh trước.

Bỗng nhiên tay trái của thằng Rahaan dài ra dộng ngay một cú đấm vào mặt tôi. Tôi bị ngã văng xuống đất. Bàn tay nhỏ bé thế mà cú đấm lại rất mạnh. Đòn đó làm mũi tôi chảy máu mũi ròng ròng.

Zabura lại tạo ra một cơn lốc tấn công tôi. Tôi vẫn chưa hết choáng váng bởi đòn vừa rồi. Chưa kể tôi còn bị thương ở trận chiến với Alessa nên đã không né kịp. Tôi bị ngã văng vào tường. Tôi thấy đầu mình đang chảy máu.

Rahaan và Zabura quá mạnh. Chưa bao giờ tôi thấy mình bất lực như thế này.

Rahaan cười to:

- Vĩnh biệt Albus! Đây là đòn cuối dành cho mày đây! Nào! Zabura!

Tên quái vật giáp sắt Zabura tấn công tôi bằng cơn lốc cực mạnh. Lần này là hết thật sao?

UỲNH! Một tiếng nổ lớn vang lên. Nhưng tôi thấy mình không hề hấn gì cả. Chính xác thì đòn đó đã bị chệch hướng và bắn vào khoảng tường bên cạnh tôi.

Rahaan gầm gừ:

- Mày muốn chống lại bọn ta sao, Alessa?

Alessa dường như đã lấy lại được tinh thần, cô ấy nói to:

- Đúng vậy! Cậu ấy là bạn ta! Có chết thì cùng chết!

Thằng Rahaan nói một cách hiểm độc:

- Được! Được lắm! Tao sẽ cho bọn mày chết hết!

Alessa cúi đầu xuống nói với tôi:

- Xin lỗi, Albus! Mình thật quá ngu ngốc! Có lẽ mình nên chấp nhận một sự thật rằng....em ấy đã ra đi mãi mãi......

Tôi đứng dậy và mỉm cười:

- Chuyện đó để sau đi! Bây giờ lo đối phó với nó đã!

Có Alessa giúp sức làm tôi thấy mình như được tiếp thêm sinh lực.

Rahaan và Zabura lập tức bị bắn tung vào tường. Alessa mỉm cười:

- Các ngươi không thắng nổi ta đâu!

Zabura đứng dậy và tấn công Alessa bằng một cơn lốc. Nhưng cô ấy Độn Thổ để tránh đòn.

Rahaan bắt đầu có vẻ lo lắng. Nó nói:

- Đã đến lúc ta phải hiện nguyên hình rồi!

Cơ thể thằng nhóc Rahaan phát sáng. Nó bắt đầu cao lên và mọc ra đôi cánh dơi ở sau lưng. Khuôn mặt của nó nhọn hoắt và đôi mắt đỏ như máu. Đây là hình dạng thật của nó ư?

Tôi thấy Alessa có vẻ lo lắng. Rahaan cười gằn:

- Mày sẽ phải rút lại lời nói vừa rồi đấy!

Vừa dứt lời, đôi cánh của Rahaan đột nhiên mọc dài ra đánh văng Alessa vào tường.

Zabura bồi thêm một đòn cơn lốc cực mạnh. Tôi tạo ra một bức tường băng đỡ cho cô ấy.

Alessa nói to:

- Chạy đi, Albus! Đừng lo cho mình!

Tôi vẫn đứng đó:

- Mình sẽ không bỏ mặc bạn đâu!

- Tất cả là lỗi tại mình! Vì vậy bạn nên bỏ mình lại đây!

- Không bao giờ!

ẦM ẦM! Lần này cả tôi và Alessa trúng đòn của Rahaan rồi ngã văng ra xa. Tôi và cô ấy đã bị trúng đòn nặng đến nỗi không thể đứng dậy nổi nữa rồi.........

Trước/119Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Tối Cường Võ Đế