Saved Font

Trước/99Sau

Rơi Vào Lưới Tình Của Nam Phụ

Phiên Ngoại: Lục Thời Dư-Cố Huyền Anh (5)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Bàn tay Tiểu Tư, như thế nào lại gầy gò, đầy nếp nhăn như vậy? Nhất định là làm việc quá sức, Tiểu Tư thật ham công, cô gái này, khi nào mới chín chắn trưởng thành, có thể có người yêu đây? Nhưng nghĩ đến Tiểu Tư dắt tay người đàn ông đến trước mặt anh, gọi người đó là bạn trai, anh lại cảm thấy khó chịu.

Lục Thời Dư cảm thấy mình rất lạ. Từ khi biết người này không phải là Cố Huyền Anh, mà là Tiểu Tư, anh thấy lạ...rất lạ...Cảm giác, bản thân hình như là.....

Tiểu Tư tĩnh dậy, nhúc nhích người, anh liền nằm xuống giường, giả vờ ngủ.

Tiểu Tư bỏ tay mình đang nắm Lục Thời Dư ra, đi dọn nhà, giặt đồ, cũng luôn tiện xuống bếp nấu cho anh một bát cháo trắng.

Lục Thời Dư thiếu cánh tay ấm áp của Tiểu Tư, anh liền cảm thấy mất mát.

Lại mơ hồ thấy được, cô chăm chú làm việc nhà, anh liền liên tưởng, bản thân là chồng, cô là vợ, sáng dậy sớm người vợ làm việc nhà, chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng, khoé miệng không khỏi cong lên một đường cong đẹp nhất.

Lục Thời Dư không giả ngủ nữa, tĩnh dậy, phát hiện cô đã nấu xong món cháo trứng thơm ngon.

Bụng đang đói sôi trào, lại bị mùi đồ ăn của Tiểu Tư hấp dẫn, anh nhanh chóng chạt đến bếp, không nói không rằng lấy bát cháo Tiểu Tư đang múc giữa chừng lên ăn.

Tiểu Tư thấy anh tự nhiên, cũng không ngại mà múc cho bản thân một chén cháo, đứng đối diện anh mà ăn.

Cuối cùng, Lục Thời Dư lấy lại tinh thần, rời đi, chuẩn bị đi làm.

Tiểu Tư cũng chuẩn bị đi dạy học, hôm nay cô có tiết học.

Về sau, Tiểu Tư cứ như vậy, mỗi lần cuối tuần, ngày nghỉ, tối nào anh rãnh đều rủ anh đi nhậu, xem bóng đá, xem phim, đi chơi, xem phim, đi chơi đủ thứ nơi.

Lục Thời Dư cũng vui vẻ mà tiếp nhận, dần dần, anh phát hiện, anh hoàn toàn quên Lý Nhã Hân, không vì Lý Nhã Hân mà đau khổ nữa, ngược lại, Tiểu Tư lại như vậy, đi vào tim anh, chiếm đóng tim anh. Anh cũng như vậy, thường xuyên rủ cô đi chơi.

Hai người, tim đã trao cho nhau, nhưng vẫn cứ không chịu nói ra.

........

Tiểu Tư về nhà thăm mẹ, như thế nào lại gặp cảnh sát. Cảnh sát nói, mẹ cô giết năm người, chứng cứ rõ ràng, hiện tại lại không tìm thấy mẹ cô.

Tiểu Tư bất lực, cô có mẹ chưa bao lâu, cớ gì, bây giờ lại sinh cớ sự này.

Vào nhà, cô phát hiện bà để lại một mẩu giấy, ghi rõ: Huyền Anh, có thể sau này mẹ sẽ không sống cùng con được, con phải sống tốt, mẹ nhất định sẽ báo thù, báo thù kẻ hại mẹ thành ra như vậy....

Tiểu Tư ngay tức khắc cứng người.

Báo thù? Lý Nhã Hân!!?

Không được, mẹ không được.

Tiểu Tư nhanh chóng đến thành phố, lại vô tình nghe người ngoài đường nói Lady có người xả súng.

Tiểu Tư cảm thấy bất an, chạy nhanh đến trung tâm Lady.

Đúng như dự đoán, trong đó có một tên áo đen đánh hết bảo vệ ở trung tâm, Tiểu Tư nhận ra tên này, mẹ cô từng bàn chuyện trả thù với tên này, nhất định là mẹ cô thuê, Tiểu Tư dùng sức của mình đá cho tên này vài cước đến bất tĩnh, nhanh chóng vào trong, lại không nghe được tên áo đen nhỏ giọng: "Trâu ..... sống" sau đó bất tĩnh.

Vừa vào là hình ảnh mẹ cô kích động chỉa súng vào Lý Nhã Hân, mặt đầy thù oán.

"Mẹ, dừng lại, đừng như vậy nữa, mẹ đi đầu thú đi, mẹ đã giết năm mạng người rồi, bây giờ còn giết thêm cô ấy nữa, tội mẹ sẽ càng nặng, mau đầu thú đi, quay đầu là bờ, mẹ dừng lại đi!!" Tiểu Tư chạy đến, cô cần khuyên can bà, bà không thể giết người thêm nữa rồi.

"Sao con lại biết đến chuyện đó!" Bà ta nghe con mình biết chuyện mình ra tay giết người, bàn tay cầm súng chỉ vào mặt Lý Nhã Hân cũng run lên bần bật.

"Mẹ, cảnh sát điều tra hết rồi, hôm nay con đến nhà mẹ, thấy họ đến trước cửa, muốn đưa mẹ đi. Mẹ, họ nói mẹ đầu thú, tội sẽ được khoan hồng, mau đi đầu thú đi, như vậy mẹ sẽ không chịu khổ nữa...."

"Câm miệng, con thì biết cái gì, ngu ngốc, ta sẽ giết chết con tiện nhân này, sau đó sẽ bỏ trốn, cảnh sát *** tìm được ta đâu!"

"Đừng mà...mẹ....huhu.." Tiểu Tư ngàn vạn lần không muốn mất đi người mẹ này.

Bà một tay bịt tai, nhắm chặt mắt lại, nhắm về phía Lý Nhã Hân mà bắn.

Tiểu Tư không nhịn được, chạy đến lấy bản thân che chắn cho Lý Nhã Hân, chỉ mong, bà thấy cô như vậy, thực sự sẽ quay đầu hối cải.

Tiểu Tư "A" một tiếng thật chói tai, thật sự rất đau. Hoá ra bị súng bắn đau như vậy, lúc trước chỉ thấy trên phim, truyện, bây giờ được trải nghiệm ngoài đời, Tiểu Tư có chút sảng khoái khó diễn tả được. (lậy má)

"Con....con sao lại....con.." Tiểu Tư mơ hồ vẫn nghe được giọng bà, muốn nói bà hãy quay đầu, nhưng không còn một chút sức lực, cứ vậy thiếp đi.

Lục Thời Dư đang đi trên đường, hình ảnh phản chiếu của TV lớn trên một công ty báo chí là hình ảnh trung tâm Lady, còn có cả hình ảnh của cô gái nằm trên xe cứu thương bị che mặt, . Nhà báo giọng nữ nói rằng, nạn nhân là cô Cố H.A, bị mẹ của mình bắn chết do đỡ đạn giúp cô Lý N.H trong trung tâm Lady, hiện đang trên đường đến bệnh viện.

Cố H.A, Lý N.H? Lục Thời Dư suy nghĩ, lại nhìn hình ảnh cô gái nằm trên xe cứu thương đó thật quen, áo quần đó, anh từng thấy Tiểu Tư từng mặc một lần....không lẽ.

Anh liền cua xe, chạy khắp bệnh viện thành phố X, tìm nạn nhân bị bắn được đưa vào phòng cấp cứu.

Khi đến một bệnh viện, Lục Thời Dư thấy Lý Nhã Hân bê bết máu, đứng trước phòng cấp cứu, liền đoán ra được sự việc.

Đáng chết, Tiểu Tư, cô gái này chết đi sống lại vẫn cứ lương thiện, giúp đỡ người khác. Trong người moitj hồi lo lắng, chỉ sợ Tiểu Tư thân là nữ nhi, không chịu được vết đạn bắn.

Một hồi lâu,, cánh cửa phòng bệnh mở ra, bác sĩ, y tá đều đi ra, vẻ mặt có chút mệt mỏi.

"Cô ấy sao rồi?" Lục Thời Dư nhanh chóng chạy đến hỏi.

"Không sao, cô ấy may mắn, vết thương chỉ cách 1cm ở tim, nhưng không sao rồi, chỉ cần đợi thuốc mê hết, cô ấy sẽ tĩnh lại."

Lục Thời Dư thở dài một hơi. Thật may mắn.

Trước khi đoàn bác sĩ, y tá đi hết, Lục Thời Dư nghe thấy một bác sĩ nói nhỏ: "Coi gái này, thật là trâu, bị bắn như vậy, đáng lẽ đã vật ra chết rồi, vậy mà vẫn sống rành rành, tôi thật nghi ngờ, người này kiếp trước là trâu!"

"Hai người về trước đi, tôi chăm sóc cô ấy." Lục Thời Dư thấy Lâm Dương liên tục liếc xéo mình, đành thôi thì mời họ về theo ý Lâm Dương vậy.

"Nhưng mà.." Lý Nhã Hân vội vàng lên tiếng phản bác, nhưng Lâm Dương đã nhanh chóng cắt tiếp lời cô, trả lời: "Được, chúng tôi về trước."

Lâm Dương nhanh chóng kéo Lý Nhã Hân ly khai.

Lục Thời Dư cảm thấy, bản thân thấy hai người họ ân ái trước mặt không còn đau đớn nữa, nhưng khi biết tin Tiểu Tư gặp chuyện, lòng lại đau như cắt.

Trước/99Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Chí Tôn Đồng Thuật Sư: Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư