Saved Font

Trước/83Sau

Sau Khi Gả Cho Phu Quân Ốm Yếu

Chương 66

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Mấy ngày sau, có tin tức từ hoàng cung truyền đến. Không có gì hơn là nói thái tử hiện giờ còn chưa vội định thái tử phi, trước mắt vẫn lấy việc học tập làm trọng.

"Học tập?" Diệp Mạch cười nhạo, một bó tuổi, còn học tập......

"Nhưng cũng là một chuyện tốt nha, nếu A Trăn và A Duyệt có người mình thích thì có thể không cần vào cung." Tần Hảo tựa vào Diệp Mạch ngồi trên ghế dựa: "Bữa trưa phu quân có muốn ăn món gì không?"

"Có a." Diệp Mạch gối hai tay lên sau đầu, ý vị thâm trường nhìn người trước mắt: "Bụng có thể lấp đầy hay không cũng không quan trọng, quan trọng chính là nương tử có nguyện ý làm cho vi phu hay không......"

Tần Hảo gần như ngay lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn.

Thời gian gần đây, Diệp Mạch thỉnh thoảng sẽ nói chút lời vô lại. Nhất là thời điểm ở trên giường, lời nói vô lại không lường được, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Thế cho nên hiện giờ khi hai người ở một mình, Tần Hảo vừa nghe hắn nói liền có thể suy nghĩ lung tung......

Tần Hảo xấu hổ che mặt, nàng trước kia thật sự không phải như vậy tử, đầu sỏ gây nên hết thảy những chuyện này là nam nhân đang nằm ghế trên!

Tần Hảo lạnh lùng ho khan hai tiếng, ra vẻ bình tĩnh gọi Tử La tới, nói mấy món Diệp Mạch thích ăn, những món còn lại bảo phòng bếp tự chuẩn bị.

Sau đó, nàng cũng không phản ứng Diệp Mạch, lắc mông vào phòng.

Diệp Mạch nhếch môi cười, lắc đầu thở dài. Nương tử vẫn thẹn thùng như mọi khi, nhưng hắn đùa không biết chán.

Tần Hảo trở ra, Trúc Cẩm và Trúc Hoài mới xuất hiện ở trong sân.

Diệp Mạch thu hồi vẻ mặt đùa cợt, sẳng giọng nói: "Bố phòng kinh thành có chỗ nào không ổn hay không?"

"Tiểu nhân và Trúc Cẩm nhìn qua, nhưng chúng tiểu nhân không thể tiếp cận quá gần để tránh bị người của Tề tướng quân phát giác. Nhìn từ bên ngoài, bố phòng cũng không có chỗ nào bất thường. Hơn nữa, người được bố trí canh phòng ngoài thành ít liên quan đến Tề tướng quân, người nọ trước kia là người dưới trướng Bình Dương Hầu."

Diệp Mạch trầm tư, ngón tay tự nhiên gõ lên mặt bàn. Bố phòng ngoại thành không có vấn đề, Tề Lỗi không động thủ. Vậy nơi hắn có khả năng sẽ động thủ nhất......

Diệp Mạch "hừ" mở to mắt: "Đi thăm dò bố phòng xung quanh hoàng cung!"

Trúc Hoài khó xử vặn hai tay: "Thiếu gia, xung quanh hoàng cung...... Tiểu nhân và Trúc Cẩm có thể không tiếp cận được."

"Các ngươi cứ đi, sẽ có người hỗ trợ các ngươi." Diệp Mạch phất tay, vẫy lui hai người.

Nếu Tề Lỗi và nhị hoàng tử thật sự có quan hệ, vậy có thể hắn sẽ không sử dụng lực lượng canh phòng của kinh thành. Bởi vì, chỉ cần khống chế được lực lượng ngự phòng hoàng cung, sẽ không ai dám tùy tiện động thủ nữa.

Nhưng việc hình dáng Tề Lỗi và nhị hoàng tử giống nhau cứ lởn vởn trong tâm trí Diệp Mạch.

Dùng cơm trưa xong, Tần Hảo mặt không chút thay đổi gõ Diệp Mạch một chút, "Chàng ngủ trưa, ta đi tìm Văn phu nhân."

Edit: @mitruong88

Diệp Mạch mặt mày ủ rũ, giấc ngủ trưa được ôm nương tử ngủ lại mất rồi! Tâm tình không tốt, sắc mặt khó coi, tính tình cũng thật không tốt...... Nhưng đối với nương tử còn không thể phát tác, vô cùng ủy khuất!

Tần Hảo buồn cười, nhéo nhéo mặt hắn: "Ta đoán hẳn là vì chuyện chúng ta không ở kinh thành đón năm mới. Chàng trước ngủ, ta rất nhanh sẽ trở lại."

Diệp Mạch ngẩn người ngồi, sờ sờ mặt không thể tin được.

Nương tử lá gan lớn thật, cũng dám bóp mặt hắn. Nếu là trước kia, nàng sẽ không bao giờ có thể làm điều đó. Diệp Mạch bất đắc dĩ thở dài, tình thế tuy rằng phát triển, nhưng sao lại phát triển có chút sai lệch? Cứ tiếp tục như vậy, hắn làm sao có thể trêu chọc nương tử?

*——

Văn phu nhân mời Tần Hảo qua, đã sai người chuẩn bị trước trà Long Tỉnh Tây Hồ.

"Ta biết ngươi là người bên kia, cho nên hôm nay đặc biệt chuẩn bị trà Long Tỉnh Tây Hồ."

Tần Hảo nếm một ngụm, buông chén xuống: "Phu nhân lần này bảo ta lại đây, là vì chuyện gì?"

"Ta nghe nha hoàn Tùng Cảnh viện nói, hai vợ chồng ngươi chuẩn bị quay về Hàng Châu, sẽ không ở Hầu phủ đón năm mới. Ta năm nay mới vừa gả đến đây, vốn là muốn cơm tất niên làm thật náo nhiệt."

Văn phu nhân là muốn bảo Tần Hảo và Diệp Mạch ở lại trong phủ đón năm mới. Ý tứ này, Tần Hảo cũng nghe ra được.

"Kỳ thật là muội muội nhà mẹ đẻ ta sang năm sắp thành thân, cho nên phu quân nghĩ chúng tôi dù sao cũng phải trở về, nên về sớm một chút, đi đường cũng đỡ phải vội vàng. Phu nhân lần đầu tiên ở Hầu phủ đón năm mới, ta không thể ở cùng, thật sự là lỗi của ta." Tần Hảo cười dịu dàng nói, ngữ khí nhẹ nhàng mang theo áy náy.

Cho dù là ở Hầu phủ mừng năm mới, người của Tùng Cảnh viện bọn họ cũng sẽ không đến chính viện. Văn phu nhân làm cơm tất niên, bọn họ cũng không thể ăn.

Văn phu nhân xoa mi tâm, mất mác. Bất quá rất nhanh, nàng liền trở lại bộ dáng ban đầu, còn tha thiết hỏi có gì có thể hỗ trợ, "Chuyện của Tùng Cảnh viện, ta biết không có thể nhúng tay. Nhưng các ngươi đi Hàng Châu nếu có gì cần hỗ trợ, cứ việc mở miệng."

"Phu nhân khách khí. Những thứ phải chuẩn bị Tùng Cảnh viện đều chuẩn bị không sai biệt lắm, chờ tham dự hỉ yến của tiểu muội xong trở lại kinh thành, ta lại đến bồi tội với phu nhân."

Văn phu nhân làm sao thực sự để ở trong lòng? Nàng chỉ là cảm thấy Hầu phủ này quạnh quẽ một cách kỳ lạ. Một cái Hầu phủ lớn như vậy, chủ tử lại ít như vậy. Tùng Cảnh viện không ra khỏi cửa, không lui tới với chính viện. Diệp Lục bên kia nói là phải chuẩn bị khoa khảo (khoa thi) sang năm, gian khổ học tập cũng không ra ngoài.

Đến lúc này, năm nay mừng năm mới thật đúng là cực kỳ quạnh quẽ.

Văn phu nhân không quen đón năm mới như vậy. Trước khi nàng xuất giá, trong nhà đón năm mới vô cùng náo nhiệt, tiền lì xì, pháo một cái cũng không ít. Vào ngày này, từ sáng đến tối, láng giềng đồng hương thăm viếng lẫn nhau, vô cùng hài hòa.

Nhưng lễ mừng năm mới của Lư Dương Hầu phủ...... Nàng đã có thể nghĩ đến tình cảnh ngày đó. Nàng cùng Diệp Huy, Diệp Lục dùng cơm tối, đều tự trở về phòng mình, không còn gì khác.

"Chuyện Kì Dương Bá phủ, ta cũng nghe được một chút. Ta trước đây cùng Cố Trăn cũng có duyên gặp vài lần, nghe Hầu gia nói, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương đã quyết định trước chưa chọn Thái Tử phi cho Thái Tử sao?" Nói xong chuyện lễ mừng năm mới, Văn phu nhân còn nói đến chuyện Cố Trăn.

Nghe vậy, ý cười của Tần Hảo đột nhiên biến mất: "Làm sao Phu nhân biết việc này? Chẳng lẽ bên ngoài đã lan truyền?"

Văn phu nhân kinh ngạc, nhìn thần sắc Tần Hảo, quả nhiên là không biết: "Thì vừa rồi. Hầu gia và ta đang nói về tin tức trong cung, nhưng hiện tại bên ngoài đã sớm lan truyền. Nói là Hoàng hậu nương nương có ý định chọn đích nữ Kì Dương Bá phủ Cố Trăn, nhưng Kì Dương Bá phủ muốn nàng ở nhà thêm một hai năm, cho nên việc hôn nhân của Thái Tử tạm thời trước hết không đề cập tới. Như thế nào? Ngươi không biết?"

Tần Hảo làm sao còn có thể ngồi yên. Chính là trong khoảng thời gian nàng đến chính viện, bên ngoài lại truyền những lời đồn nhảm này!

Tần Hảo vội vã đứng dậy cáo từ, chạy trở về Tùng Cảnh viện.

Trong sân Tùng Cảnh viện có bộ ấm trà bị vỡ, nhưng Diệp Mạch không ở đó.

"Thiếu phu nhân." Trúc Hoài nhìn thấy Tần Hảo bước vào: "Thiếu gia tiến cung, ngài ấy bảo người ở Tùng Cảnh viện chờ ngài ấy."

Tần Hảo mím môi, trong lòng sốt ruột. Tình hình lúc này, nàng cho dù muốn đợi cũng không đợi được, "Trúc Hoài, đi chuẩn bị xe ngựa, ta muốn đến Kì Dương Bá phủ."

Trúc Hoài do dự một chút, bị Tử La xô đẩy đi chuẩn bị xe ngựa.

Lục La an ủi nói: "Cô nương, người đừng có gấp. Cô gia vào cung, việc này nhất định có thể giải quyết."

Tần Hảo đột nhiên liền chán ghét hoàng gia! Đây là cường mua cường bán! Trong cung truyền ra tin tức như vậy, không phải là đang nói cho mọi người rằng Cố Trăn được hoàng thượng và hoàng hậu khâm định làm thái tử phi hay sao? Hiện giờ chỉ là chưa thành thân, nhưng về sau người này chính là thái tử phi!

Những người khác muốn cầu hôn Cố Trăn sao còn có thể tới cửa?

Đến Kì Dương Bá phủ, thế tử phi ở cửa tự mình nghênh đón Tần Hảo: "Chúng ta đã biết tin Mạch ca nhi tiến cung. Thế tử cùng Sầm ca nhi vừa rồi cũng tiến cung."

Kì Dương Bá phu nhân thực tức giận, khí huyết dâng lên, ngất đi. Lúc Tần Hảo đến, bà vừa mới tỉnh lại.

Không bao lâu, Lâm Xu Nga cũng đến Kì Dương Bá phủ, vừa vào cửa trước hết giải thích với Kì Dương Bá phu nhân và thế tử phi: "Vốn cho rằng Phụ hoàng và Mẫu hậu đã bỏ đi ý tưởng này, lại không ngờ tới việc này lại lan truyền ra ngoài."

Tần Hảo và Lâm Xu Nga đứng trước giường Kì Dương Bá phu nhân, Bá phu nhân vốn đã lớn tuổi, trải qua một trận ầm ĩ, sắc mặt càng thêm lúng túng.

"Công chúa, chuyện này đã phiền toái người rồi." Kì Dương Bá phu nhân thiện ý nói xong, nhưng khi bà nói chuyện hữu khí vô lực, nói một câu liền thở dốc hồi lâu mới có thể bình phục.

"Công Chúa?" Tần Hảo yên lặng nhìn nàng, muốn mở miệng hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Lâm Xu Nga nháy mắt ngầm hiểu, bối rối nói: "Ta đã đến tìm Mẫu hậu trước khi xuất cung. Mẫu hậu cũng không biết chuyện này, nhưng khi bà cùng Phụ hoàng nói chuyện thì bị cung nữ thái giám biết được, những tin đồn này lại càng truyền càng lan rộng. Ban đầu là lan truyền ở trong cung, sau lại ở ngoài cung cũng lan truyền."

Tần Hảo thu hồi vẻ mặt hồ nghi, bất quá trong lòng nàng vẫn còn nghi hoặc. Người hầu nào lại dám tùy ý lan truyền đối thoại của hoàng thượng và hoàng hậu? Đây không phải là không muốn sống nữa sao?

Trong cung nhiều người hầu hạ, nhưng muốn tra ra ngọn nguồn lời đồn đãi cũng không khó!

Kì Dương Bá phu nhân sau khi bình tĩnh lại, lịch sự từ chối sự giúp đỡ của Lâm Xu Nga một lần nữa. Chuyện đến nước này, Kì Dương Bá phủ khó có thể thoát được, không phải một công chúa có thể nói giúp được.

Hết thảy, cũng phải xem mấy người tiến cung có thể mang về một câu trả lời thỏa đáng hay không.

Kỳ thật việc này, cũng không phải chỉ có Kì Dương Bá phủ bị chẳng hay biết gì, mà thái tử điện hạ cũng không biết được. Sau khi lời đồn truyền khắp kinh thành, hắn mới biết được chuyện này.

Thời điểm đám người Diệp Mạch Cố Sầm tiến cung, gặp phải thái tử.

Thái tử liếm môi, miệng lưỡi khô khốc, không biết nên mở miệng như thế nào.

Kì Dương Bá phủ Cố thế tử miễn cưỡng nở nụ cười: "Gặp qua Thái Tử điện hạ, điện hạ lúc này muốn đi tìm Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương sao?"

Nghe ngữ khí hắn khách khí lại xa cách, trong miệng thái tử đắng chát, hắn dừng một chút mới nói: "Ân, ta tìm đến Phụ hoàng để hỏi rõ ràng. Việc này bởi vì ta mà ra, sau khi chuyện này được giải quyết, ta nhất định đến Kì Dương Bá phủ tạ lỗi."

Cố thế tử ha hả cười hai tiếng, nghe thật là giả tạo: "Điện hạ khách khí. Chúng ta bất quá là Bá phủ, có thể nào nhẫn nổi tạ lỗi của điện hạ? Việc này đối với điện hạ không có ảnh hưởng lắm, nhưng lại ảnh hưởng đến thanh danh của A Trăn."

Cố Sầm tiếp lời Cố thế tử nói, "Điện hạ, Bá phủ cũng không phải phản đối A Trăn trở thành Thái Tử phi, chỉ là chúng ta cảm thấy tính tình của nàng mạnh mẽ, có thể không chấp nhận điện hạ ba vợ bốn nàng hầu. Trưởng bối trong nhà vốn cũng không định lập tức làm mai cho A Trăn, nhưng hôm nay......"

Chưa hết ý, thái tử nghe đã hiểu được.

Sau khi gặp Hoàng Thượng, người Kì Dương Bá phủ không nói chuyện, ngược lại thái tử nói lên ý tứ của mình trước tiên.

Sắc mặt Hoàng Thượng khẽ cứng đờ, sau đó trở về tự nhiên, "Thái Tử là không muốn cưới?" Ông không ngờ tới là đứa con của mình đến chất vấn ông trước tiên!

Thái đáy huyệŧ kính nói: "Phụ hoàng, nhi thần tin tưởng trên đời có lưỡng tình tương duyệt. Nhi thần còn trẻ, cũng không nóng vội việc hôn nhân của mình. Nếu như có một ngày có thể cùng Cố cô nương lưỡng tình tương duyệt, nhi thần nhất định sẽ đến thỉnh cầu Phụ hoàng tứ hôn."

Hoàng Thượng hí mắt, đánh giá nhóm người này: "Kì Dương Bá phủ là chướng mắt Thái Tử?"

Cố thế tử bước lên phía trước một bước, bình tĩnh nói: "Thái Tử là nhân trung chi long, có thể coi trọng A Trăn là phúc khí của nàng. Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu nương nương lưỡng tình tương duyệt nhiều năm như vậy, nương tựa lẫn nhau, khẳng định cũng hy vọng nhìn thấy Thái Tử điện hạ cưới một người mà ngài ấy thật tâm tương đãi."

Trước/83Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đế Hoàng Triệu Hoán, Vô Thượng Thần Triều