Saved Font

Trước/198Sau

Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu

Chương 26: Vệ Sĩ Tìm Tới Cửa

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
May mà trên đỉnh tầng có vách tường cao ngang ngực vây quanh, trên vách tường còn có hàng rào sắt, bằng không đám người điên cuồng này nhất định sẽ bị rơi xuống dưới mấy người.

Dưới tầng tất cả đều là zombie.

Trong mắt những người này chỉ có lon cháo Bát Bảo, đuổi theo, cháo Bát Bảo kia lại chạy về phía Thôi Tây Sinh.

Nhìn đám người chạy tới, Thôi Tây Sinh liên tục bò thoát khỏi đệm, trốn sau bể nước, mới coi như an toàn một chút.

Zombie dưới lầu đột nhiên sôi trào, tiếng kêu gào thét không nhỏ hơn những người truy đuổi này. Zombie nghe được thanh âm trên nóc nhà, bắt đầu tụ tập lại đây.

Thôi Tây Sinh thò đầu nhìn xuống dưới tầng, từng gương mặt thối rữa kỳ quái ngửa mặt vây quanh tầng một.

May mà tận thế vừa mới bắt đầu, những zombie này chỉ số thông minh chưa đáng lo ngại, cửa lớn tầng một đẩy vào trong là đóng cửa, cửa lớn vừa đóng, những zombie này hiện tại còn chưa thể mở cửa.

Tuy rằng zombie không thể đi lên, nhưng đám người đã vì một lon cháo Bát Bảo mà bắt đầu động thủ.

Loại thời điểm này, cũng không ai quan tâm nam nữ, nữ sinh đầu tiên là bị nam sinh đấm đá bức ra khỏi vòng tranh đoạt.

Nam sinh nhỏ bé lại bị đá ra ngoài, nam sinh gầy yếu sau đó bị đá ra ngoài. Cuối cùng còn lại một vài nam sinh cao lớn vạm vỡ đang tranh đoạt.

Cuối cùng cháo Bát Bảo rơi vào tay một kẻ cơ bắp, chẳng qua cả người hắn cũng bị thương.

Hưởng thụ chiến lợi phẩm là hạnh phúc, chỗ bị đánh bầm tím kia hoàn toàn đáng giá một lon cháo Bát Bảo.

Nam sinh cao lớn, một lon cháo Bát Bảo hai ba miếng liền vào bụng. Người trước kia uống sữa chua cũng không liếm nắp đậy, hiện tại lại dùng đầu lưỡi to lớn liếm cháo bát bảo còn sót lại trong lon.

Liếm còn sạch sẽ hơn rửa, nam sinh lưu luyến ném lon, chậc chậc miệng, cháo Bát Bảo có chút ngọt, lại một ngày không uống nước, có chút khát.

Nam sinh vừa quay đầu, nhìn về phía Thôi Tây Sinh, trong tay Thôi Tây Sinh còn cầm một chai nước khoáng chưa kịp ném ra ngoài.

Nam sinh cũng bận tâm đến Mạnh Giang Thiên, do dự một lát, đứng lên đi về phía Thôi Tây Sinh.

Thôi Tây Sinh cũng không biết nam sinh muốn làm gì, thấy nam sinh hướng về phía mình đi tới, trong lòng vừa hoảng vừa sợ, cả người hoàn toàn trốn sau bể nước, đại não nhanh chóng tính toán biện pháp tránh thoát.

Khi người đàn ông cơ bắp đi ngang qua Lưu An Na, nụ cười trên khuôn mặt của Lưu An Na càng không thể che giấu được. Nhìn bóng lưng nam nhân cơ bắp, nắm đấm nhỏ nắm chặt, mờ ám cổ vũ nam nhân cơ bắp.

Người này một nắm đấm đi xuống, với bộ dáng bệnh nặng của Thôi Tây Sinh, hẳn là có thể đi gặp Hắc Bạch Vô Thường đi.

"Bạn học, tôi không có ác ý." Người đàn ông cơ bắp làm cho Lưu An Na thất vọng, cũng không đi qua, đứng ở phía bên kia của bể, buồn bực hờn dỗi nói.

Thanh âm của nam nhân cơ bắp rất bình thản, Thôi Tây Sinh thật cẩn thận thò đầu ra, đánh giá nam nhân cơ bắp mấy lần, không thấy hung khí trong mắt hắn, run rẩy hỏi: "Cậu muốn làm gì?"

"Tôi muốn uống nước." Nam nhân cơ bắp trực tiếp nói ra ý đồ của mình, có thể sợ Thôi Tây Sinh hiểu lầm, nam nhân cơ bắp tiếp tục giải thích, "Tôi không có ý cướp nước của cậu, tôi cũng đánh không lại dị năng giả bên cạnh cậu, hắn gọi là Mạnh Giang Thiên đi. Nhưng cậu cũng là người bình thường, hắn cũng có lúc vắng mặt như bây giờ. Hôm nay mọi người chỉ đói một ngày, vẫn chưa đến giới hạn."

"Sau này thức ăn và nước uống sẽ càng ngày càng khó khăn, khi tất cả mọi người đói đến phát điên, Mạnh Giang Thiên lại không có ở đây, có người rất có thể sẽ tới cướp thức ăn và nước uống của cậu, khi đó cậu sẽ rất nguy hiểm.

Tôi tuy rằng học Đông y, nhưng tôi thích thể hình hơn, đối phó dị năng giả không được, đối phó người bình thường nơi này thì vẫn đủ dùng."

.....????????????????????????????????.....

10/9/2021

#NTT

Trước/198Sau

Theo Dõi Bình Luận