Saved Font

Trước/42Sau

Sổ Tay Hướng Dẫn Ăn Siêu Anh Hùng Của Âm Dương Sư

Chương 2:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Peter Parker, aka Spider Man, ba ngày trước vô tình bắt gặp Doctor Octopus đang nghiên cứu một loại chất độc thần kinh không rõ mục đích.

Doctor Octopus từng là một nhà Vật Lý thiên tài, sau một lần thí nghiệm bằng người gặp sự cố, bị hợp thể với bốn cái xúc tu cơ học, hắn trở thành một hình mẫu phản diện tiêu chuẩn. Thứ gì qua tay hắn đều có độ nguy hiểm khó đoán.

Là hàng xóm tốt của quận Queens, Peter một đường lần theo manh mối, không chỉ vì thế vung tay đánh nhau với Doctor Octopus, mà còn suýt chút nữa phá được căn cứ thí nghiệm của đối phương.

- Cuối cùng, chuyện xảy ra kế tiếp bây giờ là như thế này: Hai người họ đánh lộn trên đường phố New York vào một tối mùa đông.

Làm anh hùng khó hơn ác nhân nhiều. Doctor Octopus không kiêng nể điều khiển xúc tu cơ học xách đại người qua đường, xe cộ hay bốt điện thoại ven đường đập phá; còn Peter vừa phải cứu người vô tội trong tay hắn, còn phải vừa đánh vừa lui, dụ Doctor Octopus tới khu vực ít dân cư, tận lực giảm thiểu ảnh hưởng của trận hỗn chiến này đối với người thường tới mức thấp nhất.

“Ok, mình làm được mà.” Spider Man bắn tơ nhện lắc lư về phía xa xa, “Hy vọng mình có thể giải quyết xong vấn đề này trước khi chú Stark và Cap tới…”

Nơi này chỉ cách cao ốc Avengers có vài phố, bộ giáp của Iron Man có thể bay tới đây chưa đầy nửa phút. Peter không muốn để chú Stark biết mình lại lén lút điều tra mấy vụ quá mức nguy hiểm kiểu này.

Thành phố là cơ thể mẹ, đêm tối là nước ối nuôi dưỡng tội ác. Ở thành phố New York dân phong không cổ này… Mỗi đêm đều có thể xảy ra đủ thứ chuyện khó tin. Spider Man thường xuyên tuần tra ban đêm nên rất hiểu điểm này, cậu cũng đã sớm quen làm thế nào ứng phó các loại tình huống đột phát.

… Nhưng Peter cũng phải thừa nhận, chuyện như “trong lúc chiến đấu đột nhiên có một cô bé người châu Á trông có vẻ vẫn còn đang trong độ tuổi thành niên xông ra” là bất ngờ dù cậu có trí tưởng tượng bay cao bay xa thế nào cũng không thể nghĩ ra được.

“Cái gì? Này! Đợi đã!” Ngay cả giác quan nhện cũng không thể cứu Peter khỏi luống cuống tay chân, “Chỗ này quá nguy hiểm, cậu không nên tới đây!”

Đêm nay đối với Peter Parker mà nói, tuyệt đối là một buổi tuần tra ban đêm cực độ tồi tệ, nhưng ở trong mắt Daria -

“Hôm nay ta thật sự quá may mắn! Quả thật y như lúc ra ngoài đồng hành với trăm quỷ vậy!”

Trong vòng một đêm có thể cùng lúc gặp được Thức Thần dự bị và lương thực dự trữ, Daria sung sướng cảm nhận cơn đói khát trong dạ dày giảm đi rất nhiều.

Gaki debuff thì tính cái gì! Cô lập tức có thể có takoyaki để ăn và thu phục được Thức Thần mới, thoát khỏi giai đoạn tay mơ!

Nguyên liệu nấu ăn cao cấp thường chỉ yêu cầu phương thức nấu ăn đơn giản! Cô đã chuẩn bị sẵn sàng làm tiệc bạch tuộc kiểu Nhật gồm mười hai món để ăn mừng ngày hôm nay!

Daria tạm thời lấy một cái mặt nạ hình hồ ly màu bạc từ chỗ hệ thống, đồng thời kéo khăn quàng cổ cao lên, che khuất hơn nửa khuôn mặt để che giấu thân phận.

“Đừng lo lắng,” Daria nhảy tới cạnh Spider Man, “Mình tới giúp cậu.”

“Hở, giúp mình?” Peter cảm thấy mình không theo kịp cốt truyện, trả lời theo phản xạ, “Vậy mình nên nói câu cảm ơn trước nhỉ…?”

Giọng cậu nghe như một cậu bé với hương vị bạc hà tươi mát và trẻ thơ.

Daria gật gù lý giải, “thảo nào cậu ta chưa tu luyện ra được tám chân, hóa ra bởi vì còn quá nhỏ.”

Nhện con này cũng thật đáng thương, ngay cả trạng thái lai cơ bản giữa người với nhện mà cũng không giữ được.

“Thật khó có thể tưởng tượng được cậu ta làm thế nào sinh tồn trong cái thành phố nguy hiểm dân phong không cổ này.” Bé Âm Dương Sư cảm thán với hệ thống, “May là ta đã tới. Ta sẽ cho cậu ta phương pháp tu luyện của Jorougumo, nhất định có thể giúp cậu ta sớm ngày tu luyện ra tám chân!”

Thống đen như dân châu Phi:… Tôi chân thành hy vọng Spider Man khi ấy cảm thấy vui vẻ.

Peter hồn nhiên không biết cô bé bên cạnh đang một lòng cân nhắc làm thế nào để cậu mọc ra tám chân, cậu bắn tơ nhện ngăn cản động tác của Doctor Octopus, cố gắng khuyên bảo: “Rất biết ơn cậu, nhưng đêm nay, cái tên này thật sự rất nguy hiểm -”

Doctor Octopus cũng nhìn sang Daria, châm chọc đánh giá cô bé trông còn chưa đến tuổi thành niên, bé xíu như vậy, hắn xác định chỉ cần mình vung xúc tu máy móc qua là có thể bóp chết cô thẳng cẳng, “Một anh hùng che mặt mới tới? Nói chính xác hơn là một nhóc fans ngây thơ, ngu xuẩn, đam mê cosplay siêu anh hùng?”

“Mi không học theo đám thần tượng có mật danh sao?” Nụ cười nhạo trên mặt Doctor Octopus như muốn kéo khóe miệng ra sau đầu vỗ tay, hắn nhìn thanh đao trong tay Daria, vỏ đao sáng choang mới toanh, y chang đạo cụ mới mua trong các cửa hàng bán đồ cosplay, “Executioner (Đao Phủ)? Hay là Sword Girl (Kiếm Khách) đây?”

“Gọi gì cũng được.” Daria rất hiền lành dịu dàng nói, hoàn toàn không để ý đối phương cười nhạo, “Ông gọi tôi là papa cũng được.”

Dù sao…

Ánh mắt yêu thương dành cho nguyên liệu nấu ăn.jpg, biết ơn đồ ăn là một đức tính tốt!

Nhưng hiển nhiên Doctor Octopus không hiểu sự giác ngộ tốt đẹp này, xúc tu cơ học đang bị tơ nhện của Spider Man trói chặt giơ cao lên, thẹn quá hóa giận rống, “… Mi nói cái gì?”

“Bình tĩnh nào, đừng vội như vậy. Gặp được tôi là may mắn của ông, nguyên liệu nấu ăn ngon cũng cần đầu bếp giỏi.” Daria vừa xem các thứ cần nấu cho món bạch tuộc sốt tương cà, takoyaki v.v… vừa an ủi đối phương, “Tôi có thể làm cuộc đời của ông đạt tới thăng hoa xưa nay chưa từng có, hiểu không?”

Sau khi kiểm tra xong đủ loại gia vị cần thiết, Daria mới mãn nguyện ngước lên đánh giá kỹ càng nguyên liệu nấu ăn của mình, xác định độ màu mỡ của bạch tuộc.

Sau đó, sau khi cô thấy rõ xúc tu cơ học đang giơ cao cao sau lưng Doctor Octopus, cô liền đổi sắc mặt, “… Không, khoan đã, chân bạch tuộc của ông đâu? Ông là chủng loài mới, có xác ngoài là một lớp sắt thép hả?”

Vì sao yêu tinh bạch tuộc thời đại này có vẻ ngoài không thể ăn như vậy?! Còn khó coi hơn Kraken nhiều?!

Đây là xu hướng tiến hóa mới sao?! Để tránh bị ăn tươi nuốt sống trong quá trình tu luyện?? Thật đúng là vất vả cho ông rồi??

“... Chân bạch tuộc?” Peter mờ mịt hỏi lại, “Cậu đang nói xúc tu cơ học của ông ta hả?”

“... Mình cảm thấy cậu tốt nhất đừng nếm thử nó, chắc sẽ không ngon đâu…”

“...”

Cho dù có mặt nạ che lấp, Peter vẫn nhìn ra hai con mắt màu đò của Daria trợn tròn.

Gaki suy sụp thường đơn giản và thuần túy như vậy đấy.

Thật ra không thể trách Daria nảy sinh hiểu lầm được, rốt cuộc trong cuộc đời mười tám năm của bé Âm Dương Sư: nghe đồn các yêu quái hung thần ác bá làm hại kinh đô thời Heian như Shinkiro, Kraken, Jishin Namazu đều có bộ dạng là loài hải sản siêu to siêu khổng lồ.

… Hơn nữa con nào con nấy trông cũng ăn rất ngon.

Cho nên lúc Daria nghe thấy tên “siêu ác nhân Doctor Octopus”, cô hoàn toàn theo phản xạ quy hắn thành đồng loại với Kraken.

Siêu lớn, tươi rói và ăn ngon.

Bé Âm Dương Sư không ngờ thế giới này lại có ác ý lớn đến vậy…

Doctor Octopus không ăn được?! Quy tắc đặt tên ở thế giới này còn có đạo lý không đấy?!

Hôm nay cô phải thay mặt cho Umibouzu khai trừ Doctor Octopus ra khỏi tư cách thành viên các loài hải sản!!

Trong nháy mắt, Daria nhìn Doctor Octopus trước mặt, cảm giác Takoyaki Teppanyaki của mình - cùng bữa tiệc mười hai món bạch tuộc kiểu Nhật đang từ từ biến mất.

Mãi không được thỏa mãn, Gaki debuff như dây leo sống trong bụng Daria, không kiêng nể điên cuồng sinh trưởng, kêu gào đói khát khó thể nhịn.

Daria thậm chí còn nhớ lại bữa tối bị bỏ lỡ trong nhà hàng khi nãy, cái đĩa bít tết chưa kịp ăn miếng nào đã bị Doctor Octopus ném xe bay bàn, lúc ấy nước sốt chảy vung vãi đầy sàn y hệt hiện trường án mạng đẫm máu.

Thù mới hận cũ -

Miệng đói còn bị cướp ăn -

Daria nghe tiếng gầm gừ đói khát trong bụng, nghiến răng nghiến lợi, “Giờ ông nợ tôi hai bữa cơm tối.”

Daria còn chưa hoàn toàn quen nói tiếng Anh, rất nhiều từ đơn phát âm chưa chuẩn, kèm tiếng rít lưỡi rất nhỏ. Dù hung đến mấy, nói ra vẫn như đứa trẻ vị thành niên đang tập đọc.

Sau màn trình diễn uy hiếp, Doctor Octopus giơ cánh tay bằng máy móc lên, cười lớn, “Rồi sao? Nhóc fans, mi tính xách cây đao đồ chơi của mi làm gì ta?”

Spider Man vội vàng chặn trước mặt Daria, ngăn cản ánh mắt không có ý tốt của Doctor Octopus, “Cậu mau đi đi, xúc tu cơ học của ông ta…”

Peter lắc đầu, nỗ lực ném phương trình kỳ quái “xúc tu cơ học = chân bạch tuộc = ăn được” ra khỏi óc, “Vô cùng mạnh! Vũ khí bình thường không có cách nào tổn thương chúng nó!”

Peter từng lén nhờ AI trong bộ giáp của mình tìm hiểu, trong hồ sơ đánh giá của S.H.I.E.L.D, trí tuệ và sức mạnh của Doctor Octopus đều là 6 - câu đánh giá này cực kỳ đáng sợ. Nên biết giá trị sức mạnh của Hulk cũng chỉ mới đến 7!

Peter đã từng dừng tàu hỏa, giữ chặt du thuyền, nâng máy bay, bắt lấy tấm khiên của Cap, nhưng chính cậu cũng không dám đảm bảo mình có thể xé đám xúc tu cơ học của Doctor Octopus như cắt bạch tuộc nướng -

Khoan khoan! Sao cậu lại liên tưởng với bạch tuộc nướng rồi! Vì sao một khi đã tiếp nhận giả thiết này liền không ra được!

Daria ở sau lưng Spider Man nhô đầu ra, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cái chân bạch tuộc mình bỏ lỡ, Onikiri trong tay bị rút ra một nửa vỏ đao, “Nhưng mình cũng đã tới rồi, sao có thể tay không ra về -”

Làm thế nào cũng phải mang mấy cái chân bạch tuộc về mới được!

Cho dù không ăn được thì cũng không thể lãng phí!

Doctor Octopus cười điên cuồng, hắn tùy ý giơ xúc tu máy móc đến gần hai người, “Ý kiến hay đấy.”

“Ngày xưa cũng từng có một tên bác sĩ giống mi muốn cưa rớt cánh tay bằng máy của ta, khi ấy hắn cầm cái cưa điện công suất cao nhưng sắc bén hơn cây đao đồ chơi trong tay mi nhiều. Để ta nhớ lại tên gã bác sĩ đó -”

Khuôn mặt toàn mỡ và mỡ buồn rầu, “Nhớ không ra, hắn chết nhanh quá, sao ta có thể nhớ nổi.”

Đe dọa trắng trợn.

Daria không nói gì, chỉ rút Onikiri ra.

Âm Dương Sư chú ý “99 thần, vạn vật có linh”, vật sống trăm năm sinh linh, thân là cây đao nổi danh thiên hạ, Onikiri đương nhiên cũng sinh ra Thức Thần.

Chỉ là có lẽ để ký chủ dễ bề sử dụng, lần này hệ thống chỉ cung cấp bản thể tachi.

Dù chỉ là cây đao nhưng cũng đủ rồi.

“Chỉ mang theo một cây đao đồ chơi, ta thật sự ngưỡng mộ trí tưởng tượng của đám trẻ con ngu xuẩn bọn mi.” Doctor Octopus không thèm trốn, móng vuốt máy móc lúc đóng lúc mở đánh úp về phía Daria.

Giác quan nhện kêu gào nguy hiểm, Peter có ảo giác máu mình sắp đóng băng, chàng hàng xóm tốt bụng phun tơ nhện duỗi tay kéo Daria, muốn mang cô đi theo.

Nhưng đao luôn có thể nhanh hơn tất cả. Đặc biệt là thanh Onikiri hung danh hãi thế này.

Những nơi bị Onikiri bám vào yêu lực, cho dù là cánh tay bằng máy lạnh băng thì nháy mắt cũng bị tước đi sinh mạng.

Daria không chơi ông tới tôi đi, gặp chiêu nào phá chiêu đó, cũng không đấu trí đấu dũng chơi trò Qua Sông, cô cứ xách theo đao, ngắn gọn lưu loát trực tiếp rút vỏ, chém một lúc bốn cái xúc tu cơ học của Doctor Octopus.

Cắt ngay từ phía sau, thậm chí còn săn sóc nhân đạo để lại một cái xúc tu nho nhỏ làm “quà kỷ niệm” cho Doctor Octopus.

- Nhẹ nhàng hơn cả cắt bạch tuộc nướng.

Tiếng cười kẹt lại trong họng, Doctor Octopus: “… Ha?”

Tơ nhện đã bắn ra được một nửa, Spider Man: “… A??”

Xúc tu cơ học của Doctor Octopus đúng thật rất rất mạnh.

Nhưng phải biết thanh Onikiri trong tay Daria, mặc dù chỉ là hàng hệ thống mô phỏng, hoàn toàn mới toanh chưa được sử dụng lần nào nhưng vẫn là thanh tachi có thể trảm được cánh tay của đại yêu quái Ibaraki Douji.

Đừng nói là cánh tay bằng máy của Doctor Octopus, độ sắc bén của nó có khi còn còn có thể băm cây búa của Thor làm nhân sủi cảo, khắc bộ giáp của Iron Man thành hoa.

Người ta thường nói sát thủ ra tay, chỉ khi lưỡi kiếm đâm vào mới có thể tính là “thắng”.

Nhưng đối mặt với Daria và Onikiri, mọi đối thủ nên hiểu: Vào giây phút cô rút đao, thắng bại đã định.

Vừa rút tức thấy máu, mọi đối thủ đều là đá mài dao.

Nếu ở dưới ngòi bút của một tác phẩm văn học nghệ thuật, tác giả nhất định sẽ dùng hàng loạt câu miêu tả “nội tâm sóng to gió lớn, sấm sét đánh ầm ầm, đầu váng mắt hoa không biết làm sao” để hình dung biểu hiện khiếp sợ và ngơ ngác hiện tại của Peter và Doctor Octopus.

Nhưng hiện thực thường ngắn gọn dứt khoát hơn nhiều, một câu “What the fuck” cũng đã mô tả hoàn mỹ tam quan vỡ vụn của hai người hiện tại.

“Mi đã làm gì?!” Doctor Octopus vốn dựa vào xúc tu “đứng” trên không trung nhìn xuống hai người, giờ bị chém, mặt một đường bay xuống đất, cân nặng cực khả quan ngã xuống vang lên một tiếng rầm lớn. “Sao có thể?! Đó chỉ là một cây đao đồ chơi thôi mà?!”

“Không phải tôi nói rồi sao, tôi tới cũng đã tới rồi,” Daria tiếc hận nhìn đống xúc tu mình chém, bộ dạng kỳ quái vừa nhìn đã biết khó ăn, “Đâu thể về tay không.”

“Đáng tiếc, thứ này không ăn được.”

“Không sao, mặc dù bạch tuộc không ăn được, nhưng còn Thức Thần dự bị Spider Man!” Daria thất vọng, âm thầm cổ vũ bản thân, “Huyết thống người với nhện sẽ không có vấn đề! Đêm nay mình vẫn lời lớn!”

Doctor Octopus không thể lý giải nỗi thất vọng của Daria, hắn chỉ muốn giết người.

“... Không ăn được thì mi đừng chém!!”

--

Lúc trốn về căn cứ, Doctor Octopus chật vật như thể vừa gặp cùng lúc thiên tai và nhân họa.

Từ ngày dung hợp với xúc tu cơ học, hắn thường xuyên điều khiển xúc tu làm “công cụ thay mình đi bộ”.

Nhưng sau khi bốn cái xúc tu bị xẻn như cắt nguyên liệu nấu ăn, hắn chỉ có thể khổ sở điên cuồng ném hết các loại vũ khí quấy nhiễu kẻ thù mình có trên người, vừa nhấc hai cái chân thiếu vận động nghiêm trọng chạy trốn.

- Trời biết con bé xách đao đó nhảy từ đâu ra!!

Chỉ vì miếng ăn!! Con bé đó chỉ vì ăn mà cắt hết đám xúc tu cơ học - niềm tự hào của hắn!!

- Lúc bỏ chạy, Doctor Octopus hận không thể ném thẻ ngân hàng của mình cho đối phương, nhận trả tiền đồ ăn mười mấy năm cho cô cầu giữ mạng.

Không phải chỉ cà lăm thôi sao?! Mi cầm tiền tự đi ăn đi, không được hả?!

Gaki phẫn nộ đơn giản và trực tiếp thế thôi.

“May là tôi còn mang theo không ít vũ khí, nhờ vậy mới cản được Spider Man với con bé chết tiệt kia -” Doctor Octopus nằm liệt trong căn cứ, rất giống cá voi khổng lồ mắc cạn, hắn thở thoi thóp, “Không thì giờ tôi đã ở nhà tù rồi.”

Đồng thời nhắc nhở Mysterio ngồi cách đó không xa, “Anh phải cẩn thận con bé kia, nó khó đối phó -”

“Chẳng qua chỉ là một cô bé xách đao chém người thôi mà,” Mysterio cười khinh miệt, hắn nhìn lọ độc thần kinh cùng mấy cái máy bay không người lái bay tới bay lui trong căn cứ, “Có gì đáng sợ đâu.”

Mysterio đặc biệt chọn hành động vào lúc này là vì trước đó hắn đã tìm hiểu tin tức rõ ràng, Thor hiện không ở Trái Đất, Iron Man và Phù Thủy Tối Thượng đều không ở Mỹ, còn Banner thì mức độ đáng tin không cao trong lòng dân chúng.

Người tinh thông phép thuật và khoa học kỹ thuật đều không ở, không ai có thể phá hỏng sân khấu của hắn.

Mysterio kiêu căng ngẩng đầu lên, tự tin trăm phần trăm: “Một cô bé xách đao thì có gì đáng sợ? Trừ phi có pháp sư mạnh như Phù Thủy Tối Thượng, không ai có thể quấy rầy kế hoạch của tôi.”

=== HẾT CHƯƠNG 2 ===

Trước/42Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Niên Đại Văn Bé Gái Mồ Côi Có Không Gian