Saved Font

Trước/42Sau

Sổ Tay Hướng Dẫn Ăn Siêu Anh Hùng Của Âm Dương Sư

Chương 8:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Thống xui luôn tin tưởng chắc chắn rằng mình là một AI chuyên nghiệp, đáng tin cậy, được thiết kế tinh xảo, cao cấp và hoàn mỹ.

Để giúp đỡ ký chủ hết mức có thể, sau khi trói buộc với Daria, hệ thống đã từng xem rất nhiều phim điện ảnh về đề tài trí tuệ nhân tạo để nghiên cứu tỉ mỉ, bao gồm: , , , v.v…, học hỏi thật tốt kinh nghiệm của các đàn anh đàn chị đi trước.

Nó thậm chí còn lưu hơn 800 loại tình huống Daria có thể sẽ gặp nguy hiểm, phương án giải quyết và cách ứng phó trong bộ nhớ của mình. Có thể nói nó tin tưởng trăm phần trăm mình sẽ làm tốt.

… Nhưng theo cục diện hiện tại, chẳng có cái nào nằm trong dự đoán của nó…

“Ta muốn dọn qua Gotham ở.” Daria nhằn từng từ lặp lại với hệ thống.

Hệ thống: “…” Sự nghiệp của tôi rộng lớn, mạnh mẽ như Liêu Trai, toàn gặp quỷ không.

Máy móc tinh vi đến đâu cũng không suy tính ra loại yêu cầu này được chứ!! Ký chủ nhà nó chắc là người đầu tiên đưa ra yêu cầu này quá!!

Nó hợp lý sao!!

Trong lúc hệ thống cứng họng, Daria vừa lật thực đơn vừa chấp nhất tiếp tục: “Ta muốn dọn qua Gotham.”

“Nhưng thành phố New York là lựa chọn tối ưu của tôi cho cô sau khi giải toán…”

Nếu nửa tháng trước, Daria mới tới đã đưa ra yêu cầu này, hệ thống nhất định sẽ cảm thấy: Đây là một bé dê con mảnh mai không biết sống chết, ngây thơ cứ đòi nhào vào lòng bầy sói. Có lẽ chỉ cần một ngày thì sẽ bị cái thành phố Gotham nguy hiểm trùng trùng cắn nát, ép khô.

Nhưng giờ… Hệ thống phát hiện… người khác sẽ dùng mạng chiến đấu trước nguy hiểm, còn Daria thì ngược lại. Mỗi lần gặp nguy hiểm, Daria luôn đặc biệt dịu dàng.

Bất luận là đối với Doctor Octopus hay thủy quái khổng lồ, cô luôn có thể cho chúng sự tôn trọng và đam mê tối cao. Tri kỷ, lịch sự, nhiệt tình, tích cực, lạc quan và hưng phấn. Mới nhìn quả thật là một cô bé kiên cường, đối mặt với suy sụp vĩnh viễn không buông tay.

…. Đáng tiếc có thái độ đó chỉ vì Daria luôn tôn trọng và yêu quý nguyên liệu nấu ăn mà thôi…

Hệ thống chỉ cần tưởng tượng tới cảnh Daria xâm nhập vào Gotham, có lẽ sẽ coi Scarecrow làm mồi lửa nướng BBQ Killer Croc, số liệu liền bị hỗn loạn đến phát đơ.

Cho nên hệ thống nhấn mạnh lại lần thứ hai, “Thành phố Gotham thật sự rất nguy hiểm. Đó là thành phố có chỉ số tội phạm cao nhất nước ―”

“Không, ngươi sai rồi, ngươi có biết ở thời Heian, Gotham được gọi là gì không?” Đối mặt với hệ thống ngăn cản, Daria giải thích hùng hồn đầy lý lẽ, “Là phong thủy bảo địa!!”

“Là vùng đất hợp phong thủy sinh ra ― vô số Thức Thần!” Daria càng nói càng hưng phấn, “Là vùng đất có cấp độ hợp phong thủy cao nhất, trước đây ta chỉ từng thấy núi Ooe và núi Suzuka được gọi vậy mà thôi!”

Hai ngọn núi đó là phong thủy bảo địa do quỷ thần thuộc cấp cao như Shuten Douji và Otakemaru đóng quân! Từ đó có thể phỏng đoán giá trị của Gotham cao đến đâu!

“Một vùng đất hợp phong thủy ngàn năm khó tìm như vậy chẳng lẽ không tốt hơn cái thành phố New York nhân tâm không cổ, đã lắm nguy hiểm mà còn toàn là hàng giả này sao?!”

Hệ thống: “… Cô đúng thật có thiên phú dị bẩm trong chuyện ‘thuyết phục người khác’.”

Trận hỗn chiến ngay giữa trung tâm New York vừa mới kết thúc, các siêu anh hùng còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, vô số đèn flash, mic và camera nhắm ngay vào họ, chờ mong chụp được ảnh có thể bán với giá hời.

Máy ảnh nhấp nháy khiến Daria nhớ tới Chouchin Obake bay tới thổi đi bên cạnh cô hồi diễn ra Bách Quỷ Dạ Hành.

Dân chúng tò mò giống như quỷ đèn mơ hồ lúc sáng lúc tối, nhưng người theo dõi trận chiến này không chỉ có mình họ.

Quân đội do tướng Roth đại diện không tin nổi The Avengers, càng đừng nói Daria không biết từ đâu chui ra.

Ai cũng đoán được bọn họ sẽ liên tục thử Daria theo nhiều phương diện.

Đáng tiếc Daria ―

Cô am hiểu nhất là chờ người ta bài binh bố trận xong xuôi hết rồi, ném luôn cả bàn cờ.

― Sau khi giải quyết xong con quái vật hàng giả kia, cô chuồn thẳng tới quán ăn, hoàn toàn không cho người ta có cơ hội tiếp xúc và thử.

Mái tóc màu lam hiếm thấy được mũ len che kín mít, mặt nạ hồ ly tinh xảo tới nỗi có thể làm đồ cổ đổi thành khẩu trang và khăn quàng cổ che gần hết khuôn mặt.

Dù sao giờ cũng đang là mùa đông, có bọc thành gì cũng thấy dễ hiểu.

Ngoại trừ Spider Man còn ở bên cạnh Daria, không một ai nhận ra cô bé quấn đống đồ tròn vo mềm mại này chính là “bậc thầy phụ trợ” đang hot một cần câu đánh bại con quái vật lửa vừa rồi.

“Cháu chọn mấy món này.” Sau khi chỉ hết toàn bộ món trên một mặt tờ thực đơn, Daria mới lưu luyến không rời trả lại thực đơn cho nhân viên phục vụ, “Đóng gói mang về hộ.”

“Không ngờ bây giờ vẫn còn có quán ăn buôn bán…” Giống như Daria, cậu hàng xóm thân thiện sau khi cởi bộ giáp cũng vội vàng đeo mặt nạ dạ hội che giấu thân phận, cằm súc vào trong cổ áo hoodie, rầu rĩ nói, “Mình còn tưởng mọi người đều được sơ tán hết rồi chứ.”

“Yên tâm, quán bọn chú dọn từ thành phố Gotham qua đây đó!” Nghe thấy câu này, ông chủ quán ăn tràn ngập tự tin an ủi khách, “Ở trong mắt các chú, vụ này chỉ là sự cố nho nhỏ mà thôi! Hoàn toàn không ảnh hưởng đến chất lượng phục vụ và hương vị các món ăn!”

“Tới từ Gotham à.” Daria nhịn không được thở dài, âu sầu cảm thán, “Hâm mộ quá đi!”

Tại sao hồi xưa hệ thống nhất quyết phải bố trí thành phố New York thành nơi cho cô đóng quân mà không phải phong thủy bảo địa Gotham cơ chứ!

Nếu đáp xuống Gotham, có khi giờ cô đã được no bụng từ lâu rồi!!

“Thành phố kho báu…” Daria nhìn ông chủ thật sâu, “Cháu hâm mộ chú thật đó.”

Ông chủ quán ăn sợ ngây người: “Đây là lần đầu tiên chú nghe có người hâm mộ dân Gotham… Chú có nên cảm ơn cháu thay Gotham không nhỉ?”

Hay là hát bài bày tỏ tôn trọng? Cô bé này trông nhỏ nhưng lá gan lớn thật đó.

Chờ đến khi ông chủ và nhân viên phục vụ đi hết, Daria mới nhướng mày nhìn Spider Man, “Hồi nãy cậu có vẻ rất thành thạo.”

Theo kế hoạch ban đầu, bé Âm Dương Sư sẽ như ngày thường dùng thẻ dịch chuyển tức thời, nhanh chóng và an toàn biến mất khỏi hiện trường; chẳng trên đường vô tình đụng phải Spider Man cũng đang tính rời đi.

Dựa vào kinh nghiệm phong phú mỗi đêm đi tuần của cậu hàng xóm thân thiện, Peter đã chỉ cho Daria một góc chết tuyệt đối: Không chỉ không có camera theo dõi mà còn có thể đổi đồ, giả trang, sau đó đi vào sâu hẻm nhỏ, nhảy thẳng lên tường qua một con đường khác cũng không có theo dõi.

Thành thạo, liền mạch và lưu loát.

“Ờm…” Hai mắt Peter mơ hồ, “Có, có lẽ vì đã quen rồi?”

Spider Man còn đang cố gắng tiếp thu cảnh tượng khi nãy.

Thật ra trước hôm nay, ở trong lòng Peter, Daria vẫn luôn gắn mác nhà huấn luyện Pokemon hệ nước.

Cô không chỉ có thể biến Doctor Octopus thành món sashimi mà còn cho cậu được thấy mỹ ngư nhân chân chính!

Mặc dù chuyện nướng BBQ xúc tu cơ học có hơi quá Cyberpunk;

Còn về hoàng tử mỹ ngư nhân kia, có lẽ sẽ hợp với ai tới thì dìm chết người đó, tất cả đều thành bọt biển hơn.

Nhưng mà dù phong cách có khác xa với tưởng tượng, nhưng cô vẫn dùng thực lực chứng minh mình là một nhà huấn luyện Pokemon hệ nước chân thật, đáng tin cậy!

Kết quả hôm nay Daria vung cái cần câu kia làm tam quan của Spider Man lại rung lắc kịch liệt lần thứ hai.

“Hóa ra không chỉ nàng tiên cá không giống với cổ tích, ngay cả kỹ năng thao tác phụ trợ cũng khác với những gì mình chơi…” Cậu hàng xóm thân thiện chơi game thường đảm nhiệm nhân vật phụ trợ hoảng hốt nghĩ.

Cậu ấy nói không sai! Một phụ trợ tốt bụng thực sự đương nhiên không thể chỉ chiếu cố mỗi đồng đội của mình, mà nên peace & love phổ độ chúng sinh, ngay cả kẻ địch cũng nên được đối xử bình đằng bằng cách siêu độ mới đúng!!

“...” Thấy ánh mắt của Spider Man từ hoảng hốt cuối cùng thành kiên định, hệ thống cảm thấy xong đời rồi.

Nếu sau này Spider Man thật sự học theo Daria chơi phụ trợ như cô, chắc các đồng đội của cậu ta sẽ không tức tới nỗi đi đánh hội đồng cậu ấy đâu nhỉ…

Trong khi hệ thống sốt ruột lo lắng, Daria lại vô cùng vui vẻ.

Cô vui mừng nhìn Spider Man trầm tư, cảm thấy “thành phố New York lạnh băng toàn đồ lừa đảo, chỉ có Thức Thần dự bị Spider Man là còn chút hơi ấm tình người”; đồng thời ghi thêm một ưu điểm của Spider Man vào bản ghi nhớ lần trước: “Giỏi suy nghĩ, ham học hỏi”.

Không phải ai cũng có thể hiểu được tình yêu vô bờ bến đến từ tuyên ngôn peace & love của cô! Không ít phụ trợ chỉ mải mê bảo vệ, chữa trị cho người một nhà, không chịu siêu độ cho người khác!

Nghĩ đến đây, Daria gật gù khen thưởng. Không hổ là Thức Thần dự bị cô nhìn trúng, quả nhiên đáng tin cậy.

Quán ăn này cách chiến trường khi nãy khoảng bốn con phố, tiếng còi cảnh sát ầm ĩ và đám đông chưa tan nặng nề như tiếng trống da.

Được Steve cố ý yểm trợ, Daria và Peter thành công biến mất nhanh chóng, không khiến bất kỳ kẻ nào chú ý.

Thậm chí ngay cả Mysterio đã coi Daria là cái đinh trong mắt cũng không đuổi theo.

― Mysterio liên tiếp tổn thất hàng loạt đạo cụ trị giá trăm triệu, giờ đang nổi giận đùng đùng chạy về căn cứ, đồng thời cảm thấy trước khi nghĩ ra cách đối phó con bé chết tiệt kia, khoảng cách an toàn giữa hai người nên cách xa hơn trăm mét như hắn với tay cầm chốt mở máy bay không người lái của hắn.

“Nó không phải là phù thủy hệ nước sao?? Sao chẳng sợ lửa tý nào vậy??”

Thế này mà hợp lý á? Đến cả Charmander trong Pokemon còn biết tránh mưa! Nàng tiên cá trong truyện cổ tích còn biết không thể tùy tiện lên bờ! Hệ thống phép thuật khác nhau sẽ có vách tường ngăn cách!! Đấy là thế giới quan bình thường đã được mọi người chấp nhận từ xưa đến nay!

Nhưng nó vẫn ổn! Ổn tới mức chỉ cần xách cần câu xông thẳng là thắng! Đừng nói Newton đội mồ sống lại, thế này cũng không phù hợp với thế giới quan của giới pháp thuật!

Bởi vì từ đầu tới cuối hành trình đều quá chật vật và chỉ có thể làm bình hoa, Mysterio để ý tự tôn cực độ đành nhịn đau từ bỏ truyền thông phỏng vấn, vừa tức điên vì đã đánh mất cơ hội nổi bật, vừa như bão nổi than phiền với Doctor Octopus: “Để gia tăng lực uy hiếp ngăn cản con bé phù thủy hệ nước đó, tôi còn đặc biệt cài đặt laser siêu nóng cho máy bay không người lái! Bắt chước lửa đến tối cao!”

Kết quả chẳng những không có hiệu quả gì, ngược lại còn khiến con bé chết tiệt kia nhào tới đòi nướng cá như Icarus đòi phi vào mặt trời.

Nướng cá hay muốn nướng người đây?

Tức tới tăng huyết áp.

Doctor Octopus vì không ở hiện trường nên may mắn giữ được chân bạch tuộc, tránh gặp cảnh bị nấu thành món thịt kho tàu, hắn rụt rụt xúc tu cơ học, hiếm khi không cười nhạo Mysterio.

… Suy cho cùng vẫn là khoa học kỹ thuật không địch lại huyền ảo, K.O trăm phần trăm.

Ngay cả Shiranui và Hououka mà Daria còn có thể dùng để nướng cá.

Kẻ hèn quái vật lửa chẳng qua chỉ có thế thôi √

Quán ăn dọn từ Gotham quả nhiên có hiệu suất cực cao. ― Hệ thống suy đoán cao vậy là vì họ cần phải nhanh chóng lên món lấy tiền, miễn cho khách hàng và cửa hàng bị nổ sạch không kiếm chác được gì, nói thẳng ra là họ đã được huấn luyện tranh đoạt thời gian với Thần Chết.

Daria nhanh chóng xách túi đồ ăn đầy ắp về nhà, bức thiết muốn nhét hết tụi nó vào dạ dày.

“Ta còn cho Spider Man một khối bánh kem.” Daria vừa mở hộp đồ ăn vừa khoe, “Ngươi dám tin không? Đang dính debuff Gaki mà ta vẫn có thể nhường đồ ăn ra!”

“Hết cách, bạn nhện con kia quá đáng thương, còn chưa mọc ra tám chân, thật khó thể tưởng tượng nổi cậu ta săn thú bằng cách nào… Ơ?” Daria chợt dừng, thấy trên bữa tối của mình có một vật thể màu đỏ vàng, thắc mắc, “Đêm nay ta có gọi món tôm hùm hả?”

Hơn nữa còn là một con tôm hùm to cỡ đó?

Bé Âm Dương Sư vươn tay chọt chọt con tôm hùng to bằng bàn tay ở trong túi, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời, “Khoan, đây là người!”

“Hóa ra ngoài Doctor Octopus, còn có Lobster Man (Người Tôm Hùm)?”

― Như vậy vấn đề tới.

Có thể · ăn · được · không?

Sau ba giây gió lốc càn quét trong đầu Daria, con tôm hùm màu vàng đỏ trong túi run run hai cái tỉnh lại, hộc ra câu oán giận căm hận, “Nai con Bambi khốn kiếp…”

Là giọng đàn ông. Hơi khàn khàn nhưng lại rất dễ nghe.

Thấy người đã tỉnh, bé Âm Dương Sư càng kích động hơn, ngón tay cô vuốt ve vỏ ngoài màu đỏ vàng, cảm nhận dao động đặc biệt trên đó, “Đây là phép thuật phương Tây, thuật biến hình à? Hay là thuật giả kim?”

Nhớ tới các chiến binh bằng đất nung, sao con người luôn có thể nghiên cứu chế tạo ra đủ loại thân xác cổ quái hiếm lạ thế nhỉ?

Tony lắc đầu theo phản xạ, dùng giọng điệu đúng chuẩn Stark ra vẻ thần bí khó lường trả lời: “Cháu đang chỉ bộ giáp của chú ấy hả? Không đâu, cô bé, đây không phải phép thuật, đây là năng lực đồng tiền.”

“... Vậy năng lực của chú thật sự rất cá tính.”

Thấy ánh mắt một lời khó nói hết, muốn nói lại thôi của Daria, Tony từ từ cúi đầu xuống xem xét cơ thể đã bị trúng bùa của Loki.

“...???” Không, tôi không phải, tôi không có??

Cái này là cái gì? Bộ giáp của tôi đâu??

=== HẾT CHƯƠNG 8 ===

Trước/42Sau

Theo Dõi Bình Luận