Saved Font

Trước/447Sau

Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 430: Amazon Thuần Phục! Cảm Nhận Hủy Diệt Đi!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Thẩm Lãng đã hiểu ra cả rồi, những lời này cũng có thể phiên dịch thành muốn tạo ra một con người.

Điểm ấy hắn vẫn vô cùng am hiểu, chỉ có điều tiếc thay giai đoạn rụng trứng của nữ vương bệ hạ đã qua đã mấy ngày, thế nhưng thêm nhiệt độ tập luyện cũng được mà.

Cho dù cũng có thể ở trên chiếc thuyền này tiến hành ngay, dù sao cũng toàn bộ quốc gia Amazon không có đàn ông, cũng không sợ bị người khác thấy được mông của nữ vương.

Nữ vương Edda nói:

- Ngài Thẩm Lãng, ngài có biết truyền thống bộ lạc Amazon chúng ta không?

Thẩm Lãng nói:

- Ta có biết, nhưng có vấn đề già?

Nữ vương Edda nói:

- Hơn một tháng sau, bộ lạc Amazon chúng ta sẽ đến giai đoạn sinh sôi mỗi năm một lần. Đến lúc đó ta sẽ đi đến đảo Seeding, hy vọng ngài đến lúc đó có thể thực hiện lời hứa.

Bây giờ không được sao? Tại đây không thể được sao? Ta đã nhịn rất lâu rồi. Ta bây giờ đã đói bụng đến mức có thể nuốt vào một con bò đó.

Thế nhưng trên mặt Thẩm Lãng lại nói với vẻ nghiêm túc:

- Vậy ta liền rửa mắt mà đợi.

Hắn còn tưởng rằng nữ vương bệ hạ phải ở chỗ này cùng hắn phát sinh cái gì.

Thế nhưng trong lòng hắn lại đang nghi vấn, lẽ nào cả đời này của nàng chỉ có vui thú một lần? Chuyện này chẳng phải so với Ngưu Lang và Chức Nữ còn thảm hơn, hai người này chí ít một năm có thể gặp gỡ một lần.

Kế tiếp, nữ vương đáng đa tiếp tục giá thuyền tiễn Thẩm Lãng rời khỏi. Khoảng cách đảo Amazon càng lúc càng xa, người phía sau đều ngừng đưa tiễn.

Con thuyền chẳng bao lâu di chuyển đến ở vị trí trận đá ngầm người khổng lồ.

- Có muốn tham quan những tượng đá ngầm khổng lồ này không? - Nữ vương Edda hỏi.

Thẩm Lãng đáp:

- Đương nhiên.

Lời còn chưa nói hết, nữ vương Edda trực tiếp mang theo Thẩm Lãng, chợt nhảy xuống trên đỉnh đầu một bức tượng người khổng lồ.

- Những pho tượng đá ngầm khổng lồ này chính là bức tường thành trên biển của chúng ta, nó muôn đời chống đỡ kẻ địch xâm lấn. - Nữ vương Edda nói.

Thẩm Lãng nói:

- Những pho tượng này là do mọi người tạc ra, hay nó vốn có thế từ trước rồi?

Nữ vương Edda nói:

- Chí ít từ khi lịch sử của chúng ta bắt đầu, chúng nó chính đã như vậy.

Thẩm Lãng do dự chỉ chốc lát, lại hỏi:

- Đại tư tế năm đó sinh một đứa con trai, là ví dụ độc nhất vô nhị sao?

Nữ vương Edda nói:

- Cũng không phải, tuy rằng cực kỳ hiếm có, nhưng ngàn dặm mới tìm được một vẫn phải có.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy những cậu bé này thì sao?

Nữ vương Edda nói:

- Ngài nên biết tổ huấn của chúng ta, bất kỳ người đàn ông nam tiến vào quốc gia Amazon đều phải chết, kể cả sinh ra ở đây. Cho nên có lẽ đúng theo truyền thống phải ném những đứa trẻ này xuống biển cả.

Khuôn mặt Thẩm Lãng không khỏi co lại, bất kể là xuất phát từ lý do gì, loại hành vi này cũng là tội ác.

Nữ vương Edda nói:

- Nhưng phần lớn con người thế giới này cũng không có trái tim sắt đá, kể cả tộc Amazon chúng ta cũng vậy. Khoảng chừng bắt đầu từ ba trăm năm trước, mỗi một lần sản sinh ra bé trai, đều có thể bí mật đưa ra thế giới bên ngoài tìm một gia đình nhận nuôi. Tiếp đó chế ra một đứa bé giả ném xuống biển, đương nhiên đây là bí mật mà chỉ nữ vương mới biết, một mặt không trái với nhân đạo, mặt khác xem như miễn cưỡng tuân theo tổ huấn.

Thẩm Lãng nói:

- Chiến binh bộ lạc Amazon đời đời kiếp kiếp thủ vệ kim tự tháp lớn này, là có sứ mệnh cụ thể sao?

Nữ vương Edda nói:

- Đúng vậy.

Thẩm Lãng nói:

- Sứ mệnh gì?

Nữ vương Edda nói:

- Thủ hộ chiến thần Amazon.

Thẩm Lãng kinh ngạc, đây là sứ mệnh quỷ quái gì thế? Thế giới này căn bản cũng không có chiến thần.

Hơn nữa ở Hy Lạp trong thần thoại, chiến thần Ares cũng không phải nhân vật chính diện gì cả, ông ta tượng trưng cho khát máu và chém giết. Thậm chí ở trong bản điện ảnh 《 Wonder Woman 》của DC còn không quên bôi đen vị chiến thần này.

Nữ vương Edda nói:

- Amazon có rất nhiều tổ huấn, có một số tốt, có một số cho dù không tốt, chúng ta cũng phải tuân thủ.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy ngài cảm thấy loại tổ huấn lễ sinh sôi, đến đảo Seeding có tính là tốt hay không?

- Tốt. - Nữ vương Edda nói:

- Lẽ nào ngài cảm thấy đặc biệt xấu xí à?

Thẩm Lãng nói:

- Ta không biết nên nói như thế nào, hơn nữa ta là một tên cặn bã, cũng không có tư cách nói.

Nữ vương Edda nói:

- Ta hiểu ý tứ của ngài, ngài cảm thấy giữa nam và nữ có tình cảm nhật định mới có thể cùng một chỗ. Vì sinh sôi hậu duệ, trực tiếp tìm một người đàn ông mượn một hạt giống, nghe vào quả thực vô cùng hoang đường.

Chính là cái này ý tứ.

Nữ vương Edda nói:

- Trên thực tế, có một số nữ chiến binh Amazon vẫn luôn không có đi đảo Seeding tham gia lễ sinh sôi, bởi vì họ là người theo chủ nghĩa độc thân. Còn có một số người dù đi đến đảo cũng trắng tay mà về, bởi vì họ không tìm được người đàn ông mà lòng mình ngưỡng mộ.

- Chúng ta cũng như những người con gái ở thế giới bên ngoài, nếu có tình cảm mới sinh con đẻ cái, chúng ta phải chọn một người đàn ông mình thấy thích nhất, nhất định phải có sức hấp dẫn mãnh liệt, nhất định có sức hút giữa hai phái.

- Không thể bởi vì khoảng thời gian chúng ta nảy sinh tình cảm nhất thời thì cho rằng chúng ta vô tình. Hơn nữa chúng ta so với những cô gái ở thế giới bên ngoài còn trung trinh hơn, tối thiểu người của chúng ta sau khi sinh sôi hậu duệ sẽ không đến đảo Seeding nửa, rất nhiều nữ chiến binh Amazon cả đời chỉ đã trải qua một người đàn ông.

- Lễ sinh sôi hơn một tháng sau, ngài nhất định sẽ đi đảo Seeding chứ?

Thẩm Lãng nói:

- Ta nhất định sẽ đi.

Nữ vương Edda nói:

- Vậy đã hẹn xong, vậy đến lúc đó chúng ta dùng một cách thức khác để gặp nhau.

Tiếp tục, nàng mang theo Thẩm Lãng nhảy từ trên người khổng lồ đá xuống, về lại trên thuyền.

Con thuyền từ tiếp tục đi phía trước đi, rời khỏi bức tường thành được tạo bởi những người khổng lồ đó, chuyện này xem như rời khỏi vùng lãnh thổ của Amazon.

Nữ vương Edda nói:

- Ngài Thẩm Lãng, ngài còn gì chưa nói hết sao?

Thẩm Lãng biết ý của nàng, nữ vương đang hỏi ngài xác định không đề cập bất kỳ điều kiện gì sao? Ngài mới vừa cứu vớt quốc gia Amazon.

Nhưng mà lúc trước ở dưới đại kim tự tháp, Thẩm Lãng nói rõ ràng, hắn cứu quốc gia này không có bất kỳ điều kiện gì.

Mình chém gió, dù cho lấy nước mắt cũng phải chém cho xong.

Thẩm Lãng cắn răng, ra sức gật đầu nói:

- Không có.

Nữ vương Edda nói:

- Ngài đã cứu cả quốc gia chúng ta, lẽ nào thật sự không có bất kỳ điều kiện gì à?

Thẩm Lãng thở gấp:

- Nói không có là không có.

Nàng muốn cho thì cho đi, không cho đừng lải nhải nữa.

Nữ vương Edda nói:

- Ngài lúc trước đã từng nói, mục đích ngài tới quốc gia Amazon chính là vì chinh phục chúng ta.

Sai, là chinh phục nàng, tiếp đó gián tiếp được tộc nữ chiến binh Amazon thuần phục.

Bất quá bây giờ xem ra, dù cho chinh phục nữ vương bệ hạ, cũng chưa chắc có thể chinh phục cả bộ tộc nữ chiến binh Amazon.

Nữ vương Edda nói:

- Ta biết ngài thế giới phương Tây này gần như là...

Nữ vương bệ hạ vắt hết óc, dường như muốn nhớ lại một thành ngữ, hơn nữa còn là một thành ngữ thế giới phương đông.

- Gian khổ khi lập nghiệp à? - Thẩm Lãng nói.

- Đúng, ngài ở đây thế giới phương Tây gần như xem như là gian khổ khi lập nghiệp. - Nữ vương Edda nói:

- Cho nên chắc chắn đặc biệt cần quân đội của chúng ta, thế nhưng ngài cũng biết tổ huấn chúng ta, bất kỳ nữ chiến binh đều không được rời khỏi vùng biển Amazon.

- Sức nặng của tổ huấn vô cùng mạnh, có chút thời điểm dù cho không thích cũng phải tuân thủ. Cho nên xin lỗi, khiến ngài thất vọng, quân đội quốc gia Amazon không cách nào thuần phục ngài, không cách nào theo ngài đi ra.

Thẩm Lãng lặng im.

Nữ vương Edda nói:

- Bây giờ, ngài còn có cái gì để nói không?

Thẩm Lãng nói:

- Không có.

- Như vậy cáo từ. - Nữ vương Edda nói:

- Hy vọng hơn một tháng sau, có thể nhìn thấy ngài!

Tiếp đó nữ vương Edda nhẹ nhàng nhảy lên, rời khỏi chiếc thuyền đến trên đỉnh đầu đá ngầm người khổng lồ, màn tiễn biệt của nàng kết thúc.

Thẩm Lãng ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, chậm rãi rời khỏi bãi đá ngầm, hoàn toàn ra đi.

Hắn lẻ loi một mình rời khỏi.

...

Thẩm Lãng trong lòng run rẩy, không phải vậy chứ?

Ta, ta chỉ là đang làm màu thôi mà, lẽ nào nàng thực sự không cho thứ gì? Ta không tin à nha!

Cái này giống như lúc ngươi chuẩn bị kết hôn nói với đám bạn thân, tụi bây đến mình không là được, tuyệt đối đừng phong bì phong bao gì hết, thế nhưng trong lòng đã sớm tính toán ra số tiền ăn cưới.

Kết quả đám bạn thân này tới ăn cưới thực sự chẳng mang nửa đồng bạc. Ấy thế mà ngày chúng nó kết hôn, ngươi cũng đều cho mỗi đứa một phong bì nặng tay, tức khắc có cảm giác ngày chó má ngay.

Tức khắc Thẩm Lãng có một loại cảm giác bị kích động, quay trở về quốc gia Amazon, trực tiếp đòi quân từ nữ vương Amazon.

Đất nước Amazon Queen tổng cộng chỉ có ba chục ngàn người, nữ chiến binh trưởng thành chiếm mười lăm ngàn, ta không cần đến một vạn, cũng không cần đến tám ngàn, chỉ cần năm ngàn là được rồi, nếu không chỉ cần ba ngàn cũng được, đừng có tình trạng một người không cho chứ lị.

Ta cứu toàn bộ nước Amazon, lẽ nào thứ nàng hồi báo chính là nửa tháng sau đó để ta ngủ một lần?

Đậu xanh, đó cũng là ta bị tổn hại, ta lại phải đi khỏa thân quyên góp một lần đó.

Khi chiếc thuyền nhỏ của Thẩm Lãng cách đất nước Amazon Queen càng lúc càng xa, cái giác ngày chó má trong lòng Thẩm Lãng cảm càng lúc càng mãnh liệt, trong lòng hận không thể trước X sau giết, X xong rồi giết nữ vương Edda.

Ngay lúc Thẩm Lãng toàn thân lạnh lẽo, cảm thấy bản thân muốn tay không mà về.

Bỗng nhiên.

Ở vùng biển trước mặt bỗng xuất hiện hạm đội của quốc gia Amazon, trên những con tàu chiến cỡ lớn đầy chi chít những nữ chiến binh Amazon, cầm đầu chính là công chúa Dora.

Thẩm Lãng tính toán thật nhanh, trên mỗi con tàu có chừng ba trăm nữ chiến binh Amazon, tổng cộng hai mươi sáu chiếc, nói cách khác tổng cộng có tám ngàn nữ chiến binh Amazon.

Kịch bản, cũng là kịch bản!

Nữ vương Edda, nửa tháng sau đó ta nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng, nàng dám đùa giỡn ta thế này.

Thiếu chút nữa Thẩm Lãng sẽ phải hoài nghi nhân sinh.

Ta cứu vớt Amazon, kết quả hồi báo gì cũng không có, sau đó ai còn dám làm chuyện tốt chứ?

Mà bây giờ!

Nữ vương bệ hạ trực tiếp giao hơn phân nửa quân đội của đất nước Amazon Queen cho Thẩm Lãng, tầm tám ngàn nữ chiến binh Amazon vô cùng cường đại.

Một quân đoàn không gì sánh nổi!

Thu hoạch hoàng tráng, trong lòng Thẩm Lãng hận không thể lớn tiếng hô to, hắn sắp nghịch thiên.

Tám ngàn chiến binh Amazon cũng đủ quét ngang một trăm ngàn đại quân.

Thẩm Lãng leo lên con tàu lớn của công chúa Dora.

Vị công chúa này không còn mái tóc bạch kim dài thướt tha nửa, thay vào đó là mái tóc ngắn đến cổ, bởi vì lúc đó nàng cứu Thẩm Lãng nên tóc bị đốt không ít.

Ghê gớm, chuyện thứ nhất này càng làm nàng thêm nóng bỏng hấp dẫn.

- Dựa theo tổ huấn, nữ chiến binh quốc gia Amazon tuyệt đối không thể rời khỏi quốc thổ nửa bước. Cho nên tám ngàn người chúng ta bị trục xuất, từ nay về sau ta không còn là Dora Rees, mà là Dora Roland.

Đây là trên có chính sách, dưới có đối sách, thế giới này thật sự chỗ nào đều giống nhau, hết thảy đều là kịch bản.

Ba trăm năm trước, nữ vương Amazon làm ra bé trai giả ném xuống biển. Hôm nay nữ vương Edda trục xuất tám ngàn võ sĩ chủ lực, đồng thời giao họ cho Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng dang hai cánh tay, hướng công chúa Dora nói:

- Hoan nghênh mọi người, các chị em của ta, ta xin thề nhất định sẽ cho các chị em tìm một đất nước tốt đẹp như quốc gia Amazon, trở thành mái nhà mới cho mọi người.

Công chúa Dora dang hai cánh tay cùng Thẩm Lãng ôm nhau:

- Từ nay về sau, tánh mạng của chúng ta liền giao cho ngài, nhân hoàng bệ hạ tương lai.

Hai người chăm chú ôm nhau.

Bỗng nhiên, công chúa Dora nói:

- Nhân hoàng bệ hạ, lúc này ngài liền không có thể khống chế một chút không? Như thế đặc biệt bất nhã.

Thẩm Lãng lúc này mới không dám thừa nhận, hắn lúc này trong đầu nghĩ là nữ vương Edda, bởi vì nữ vương Edda so với Dora càng thêm thành thục quyến rũ.

- Công chúa Dora, có chút thời điểm nàng hãy tha thứ cho ta, trách chỉ trách trời cao cho nàng trưởng thành quá mức xinh đẹp.

Theo công chúa Dora ra lệnh một tiếng, hạm đội vận tải tám ngàn nữ chiến binh Amazon trùng trùng điệp điệp chạy về hướng thành Magnolia.

Kế hoạch của Thẩm Lãng cuối cùng đại công cáo thành, hắn rốt cuộc lấy được quân đoàn Amazon thuần phục.

......

Thành Golden Jade, đại quân xuất chinh.

Lần trước viễn chinh đế quốc Witch, Công tước Dibos phát biểu hào phóng như vậy, hơn nữa còn tiến hành Hỏa thần hiến tế, kết quả chiến thắng tất cả.

Mà lần này không có bất kỳ lời nói hùng hồn nào, Công tước Dibos chỉ nói một câu.

- Giết hết những thằng hề ở đầu nam bán đảo Jade Tide đi!

- Xuất phát!

Theo nàng ra lệnh một tiếng, một trăm ngàn đại quân trùng trùng điệp điệp xuất phát, chú của nàng, Bá tước Austin dẫn đầu năm chục ngàn đại quân, từ trên lục địa xuất phát xuôi nam đến bán đảo Jade Tide, tiến công thành Magnolia. Hạm đội Nam tước Bloody vận năm chục ngàn đại quân đi đường biển trực tiếp ở thành Magnolia phụ cận lên đất liền công kích.

Một trăm ngàn đại quân, nam bắc bao vây thành thế gọng kìm!

Vô số dân chúng của thành Golden Jade đồng dạng tới quan sát xuất chinh lúc này đây, cho tới bây giờ bọn họ mới biết được, lại có một đám người phương Đông ở bán đảo Jade Tide xây công sự, hơn nữa còn là gã dị tộc bị đốt chết.

Đương nhiên hiện tại đang không còn ai coi hắn là là chồng Công tước Dibos, bởi vì ai cũng biết nữ đại công cùng hắn thành hôn chỉ là vì hiến tế mà thôi.

Toàn bộ người cả thành Golden Jade không ai kích động, bởi vì trận chiến tranh càng giống như cuộc chiến đập chết ruồi vậy.

Ôi cái gã trai bao phương Đông kia cũng chỉ có hai ngàn quân đội mà thôi, một trăm ngàn người tiến đánh hai ngàn người, quả thực không cần tốn nhiều sức.

- Nghe nói thằng trai bao phương Đông kia là phường trộm cắp như hề, thừa dịp Công tước Dibos không có ở đây, lại lén lút chiếm đất chúng ta.

- Nghe nói phân của bọn người phương Đông toàn là màu đen, sẽ làm ô nhiễm đất đai suốt mấy năm trời không trồng trọt được gì, lần này quân đội của Đại Công tước giết sạch chúng còn chưa đủ, phải đốt sạch sành sanh ra tro, tiếp đó ném xuống biển, như thế mới không ô nhiễm đất đai của chúng ta.

- Công tước Dibos ngay cả một triệu đại quân đế quốc Witch đều đánh bại, huống chi là chỉ có hai ngàn người phương Đông.

Công tước Dibos cưỡi ngựa về pháo đài, sau đó bên tai truyền đến vô số khen tặng tiếng.

Nàng cũng không có tự mình đi tiến đánh Thẩm Lãng, đây không phải là nàng không coi trọng, bằng không nàng cũng sẽ không dẫn đầu một trăm ngàn đại quân trở về. Thứ nàng coi trọng không phải Thẩm Lãng, mà là bởi vì nữ vương Medusa giao hai ngàn quân đội cho Thẩm Lãng chuyện này, nàng lo lắng đế quốc Witch sẽ ở hành tỉnh Jade Wave chết đi sống lại.

Thế nhưng nàng nhưng lại không thể tự mình xuất chinh, như vậy liền quá đề cao Thẩm Lãng, nàng dầu sao cũng là nữ thống soái đánh thắng đế quốc Witch, là người thủ hộ đế quốc Zollern III, nếu như chính là hai ngàn tên địch còn muốn nàng tự mình xuất chinh thì cũng không tránh khỏi quá buồn cười.

Trở lại pháo đài, sau đó Công tước Dibos ngồi vào bàn của mình viết thư cho Đại đế Solon.

Mấy tháng này tới, nàng mỗi ngày đều muốn viết một phong thơ cho Solon, nội dung toàn là biểu lộ sự ngưỡng mộ và lòng trung thành.

Mỗi một phong thơ cũng là đầy nhiệt tình, mặc dù nàng cho tới bây giờ đều chưa từng gặp vị Solon điện hạ này.

Sau khi viết thư xong thì dán kín hoàn toàn, tiếp đó đóng lên ấn sáp.

- Dùng tốc độ nhanh nhất đưa đến Solon bệ hạ. - Công tước Dibos nói.

- Vâng, chủ nhân của ta. - Thái giám trung niên Taren nói:

- Dùng ngôn ngữ người phương Đông, có câu không biết khi nói hay không?

Công tước Dibos nói:

- Nếu như là nịnh hót thì quên đi.

Taren nói:

- Ta xin thề mỗi một chữ cũng là phát ra từ đáy lòng, dù cho ta ngậm miệng, mỗi một chữ của ta sẽ từ lồng ngực phóng ra ngoài. Chủ nhân của ta lần này ngài trở về, sau đó trở nên trẻ đẹp hơn tuổi thật, ta muốn thiên hạ không còn có người đàn bà nào xinh đẹp hơn ngài, ngài cần phải biến thành hoàng hậu đế quốc Zollern.

Công tước Dibos nói:

- Ta cần phải tin ánh mắt của một tên thái giám à? Lẽ nào bọn họ còn có năng lực giám định và thưởng thức phụ nữ sao?

Taren cất giọng cực kỳ bi thương:

- Chủ nhân của ta ơi, thứ ta bị thiến chỉ là ham muốn, mà không phải mỹ học.

- Đi thôi, đi thôi, ngươi đã trì hoãn một phút đồng hồ. - Dibos nói.

- Vâng, đại nhân. - Taren như thể dưới chân sinh ra gió, ông ta nói:

- Thế nhưng ta sẽ không để lỡ một phút đồng hồ này.

Tiếp đó, ông ta chạy ra ngoài một cách khoa trương.

Công tước Dibos đẩy cửa ra, đi tới trước cây đàn ống, bắt đầu đánh đàn.

Mỗi ngày kế tiếp nàng đều luyện đàn bởi vì cần đánh cho Solon bệ hạ nghe, cần phải lấy được sự tán thưởng của gã.

Thẩm Lãng từng trong lúc vô ý nghe được nàng đánh, kết quả nàng trực tiếp bỏ dở, bởi vì tiếng đàn của nàng không phải cho Thẩm Lãng nghe.

Diễn tấu hết lần này đến lần khác, mãi cho đến xác định hôm nay không còn có không gian tiến triển mới thôi.

Hơi do dự một cái, Dibos đánh lên bản 《 Exodus 》.

Nàng quả thực tài hoa hơn người, cho dù là phương diện âm nhạc, chỉ nghe qua Thẩm Lãng đánh một lần sau đó, nàng gần như thuộc lòng.

Bản nhạc này quả thật không tệ, nàng có nên chăng đánh cho Solon bệ hạ nghe không?

Không, không, không, tuyệt đối không được.

Bản nhạc này hay, nhưng bởi vì xuất từ tay Thẩm Lãng, cho nên chính là sai lầm, cho nên phải hoàn toàn biến mất trên thế giới này, kể cả Thẩm Lãng người này cũng biến mất luôn đi.

Công tước Dibos đứng lên nói:

- Bay đâu, đốt cây đàn này đi.

Người bên ngoài khom người:

- Vâng!

Trong lòng họ tràn đầy nghi ngờ, cây đàn này có lịch sử đã hơn một trăm năm, vì sao phải đốt vậy?

...

Dibos đi tới trên tháp cao của pháo đài, nàng ngắm nhìn hạm đội trên biển, hiện giờ nó đã cách thật xa.

Nàng cố tình làm thơ miêu tả hạm đội rời cảng, thế nhưng lại chẳng có linh cảm nào.

Thế nhưng những câu thơ phương Tây đắp xây tình cảm thật hay, thế nhưng ở mặt cảnh trí và ý cảnh lại có khiếm khuyết với câu thơ phương Đông, chí ít lúc này

tòa thành tháp cao phía trên, ngắm nhìn phương xa trên mặt biển hạm đội, đã cách rất xa.

Nàng cố tình làm thơ, hình dung loại này hạm đội rời xa, dần dần không gặp cảm giác.

Thế nhưng phương tây câu thơ đắp nặn tình cảm vô cùng hay, thế nhưng cảnh trí cùng ý cảnh phía trên, giống như lại so với phương đông câu thơ có khiếm khuyết, chí ít Công tước Dibos lúc này làm không được câu thỡ cỡ như “Cô phàm viễn ảnh bích không tận” (*).

(*) Câu thơ này trích trong bài Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng (tại lầu Hoàng Hạc tiễn Mạnh Hạo Nhiên đi Quảng Lăng) của thi tiên Lý Bạch. Có nghĩa: Bóng chiếc buồm đơn mất hút trong màu xanh.

- Mang vào! - Công tước Dibos nói.

Một lát sau, một người đàn bà xinh đẹp bị dẫn vào, là Góa Phụ Đen Hill.

Công tước Dibos không quay đầu lại, nàng là một người da trắng thượng đẳng nên không xoay người nhìn đàn bà tộc Vinda.

Nàng biết người đàn bà tên Hill này, đây là một nữ phú hào, một người dám giết chết chồng mình, thậm chí nàng còn trưng dụng đội tàu của Hill.

- Ngươi đã từng đã cứu người phương Đông kia sao? Ngươi còn từng cùng giường với hắn à? - Công tước Dibos nói.

- Ngươi cũng chẳng phải thế sao? Điểm giống nhau giữa chúng ta chính là bị cùng một người tiến vào, ngươi có thể trắng hơn ta nhưng tuyệt đối chẳng cao quý gì hơn ta đâu. - Góa Phụ Đen Hill nói thầm trong lòng.

Đương nhiên, nàng cũng chỉ là ở trong lòng nói như vậy, nàng là một hải thương nên dư sức thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt, ứng phó cho có lệ.

- Đó là một một tên lường gạt, ta bị hắn lừa hai trăm năm chục ngàn đồng vàng. - Góa Phụ Đen Hill nói với vẻ đầy căm phẫn trong lòng:

- Công tước đại nhân, ta cũng là người bị hại.

- Hắn còn lừa gạt cả trái tim của ngươi sao? - Công tước Dibos nói trong lòng, nhưng những lời này nàng cũng sẽ không nói ra miệng, phải có vẻ quá mức nhẹ nhàng, nàng nói mỗi một câu với chủng tộc thấp hơn đều phải lãnh khốc và không được dư thừa, mỗi một chữ đều phải keo kiệt.

- Không cần giải thích! - Công tước Dibos nói:

- Chờ hắn chết, ngươi lại tự do!

Tiếp đó nàng phất tay, để cho người ta mang Góa Phụ Đen Hill đi.

Nàng tiếp tục ở trước cửa sổ, nhìn hạm đội xuất chinh hoàn toàn biến khỏi tầm mắt, nàng trở về phòng làm việc, bắt đầu một buổi bận rộn.

- Truyền lệnh xuống, để Tổng đốc năm tỉnh phía nam của đế quốc tới gặp ta, ta cần phải biết rằng bọn họ trung thành với bệ hạ Solon, không chỉ từ trong miệng mà còn phải làm được.

- Vâng, đại nhân!

...

Năm chục ngàn quân của Austin Russo hành quân hướng phía đông một trăm dặm, sau đó sẽ xuôi nam tiến vào bán đảo Jade Tide.

Tốc độ hành quân của ông ta đã coi như rất nhanh, mỗi ngày đạt tới sáu mươi dặm.

- Chúng ta vì sao phải mang những thứ máy bắn đá này? Chúng nó giảm tốc độ hành quân của chúng ta rất nhiều. - Bá tước Austin nói:

- Tiến đánh một cái thị trấn chỉ có hai ngàn quân đội phòng thủ, chẳng lẽ còn cần máy bắn đá à?

Tư tế Hỏa Thần nói:

- Bá Tước đại nhân, đây chỉ là một màn biểu diễn của chúng ta thôi, chúng ta muốn mở ra thiên uy của Hỏa thần trước bọn dị tộc.

- Thiên uy của Hỏa thần ấy à? - Bá tước Austin nói:

- Ngài tư tế, xin ngài tha thứ ta bất kính, ta đi khắp thiên hạ, đối với Hỏa thần cũng chỉ nghe nói mà thôi, còn chưa có vinh hạnh chứng kiến thiên uy của Hỏa thần. Pháp hoa khắp trời thì tươi đẹp xiết bao, thế nhưng một vị thần lãng mạn chưa chắc được hoan nghênh, thần linh chân chính chắc hẳn là để người sợ hãi.

Tư tế Hỏa Thần nói:

- Ý chí của ngài.

Tiếp đó, bà ta chỉ vào tòa nhà cách đó không xa.

Bá tước Austin không khỏi quay đầu nhìn lại.

Cả khung cảnh chìm vào sự yên tĩnh ngắn ngủi, tất cả mọi người lẳng lặng cùng chờ đợi.

Bỗng nhiên!

- Ầm...

Một tiếng vang thật lớn.

Tòa nhà trong nháy mắt tan nát, một ngọn lửa lên lên thiên không, vô số đá vụn bay loạn, khói đặc khắp bầu trời.

Tất cả mọi người hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, đây là lực của sấm sét sao? Mạnh đến mức chỉ trong nháy mắt phá tan căn nhà đồ sộ vững chắc thành mảnh vụn?

Tư tế Hỏa Thần nói:

- Ngài Bá tước, thế nào?

Bá tước Austin nói:

- Ta thu hồi tất cả những lời bất kính lúc trước, vị thần của ngài đúng là để cho người ta kính sợ.

Tiếp tục, Bá tước Austin nói:

- Chỉ tiếc, loại vũ khí cơn giận sấm sét này không nên thi triển trên người đám hề phương Đông, nó nên xuất hiện trong đợt Thánh chiến cùng với đế quốc Witch. Thằng hề phương Đông Thẩm Lãng không xứng chết bởi thứ vũ khí này.

Tư tế Hỏa Thần nói:

- Thành bang của đế quốc Witch đều là người của chủng tộc phương Tây, vũ khí của Hỏa thần không thể dùng để nội chiến, mà cần phải dùng cho kẻ thù bên ngoài.

Bá tước Austin nói:

- Xin phép cho ta lại một lần nữa biểu lộ lòng tôn kính.

Tư tế Hỏa Thần nói:

- Lúc này đây, chúng ta mang đến hơn một nghìn Cơn Giận của Hỏa Thần, cũng đủ phá tan tành thành phố của người phương Đông thành mây khói, bọn họ phải cho là mình gặp phải trời phạt là thế nào.

Hơn một nghìn Cơn Giận của Hỏa Thần, nghe vào thật là dọa người, kỳ thực chính là hơn một nghìn viên thuốc nổ, hơn nữa còn là thuốc nổ đen khá nguyên thủy.

Bất quá cái này cũng đúng là chơi siêu lớn, chỉ vì tiêu diệt mỗi một thành Magnolia, lại vận dụng mấy chục tấn thuốc nổ.

- Cơn giận của Hỏa thần này quả thật làm cho người chấn động, một khi dùng máy bắn đá ném đến, ta không cách nào tưởng tượng cái tình cảnh trời long đất lở, lũ phương Đông kia có lẽ sẽ quỳ trên mặt đất khóc thét cầu nguyện đi, cầu xin thiên thần tha thứ. Thế nhưng những cỗ máy bắn đá thật sự là quá chậm, ta lo lắng quân đội của Nam tước Bloody còn sớm đạp chân lên đất liền đánh thằng hề phương Đông hơn cả chúng ta.

Trong miệng quân đội Dibos luôn luôn gọi thành Magnolia của Thẩm Lãng là thành thằng hề phương Đông.

Bá tước Austin chỉ cười nhạt một phen không trả lời.

Không có khả năng sẽ xuất hiện loại chuyện như vậy, Nam tước Bloody hôm nay đã trở thành gia thần gia tộc Russo, làm sao có thể làm ra cái chuyện thiếu tầm nhìn xa thế được.

Bá tước Austin xác định, quân đội trên biển nhất định sẽ tới sớm hơn ông, nhưng sẽ khai chiến muộn hơn.

Cái vinh dự tiêu diệt thành thằng hề phương Đông dù cho Austin không để vào mắt, thế nhưng những người khác nhất định không dám cướp.

...

Trương Xuân Hoa vẫn rất lợi hại, chỉ mười ba ngày, nàng liền suất lĩnh sáu ngàn tên nô lệ xây xong ải Xuân Hoa.

Tường thành có chiều dài ba ngàn mét, cộng với ba cái lô cốt, nàng lại một lần nữa cảm thán, xi măng cùng cục gạch đơn giản là một phát minh mang tính cách mạng, khiến cho xây dựng giản đơn như xây lâu đài cát vậy.

Bất quá đáng tiếc, xi măng đã muốn dùng hết rồi, hơn nữa trên mặt biển bị phong toả, sẽ vô pháp đi vận tro núi lửa, không cách nào nung ra xi măng mới, cho nên kỳ tích xây dựng thành Empress lại phải đình chỉ.

Nàng đứng ở trên tường thành cao năm mét, trên cửa thành viết ba chữ “Ải Xuân Hoa” thật bự, để cho nàng càng thỏa mãn.

Thậm chí phía trong đầu của nàng lâm vào mơ mộng nào đó, lúc trước người cha Trương Xung của nàng tuyệt đối không có khả năng gả nàng làm thiếp cho Thẩm Lãng, bởi vì thân phận không phối hợp, Thẩm Lãng chỉ là người ở rể một nhà quý tộc mà thôi.

Mà bây giờ, người cha Trương Xung có thể vui mừng hớn hở để cho nàng vào vòng tay của Thẩm Lãng rồi.

Dẫu cho đại nghiệp tương lai thành công hay thất bại, Thẩm Lãng cũng là đế vương, sau đó có thể trở thành hoàng phi cũng là vinh quang của bất kỳ một gia tộc nào, đáng giá mừng vui khắp chốn.

- Trương đại nhân, đại quân Công tước Dibos cách chúng ta còn có năm mươi dặm, ngày mai sẽ phải bao vây bốn mặt.

Trương Xuân Hoa nghe được ba chữ này không khỏi cau mày, cái gì gọi là Trương đại nhân? Vì sao không gọi là quý phi nương nương vậy?

- Thẩm Lãng thì sao? Trên mặt biển còn chưa có nhìn thấy hành tung của hắn sao? - Trương Xuân Hoa bèn hỏi:

- Man Roland hộ tống hắn đi nước Amazon, có hồi báo nào chưa?

Vị tướng lĩnh đoàn võ sĩ phương Đông cau mày nói:

- Trương đại nhân, xin ngài chú ý nói năng cùng xưng hô, không nên gọi thẳng tên bệ hạ. Trên mặt biển còn chưa có hình bóng bệ hạ, tướng quân Man Roland đã phái người qua đây hồi báo, tạm thời còn chưa có nhìn thấy bệ hạ trở về.

Trương Xuân Hoa nói:

- Vẫn chưa trở lại? Lẽ nào một trận chiến này thực sự cần nhờ hai ngàn người chúng ta tự đánh à?

...

Dưới trướng Thẩm Lãng chỉ có hai ngàn quân đội còn muốn chia ra làm hai.

Một ngàn năm trăm quân phòng thủ trong thành Magnolia, thành lũy sơn cốc phía bắc chỉ có năm trăm quân phòng thủ mà thôi.

Cho đến tận bây giờ, toàn bộ thành Magnolia đã có năm ổ đại pháo, nhưng toàn bộ đều trang bị ở trên tường thành Magnolia.

Cái ải Trương Xuân Hoa cách sáu dặm cũng không có nửa khẩu pháo, chỉ có chính là năm trăm quân phòng thủ mà thôi, lại muốn đối mặt năm chục ngàn quân Bá tước Austin.

Năm trăm đối chiến năm chục ngàn, nghe vào rợn cả tóc gáy, dưới trướng nàng chỉ có hai trăm năm mươi người thuộc đoàn võ sĩ phương Đông, hai trăm năm mươi người khác thuộc đoàn hiệp sĩ Roland.

Ngày kế, đại quân năm chục ngàn của Bá tước Austin đến nơi, đen đông nghịt, vô biên vô hạn.

Hai canh giờ sau đó.

Năm chục ngàn đại quân bao quân bốn mặt!

Trương Xuân Hoa chú ý tới đại quân đối phương vẫn còn có ba mươi máy bắn đá cỡ vừa, đây là phát điên sau?

Năm chục ngàn người các ngươi đánh cái ải nhỏ xíu của chúng ta có năm trăm người đóng, lại còn dùng nhiều máy bắn đá đến vậy à?

Bá tước Austin thấy quân phòng thủ ít ỏi trên tường thành cũng không khỏi kinh ngạc sững sờ, năm trăm người? Đùa gì thế?

Austin ta đây lúc nào đánh cái thứ chiến tranh vô lý như vậy? Năm chục ngàn người đánh năm trăm người? Hơn nữa cầm đầu phe địch lại là một cô gái?

Tư tế Hỏa Thần nói:

- Trời ơi là trời? Tường thành và thành phố của bọn họ xấu xí như thế, cái ải trước mặt như con giun nằm vắt vẻo giữa sơn cốc, Cơn Giận của Hỏa Thần chúng ta dễ dàng đánh nát con giun này.

Bá tước Austin nhìn thoáng qua mặt trời phía trên nói:

- Sắp buổi trưa, ta hy vọng chiến đấu ở trong vòng hai canh giờ kết thúc!

- Theo ý chí của ngài! - Tư tế Hỏa Thần nói.

- Theo ý chí của ngài. - Dưới trướng vài tên tướng lĩnh hét lớn.

Tư tế Hỏa Thần hô vang:

- Máy bắn đá chuẩn bị, Cơn Giận của Hỏa Thần chuẩn bị, để những thằng hề phương Đông này cảm nhận được uy của đất trời, biết cái gì là hủy diệt và chết chóc đi nào! Hãy phá nát cái tường thành của bọn phương Đông trước mặt này, ngay và luôn!

...

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Mấy hôm nay lo vụ nhà cửa, chuyển địa bàn cư trú sang quận Bình Tân nên vắt giò lên cổ mà chạy, hic hic.

Trước/447Sau

Theo Dõi Bình Luận