Saved Font

Trước/38Sau

Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Huyenshin1111

Chap 13: Anh Thật Tàn Nhẫn (H)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
- Ư...á đau..ưm..ạh

Vâng. Tuyết Đình đang đứng dựa vào bệ cửa sổ. Hạ bộ bị khuấy đảo điên cuồng bởi cự vật to lớn của Cao Lãnh. Vùng đồi núi cùng xương quai nhớp nháp hết cả. Anh đâm sâu và mạnh. Đang dần lên cao trào, như dịch nồng nóng hổi phun trào, Cao Lãnh liền dút ra và ẩn mạnh Tuyết Đình xuống. Cả cơ thể cô nằm co ro dưới nền đất. Anh đi lại, lấy lực chân đá thật mạnh vào bụng cô, nói:

- Dơ bẩn, tầm thường

Tuyết Đình bị lực tấn công, hét đau đớn:

- Aaa

Cao Lãnh ngồi xuống, vén tóc nhìn lên khuôn mặt đẫm lệ của Tuyết Đình, cười nửa miệng, tháo dây thừng rồi bỏ đi khỏi phòng. Tuyết Đình nằm đấy. Hai tay run rẩy đưa lại bụng ôm chặt. Hạ bộ ồng ộc chảy ra bao địch thủy của trận kịch liệt. Đau đớn, nhục nhã. Cô cắn chặt môi, nén giọt nước mắt, co quắp trên sàn. Cơ thể đỏ ửng những vết cắn, chỉ trực chờ như úa máu. Hoa nguyệt tấy sưng, tưởng như rách ra.

Hôm sau cô tỉnh dậy. Chập chững vào phòng tắm. Nhẹ nhàng đáp thân xuống bể nước ấm. Hạ bộ của Tuyết Đình giật lên, cô đau mà cấu chặt tay lại, môi tím bầm. Cố gắng thanh rửa thân thể rồi lại ra ngoài, làm việc.

Bước xuống nhà, Cao Lãnh đã dời đi hay chưa, cô cũng không biết. Lại xem bảng làm việc, vẫn vậy. Công việc hôm nay vẫn như mọi ngày. 1 núi công việc. Cô hơi tủi mà khóc nhẹ. Chợt nghĩ đến Ske- con rắn cưng của anh. Nếu làm xong việc nhà trước lúc anh về. Có lẽ cô sẽ len lẻn vào chơi với nó. Nghĩ đến đây, Tuyết Đình lại nhanh lấy lại tinh thần.

Tối đó anh về. Cô thấy vậy hơi rúm người, kính cẩn cúi chào, anh liếc mắt rồi lại gần. Đưa bàn tay nắm chặt cằm cô, nâng mạnh khuôn mặt lên, nhìn lâu. Bất giác anh đưa ngón tay sờ nhẹ cánh môi. Có lẽ tên cầm thú như anh rất hứng thú với cánh môi mềm mại này. Nghiêng mình lại, anh nói:

- 15 phút nưã. Thư phòng.

Cô bệch mặt mà gật đầu. Ngồi đấy nhìn đồng hồ chậm trôi. Cô chỉ mong nó ngừng thời gian mãi. Đồng hồ điểm còn 1 phút nưã. Tuyết Đình đi lên. Vào thư phòng, Cao Lãnh ngồi ở bàn làm việc. Phía sau là bức ảnh gia đình anh. Anh như 1 ông hoàng đang ngồi trên bậc đế. Cô đi lại, run run nói:

- Chủ nhân, có việc gì sai bảo ạ?

Anh nói nhẹ nhàng:

- Lại đây.

Cô đi lại. Cao Lãnh nắm tay cô, kéo mạnh về mình. Cô bị kéo nên hoàn toàn bị động. Hai tay ôm vòng cổ anh, đôi gò bồng đưa sát mặt Cao Lãnh, cặp đùi trắng nõn lấp ló sau chiếc yếm hầu, chiếc đầu gối chạm sát lại cự long đang nóng hổi. Anh cũng vô cùng hợp tác, hai tay ôm chặt eo. cự long phía dưới như muốn thoát ra. Anh nở 2 nụ cười quỷ dị, rồi hôn mạnh vào thân cô. Hơi đau, cô như cố thoát nhưng bàn tay anh nắm ngay phía sau đầu, dí chặt lại khiến cô ú ớ. Từ từ nhả ra. Anh nói:

- Cô có hai sự lưạ chọn để chăm sóc cậu nhỏ này.

Anh vừa nói, ngón tay mơn trớn trên cánh môi cô, phía dưới kẹp chặt đùi cô lại:

- 1 là dùng chiếc miệng này bao trọn. 2 là lấp đầy bằng hoa nguyệt dâm đãng.

Cô lắc đầu nguây nguẩy, Cao Lãnh mặc kệ. Dúi người cô xuống hộc bàn, nơi này đủ chỗ cho thân người quỳ, Anh nắm tóc cô, đưa cự vật sát lại, gằn:

- Ngay

Trước/38Sau

Theo Dõi Bình Luận