Saved Font

Trước/232Sau

Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 109:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Giản Vân Tu trộm chạy lên lầu đàn dương cầm, Ngôn Cảnh Tắc vốn hơi tức giận, bực mình Giản Vân Tu không chú ý thân thể —— hiện tại cũng đã một giờ sáng rồi!

Nhưng Giản Vân Tu bộ dáng như vậy thật sự quá đáng yêu!

Ngôn Cảnh Tắc trong lúc nhất thời lửa giận hoàn toàn biến mất, chỉ cảm thấy mình mềm lòng đến rối tinh rối mù.

Nhưng Giản Vân Tu cũng không thể chỉ lo đánh đàn không ngủ như vậy…… Giọng Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt ôn hòa: “Cho dù em phải soạn nhạc cho anh, cũng không thể không ngủ được……”

“Ngủ một giấc linh cảm không còn nữa thì làm sao bây giờ?” Giản Vân Tu càng đúng lý hợp tình.

Ngôn Cảnh Tắc không hiểu âm nhạc, nhưng hắn hy vọng Giản Vân Tu làm việc và nghỉ ngơi có thể quy luật hơn một chút, hiện tại chuyện này…… “Kia như vậy đi, về sau nếu buổi tối em không ngủ được, anh cũng không ngủ, ở bên em.”

Giản Vân Tu trừng Ngôn Cảnh Tắc —— Ngôn Cảnh Tắc thế mà dùng chính mình uy hiếp y, y giận!

Bộ dáng Giản Vân Tu trừng người cũng đẹp như vậy! Ngôn Cảnh Tắc thò lại gần, hôn má trái y một chút: “Vân Tu, thân thể rất quan trọng, nhất định phải đi ngủ sớm một chút, biết không?”

Giản Vân Tu chờ Ngôn Cảnh Tắc lại hôn má phải y, mới nói: “Vậy được rồi……” Ngôn Cảnh Tắc hôn y, y đột nhiên không giận nữa……

“Chúng ta đi ngủ trước, chờ ngủ một giấc tỉnh lại, em liền có thể đàn thật lâu thật lâu.” Ngôn Cảnh Tắc mang theo Giản Vân Tu xuống lầu.

Giản Vân Tu vào phòng ngủ của y, Ngôn Cảnh Tắc đang muốn rời đi, Giản Vân Tu lại ra tới: “Ngôn Cảnh Tắc!

“Còn có việc gì sao?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

“Ngôn Cảnh Tắc anh cũng không ngủ! Nếu anh ngủ, làm sao anh biết em ở trên lầu?” ánh mắt Giản Vân Tu dừng lại trên quần áo Ngôn Cảnh Tắc, thở phì phì: “Quần áo anh cũng chưa thay!”

Ngôn Cảnh Tắc: “……”

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc đi bắt người ngủ, kết quả phản lại bị Giản Vân Tu phản pháo, Đổng Thanh Lâm cầm điện thoại, sắc mặt âm trầm đi về chỗ ở của mình.

Buổi sáng sau khi Ngôn Cảnh Tắc ký giải ước thư xong, hắn ta liền tắt điện thoại.

Dựa theo kinh nghiệm khoảng thời gian trước, Ngôn Cảnh Tắc sẽ không ngừng gọi điện thoại cho hắn ta, tắt điện thoại là xong hết mọi chuyện.

Nhưng làm hắn ta không thể nghĩ tới chính là, chỉ vỏn vẹn ngắn ngủn nửa ngày công phu, Ngôn Cảnh Tắc thế mà liền cùng Giản Vân Tu ở bên nhau, come out trên mạng.

Sau khi xảy ra chuyện này, hắn ta lập tức liền mở điện thoại, kết quả căn bản không có cuộc gọi nào của Ngôn Cảnh Tắc đến đây, tin nhắn cũng không có một cái.

Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Tối nay Đổng Thanh Lâm vốn là hẹn hò với Cao Bác Hào, kết quả lúc ăn cơm, cùng nhau đi chơi, bởi vì nhớ thương chuyện này mà hắn ta luôn nhịn không được thất thần, làm Cao Bác Hào không cao hứng.

Hay là Ngôn Cảnh Tắc muốn hắn ta lo được lo mất?

Đổng Thanh Lâm thu thập tâm tình lại, dùng chìa khóa mở cửa ra.

Vừa mở cửa, Thiên Long liền cảm giác được không đúng — có người đã tới nhà hắn ta, động qua đồ đạc của hắn ta!

Hắn ta vội vàng đem mở đèn lên, đi vào trong phòng, sau đó liền phát hiện dương cầm của mình bị dọn đi rồi, một ít nhạc cụ khác cũng không thấy!

Nhà này là Ngôn Cảnh Tắc mua phần cứng, sau đó gia cụ là hắn ta mua thêm vào, không đáng bao nhiêu tiền, nhưng những thứ dương cầm nhạc cụ đó đều là thứ tốt, cộng lại giá trị cũng hơn trăm vạn!

Hiện tại những thứ đó không có…… Đổng Thanh Lâm cầm lấy điện thoại, lập tức liền gọi báo nguy cho cảnh sát, lại đi ra ngoài, muốn hỏi hỏi bất động sản đây là có chuyện gì.

Cũng chính là lúc này, Đổng Thanh Lâm đột nhiên phát hiện trên bàn có một tờ giấy.

Hắn ta cầm lấy tờ giấy, đồng thời điện thoại có người nhận, cảnh sát ở bên kia nói chuyện: “Xin chào……”

Đổng Thanh Lâm nan kham mà cúp điện thoại, hai mắt bốc hỏa mà nhìn tờ giấy này.

Tờ giấy này là Chu bí thư lưu lại.

Chu bí thư nhận được mệnh lệnh của Ngôn Cảnh Tắc, bảo nàng bán nhà này và nhạc cụ, nàng trước tiên đã liên hệ Đổng Thanh Lâm. Kết quả Đổng Thanh Lâm tắt điện thoại, nàng chỉ có thể xin chỉ thị của Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc bảo nàng không cần phải xen vào Đổng Thanh Lâm, trực tiếp bán luôn…… Nàng liền liên hệ người trước kia bán nhạc cụ, bảo họ trực tiếp lôi những nhạc cụ đó đi.

Đồ vật như dương cầm, người bán sẽ đồng ý thu mua lại với giá rẻ hơn, dù sao sau này bất kể là bạn họ bán second-hand hay cho thuê, vẫn không bị lỗ.

Sau khi bán dương cầm, Chu bí thư đợi trong chốc lát nhưng không thấy Đổng Thanh Lâm trở về, liền để lại tờ giấy cho Đổng Thanh Lâm nói về chuyện này, đương nhiên cũng không quên bảo Đổng Thanh Lâm thu dọn đồ đạc của hắn ta — ngày mai nàng sẽ liên hệ người môi giới bất động sản, sau đó hẳn là có người qua xem nhà, đồ Đổng Thanh Lâm để lại không thích hợp.

Chu bí thư vẫn là rất khách khí, viết không ít chứ, nhưng Đổng Thanh Lâm càng xem lửa giận càng lớn, khớp hàm cắn đến gắt gao, gân xanh ở huyệt thái dương cũng lộ ra.

Ngôn Cảnh Tắc thế mà thật sự muốn bán căn hộ này?

Trước đó hắn ta cảm thấy thái độ của Ngôn Cảnh Tắc đối với hắn ta thay đổi, thích hắn ta, đều là giả sao?

Trong lòng Ngôn Cảnh Tắc chỉ sợ quan trọng nhất vẫn là Giản Vân Tu.

Hiện tại Giản Vân Tu tùy tiện ngoắt ngoắt ngón tay, Ngôn Cảnh Tắc liền xông lên, hoàn toàn đã quên hắn ta, thậm chí còn càng tuyệt tình hơn đời trước —— đời trước Ngôn Cảnh Tắc vào ngay lúc này, đại khái vì bồi thường, đã đem căn hộ cho hắn.

Còn có Giản Vân Tu.

Giản Vân Tu còn nói cái mà gì thích Vương Thắng Siêu kia, kết quả hiện tại gấp chờ không nổi, liền cùng Ngôn Cảnh Tắc come out…… Nhưng Giản Vân Tu cao hứng quá sớm, người trong nhà Ngôn Cảnh Tắc không phải dễ chọc, cha Ngôn Cảnh Tắc tuy mặc kệ hắn, nhưng mẹ và chị Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt khinh thường người khác.

Càng đừng nói đến trên tay hắn ta còn có biện pháp đối phó Giản Vân Tu.

Đổng Thanh Lâm mở điện thoại ra, liền nhìn thấy trên mạng có rất nhiều người đã đứng về phía Giản Vân Tu.

Hắn ta cười lạnh một tiếng, dùng một cái điện thoại dự phòng gọi mấy cú điện thoại ra ngoài, chỉ trong chốc lát, trên mạng lại nhiều thêm một ít ảnh bất nhã của Giản Vân Tu, là cùng với người phụ nữ khác nữa.

Hắn ta chính là tiêu tiền mua được không ít ảnh chụp làm người ta ghê tởm của Giản Vân Tu!

Trên tay hắn ta còn có biện pháp khác đối phó Giản Vân Tu!

Đổng Thanh Lâm đăng ảnh chụp, lại bảo thuỷ quân đi xào tới xào lui, liền chờ xem kịch vui.

Nhưng mà lần này hắn ta vừa đăng ảnh lên đã bị người ta xóa trong một nốt nhạc!

Đổng Thanh Lâm tức đến phát điên, cả đêm không ngủ.

Này còn chưa tính, sáng sớm hôm sau, hắn ta liền đụng phải Chu bí thư đang mang người môi giới tới xem nhà.

“Ngôn Cảnh Tắc đáp ứng đem bán nhà cho tôi!” Đổng Thanh Lâm lạnh mặt nói.

“Phải không? Vậy Đổng tiên sinh có thể cùng người môi giới nói một chút.” Chu bí thư nói, Ngôn Cảnh Tắc bảo nàng đem chuyện bán nhà giao cho người môi giới, vậy cứ để người môi giới xử lý là được, còn nàng: “Tôi còn phải đi làm, đi trước.”

Chu bí thư nói xong muốn đi, đi vài bước lại trở lại: “Đúng rồi Đổng tiên sinh, Ngôn tổng bảo tôi lấy chìa khóa ô tô của cậu, Ngôn tổng nói nếu hiệp ước kết thúc, xe anh ta cũng lấy về.”

“Cô nói cái gì?” Đổng Thanh Lâm sửng sốt, xe kia Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại muốn lấy về?

“Ngôn tổng bảo tôi lấy lại chìa khóa xe chỗ cậu.” Chu bí thư nói.

Đổng Thanh Lâm tức giận đến tay đều run lên, hắn ra lấy ra một chuỗi chìa khóa từ trong túi, liền ném cho Chu bí thư: “Cút!”

Chu bí thư trước đó đối với Đổng Thanh Lâm vẫn rất hòa thuận, nhưng hiện tại bị Đổng Thanh Lâm đối đãi như vậy cũng phát hỏa, mắt trợn trắng liền đi.

Chờ Chu bí thư đi rồi, người môi giới cười tủm tỉm mà nhìn về phía Đổng Thanh Lâm: “Vị tiên sinh này ngươi muốn mua căn hộ này sao? Tiểu khu này tính bảo mật rất cao, xung quanh xanh hóa cũng tốt, còn có khu trường học… Trước đó chúng tôi mới bán ra một căn hộ cùng tiểu khu, đơn giá chín vạn chín, căn hộ này nằm ở tầng lầu càng tốt hoen, còn có hai chỗ đậu xe……” Tuy Đổng Thanh Lâm thoạt nhìn tính tình không tốt, nhưng bọn họ bán ra một căn hộ có trích phần trăm, dù khách hàng tính tình có kém thì bọn họ cũng có thể trưng gương mặt tươi cười đón chào.

Mặt Đổng Thanh Lâm đều đen.

Nhà này hơn một trăm hai mươi mét vuông, vậy phải hơn một ngàn vạn!

Đổng Thanh Lâm từ khi đi theo Ngôn Cảnh Tắc chưa từng thiếu tiền.

Thời điểm hắn ta biết Ngôn Cảnh Tắc, bởi vì mẹ chữa bệnh phải tốn rất nhiều tiền, suýt chút nữa cùng đường, nhưng cái gọi là “rất nhiều tiền” kia kỳ thật cũng chỉ có 30 vạn.

Đúng vậy, cũng chỉ.

Từ hắn ta theo Ngôn Cảnh Tắc, hắn ta liền phát hiện 30 vạn căn bản không đáng là cái gì.

Nhưng dù vậy, hơn một ngàn vạn hắn ta cũng lấy không ra, hiện tại hắn ta tích tụ chỉ có hơn hai trăm vạn.

Đổng Thanh Lâm nan kham cực kỳ, không hề để ý tới người môi giới, tông cửa xông ra ngoài.

Kỳ thật, nếu Đổng Thanh Lâm không trọng sinh, lúc này hắn ta có lẽ còn không đến mức căn hộ hơn một ngàn vạn cũng trông cậy vào Ngôn Cảnh Tắc đưa.

Nhưng hắn ta trọng sinh.

Đời trước, hắn ta theo Ngôn Cảnh Tắc hơn hai năm, Ngôn Cảnh Tắc tuy không tốt với hắn ta, trong lòng nhớ thương Giản Vân Tu, nhưng đưa tiền rất hào phóng, sau khi có quan hệ thân thể với hắn ta càng hào phóng hơn, dưới tình huống như thế, trình độ tiêu pha của hắn ta tự nhiên cũng tăng lên.

Hiện tại hắn ta cũng không coi tiền là tiền.

Bất quá hắn không coi tiền là quan trọng, nhưng Ngôn Cảnh Tắc lại coi tiền là quan trọng…

Thời điểm Đổng Thanh Lâm xuống lầu liền phát hiện xe mình đã bị Chu bí thư lái đi rồi.

Ngôn Cảnh Tắc căn bản không phải người tính toán chi li như vậy, hết thảy chuyện này chỉ sợ đều là chủ ý của Giản Vân Tu!

Tra nam ở bên ngoài nuôi tiểu tam bị vợ biết, cuối cùng hắn không sao cả, vợ và tiểu tam lại đánh nhau, loại chuyện này nhìn mãi quen mắt, Đổng Thanh Lâm chính là loại này, người đàn ông ngoại tình chỉ biết căm thù tiểu tam*.

(*ý Đổng Thanh Lâm bảo nó là vợ còn Giản Vân Tu là tiểu tam ý)

Không, Ngôn Cảnh Tắc kia không thể nói là ngoại tình.

Nguyên chủ cùng hắn ta từ ngay từ đầu chính là quan hệ mua bán, không hề có quan hệ người yêu!

Chuyện của Đổng Thanh Lâm, Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết.

Tối qua sau khi mang Giản Vân Tu từ phòng đàn trở về, hắn liền đi ngủ.

Hắn ngủ đến đặc biệt thơm ngọt, buổi sáng hơn 8 giờ mới tỉnh, sau khi tỉnh lại trước tiên đi đánh thức Giản Vân Tu muốn ngủ nướng dậy, lại cùng Giản Vân Tu cùng đi làm bữa sáng.

Giản Vân Tu thật sự quá đáng yêu, lúc làm bữa sáng, hắn không nhịn được lại muốn thơm vài cái, một phen lăn lộn như vậy…… Chờ rốt cuộc có thể ăn cũng đã 10 giờ.

Ngôn Cảnh Tắc vốn dĩ định đi nghe Giản Vân Tu đàn dương cầm, lại cùng Giản Vân Tu làm cơm trưa rồi ngủ trưa, nhưng mà hắn nhận được điện thoại của Chu bí thư, trong công ty có hợp đồng cần hắn ký, hắn không đi không được.

Làm một tổng tài, hắn không thể không đi làm việc…… Ngôn Cảnh Tắc chỉ có thể đi đến công ty.

Lúc hắn đến công ty, người trong công ty đã bắt đầu ăn cơm trưa, khi nhìn thấy hắn, ánh mắt mọi người đều có chút khác thường.

Ngôn Cảnh Tắc biết đây là có chuyện gì.

Chuyện hắn come out chỉ sợ mọi người trong công ty đều đã biết… Công ty có group tám nhảm không thêm hắn vào, người ta muốn nói cái gì thì nói cái đó, còn nặc danh!

Còn vì sao hắn lại biết thì… Luôn có vài người muốn lấy lòng hắn, sẽ đi bán đứng người khác.

Ngôn Cảnh Tắc trên đường tới công ty cũng đã nghiên cứu qua công việc của nguyên chủ.

Nguyên chủ đối với quản lý công ty có thể nói là không công không tội, hiện tại đổi thành hắn……

Hắn không biết mình trước kia đã làm gì, ít nhiều cũng có điểm lo lắng, sợ chính mình quản lý công ty không tốt.

Nhưng khi hắn ngồi ghế ông chủ, Chu bí thư và có một trợ lý khác chuyên môn giúp hắn quản lý công ty đem các loại văn kiện đặt trước mặt hắn, Ngôn Cảnh Tắc liền lập tức yên lòng!

Hắn phát hiện mình đã gặp qua là không quên được!

Nguyên chủ không kiên nhẫn xem hợp đồng nhất, những hợp đồng đó nằm yên hay nhúc nhích cũng mấy chục trang, nội dung nhiều vô kể, nguyên chủ thường đọc trước quên sau, còn hay xem nhầm. May là hợp đồng không phải chỉ có một mình nguyên chủ xem, thậm chí còn có người giảng giải cho hắn, mới không đến nỗi xảy ra chuyện.

Nhưng hắn không giống thế! Ngôn Cảnh Tắc phát hiện sau khi mình tùy ý xem qua, nội dung của hợp đồng liền toàn bộ khắc vào đầu hắn!

Hắn có thể đọc lại toàn bộ hợp đồng, hắn thậm chí tìm được một vài chỗ không quá thích hợp trong hợp đồng. Nhưng đó là công ty bọn họ hố người khác, hắn không cần phải quản.

Kỳ thật, tối hôm qua hắn cũng đã có cảm giác, cảm thấy trí nhớ mình đặc biệt tốt —— lúc ấy hắn liên hệ một vài luật sư, mà số điện thoại của những luật sư đó, hắn chỉ xem qua một lần liền nhớ rõ rành mạch toàn bộ!

Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng xem xong hợp đồng, lại lấy văn kiện khác ra nhìn nhìn, xác định một sự kiện —— hắn là một thiên tài!

Hắn không chỉ đã gặp qua là không quên được, năng lực lý giải còn rất mạnh…… Trước đó hắn còn lo lắng mình sẽ quản không được công ty, hiện tại xem ra, hoàn toàn không cần lo lắng.

Hắn nhất định sẽ không giống như nguyên chủ, công ty của mình cũng bị người ta đánh sập!

Hắn nhất định có thể kiếm rất nhiều tiền, nuôi Vân Tu nhà hắn!

Trước/232Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Võ Ngạo Cửu Tiêu