Saved Font

Trước/232Sau

Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 81:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chu Văn Tu vừa vào văn phòng mình thì cảm giác được có người vọt lại đây.

Chuyện này vốn nên khiến y cảnh giác, nhưng không biết vì sao y một chút cảnh giác cũng không có, cứ như vậy bị người ôm lấy, theo sát đó cổ y cũng bị hôn mấy cái.

Cảm giác tê tê dại dại lan tràn toàn thân…… Chu Văn Tu lập tức đứng yên bất động, trong lúc nhất thời thậm chí không có biện pháp đi tự hỏi Ngôn Cảnh Tắc đang nói cái gì.

Một lát sau, y mới phản ứng lại, đau lòng mà vỗ vỗ lưng Ngôn Cảnh Tắc: “Chỉ là nằm mơ mà thôi, đừng sợ đừng sợ, không có việc gì……”

Nói một hồi, biểu tình Chu Văn Tu đột nhiên cứng lại.

Ngôn Cảnh Tắc bị ác mộng tới làm nũng đã đủ kỳ lạ, y thế mà lại an ủi thật…

Từ từ, phía sau y còn có người khác!

Chu Văn Tu dừng lại động tác, thu hồi biểu tình: “…… Còn có người khác.”

Ngôn Cảnh Tắc kỳ thật đã sớm biết phía sau Chu Văn Tu có người, hắn chính là cố ý cho người ta xem.

Chiếm tiện nghi Chu Văn Tu, lại được Chu Văn Tu an ủi, Ngôn Cảnh Tắc ngẩng đầu nhìn về phía người phía sau Chu Văn Tu, lộ ra một nụ cười ôn hòa vô hại: “Mọi người khỏe, ngại quá, khiến mọi người chê cười.”

Đi theo Chu Văn Tu vào là người Ngôn Cảnh Tắc trước đó đã gặp qua, trưởng phòng quản lý việc bên ngoài Giả Văn Hãn và hai dị năng giả khác.

Nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói, Giả Văn Hãn có lệ mà cười cười: “Không có việc gì.”

Ngôn Cảnh Tắc có thể cảm giác ra được, gã Giả Văn Hãn này cũng không thích mình, bất quá hắn hiện tại cũng xác thật không làm cho người ta thích được…… Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng ngoan ngoãn: “Văn Tu, em đi pha trà cho mọi người.”

Ngôn Cảnh Tắc cầm lá trà và lọc trà, mà lúc này, Chu Văn Tu đã ngồi xuống sau bàn làm việc của mình, hỏi Giả Văn Hãn: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”

“Tôi nghe trên quảng bá được chuyện thiên thạch. Hội trưởng, thiên thạch đối với dị năng giả có chỗ lợi, có thể tăng cường thực lực dị năng giả, giảm bớt thương vong không cần thiết… Tôi cảm thấy thiên thạch tốt nhất giao cho đội công việc bên ngoài bọn tôi, thời điểm bọn tôi ra ngoài có thể mang theo.” Giả Văn Hãn nói.

Sau khi Chu Văn Tu công khai thiên thạch tồn tại cũng đã biết sẽ phải gặp trường hợp như vậy, nhưng y không đồng ý: “Thiên thạch trên tay tôi cũng chỉ hữu dụng với dị năng giả hệ hỏa, đội các anh dị năng giả hệ hỏa chỉ là số ít.”

Giả Văn Hãn nói: “Nói không chừng đối với dị năng giả hệ khác cũng có chỗ lợi thì sao? Hơn nữa dị năng giả hệ hỏa vốn đảm đương nhiệm vụ công kích chủ lực trong đội, thực lực của bọn họ tăng cường, toàn bộ đội ngũ cũng có chỗ lợi.”

Ngôn Cảnh Tắc đem nước đặt trước mặt Giả Văn Hãn, Giả Văn Hãn cũng không uống, cứ vẫn luôn khuyên Chu Văn Tu.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Thiên thạch là của Văn Tu, sao phải cho anh chứ?” Người này da mặt thật dày!

Giả Văn Hãn nhăn mày lại, bất mãn mà liếc mắt nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.

Chu Văn Tu nói: “Trong căn cứ nghiên cứu viên đã nghiên cứu qua, khối thiên thạch trên tay tôi này xác thật chỉ hữu dụng với dị năng giả hệ hỏa, chuyện anh nói tôi cũng đã suy xét qua… Về sau tôi sẽ mang theo nhiều dị năng giả hệ hỏa ra ngoài.”

Sắc mặt Giả Văn Hãn khẽ biến: “Nhiệm vụ công việc bên ngoài không phải đều là tôi làm sao?”

“Hiện tại căn cứ đã ổn định, tôi không cần phải cứ ở trong căn cứ nữa.” Chu Văn Tu giải quyết dứt khoát.

Căn cứ Đại Học Thành là Chu Văn Tu dẫn người từng chút từng chút thành lập nên. Trước khi mạt thế đến, có rất nhiều người tuy có dị năng nhưng lại không dám chiến đấu với tang thi, khi đó cũng là y mang theo những người đó chiến đấu với tang thi.

Nhưng sau đó người trong căn cứ càng ngày càng nhiều, chuyện trong căn cứ càng ngày càng nhiều, y liền không thể ra ngoài giết tang thi, bất quá đến bây giờ, mọi việc trong căn cứ đều đi vào quỹ đạo, y cảm thấy mình nên ra ngoài.

Giả Văn Hãn còn định tranh thủ lấy được thiên thạch, nhưng Chu Văn Tu không đồng ý, gã liền nổi giận đùng đùng mà đi.

“Văn Tu, gã đối với anh rất bất mãn.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Đại khái là do tinh thần lực rất mạnh, hắn thường xuyên sẽ có một ít cảm giác huyền diệu, loại cảm giác này rất giống giác quan thứ sáu, như vừa rồi vậy, hắn rõ ràng cảm giác được hắn không thích Giả Văn Hãn.

“Anh biết.” Chu Văn Tu nói. Trong căn cứ có vài dị năng giả bất mãn với điều lệ chế độ của căn cứ, y cũng biết.

Tỷ như Giả Văn Hãn, vẫn luôn cảm thấy dị năng giả hẳn là có được càng nhiều đặc quyền, tỷ như nơi sống hẳn phải tách khỏi người thường, bọn họ hẳn là có thể ra tay giáo huấn linh tinh, bọn họ còn cảm thấy căn cứ không cần chu cấp cho những người không có sức lao động, khỏi lãng phí đồ ăn và vật tư.

Nhưng y không cho rằng như vậy.

Hiện tại là mạt thế, nhân loại chính diện đối mặt sinh tử tồn vong, loại thời điểm này, mọi người hẳn là nên trợ giúp lẫn nhau, cộng độ cửa ải khó khăn.

“Văn Tu, anh muốn làm gì cứ làm là được, em sẽ luôn ủng hộ anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Chu Văn Tu có rất nhiều ý tưởng, tuy rằng có hơi ngây thơ, nhưng hắn kính nể.

Nếu một cường giả có thể dễ dàng tùy ý khi dễ kẻ yếu người già trẻ nhỏ, vậy thế đạo về sau sẽ thành bộ dạng gì?

“Ừm.” Chu Văn Tu gật gật đầu.

Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Văn Tu, anh đi ra ngoài làm nhiệm vụ, em cũng muốn cùng đi!”

Ngôn Cảnh Tắc trước đó đã nói qua chuyện này, nhưng Chu Văn Tu xong việc ngẫm lại, cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc nói như vậy không chừng chỉ là vì dỗ mình, không thật sự muốn đi. Không nghĩ tới hiện tại, Ngôn Cảnh Tắc lại nói.

Chu Văn Tu nói: “Bên ngoài rất nguy hiểm, nơi nơi đều là tang thi, còn rất dơ……”

“Em muốn đi.” Ngôn Cảnh Tắc thực kiên trì: “Anh nếu không cho em đi, em liền đi một mình đó.”

Chu Văn Tu: “……” y đây là gặp được đối tượng nhõng nhẽo ăn vạ trong truyền thuyết?

“Mặc kệ thế nào, em nhất định phải đi theo.” Ngôn Cảnh Tắc bất cứ giá nào, làm nũng nói: “Cho em đi đi mà!”

Chu Văn Tu nổi da gà lên hết, bộ dáng này của Ngôn Cảnh Tắc quả thực một lời khó nói hết! Cố tình y còn cảm thấy… rất đáng yêu: “Em… em sao lại… dính người như vậy?”

Ngôn Cảnh Tắc không chút nghĩ ngợi liền nói: “Bởi vì em yêu anh mà.”

Chu Văn Tu: “……” Thôi, mang thêm một người cũng không có gì, y mang đội đi ra ngoài vốn dĩ cũng chỉ là vì quét sạch tang thi phụ cận, cũng không phải đi làm nhiệm vụ nguy hiểm gì.

Rất nhiều căn cứ sẽ không đi riêng ra ngoài giết tang thi, nhiều nhất chính là lúc tìm vật tư, thuận tay giết mấy con tang thi.

Nhưng căn cứ Đại Học Thành không giống vậy, căn cứ Đại Học Thành sẽ tổ chức nhân thủ chuyên môn đi giết tang thi, lúc ban đầu người sống sót còn rất nhiều, họ cũng sẽ chuyên môn đi cứu những người sống sót đó.

Từ chỗ Chu Văn Tu có được đáp án khẳng định, Ngôn Cảnh Tắc cực kì cao hứng, nhưng nghĩ đến dị năng gà bệnh làm người sốt ruột của mình, lại buồn bực: “Văn Tu, anh có cảm thấy…… em quá yếu hay không?”

Chu Văn Tu xác thật cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc quá yếu, y đặc biệt muốn mang Ngôn Cảnh Tắc đi luyện luyện cho nhiều.

Nhưng y đột nhiên nhớ tới trước mạt thế, trong phòng ngủ bọn nam sinh nói chuyện với nhau, làm bạn trai nên phải chiều đối phương.

Chu Văn Tu nói: “Sẽ không, anh thích người yếu một chút.”

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Được rồi……

Ngôn Cảnh Tắc trước đó “ngủ” một giấc, một buổi trưa đã qua, lúc này Chu Văn Tu đã hoàn thành công việc, hai người liền cùng nhau trở về nhà.

Ngôn Cảnh Tắc việc nhân đức không nhường ai mà vào phòng bếp nấu cơm, làm cơm chiên trứng.

Giữa trưa dư lại cơm có hơi nhiều, làm cơm chiên trứng đơn giản nhất, tiện lợi nhất!

Cơm nguyên bản bị hắn loại trừ sương xám lúc này lại bị sương đen nhàn nhạt bao trùm… Ngôn Cảnh Tắc tinh lọc lại một lần nữa, xào với trứng gà, lại dùng rau hôm nay đổi bằng điểm cống hiến nấu canh.

Canh rau xanh nấu hơi lâu nên màu sắc khó coi, cơm chiên trứng thì trứng xào nát bét, nhưng hương vị…… Vẫn làm người kinh diễm như vậy.

Chu Văn Tu lại ăn nhiều, ăn xong lại chủ động nói: “Anh tới rửa chén.”

“Này sao được, em hiện tại dựa vào anh nuôi mà, sao có thể để anh rửa chén? Em làm được rồi!” Ngôn Cảnh Tắc vội vàng nói: “Anh đi tắm rửa trước đi, bằng không…… Chờ xong chúng ta cùng nhau tắm?”

Chu Văn Tu: “…… Anh tắm trước.”

Ngôn Cảnh Tắc buồn bực mà liếc nhìn Chu Văn Tu một cái, đi rửa chén.

Chu Văn Tu: “……” Ngôn Cảnh Tắc thoạt nhìn có hơi thương tâm, y có phải nên đáp ứng Ngôn Cảnh Tắc cùng nhau tắm không?

Kỳ thật y cũng rất muốn cùng nhau tắm……

Từ từ, y suy nghĩ cái gì vậy! Chu Văn Tu vội vàng vào phòng tắm, tắm nước lạnh.

Nguyên chủ không muốn nấu cơm rửa chén, Ngôn Cảnh Tắc thật ra cảm thấy làm việc nhà cũng không có vấn đề gì.

Hắn không để Chu Văn Tu làm được, cũng chỉ có thể chính mình làm.

Chờ hắn rửa chén xong, Chu Văn Tu đã tắm xong, đáng tiếc lúc y ra tới, ăn mặc kín mít……

Ngôn Cảnh Tắc mất mát mà thở dài, cũng không mang theo quần áo liền trực tiếp vào phòng tắm.

Chu Văn Tu chú ý tới điểm này: “!!!” y vốn dĩ định về phòng, nghĩ nghĩ vẫn là không đi, ở phòng khách tìm vị trí ngồi xuống.

Chỗ này hai phòng một sảnh chỉ có một buồng vệ sinh, ở chỗ này vừa lúc có thể nhìn đến…… Khụ khụ!

Chu Văn Tu cảm thấy mình có khả năng bị Ngôn Cảnh Tắc đút mê hồn dược……

Ngôn Cảnh Tắc vào phòng tắm, tắm tắm rửa rửa.

Nghĩ đến vừa rồi Chu Văn Tu cũng ở chỗ này tắm rửa, trong lòng hắn có điểm nhộn nhạo, nhưng cởi quần áo rồi tắm tắm, nhộn nhạo này liền biến mất.

Làn da nguyên chủ vô cùng tốt, khung xương cũng không tồi, cho nên lúc ăn mặc quần áo dáng người thoạt nhìn rất được.

Nhưng quần áo vừa cởi……

Thịt này gì mà mềm oặt! Còn có bụng bia nhỏ!

Bộ dáng này của hắn ra ngoài để Chu Văn Tu nhìn thấy có thể mất mặt không trời?

Thôi, Chu Văn Tu cũng không nhất định sẽ ở bên ngoài nhìn…… Người ta chính là hội trưởng đại nhân vô cùng đứng đắn.

Ngôn Cảnh Tắc có chút mất mát mà tắm, thời điểm đứng ở trước gương, lại nhìn đến trên mặt bàn bày đầy các loại mỹ phẩm dưỡng da.

Mấy thứ mỹ phẩm dưỡng da đều là nguyên chủ đổi lấy, nguyên chủ mỗi ngày đều sẽ dùng……

Làm một tiểu bạch kiểm cũng không dễ dàng…… Ngôn Cảnh Tắc không công phu lăn lộn giống nguyên chủ như vậy, tùy tiện đào một đống thứ bôi trét lên mặt làm chi, hắn quấn khăn tắm quanh hông rồi đi ra ngoài.

Hắn và Chu Văn Tu chờ bên ngoài vừa vặt mặt đối mặt.

Ngôn Cảnh Tắc: “……”

Vào ban đêm, trước khi Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu tinh thần lực, làm rất nhiều bài gập bụng, đương nhiên hít đất và hạ ngồi xổm cũng không thể thiếu. Mãi cho đến khi tinh bì lực tẫn, hắn mới xụi lơ thân thể, bắt đầu nghiên cứu tinh thần lực của mình.

Thật sự quá mệt mỏi…… Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu nghiên cứu, liền không cẩn thận ngủ luôn, mà giấc ngủ này ngủ đến đặc biệt thơm ngọt.

Chu Văn Tu trong một phòng khác thì không thoải mái như hắn!

Chu Văn Tu nửa đêm bò dậy giặt quần lót.

Y cũng không biết là chuyện như thế nào, y thế mà có mộng xuân.

Mộng xuân còn chưa tính, y mộng xuân còn đặc biệt quỷ dị! Y thế mà mơ thấy Ngôn Cảnh Tắc đè y……

Giặt xong quần lót, Chu Văn Tu đi ra ngoài chạy một vòng bình tĩnh một chút, thuận tiện còn mua bữa sáng mang về, sau đó liền nghe được trong phòng Ngôn Cảnh Tắc vang lên tiếng chuông đồng hồ báo thức kịch liệt, một lát sau, Ngôn Cảnh Tắc liền ngáp ra tới, vừa ra tới liền nói: “Văn Tu, cảm ơn bữa sáng của anh, em quá yêu anh!”

Ngôn Cảnh Tắc vừa nói, vừa giúp Chu Văn Tu lọc tạp chất trong bữa sáng.

Chu Văn Tu lại một lần nữa được thổ lộ, trong lòng ngọt như ăn mật, chờ y ăn một ngụm bữa sáng…… Sao vẫn ăn ngon như vậy?

Giống như chỉ cần cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, y ăn cái gì cũng có mùi vị, làm gì cũng có lực?

Chu Văn Tu toàn thân tràn ngập lực lượng, còn Ngôn Cảnh Tắc…… Hắn hôm qua làm mấy cái hít đất, hôm nay cả cánh tay cũng nâng không nổi……

Chu Văn Tu vẫn luôn là người nói là phải làm ngay, sau khi quyết định mang dội ra ngoài thành giết tang thi, lập tức liền tổ chức một đội ngũ.

Ngày thứ tư Ngôn Cảnh Tắc xuyên đến đây, mặc đồng phục phòng hộ Chu Văn Tu chuyên môn tìm đến, mang khẩu trang, đi theo Chu Văn Tu xuất phát, chuẩn bị ra ngoài thành giết tang thi.

Thời điểm xuất phát, Ngôn Cảnh Tắc thu thập riêng một ít đồ ăn mang theo, hắn vốn muốn tự cầm, nhưng cuối cùng bị Chu Văn Tu cướp cầm lấy.

Chu Văn Tu cũng không có biện pháp…… Mấy ngày nay Ngôn Cảnh Tắc rõ ràng tay chân vô lực, cũng không biết là chuyện thế nào…… Y cũng không dám để Ngôn Cảnh Tắc cầm đồ.

Ngôn Cảnh Tắc mỗi ngày buổi tối kiên trì rèn luyện, kết quả eo đau lưng đau chân rút gân: Hắn thật sự quá phế!

Nhưng mà tuy rất phế nhưng hắn thông qua tinh thần lực của mình, phát hiện tố chất thân thể của mình đã tốt hơn một chút… Đương nhiên chuyện này với mới bắt đầu rèn luyện không liên quan, hẳn là bởi vì hắn thức tỉnh thành một dị năng giả.

Chẳng sợ chỉ có thể châm được điếu thuốc lá, hắn cũng là dị năng giả!

Ngôn Cảnh Tắc hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà đi theo Chu Văn Tu, đi tới điểm tập hợp của đội ngũ ngoài thành.

Nơi đó đã có một vài người đang chờ, lúc ban đầu, bởi vì Ngôn Cảnh Tắc võ trang hạng nặng, bọn họ cũng chưa nhận ra được hắn là ai, nhưng sau đó Ngôn Cảnh Tắc kéo xuống khẩu trang, theo chân bọn họ chào hỏi.

Người chuẩn bị cùng Chu Văn Tu ra khỏi thành: “……” Người này cũng đi?!

Trước/232Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Phu Nhân Nàng Áo Lót Lại Oanh Động Toàn Thành