Saved Font

Trước/232Sau

Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 93:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sau khi đám người Thiệu Quan Quần và người căn cứ Đại Học Thành giao lưu với nhau xong, mới biết được căn cứ Đại Học Thành mới trải qua chuyện tang thi vây thành. Nghe nói tang thi vây thành còn có mấy ngàn tang thi cấp trung và cao, nhưng đều bị Ngôn Cảnh Tắc giết!

Biết được tin tức này, Thiệu Quan Quần dùng ánh mắt cực kỳ nóng bỏng nhìn Ngôn Cảnh Tắc, thậm chí có người hoài nghi anh ta có ý với Ngôn Cảnh Tắc.

Chu Văn Tu liền có điểm đề phòng.

Ngôn Cảnh Tắc lớn lên đẹp, trước kia đã rất nhiều người nhớ thương, hiện tại càng không cần phải nói, mà chuyện này làm y theo bản năng mà khẩn trương, sợ Ngôn Cảnh Tắc bị người ta đoạt đi.

Lúc này, y không muốn Thiệu Quan Quần và Ngôn Cảnh Tắc đi lại thân cận quá.

Chu Văn Tu nói: “Trần Thư Tâm, cô dẫn bọn họ đi nhà ăn ăn cơm, tôi và Cảnh Tắc về nhà trước, có việc buổi chiều lại bàn.” Chu Văn Tu nói “Bọn họ”, đương nhiên là chỉ người căn cứ thành phố S, còn người căn cứ Thiên Long… Sau khi mọi người nói rõ ràng, bọn họ đã bị khống chế lại.

Chu Văn Tu phân phó xong liền cùng Ngôn Cảnh Tắc rời đi, có một số việc bọn họ cần phải ngầm thương lượng một chút.

Trước kia Ngôn Cảnh Tắc muốn ăn cái gì là phải tự đi nhà ăn đổi nguyên liệu nấu ăn, hiện tại liền không cần nữa. Trước đó lúc Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu nói chuyện Trần Thư Tâm nhớ kĩ những thứ hắn muốn, lúc bọn họ về đến nhà, nguyên liệu nấu ăn cũng đã đưa đến.

Chu Văn Tu đoạt lấy những nguyên liệu nấu ăn đó một phen: “Anh tới nấu cơm, em nghỉ ngơi đi…… Trước đó em động thủ với người thành phố S, có chỗ nào không thoải mái không?”

“Loại trình độ động thủ này với em không ảnh hưởng.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Trước đó hắn vừa lên, thoáng một cái liền trấn trụ đám người Thiệu Quan Quần, cũng thật sự không đánh lên, tự nhiên cũng không ảnh hưởng đến thân thể.

Nhưng Chu Văn Tu vẫn có điểm lo lắng: “Em vẫn nên nghỉ ngơi một chút, nấu cơm anh nấu cho.”

“En thích nấu cơm cho anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói, Chu Văn Tu quả thực hận không thể làm hắn không nhúc nhích mới được, vầy cũng quá mức rồi.

“Chúng ta cùng nhau làm?” Chu Văn Tu hỏi, sau đó cướp việc rửa rau cắt rau làm luôn.

Ngôn Cảnh Tắc liền phụ trách đem nguyên liệu nấu ăn ném vào trong nồi, nấu chín.

Ngôn Cảnh Tắc là đem nguyên liệu nấu ăn tùy tiện vứt vào nồi, nhưng thành phẩm ra tới còn rất ngon… Chu Văn Tu chung quy cứ cảm thấy mình cứ như vậy ăn hoài sẽ trở nên béo hơn mất.

Được rồi, y nghĩ nhiều quá, đây là mạt thế, thể lực tiêu hao lớn, không béo nổi…

“Cảnh Tắc, đi giết tang thi đối với thân thể em không tốt, em đừng nên đi.” Chu Văn Tu nói.

Y muốn đi giết tang thi, nhưng Ngôn Cảnh Tắc… Y không muốn để Ngôn Cảnh Tắc đi.

“Em không đi anh không trị được nhiều tang thi như vậy.” Ngôn Cảnh Tắc nhàn nhạt mà nói. Nếu tang thi thật sự nhiều như Thiệu Quan Quần nói…… Ngôn Cảnh Tắc hoài nghi, đời trước sau khi Giả Văn Hãn cướp được căn cứ Đại Học Thành, có khả năng rất nhanh là bị đàn tang thi này diệt rồi!

Người có thể khống chế tang thi bên cạnh Giả Văn Hãn có thể khống chế số lượng như vậy hẳn là cực hạn, nếu đến nhiều hơn nữa, ông ta tuyệt đối khó có thể khống chế, tang thi nhìn thấy người sống lại muốn cắn.

Nhưng kia cũng không phải chuyện tốt gì… Nếu như vậy, người thường trong căn cứ cũng sẽ chết.

Mà hiện giờ, người gặp phải nguy hiểm này trở thành bọn họ.

Ngôn Cảnh Tắc kỳ thật rất lười, cũng không có cái loại tinh thần quên mình vì người, nhưng thế đạo này…… Hắn nếu không làm gì đó, tang thi diệt sạch nhân loại, toàn bộ thế giới tràn ngập năng lượng hắc ám… Hắn tồn tại còn có ý nghĩa gì?

Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc liền nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Hôm tang thi vây thành, lúc bọn Chu Văn Tu giết tang thi bình thường từng tảng từng tảng, năng lượng hắc ám trong không khí vô cùng nồng đậm, sau đó hắn thu thập lại những năng lượng đó, ngưng tụ thành thiên thạch màu đen, mới tốt hơn một chút. Nhưng dù vậy, gần đây toàn bộ thế giới cũng vẫn trở nên càng đen hơn một chút. Đồ ăn trong căn cứ trồng ra, năng lượng hắc ám bên trong cũng càng nhiều.

Hiện tại vẫn chưa nhìn ra cái gì, cứ mãi như thế… Những người không thức tỉnh dị năng cho dù không bị tang thi cắn, nói không chừng cũng sẽ tiếp xúc nhiều với năng lượng hắc ám, biến thành tang thi.

“Cảnh Tắc, anh hy vọng em khỏe mạnh……” Chu Văn Tu biểu tình rối rắm.

“Vậy anh nhất định phải bảo vệ tốt em nhé.” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên.

Chu Văn Tu nghiêm túc gật đầu, mặc kệ thế nào, y nhất định sẽ chết trước Ngôn Cảnh Tắc.

Trưa hôm đó, Chu Văn Tu liền cùng Thiệu Quan Quần thương lượng chuyện giết tang thi.

Căn cứ thành phố S có người đi theo đám tang thi kia, cũng sẽ nhân cơ hội giết chết một ít, nhưng vậy cũng không thể làm suy yếu thực lực của tang thi, bởi vì những tang thi đó vẫn luôn càng ngày càng mạnh hơn.

Nhắc tới chuyện này, Thiệu Quan Quần liền có điểm rối rắm.

“Chuyện này rất bình thường, tang thi chết đi, năng lượng hắc ám trong cơ thể nó bị tang thi còn lại hấp thu, tang thi còn lại sẽ mạnh hơn.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

“Năng lượng hắc ám gì?” Thiệu Quan Quần hỏi.

“Các người không nghiên cứu ra được sao?” Ngôn Cảnh Tắc cười hỏi, sau đó nói ra phỏng đoán của mình.

Thiệu Quan Quần sửng sốt một chút, đột nhiên nhìn về phía dị năng giả hệ phong trong số bọn họ: “Anh lập tức đưa tin tức này trở về!”

Hơn một năm nay, căn cứ thành phố S vẫn luôn nghiên cứu tang thi, cũng làm rất nhiều thí nghiệm với dị năng giả, đáng tiếc không nghiên cứu ra được gì.

Hiện tại nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói như vậy, Thiệu Quan Quần mới bừng tỉnh đại ngộ —— Hóa ra là chuyện như vậy!

“Đây là tư liệu tôi đã soạn trước.” Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp đem một quyển sách nhỏ mình viết cho đối phương.

Dị năng giả hệ phong kia gật đầu với Ngôn Cảnh Tắc, muốn mượn một chiếc xe máy rồi đi. Hiện giờ có rất nhiều con đường không thông suốt, lái ô tô khẳng định không đi nhanh được như xe máy.

Còn vì sao muốn dị năng giả hệ phong đi truyền tin… Trên đường nếu gặp được trở ngại, dị năng giả hệ phong có thể nhờ dị năng mà cõng xe máy chạy tiếp.

Chẳng sợ có gặp đàn tang thi cấp cao… Dị năng giả hệ phong cường đại như vậy, chạy trốn càng nhanh hơn so với tang thi.

Sau khi đưa tư liệu ra ngoài, Ngôn Cảnh Tắc liền nhìn về phía Thiệu Quan Quần: “Chúng ta ngày mai liền xuất phát.”

“Được, đa tạ!” Thiệu Quan Quần cảm kích mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

“Không cần cảm tạ tôi, đến lúc đó các người bảo vệ tốt cho tôi và Văn Tu là được.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Thiệu Quan Quần: “???” Bọn họ đều đã mạnh như vậy, còn cần bảo hộ à?

Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Bất kể là tôi hay Văn Tu, nếu bị thương, tôi sẽ không vội giúp giết tang thi đâu.”

Thiệu Quan Quần không quá lý giải ý tứ của Ngôn Cảnh Tắc, anh ta biết Ngôn Cảnh Tắc rất mạnh, nhưng mọi người đều đang giết tang thi, vì sao bọn họ phải chuyên môn bảo vệ Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu?

Chuyện này không cần mới phải?

Thiệu Quan Quần khó có thể lý giải, cho đến khi Ngôn Cảnh Tắc động thủ……

Giữa một trấn nhỏ nào đó giữa thành phố S và thanh thành phố H, một đám người đang chạy trốn, vô số tang thi đuổi theo phía sau.

Bên thành phố S an bài rất nhiều dị năng giả đi theo đàn tang thi di động, tận lực ngăn cản, cũng nghĩ cách sơ tán nhân loại gặp được trên đường.

Nhưng mà sự tình cũng không thuận lợi.

Căn cứ an toàn loại nhỏ trong nước có rất nhiều, những căn cứ này phần lớn là một vài dị năng giả cường đại thành lập. Bọn họ trong mạt thế vất vả tìm được một cứ điểm không tồi, góp nhặt vật tư tính toán lâu lâu dài dài mà sống, đột nhiên có người bắt bọn họ đi, bọn họ sao có thể nguyện ý?

Bên ngoài nơi nơi đều là tang thi!

Này còn chưa tính, người thành phố S còn thường gặp một vài căn cứ nhỏ rất ghê tởm — một vài dị năng giả phẩm hạnh có vấn đề, trong mạt thế làm rất nhiều chuyện ghê tởm với người thường!

Có đôi khi không đợi tang thi tới, dị năng giả căn cứ thành phố S đã tự mình động thủ giết người trước.

Nhưng cũng có một ít người thật tình nghe lời khuyên.

Ngày hôm qua, có một căn cứ nhỏ được bọn họ khuyên bảo, tiến hành di chuyển tập thể, mà bọn họ cũng hỗ trợ.

Kết quả, trên đường di chuyển đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Những tang thi đó tới trước bọn họ, thậm chí còn đuổi theo bọn họ.

Thành phố S đã nghiên cứu ra phương pháp tăng cường thực lực dị năng giả, các loại thiên thạch hệ khác cũng có, nên dị năng giả phổ biến rất mạnh.

Dị năng giả phụ trách đi theo đàn tang thi kia có mấy người thực lực không khác mấy so với Thiệu Quan Quần, ngoài ra còn có một trăm dị năng giả khác hơi yếu hơn một chút.

Này còn chưa tính, những dị năng giả này còn có dị năng hệ không gian, mà trong không gian của dị năng giả đó chứa đầy vũ khí nóng. Cũng là dựa vào những vũ khí nóng này, bọn họ mới có thể ngăn cản tang thi.

Nhưng hiện tại, bọn họ vẫn duy trì không được.

Trước bọn họ là đại quân vài vạn tang thi, mà phía sau họ là người trong căn cứ nhỏ đang di chuyển chạy trốn…

Người của căn cứ thành phố S cắn răng duy trì.

“Những tang thi này càng ngày càng lợi hại, bọn họ sẽ chạy thoát được sao?” một chiến sĩ trẻ tuổi khóc nức nở hỏi.

“Bất kể bọn họ có thể thoát được không, chúng ta đều phải tận lực!” người phụ trách mang đội chỉ đạo.

Tiểu chiến sĩ kia rưng rưng gật gật đầu, tiếp tục kiên trì.

Người mang đội cũng nhịn không được lau mặt một phen, lau đi trên mặt mình không biết là mồ hôi hay nước mắt.

Bọn họ sắp kiên trì không nổi nữa, người phía sau… Đại khái cũng trốn không thoát.

Nhưng bọn họ còn có thể làm sao bây giờ?

Chung quy vẫn không thể chạy thoát?

“Nhiệm vụ của chúng ta chính là giết tang thi! Có thể giết thêm một con là chết một con!” Giết xong, người này hô lớn.

Người chiến đấu tinh thần chấn động, nhưng mà… Trong bọn họ lại có người bị tang thi kéo đi.

Người nọ ý thức được mình khó có thể may mắn thoát khỏi, trực tiếp liền tự bạo……

Chiến sĩ căn cứ thành phố S đã là nỏ mạnh hết đà, những người trước đó chạy trốn cũng không biết nên chạy đi đâu.

Giữa bọn họ tuyệt đại đa số là người thường, căn bản chạy không nhanh.

Hơn nữa phía sau bọn họ không ngừng có tang thi đuổi theo, trước mặt cũng có tang thi bị hấp dẫn tới!

Này còn chưa tính, cứ chạy trốn mãi, có mấy chiếc xe đã hỏng, hơn nữa đường còn không thông… Trong bọn họ có rất nhiều người chỉ có thể dùng hai chân mà chạy.

Nếu không phải mặt sau có các chiến sĩ đang liều chết bảo hộ bọn họ, bọn họ cảm thấy không thể lãng phí tâm ý người ta…… Có vài người đã sớm không muốn chạy nữa.

Bọn họ thật sự quá mệt mỏi!

Cũng chính là lúc này, bọn họ đột nhiên nhìn thấy mấy chiếc xe máy đang chạy về phía này.

Bọn họ mệt đến chỉ hô hấp thôi cũng trở nên khó khăn, giọng nói đều bốc khói, nhưng nhìn đến những người này vẫn kêu lên: “Mau dừng lại! Phía sau có tang thi!”

Những người này có xe máy, có lẽ có thể chạy thoát…… Cũng không nên đâm qua chỗ tang thi bên kia!

Nhưng những người đó cũng không dừng lại!

Người chạy trốn theo bản năng nhìn lại phía sau, tang thi phía sau đã càng ngày càng gần, đều đã có thể thấy được…… Bọn họ có thể nhìn thấy, những người đi xe máy đó đương nhiên cũng có thể nhìn thấy, nhưng bọn họ vẫn tiến về phía tang thi.

Những người này cũng tới cứu bọn họ, đáng tiếc nhiều tang thi như vậy, bọn họ chỉ sợ là dê vào miệng cọp như cũ.

Có người khắc chế không được mà khóc lên.

Mà lúc này, người đầu tiên xuống xe xông vào là Thiệu Quan Quần, trong mắt tràn đầy cừu hận với tang thi. Anh ta nhìn thấy chiến hữu mình đang liều chết vật lộn với tang thi, hiện tại cũng chỉ muốn đi cứu người!

Lần này lại đây, Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu mang theo dị năng giả cường đại của căn cứ mình và căn cứ Thiên Long… Bọn họ tổng cộng có hơn một ngàn người.

Nhưng đại đội sẽ đi chậm, hiện tại dùng xe máy xông lên trước cũng chỉ có mấy chục người.

Chu Văn Tu xuống xe máy là ở giữa đội ngũ, khi y đi đến trước đàn tang thi, bọn Thiệu Quan Quần đã tác chiến với tang thi.

“Ngôn thiếu, xin cậu hỗ trợ!” Thiệu Quan Quần hô một tiếng.

Ngôn Cảnh Tắc hẳn là người mạnh nhất trong toàn đội ngũ, nhưng một đường này hắn chưa từng ra tay.

Thiệu Quan Quần bởi vì hắn cường đại mà đối với hắn dâng lên sùng bái, cũng đều phai nhạt.

Cũng may lần này, Ngôn Cảnh Tắc đáp ứng: “Ừm.”

Chu Văn Tu dừng xe lại, nhưng y và Ngôn Cảnh Tắc vẫn không nhúc nhích, bọn họ liền như vậy ngồi trên xe máy, bình tĩnh mà nhìn đàn tang thi.

Này còn chưa tính, ssu khi an tĩnh trong chốc lát, Chu Văn Tu khởi động xe máy, xoay người liền chạy.

Thiệu Quan Quần: “……” Đây là có ý gì? Hai người này bỏ chạy?

Bọn họ thế mà lại chạy?!

Thiệu Quan Quần đều ngốc, bên cạnh anh ta có một chiến sĩ đã tinh bì lực tẫn lại nói: “Có phải em hoa mắt không? Sao mấy tang thi này lại ngã xuống vậy?”

Thiệu Quan Quần quay đầu lại, liền phát hiện những tang thi đuổi theo đột nhiên ngã xuống rất nhiều, trực tiếp biến thành thi thể phổ phổ thông thông.

Này còn chưa tính, tang thi còn dư lại cũng trở nên phá lệ yếu ớt.

Chuyện này hết thảy quá huyền huyễn…… Chuyện này có quan hệ với Ngôn Cảnh Tắc?

Thiệu Quan Quần có một phỏng đoán kinh người, nhưng không có thời gian nghĩ nhiều —— loại thời điểm này, chuyện duy nhất có thể làm chính là giết nhiều tang thi!

Trước/232Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nuốt Linh Kiếm Chủ