Saved Font

Trước/50Sau

Ta Có Thể Khiến Người Ta Sụp Đổ

Chương 34: Ta Trồng Cái Đồ Chơi Này Làm Gì?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Xem ra, hình tượng hắn đi làm vịt trong mắt tiểu Ly chính là không sửa được.

Chỉ là cuối cùng cũng lừa qua được, Tần Minh thở ra một hơi.

Mặc dù nói phòng ở đã là sửa sang xong, hơn nữa các loại đồ dùng trong nhà cũng đã được chuẩn bị đầy đủ.

Nhưng bởi vì chưa từng có người ở qua, trải qua có mấy tháng, vẫn là cần thu dọn một chút.

Hai người cũng không vội vào ở, mà quét dọn vệ sinh một lần, sau đó trước tiên ra cửa đi khu lão thành, dự định đi chuyển đồ.

Dù sao lúc bọn họ chạy tới cái gì cũng không mang, ít nhất phải trở về thu dọn chút quần áo gì đó.

Gọi một chiếc ở cổng ra vào.

Không đến mười phút, bọn hắn liền về đến nhà.

Tần Tiểu Ly không kịp chờ đợi bay thẳng về phòng của mình.

Tần Minh cũng nghĩ thu dọn chút đồ vật.

Kết quả loanh quanh một hồi, ngoại trừ mấy bộ quần áo mới mua ngày đó, hắn phát hiện bản thân cái gì cũng không thiếu.

Mà Tần Tiểu Ly vừa lúc tương phản, bao lớn bao nhỏ đồ đạc chất thành một đống lớn, hận không thể đem toàn bộ nhà dời qua.

“Cái này cũng không cần nữa đi ? Chúng ta qua bên kia mua cái mới.”

Tần Minh xem đối phương đem một vài đồ chơi nhỏ cũ nát, tỉ như đồng hồ báo thức cái gì gì đó nhét vào trong túi, hắn đầy mặt cổ quái.

Đều ở được phòng ốc cao cấp như vậy, còn thiếu mấy cái này?

“Không được! Những này mặc dù có chút nát, nhưng vẫn còn giá trị sử dụng đâu! Ca, ngươi không thể có chút tiền liền hoang phí như vậy, chúng ta dù sao cũng là người đã từng sống qua cuộc sống nghèo khổ, ngươi quên ngươi kiếm tiền có bao nhiêu vất vả sao?”

Một phen giảng giải khiến Tần Minh xấu hổ vô cùng.

Có thời điểm thật sự cảm thấy Tần Tiểu Ly không giống muội muội, ngược lại như mẹ vậy.

Chỉ là hắn vẫn không hiểu, kiếm tiền có bao nhiêu vất vả, không phải chỉ là đánh đánh Microblogging rồi vận động mồm mép sao?

Nhiều lắm là đắc tội vài người thôi.

Ngay lúc hắn đang cảm động, Tần Tiểu Ly lại ngẩng đầu cười một tiếng.

“Mà lại tiết kiệm một chút tiền tiêu, về sau ngươi có thể ít đi bán (dâm :v) vài lần.”

Tần Minh: “...”

Cái này cũng không phiền đến ngài quan tâm.

Hắn cảm thấy mình bắt buộc phải tìm thời gian câu thông một cái với Tần Tiểu Ly, tiếp tục như vậy cái vị trí ca này quả thật không có cách nào làm.

...

...

Cõng một cái bao lớn, hai huynh muội xuống lầu.

Đương nhiên, đồ vật là Tần Minh cõng, Tần Tiểu Ly xách một túi nhẹ.

Hắn mặc dù không có gì đồ vật, nhưng đồ vật của Tần Tiểu Ly không biết vì sao lại quá nhiều, hắn cho dù không vui vẻ, cũng không nỡ để em gái chịu khổ.

Thời điểm đến ven đường, Tần Minh chặn lại một chiếc taxi.

Tài xế kia sau khi nhìn thấy bộ dáng của bọn hắn, bị doạ đến tái mặt.

“Huynh đệ, ta cái ao nhỏ này, sợ là chứa không nổi Giao Long ngươi.”

Tần Minh: “...”

Tần Tiểu Ly: “...”

Bị buộc, bất đắc dĩ, cuối cùng bọn hắn chỉ có thể chặn một cái xe tải.

Lão ca lái xe có vẻ như vô cùng lão luyện.

Chỉ ước lượng một cái, trong lòng đã rõ ràng trọng lượng cùng thể tích của đồ vật.

“Một trăm khối tiền.”

Cái giá một trăm khối không tính quá đắt, dù sao chỗ đồ vật này cũng không ít.

Tần Minh trả một trăm tệ, để đối phương giúp hắn đem đồ vật chở đến Nam Long Sơn Trang, sau đó bản thân cùng tiểu Ly gọi taxi rời đi.

Trở lại Nam Long Sơn Trang, lại thêm thu dọn đồ đạc, thu dọn vệ sinh, tốn mất không ít thời gian.

Đảo mắt liền tới ban đêm.

Ban đêm, Tần Minh nằm trên ghế sa lon mệt mỏi uể oải.

Vốn tưởng rằng chuyển cái nhà, với hắn mà nói chỉ là thay chỗ ngủ mà thôi.

Ai có thể nghĩ tới nữ nhân là loại sinh vật đáng sợ như vậy ?

Ra khỏi nhà liền muốn đem toàn bộ đồ vật trong nhà dỡ đi theo.

“Ca, ban công nơi này của chúng ta giống như bị hỏng rồi.”

Tần Tiểu Ly đang phơi quần áo, bỗng nhiên hô.

Tần Minh nghe xong, đứng dậy đi ra ban công.

Đến gần nhìn, hắn giật mình.

Căn phòng này đặc biệt lắp một cái ban công rộng rãi, bày một cái bàn nhỏ tinh xảo, còn có vài cái ghế, cung cấp cho người ta uống trà chiều.

Càng nhìn ra phía trước, vì mỹ quan, trưng bày thêm một ít hoa hoa cỏ cỏ.

Nếu như chỉ là như vậy còn chưa có vấn đề gì.

Vấn đề là giữa đám thực vật, một chậu xương rồng cao đến nửa người như hạc giữa bầy gà, kiêu ngạo đến không chấp nhận được, hoàn toàn chiếm một khoảng lớn không gian!

“Cái đồ chơi này ở đâu ra?”

Tần Minh hỏi.

“Ca, đây không phải ngươi trồng sao? Đều trồng năm năm rồi.”

“Ta trồng cái đồ chơi này làm gì?”

“Ngươi nói trong nhà nên trồng chút thực vật mới có sinh khí, cây xương rồng có thể thanh lọc không khí, mỹ quan đại khí có tư tưởng, còn không cần tưới nhiều nước, có thể tiết kiệm chút tiền nước...” Tần Tiểu Ly hồi đáp.

Tần Minh: “...”

Thật không hổ là người trong thẻ giấu một khối ba (1,3 tệ) cũng sợ người cướp, ngay cả trồng cái thực vật cũng có thể nghĩ sâu như vậy.

Tần Minh có chút bội phục nguyên chủ trước.

Lại nói, khẩu vị này có phỉa có chút nặng hay không ?

Lúc này, Tần Tiểu Ly chỉ vào trên giữa đỉnh, một góc chỗ lan can phòng trộm.

“Ca, ngươi mau nhìn nơi đó.”

Tần Minh ngẩng đầu, liền thấy trên lan can phòng trộm bị thủng một lỗ.

Hẳn là thời điểm sửa sang, công nhân không cận thận làm không chú ý.

“Không có việc gì, một cái lỗ nhỏ mà thôi, ngày mai ta gọi người tới sửa.”

Tiểu Ly gật gật đầu.

“Được rồi, vậy ta đi tắm rửa nha.”

Nói xong, nàng thu quần áo vào, quay người đi đến phòng tắm.

Nhìn bóng lưng đối phương, Tần Minh sững sờ.

Tắm rửa?

Đậu móa...

Vừa nghĩ tới dáng vóc Tần Tiểu Ly như thế, cảnh tắm rửa dưới vòi hoa sen, mặt già của hắn liền đỏ ửng.

Nếu có thể tắm chung.

Chậc chậc chậc...

Vậy bao nhiêu kích thích a.

Sau đó hắn nhanh chóng vứt ý tưởng này ra khỏi đầu.

Đây chính là muội muội của hắn, sao hắn có thể có ý nghĩ xấu xa như vậy?

Không thể nghĩ không thể nghĩ, nghĩ nhiều cũng vô dụng, đến động thủ mới có tác dụng.

Trong lúc rảnh rỗi, Tần Minh nằm trên ghế sa lon, móc ra điện thoại, dự định đánh một cái Microblogging.

Kết quả phát hiện mình đã gác lại mấy tin nhắn.

Hôm nay bận quá, bị hắn không để ý tới.

Tin thứ nhất là từ Triệu Tiểu Quyên.

【 học trưởng, nhớ kỹ cuộc hẹn ngày mai nha ~~ nếu dám cho ta leo cây ta liền lên nhà ngươi bắt ngươi tới! 】

Nha đầu này cũng quá táo bạo rồi.

Bọn hắn cũng chỉ mới gặp qua một lần, nhiều lắm cũng chỉ là đi dạo phố mà thôi.

Động cũng chưa động đã muốn vào nhà hắn, sao một điểm ý thức an toàn cũng không có chứ?

Có từng nghĩ tới, nếu như hắn là người xấu thì sao ?

Tần Minh bắt đầu có chút tự trách.

Phỏng chừng lại là do gương mặt anh tuấn đáng chết này hại người.

【Ngượng ngùng, ta chuyển nhà 】

Suy nghĩ một chút, Tần Minh đạm nhạt nhắn trả lời một câu.

Vốn là một câu trả lời nghiêm túc.

Ai biết câu nói này chạm đến dây thần kinh nào của cái Triệu Tiểu Quyên kia.

Đối phương điên cuồng phát tin tức tới.

【 ta liền biết ngươi muốn giở trò bịp bợm mà! Hừ, lại muốn cho ta leo cây? 】

【 làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy, ngày mai ta đi tìm ngươi, ngươi hôm nay liền chuyển nhà? Ngươi nhất định là đang lừa ta. 】

【 ta không quan tâm, cho dù chuyển nhà ta cũng sẽ bắt ngươi ra! Ngươi đừng hòng trốn !】

...

...

Tần Minh: “...”

Hắn cũng không nói không đi nha.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận