Saved Font

Trước/147Sau

Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 46: Chấn Động Toàn Trường

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhìn phản ứng của Hà Thời Minh, Điền Phức Vi cười nhẹ nói: "Được rồi, Vương Kiến Ba thực sự khá tốt, hôm qua trong tình hình đó, anh ta còn đứng ta giúp cậu, còn battle với đám người trên diễn đàn hai tiếng, cậu giúp anh ta cũng là nên làm."

"Chắc chắn rồi!" Nói đến Vương Kiến Ba, Hà Thời Minh cảm thấy kiêu hãnh.

"Vương Kiến Ba là người anh em tốt nhất của tôi! Quả thực là còn thân hơn anh em ruột, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, anh ấy cũng là người đầu tiên đứng ra giúp tôi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng là người ủng hộ tôi vô điều kiện! Nếu không phải có anh ấy, bị nhiều người mắng chửi như vậy, tôi chắc sớm đã uất ức rồi!" Hà Thời Minh vui vẻ nói.

Đời người có thể có một người bạn như vậy còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì! Đáng tiếc, không phải ai cũng xứng đáng làm bạn với anh. Ví dụ như người anh em tốt khác Vương Tử Dương, lúc Hà Thời Minh bị cả trường bôi đen, là người đầu tiên đứng ra cắt đứt mối quan hệ, thậm chí còn mắng chửi dữ dội hơn cả những người khác.

"Thật là tốt, thật hâm mộ cậu vì có một người bạn tốt như vậy." Điền Phức Vi cười nhẹ.

Hà Thời Minh gãi đầu nói: "Cái này có gì mà hâm mộ, người xinh đẹp ai ai cũng thích như cậu, nhất định là có rất nhiều bạn thân."

"Cũng không hắn." Điền Phức Vi lắc đầu nói: "Cậu cũng biết tình chị em plastic* rồi, mặc dù có vài người bạn quan hệ khá tốt nhưng khác xa như cậu và Vương Kiến Ba, thậm chí họ còn mong tôi bị mất mặt."

*ý chỉ nhìn thì thân thiết nhưng sau lưng âm thầm trở mặt nói xấu nhau

Hà Thời Minh nhếch mép nói: "Cảm giác này tôi hiểu, gần đây mới hiểu." Có vài chuyện chỉ có tự mình trải qua mới hiểu được cảm giác đó.

"Cái đó…"

Lúc này đột nhiên Điền Phức Vi muốn nói mà không nói được: "Hà Thời Minh, cậu…"

"Sao thế?" Nhìn thấy dáng vẻ lí nha lí nhí của Điền Phức VI, Hà Thời Minh nghi ngờ hỏi.

Điền Phức Vi hít một hơi thật sâu nói: "Cậu sẽ không cho rằng tôi cũng giống mấy nữ sinh vừa nãy, thấy cậu lái Bugatti nên mới tiếp cận cậu chứ?"

"Hả?" Hà Thời Minh sững sờ, kinh ngạc nói: "Sao có thể chứ! Trước giờ tôi chưa từng nghĩ vậy, thật đấy! Với cả cậu cũng không phải người như vậy!"

"Sao cậu biết là không phải?" Điền Phức Vi hỏi ngược.

"Ách…" Hà Thời Minh ngây người.

Sao lại biết?

Anh cũng không biết sao lại biết nữa, dù sao trong lòng anh không tin nữ thần trong tim lại là cô gái như vậy. Thậm chí nghĩ còn không dám nghĩ, nếu không chính là không tôn trọng nữ thần của mình!

"Tôi… dù sao tôi tin cậu không phải!" Hà Thời Minh kiên định nói.

Điền Phức Vi vui vẻ cười nói: "Được, cảm ơn cậu đã tin tưởng."

"Ting." Điện thoại của Hà Thời Minh đột nhiên vang lên âm báo nhắc tin nhắn đến.

Anh cúi đầu lấy ra xem, chỉ thấy trên màn hình điện thoại, lại xuất hiện tin tức từ hệ thống Tiêu đề, anh vội vàng mở ra xem chi tiết.

"Ngày 05 tháng 07, công ty năng lượng Hạo Dương Tân đã nghiên cứu thành công nguồn năng lượng điện mới, cổ phiếu của công ty năng lượng Hạo Dương Tân tăng trưởng không ngừng, tính đến hết ngày 25 tháng 08, cổ phiếu liên tục tăng trưởng 50 ngày cuối cùng cũng ổn định lại, kết thúc 50 ngày không ngừng tăng trưởng, tăng gấp 75 lần, thiết lập kỷ lục tăng trưởng cổ phần A." Thời gian đưa tin: Ngày 26 tháng 08.

Nhìn thấy tin tức này, Hà Thời Minh trợn tròn mắt kinh ngạc.

Vãi!

Gấp 75 lần?

Khái niệm gì đây?

Bây giờ trong tay anh đang có hơn 21 tỷ, nếu nhân lên 75 lần, vậy không phải là hơn 247 tỷ à!

Hà Thời Minh kích động.

Bắt đầu từ ngày 05 tháng 07, hôm nay là 30 tháng 06, chỉ còn 5 ngày nữa, xem ra phải nắm chắc.

"Sao mà vui thể? Có phải bạn gái gửi tin nhắn cho không?" Điền Phức Vi đột nhiên hỏi.

"Hả?" Hà Thời Minh ngây người, nhanh chóng hít sâu một hơi, đè nén kích động trong lòng, ho nhẹ một tiếng: "Tôi với Triệu Phi Nhi chia tay rồi, bạn gái ở đâu ra! Vừa có một người bạn nói với tôi có cổ phiếu khá được, có khả năng tăng mạnh, bảo tôi nắm chắc thời gian mua!"

Điền Phức Vi thở phào nhẹ nhõm, sau đó hỏi: "Cổ phiếu? Cậu còn biết đầu cơ à?"

Hà Thời Minh cười gượng: "Không chơi mấy, chơi đùa chút thôi." Thực ra đến bên trong cổ phiếu có những gì anh còn không biết, trước giờ chưa từng tiếp xúc qua.

Điền Phức Vi cười nói: "Không ngờ cậu còn biết đầu cơ, giỏi thật đấy, cậu có thể tiết lộ cho tôi là loại cổ phiếu nào không? Tôi cũng muốn tìm hiểu."

"Hả? Cậu cũng muốn đầu cơ?" Hà Thời Minh kinh ngạc hỏi.

Điền Phức Vi gật đầu nói: "Coi như vậy đi, chơi theo dì tôi, không chơi nhiều, chơi mò thôi, với cả đến bây giờ cũng chưa kiếm được tiền, ngược lại còn góp vào không ít, có thể đưa tôi theo không? Nếu không tôi bị lỗ mất."

Hà Thời Minh nghe vậy, lập tức tràn ngập phấn khích.

Đm!

Đây không phải là cơ hội tốt để tiếp cận nữ thần sao?

Hà Thời Minh hào hứng nói: "Không thành vấn đề! Bạn tôi là chuyên gia chứng khoán, những cổ phiếu mà anh ấy giới thiệu đều không tệ, cậu search thử năng lượng Hạo Dương Tân! Mua bao nhiêu thì tùy cậu, có vấn đề gì thì gọi điện cho tôi là được, đây là số của tôi."

"Được, tôi sẽ xem." Điền Phức Vi cười gật đầu.

Sau đó hai người trao đổi số điện thoại.

Có được số điện thoại của nữ thần, Hà Thời Minh cảm giác có chút lâng lâng, giống như đi đến đỉnh cao đời người vậy, thậm chí còn phấn khích hơn cả lúc nhận được tấn vàng 900 tỷ!

Đây là cảm giác hạnh phúc sao?

Đột nhiên bên cạnh có tiếng kêu.

"Hà Thời Minh."

"Hử?"

Nghe thấy giọng nói này, cả Hà Thời Minh và Điền Phức Vi đều quay đầu lại nhìn, sau đó Hà Thời Minh cau mày.

Cách đó không xa chỗ hành lang, có một cô gái cao gầy đang đứng, hai mắt đỏ rực nhìn anh.

Người này không phải ai khác, mà chính là bạn gái cũ Triệu Phi Nhi.

Hà Thời Minh không hiểu sao Triệu Phi Nhi lại xuất hiện ở đây? Không phải cô ta nên ở cạnh Phạm Vân Hải sao?

Lúc này, Triệu Phi Nhi đột nhiên bước thẳng đến chỗ anh, nói bằng giọng nghẹn ngào: "A Minh, em tìm anh lâu lắm rồi, hỏi thăm vài người mới biết anh đang ở đây."

"Cô tìm tôi? Có việc gì không?" Hà Thời Minh nghi ngờ nói, mày cau lại thật chặt.

Tìm anh? Đã chia tay rồi, còn tìm anh?

Buồn cười!

Triệu Phi Nhi phớt lờ Điền Phức Vi đang ngồi cạnh, đưa tay ra nắm lấy tay Hà Thời Minh.

Điền Phức Vi thấy cảnh này, hơi nhíu mày, ánh mắt không tự chủ liếc nhìn tay của Hà Thời Minh, sau đó lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn anh.

"A Minh, hai ngày trước em chia tay với anh, thực ra không phải là em thật sự muốn chia tay với anh!" Triệu Phi Nhi kéo tay Hà Thời Minh, bộ dạng đau khổ nói: "Những gì em làm chỉ là muốn tăng thêm áp lực và động lực cho anh, thực ra tim em rất đau. Nhìn thấy anh bây giờ, em rất vui, chúng ta lại như trước kia, như lúc đầu có được không?"

Hà Thời Minh nghe thấy vậy, mặt liền cứng lại.

Trở lại như trước kia?

Trước/147Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyên Cổ Đại Đế