Saved Font

Trước/147Sau

Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 94: Chào Sư Nương

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Không biết chuyện gì xảy ra, Hà Thời Minh nhìn vẻ mặt kích động của Lý Văn Phong trước mắt, chung quy vẫn cảm thấy cái tên này giống như kẻ ngu!

Thằng nhãi này không phải là đồ đần thật chứ?

Đại thiếu gia hàng đầu Lâm An là kẻ ngu?

Tin tức này rất nóng đấy!

Phải giữ khoảng cách với đồ đần này!

Hà Thời Minh ho nhẹ một tiếng, nói: “Tiểu Phong à, có chuyện gì thì chúng ta có thời gian...”

“Đúng vậy! Là có chuyện!”

Lý Văn Phong hưng phấn nói: “Không nghĩ tới ngay cả chuyện này mà sư phụ cũng có thể tính ra được, thật sự quá lợi hại! Nếu anh Minh đã nói như thế, vậy em trực tiếp nói ra nhé?”

Hà Thời Minh: “!!!”

Cái này cũng được sao?

Anh không còn sức lực phỉ nhổ nữa rồi!

Anh thở dài ra một hơi, nói: “Được thôi, cậu nói đi!”

Lý Văn Phong gật đầu nói: “Là thế này, mấy công tử bọn em chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc! Đến lúc đó có rất nhiều trai đẹp gái xinh của Lâm An chúng ta, mà em đây phải muốn hẹn được Tần Lệ Nhã tập đoàn Tần Thương, dù sao Tần Lệ Nhã cũng là chủ tịch mỹ nữ bậc nhất Lâm An chúng ta, anh dạy em tán gái thế nào, nếu như em có thể hẹn được cô ấy đồng thời cua được cô ấy, ba em nói, chỉ cần em có thể thành công sẽ mua cho em một chiếc Lamborghini!”

Hà Thời Minh liếc Lý Văn Phong một cái, nói: “Cậu muốn hẹn Tần Lệ Nhã sao?”

Cái tên lẳng lơ này lại để ý tới Tần Lệ Nhã sao?

Bảo sao ăn mặc lòe loẹt như thế.

Nhưng mà, với khiếu thẩm mỹ của Tần Lệ Nhã chắc hẳn không dậy nổi hứng thú với loại lẳng lơ thế này đâu nhỉ?

Lý Văn Phong thở dài một tiếng, nói: “Đúng vậy, trong thế hệ thanh niên Lâm An chúng ta, Tần Lệ Nhã có thể nói là người lăn lộn thành công nhất! Không biết có bao nhiêu công tử có ý đồ với cô ấy, nhưng mà cô ấy đều chướng mắt, trong đó bao gồm cả em, hẹn cô ấy nhiều lần nhưng mà đều bị cô ấy từ chối! Cho nên em đặc biệt tới để xin sư phụ chỉ bảo, học tập kỹ năng tán gái từ cổ chí kim của anh, không có gì để tạ ơn, tặng anh cái đồng hồ này!”

Nói xong, trực tiếp lấy đồng hồ trên tay xuống, không nói lời nào đeo lên tay Hà Thời Minh.

Hà Thời Minh nhếch miệng nói: “Cậu Lý, không phải tôi không dạy cậu mà tôi thật sự không biết mà, hơn nữa tôi cảm thấy cậu đi cua hot girl còn hơn!”

Nói xong, quay người đi về phía ghế salon.

Ha ha, muốn ra tay với Tần Lệ Nhã?

Đứng một bên chờ đi!

Lý Văn Phong nhanh chóng đuổi theo, nói: “Hot girl không có cảm giác thành công như Tần Lệ Nhã đâu! Không phải anh nói, tán gái quan trọng nhất chính là cảm giác thành công sao? Còn có gì có cảm giác thành công hơn chuyện cua được Tần Lệ Nhã sao? Cho nên em...”

Còn chưa nói dứt lời, ở cổng đột nhiên vang lên một giọng nói của phụ nữ.

“Cho hỏi, anh Hà có nhà không?”

Lý Văn Phong quay đầu nhìn lại, ngay tức khắc, hai mắt anh ta lập tức trợn tròn.

Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc tóc dài xõa vai đang đứng ở cửa, váy dài thắt lưng màu đen trực tiếp phác họa lên dáng người hoàn hảo của cô vô cùng tinh tế, đứng ở nơi đó, giống như một đại mỹ nữ như minh tinh đi ra từ poster, so với hot girl anh ta cua được đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.

Mấu chốt là, cô gái này anh ta nhận ra!

Tần Lệ Nhã?

Anh ta từng gặp Tần Lệ Nhã không biết bao nhiêu lần.

Thậm chí lúc mới vừa lên tiểu học đã thường xuyên nhìn thấy Tần Lệ Nhã, có thể nói là không thể quen thuộc hơn với Tần Lệ Nhã.

Thậm chí lúc ấy anh ta học cùng trường với Tần Lệ Nhã.

Chuyện anh ta sợ nhất chính là có thành tích cuộc thi Tần Lệ Nhã tham gia!

Bởi vì mỗi lần có thành tích cuộc thi, chính là lúc anh ta bị ăn đòn, không có lần nào ngoại lệ!

Nhưng mà, từ trước đến nay anh ta chưa từng nhìn thấy cách ăn mặc giống như trước mắt của Tần Lệ Nhã.

Tần Lệ Nhã bình thường, nhất là Tần Lệ Nhã sau khi lớn lên, đều là một dáng vẻ nghiêm túc lạnh lùng!

Nhất là sau khi đảm nhiệm chức vụ chủ tịch tập đoàn Tần Thương, càng trở thành mỹ nữ lạnh lùng bậc nhất Lâm An, cho dù là bất cứ lúc nào cũng là một dáng vẻ người sống đừng lại gần.

Nhưng mà Tần Lệ Nhã bây giờ lại là tóc dài xõa trên vai, hiện rõ vẻ thùy mị, váy dài thắt eo, hiện rõ vẻ quyến rũ!

Người này mẹ nó là Tần Lệ Nhã sao?

Lúc anh ta mới nhìn thấy, thậm chí căn bản không nhận ra!

Nếu như không phải anh ta thật sự quá là quen thuộc với Tần Lệ Nhã, quả thật cũng không dám tin tưởng đây là mỹ nữ lạnh lùng bậc nhất Lâm An!

Sự tương phản này cũng quá lớn đi?

Lúc này, Tần Lệ Nhã cũng nhìn thấy Lý Văn Phong, nhướng mày: “Cậu Lý? Sao anh lại ở đây?”

“Tôi... tôi...”

Lý Văn Phong chớp mắt, vẻ mặt ngẩn ngơ nhìn Hà Thời Minh, lại quay đầu nhìn về phía Tần Lệ Nhã dịu dàng quyến rũ, đột nhiên cảm thấy không ổn.

Mẹ nó!

Đây là...

Sư nương?

Mẹ nó cái này!

Anh ta quay đầu nhìn về phía Hà Thời Minh, mí mắt nhảy lên: “Sư phụ đây chính là nguyên nhân anh không dạy ba mươi sáu kế tán gái cho em sao? Hóa ra anh bắt được Tần Lệ Nhã tới tay từ sớm rồi! Mẹ nó sư phụ trâu bò! Nhận lấy cái cúi đầu của Tiểu Lý! Tiểu Lý Tử buông tay!”

Nói xong liền muốn trực tiếp quỳ xuống với Hà Thời Minh!

Hà Thời Minh nhanh chóng đỡ lấy anh ta, nói: “Cậu làm gì vậy chứ!”

“Em bái anh làm thần!”

“Cậu thôi đi, đừng nghịch nữa, tôi có chút việc với chủ tịch Tần, không phải như cậu nghĩ!” Hà Thời Minh giải thích.

“Em hiểu rõ!”

Lý Văn Phong lập tức ra dấu OK với Hà Thời Minh, nói: “Sư phụ không cần đuổi em, em biết nên làm thế nào! Tạm biệt!”

Nói xong, nháy mắt với Hà Thời Minh.

Sau đó, lập tức chạy ra ngoài.

Đi đến trước mặt Tần Lệ Nhã, Lý Văn Phong cười ha ha với Tần Lệ Nhã, nói: “Chào sư nương!”

Nói xong, lập tức chạy ra ngoài!

Tần Lệ Nhã: “...”

Cái gì thế cái gì vậy?

Làm cái quỷ gì vậy?

“Khụ khụ!”

Lúc này, Hà Thời Minh ho nhẹ một tiếng, đi đến nói với Tần Lệ Nhã: “Chủ tịch Tần đừng để ý, tôi cũng không biết tên này xảy ra chuyện gì, vừa đến liền nói một đống thứ linh tinh, thật ra tôi cũng không quen thuộc gì với cậu ta, thật đấy!”

Nói xong, theo bản năng nhìn thoáng qua trên dưới Tần Lệ Nhã, trong đầu kết hợp hoàn mỹ dung nhan xinh đẹp trước mắt và bức hình đẹp đẽ mấy ngày trước nhìn thấy lại!

Tần Lệ Nhã cũng phát hiện ánh mắt Hà Thời Minh, nhưng mà cũng không để ý cười nhẹ nói: “Anh Hà không cần giải thích, tôi hiểu rõ anh ta hơn anh! Dù sao tôi cũng đã quen biết anh ta khoảng vài chục năm!”

Hà Thời Minh nghe nói như thế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Vậy là tốt rồi!”

Nói xong, nhìn thoáng qua quần áo Tần Lệ Nhã mặc, gật đầu nói: “Trang phục chủ tịch Tần mặc hôm nay nhìn rất đẹp!”

Nói xong, ánh mắt không để lại dấu vết liếc qua phần ngực.

Mặc dù có một lớp vải che đậy phía trên, nhưng mà Hà Thời Minh biết rõ, hai ngọn núi phía dưới hùng vĩ thế nào.

Nhưng mà so sánh với bức hình không mặc quần áo, Tần Lệ Nhã lúc này mặc váy dài thắt eo màu đen, nhìn càng thêm quyến rũ động lòng người, tràn đầy một cảm giác thần bí, cảm giác hoàn toàn không giống với cảm giác nghệ thuật trong bức hình kia.

Tần Lệ Nhã cười khẽ một tiếng, nói: “Trang phục hôm nay tôi chọn lựa rất lâu mới được, hợp với gu của anh Hà chứ?”

“Ừ ừ!”

Hà Thời Minh lập tức gật đầu, ngay sau đó tò mò hỏi: “Bộ đồ này của chủ tịch Tần không phải là cố ý mua cho tôi xem chứ?”

“Đoán đúng rồi! Thế nào, có phải rất cảm động không?” Tần Lệ Nhã cười ha ha.

Hà Thời Minh ho nhẹ một tiếng nói: “Cảm động cảm động!”

Mặc dù nói như thế, nhưng mà lời nói của Tần Lệ Nhã ngay cả một dấu chấm câu anh cũng không tin!

Cố ý mua cho anh xem?

Chuyện hoang đường thế này, cũng chỉ có thanh niên trẻ đơn thuần mới vào xã hội sẽ tin tưởng!

Lúc này, Tần Lệ Nhã cười khẽ, nói: “Anh Hà, đã nói mời anh đi ăn rồi, đi thôi? Chúng ta tìm một chỗ để tâm sự.”

Hà Thời Minh đang định đồng ý, bỗng nhiên, anh nhớ ra khách sạn năm sao hệ thống vừa mới ban thưởng!

Đây chính là khách sạn năm sao!

Để khách sạn năm sao đó không đi ăn, đây chính là sự sỉ nhục với khách sạn năm sao mà!

Hơn nữa mình còn chưa dùng bữa tại khách sạn năm sao đâu!

Trước/147Sau

Theo Dõi Bình Luận