Saved Font

Trước/242Sau

Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 162: Truyền Nhân Ma Quân

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Oanh!

Một quyền nện lên trên tế đàn, khắc ấy, trọn cả tế đàn phảng phất đều theo đó run rẩy.

Phải biết, cái gọi là huyết ảnh tế đàn, trên thực tế chính là do vô số tiên máu tươi đúc lại mà thành. Có thể nói trong toàn bộ trấn nhỏ, máu tươi của từng người vô tội chết đi đều tích tụ hết về đây.

Mà lúc này, Bạch Nhạc chính đang vung lên từng quyền từng quyền đánh tan lực lượng pháp trận trong tế đàn, hủy nó đi, khiến máu tươi lần nữa bắn tung tóe.

Thông Thiên Ma Công toàn lực vận chuyển, lực lượng Bạch Nhạc khủng bố cỡ nào, vẻn vẹn ba quyền, trọn cả huyết ảnh tế đàn đã có dấu hiệu sụp đổ.

- Các ngươi tìm chết!

Trong mắt lộ ra thần sắc điên cuồng, trên dưới toàn thân Cổ Hiên đỏ ngầu như máu, tựa hồ chỉ trong nháy mắt, cả người đã được bao bọc bởi một tầng huyết diễm chính đang điên cuồng thiêu đốt.

- Cút cho ta!

Thoáng chốc, Cổ Hiên cường hành hấp thu lực lượng tế đàn, hóa thành huyết diễm nồng nặc hung hãn nện về phía Lý Phù Nam.

Những lực lượng này vốn dùng để hình thành huyết ảnh tế đàn, giờ đây lại bị Cổ Hiên cường hành rút ra, tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến tế đàn thành hình, nhưng mà, hiện tại Cổ Hiên đã không cố được quá nhiều.

Răng rắc!

Băng sơn thật không dễ dàng mới vây khốn được Cổ Hiên ầm ầm vỡ nát, đối mặt với Cổ Hiên trong trạng thái liều mạng, Lý Phù Nam cũng khó mà ngăn nổi.

Hoặc nói cách khác, không trả ra đại giá thảm trọng thì căn bản không ngăn nổi.

Với tình hình thế này, Lý Phù Nam tự nhiên không khả năng liều mạng đi ngăn cản Cổ Hiên, bằng không nếu thật bị trọng thương, sợ rằng sẽ bị tên cao thủ ma đạo thần bí kia ngư ông đắc lợi.

Màu máu giữa trời hóa thành một quyền đầu liệt diễm khủng bố, phảng phất như ngay cả không khí chung quanh đều bị quyền đầu này hút sạch, ập thẳng tới chỗ Bạch Nhạc.

Một quyền này là công kích mạnh nhất của Cổ Hiên trong trạng thái lửa giận công tâm, không tiếc dẫn động lực lượng huyết tế, ngay cả cường giả Linh Phủ hậu kỳ bình thường đều chưa hẳn gánh chịu được.

Dù là Bạch Nhạc cũng không ngờ, vẻn vẹn chỉ là một nơi huyết tế chi địa được mất mà thôi, sao lại khiến Cổ Hiên liều mạng đến vậy?

Đợi khi hắn phát hiện, lại có muốn tránh né cũng đã không kịp.

Khắc này, Bạch Nhạc thật ngửi được khí tức tử vong, dù cho Thông Thiên Ma Thể đã tiểu thành, nhưng nếu hứng chịu một quyền này, e rằng sẽ bị trực tiếp oanh sát.

Thời khắc sinh tử, Bạch Nhạc nơi nào còn cố được ẩn giấu thực lực!

Nháy mắt, lực lượng Thông Thiên Ma Công được Bạch Nhạc thúc giục đến đỉnh điểm, đột nhiên hít sâu một hơi, vươn tay bấm quyết, sau lưng bất ngờ xuất hiện một hư ảnh hình người màu đen.

Gần như đồng thời điểm liệt diễm quyền kia rơi lên thân Bạch Nhạc, tiếng quát lạnh như băng cũng từ trong miệng Bạch Nhạc phun ra.

- Thôn Thiên!

Cơ hồ chỉ tích tắc, tất cả lực lượng trong phạm vi mấy chục thước xung quanh đều bị hút sạch! Vốn lực lượng huyết tế khác với linh lực và ma khí bình thường, trừ đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông chính thống ra thì căn bản không ai có thể vận dụng được.

Nhưng mà, khắc này, ở trước mặt Thông Thiên Ma Công, cái hạn chế đó phảng phất trở thành chuyện cười.

Sự bá đạo của Thông Thiên Ma Công căn bản không phải là điều thường nhân có thể tưởng tượng, nó bất chấp hết thảy quy tắc!

Mặc kệ lực lượng ngươi là gì, ở trong mắt Thông Thiên Ma Quân đều có thể bị thôn phệ.

Thôn Thiên Quyết!

Chỉ chớp mắt, bởi vì thôn phệ quá nhiều lực lượng huyết tế, hư ảnh hình người màu đen sau lưng Bạch Nhạc thậm chí hiện ra một tia huyết sắc!

Thế còn chưa hết, đồng thời với đó, liệt diễm quyền do Cổ Hiên đánh ra cũng bị nuốt vào trong hư ảnh hình người.

Răng rắc!

Dù cho Thông Thiên Ma Thể đã có tiểu thành, song Bạch Nhạc vẫn khó mà gánh chịu lực lượng khủng bố đến vậy, gần gần chỉ một khoảnh khắc, Bạch Nhạc đã cảm thấy cả người mình như muốn nổ tung, thậm chí xương cốt trên thân đều có dấu hiệu vỡ vụn.

Thông Thiên Ma Thể tiểu thành, nhưng còn xa mới đạt tới cấp độ thối cốt, nếu cứ tiếp tục thế này, sợ rằng xương cốt toàn thân sẽ vỡ nát thành từng khúc, cuối cùng hóa thành phấn vụn.

Chẳng qua đối với tình hình lúc này mà nói, có thể phát huy Thôn Thiên Quyết tới trình độ như thế, vậy là đủ rồi!

- Bạo!

Quát lớn một tiếng, nháy mắt, tất cả lực lượng bị cắn nuốt chợt hóa thành ma khí khủng bố cuốn ngược đi ra.

Oanh!

Tức thì, Cổ Hiên bị huyết diễm cuốn ngược trở về thôn phệ, phát ra một tiếng hét thảm.

Gần gần mấy nhịp thở, thân thể Cổ Hiên gần như đã bị huyết diễm đốt trụi!

Đấy là thực lực Cổ Hiên còn vượt xa Bạch Nhạc, bằng không chỉ với một kích này, liền đủ để đương trường chém giết Cổ Hiên.

- Phá cho ta!

Thi triển ra Thôn Thiên Quyết, Bạch Nhạc lại cũng biết, lực lượng bản thân gần như đã hao hết, với tình hình lúc này, nào sợ Cổ Hiên nhếch nhác cỡ nào, hắn cũng không dám tiếp tục truy kích.

Thân hình hơi lắc, Bạch Nhạc lần nữa nhắm đến mục tiêu là huyết ảnh tế đàn.

Ùng ùng!

Thoáng chốc, từng hồi tiếng nổ kịch liệt vang lên, dưới một kích này, huyết ảnh tế đàn vốn đã gần sụp đổ triệt để tán loạn, hóa thành biển máu, bao phủ hết thảy mọi thứ xung quanh.

- Nói cho Phá Nam Phi, chuyện này còn không chưa kết thúc đâu. . . Ta đảm bảo, rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại.

Hủy diệt xong huyết ảnh tế đàn, Bạch Nhạc chỉ thấy toàn thân vô lực, lại không dám ngừng lâu thêm một giây, quẳng xuống câu nói này, dưới chân đột nhiên đạp bước, bay thẳng về nơi xa, phút chốc đã chạy mất tăm mất tích.

- A! A! A!

Triệt để xua tán huyết diễm trên người, Cổ Hiên quỳ một chân xuống đất, thân thể bị đốt cho cháy đen, cơ hồ hoàn toàn biến dạng.

Từ ngày bái nhập môn hạ Phá Nam Phi, qua nhiều năm vậy rồi, đây là lần đầu tiên Cổ Hiên chịu thiệt lớn đến vậy!

Rất khó tưởng tượng, không ngờ hắn lại thua dưới tay một tên tiểu tử chỉ có thực lực Linh Phủ sơ kỳ.

Nhưng trừ thống khổ và xấu hổ ra, lúc này cảm giác dâng lên từ đáy lòng Cổ Hiên càng nhiều là sợ hãi!

Nếu nói, trước đó hắn còn không biết lai lịch đối phương, như vậy một kích này lại khiến hắn thấy được rõ ràng!

Thông Thiên Ma Công!

Chỉ có Thông Thiên Ma Công trong truyền thuyết mới có được lực lượng thôn phệ bá đạo đến thế, gần như bất chấp hết thảy quy tắc và trói buộc, cường hành vượt cảnh mà chiến.

Ai có thể ngờ, đối phương lại là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân!

Trận chiến này tuy bại, nhưng bại không oan!

Sau khi hồi thần, cảm giác sợ hãi trong lòng Cổ Hiên lần nữa được đè xuống, thay vào đó là tham lam vô tận!

Thông Thiên Ma Công a!

Đương sơ, Thông Thiên Ma Quân tung hoành thiên hạ, nghiền áp thế gian, tự nhiên không ai dám đánh chủ ý lên Thông Thiên Ma Công, nhưng sau trận chiến Đạo Lăng Sơn, nghe đồn Thông Thiên Ma Quân đã chết! Như thế, vô luận người nào được đến truyền thừa của hắn đều ắt sẽ trở thành tiêu điểm cho thế nhân nhắm đến.

Đối với Cổ Hiên mà nói, đây quả thực chính là cơ hội lớn nhất dành cho hắn!

So sánh ra, Phá Nam Phi truyền thừa gì đó, thậm chí là Huyết Ảnh Ma Quân truyền thừa đều không tính là gì.

Trong mắt lộ ra một tia hàn ý, Cổ Hiên đã bị thương, hiển nhiên không hứng thú tiếp tục dây dưa với Lý Phù Nam, nháy mắt liền trực tiếp hóa thành một đạo huyết ảnh tan biến vô ảnh vô tung.

Thẳng đến khắc này, Lý Phù Nam đứng trong vũng máu rốt cục mới hồi thần lại.

- Thông Thiên Ma Công. . . Chết tiệt, không ngờ Thông Thiên Ma Quân lại có truyền nhân, điều này sao có thể!

So với điều này, tựa hồ ngay cả chuyện huyết tế đều không tính là gì, một khi tin tức này truyền ra, sợ rằng tất sẽ chấn kinh thiên hạ.

Trước/242Sau

Theo Dõi Bình Luận