Saved Font

Trước/338Sau

Thập Niên 70: Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ Kế (Dịch)

Chương 49: Nói Xấu 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hạ Huân giả vờ không nhìn thấy biểu cảm của cô, da mặt rất dày, cứ bám chặt chà chà, “Vợ ơi, chúng ta về phòng ngủ đi.”

“Cút!”

Da mặt dày, ăn cho đủ! Buổi tối vẫn là khiến Hạ Huân thuận lợi rồi!

Hôm sau Kiều Tĩnh An lại dậy trễ, tay xé bốn cái bánh bao hôm qua nướng ăn qua bữa.

Dù sao cũng là con ruột, Ha Huân còn nhớ tiện tay pha một ly sữa bò cho ba đứa con, ăn kèm với bánh bao.

Nhà họ Vệ dưới chân núi.

Con gái lớn gầy guộc đang rửa bát ở bếp, con gái nhỏ đang bên cạnh chị ở bếp, con trai Vệ Quốc Cường ăn kẹo sữa thơm ngon.

Hai vợ chồng Vệ Đại Dân và Lý Hồng Anh đang nói chuyện trên giường đất.

“Em có mất mặt không, người lớn đi đánh trẻ con, còn bị truyền ra ngoài nữa, những người bình thường không ưa hôm nay nói không ít chuyện sau lưng anh.”

Lý Hồng Anh ngượng ngùng nói: “Đó không phải là do em tức giận hay sao.”

“Sau này ít đụng chạm với nhà Hạ Huân. So thì so không bằng, đánh cũng đánh không lại, dâng lên tận cửa cho người ta giẫm đạp có ý nghĩa gì?”

Lý Hồng Anh không chịu thua, “Một người hộ khẩu thành phố như em không so bằng một đứa hộ khẩu nông thôn như cô ta sao?”

“Bớt lấy hộ khẩu thành phố ra nói chuyện. Anh nghe người của bộ hậu cần nói, hộ khẩu của nhà Hạ Huân mặc dù ở nông thôn, người trong nhà có làm bác sĩ, cuộc sống vẫn kém hơn nhà em.”

Vệ Đại Dân nghe nhiều cũng thấy cô ta phiền, làm sao em cứ cả ngày khoe khoang em là hộ khẩu thành phố, có phải cũng chán ghét anh là hộ khẩu nông thôn hay thế nào?

Lý Hồng Anh không nói chuyện nữa, người đàn ông trong nhà kiếm tiền, cô ta cũng chỉ dám khoe khoang trước mặt hai đứa con gái.

Có điều, cho dù là trong nhà có người làm bác sĩ, một người nông thôn như Kiều Tĩnh An có thể giống người trong thành phố như cô ta không?

Trên miệng không nói, trong lòng Lý Hồng Anh thật ghen ghét với dáng vẻ xinh đẹp của Kiều Tĩnh An, da mặt vừa trắng vừa mịn, trên tay cũng không có nốt chai sần. Có người nông thôn nào như vậy không?

Mấy ngày trôi qua, sau sân nhỏ của nhà họ Hạ cũng thu dọn trồng rau cải, việc của trường họ xem như là đã có kết quả.

Ngày mười tháng chín khai giảng, ngày kế chuẩn bị tuyển giáo viên, học lực tốt nghiệp tiểu học trở lên cũng có thể đăng ký.

Chị dâu Tôn, chị dâu Vương vừa sáng sớm đã leo lên sườn núi tới nhà họ Hạ.

“Tĩnh An, đang bận sao?”

Kiều Tĩnh An đang ở vườn sau, nghe thấy tiếng của chị dâu Tôn, đứng thẳng dậy, “Chị dâu, em đang ở vườn sau đó, các chị vào đi.”

Chị dâu Tôn, chị dâu Vương băng qua gian nhà chính tới vườn sau, Kiều Tĩnh An đang rửa tay.

“Hai chị dâu, tìm em có việc gì đó?”

Chị dâu Vương, “Có việc đó, em biết việc ngày kế tuyển giáo viên chưa?”

“Dạ biết ạ.”

“Vậy em không mau đi đăng ký hả? Em thật là học sinh đại học duy nhất trong nhà chúng ta đó, ai cũng không tranh nổi với em.”

Kiều Tĩnh An cười nói, “Chị dâu, em sớm nói rồi, em không đi.”

“Sao không đi được chứ, chị nghe nói lương ba mươi đồng, còn có phiếu đó, việc tốt thế mà. Quê chị tiểu học dạy thay giáo viên lương mới có mười hai đồng, còn có nhiều người giành giật.” Chị dâu Vương sốt ruột nói.

Kiều Tĩnh An nói tình hình nhà mình một hồi, ba đứa con phải dẫn theo thì sao, đâu có thời gian rảnh nhiều như thế.

“Đây có cái gì, khai giảng thì hai đứa lớn nhà em cũng đưa tới trường, đứa thứ nhà em đi dạy thì cũng có thể dẫn theo, thực sự không tiện thì tụi chị giúp em trông.”

Kiều Tĩnh An cám ơn sự quan tâm, thiện ý của hai chị dâu.

Kiều Tĩnh An không để việc ứng tuyển giáo viên trong lòng, tin nhảm nhắm vào cô lại truyền ra, ngày hôm sau còn truyền nói tới tai cô rồi.

Khu Gia Thuộc truyền ra tin Kiều Tĩnh An hành hạ con riêng, không xứng làm giáo viên.

Kiều Tĩnh An nghe được lời này cũng cạn lời, đã nói cô không làm giáo viên, tại sao còn có người lấy việc này nói, còn ngược đãi con riêng gì chứ?

Cô xuống núi tới cắt tỏi tươi nhà họ Tôn, nghe chị dâu Tôn lòng đầy căm phẫn nói một hồi, Kiều Tĩnh An chỉ có thể khuyên cô ấy đừng tức giận, không đáng, đều là tin đồn vịt không đáng tin.

“Vậy thật là không phải, em chăm sóc thật tốt ba đứa con này, ngày ngày cho ăn ngon, đây mới bao lâu, tụi nhỏ đã tròn trịa ra, mẹ ruột cũng không tốt như vậy, người nói lời này thật không có lương tâm.”

“Chị đừng lo, người có mắt đều nhìn thấy được.”

Chị dâu Tôn bực tức nói, “Nói không chừng chính là do Lý Hồng Anh truyền ra, ai không biết cô ta muốn làm giáo viên, nói xấu em, em không đi cô ta thật sự có cơ hội rồi.”

Trước/338Sau

Theo Dõi Bình Luận