Saved Font

Trước/368Sau

Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 21:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Dù cho lưu ban một năm, chưa chắc cô ta có thể thi đạt tiêu chuẩn, bây giờ? Hừ!

Ngô Thục Cầm nhìn ánh mắt của bạn ngồi cùng bàn, phát hiện đối phương cũng là vẻ mặt khinh thường, khóe miệng còn treo nụ cười vui sướng khi người gặp họa nữa.

Tâm trạng của cô ta thật tốt, cô quay đầu lại, tính nhìn xem sắc mặt của Tạ Miêu đột nhiên bị chỉ đích danh, cô sẽ khủng hoảng thành dạng gì.

Nhưng không ngờ rằng Tạ Miêu chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, rồi sắc mặt như thường mà đứng lên, đi về phía bục giảng.

Ngô Thục Cầm sửng sốt, những bạn học khác cũng cảm thấy có hơi bất ngờ.

Không biết làm, thế mà không hề có một chút hoảng hốt nào, tố chất tâm lý của Tạ Miêu tốt tới vậy à?

Lần trước cô bị thầy Lưu tịch thu vở, sao đầu lại cúi thấp tới mức không dám ngẩng lên nhìn người ta, còn khóc đến nỗi phấn trên mặt cũng nhòe đi mà?

Đau lòng à? Bên trong vở kia có tiền bạc sao?

Đang lúc mọi người cảm thấy khó hiểu, Tạ Miêu nhận phấn viết bảng trong tay thầy Chu, giơ tay lên viết chữ "bài giải" trên bảng đen.

Tiếp đó, cô vốn dịnh đứng ngây ngốc mà nhìn đề bài trên bục giảng hồi lâu, chờ tới lúc thầy Chu mất kiên nhẫn rồi đuổi cô xuống? Hay là nói thẳng mình không biết làm?

Trong đầu các bạn học vốn tưởng tượng 108 loại phản ứng của cô, thế nhưng Tạ Miêu kia lại không chọn được cái nào.

Cô không dừng lại dù chỉ một giây mà bắt đầu viết viết viết các bước giải đề, dáng vẻ rất giống như trong lòng đã có dự tính trước hết rồi.

Tiểu Mập Mạp Vương Đại Lực nhịn không được mà quay đầu lại hỏi Lý Tịch Mai: "Cô ấy thật sự làm được sao?"

"Tớ biết đâu." Vẻ mặt cô bé học tra Lý Tịch Mai mờ mịt.

Anh mắt mấy học sinh nam phía sau sáng ngời, "Thật không hổ là nhân vật ngồi vững trong top ba, nhìn độ ổn định của nét bút này, xem đáp án chế xịn sò cỡ nào. Nếu trước đây tớ có bản lĩnh như vậy thì bố tớ cũng không nghi ngờ hơn phân nữa bài thi của tớ là trống không, còn muốn đánh tớ."

Những học sinh có thành tích tốt nhìn thấy từng bước giải đề của Tạ Miêu, vẻ mặt quả thực dần dần trở nên chăm chú.

Mạch suy nghĩ giải đề của Tạ Miêu hoàn toàn chính xác, thậm chí còn không dư thừa một bước nào cả, vốn không giống dáng vẻ không biết gì.

Tạ Miêu thật sự có thể giải bài này à?

Lúc Tạ Miêu viết đáp án cuối cùng một cách ngay ngắn nắn nót trên bảng đen, nhóm người học dốt còn đỡ nhưng gần như nửa phòng học phía trước đều đã trầm mặc rồi.

Tạ Miêu không để ý nhiều như vậy, sau khi làm xong thì kiểm tra lại một lần, trả phấn viết bảng lại cho thầy Chu, "Thầy ơi, em xong rồi."

Thầy Chu gật đầu với cô, "Về chỗ đi."

Tạ Miêu đi xuống bục giảng, sau đó ngẩng đầu, đối diện với vô số ánh mắt không thể tin.

Các bạn nhiệt tình như vậy à?

Tạ Miêu chóp mắt mấy cái, đột nhiên nhớ tới một cái gói biểu cảm -- nơi này nên có vỗ tay.jpg

Cả đường đón nhận ánh mắt chăm chú của mọi người cho tới chỗ ngồi, Tạ Miêu vừa ngồi xuống, lập tức bị Dương Tiểu Mao phía sau vỗ vỗ.

"Này, sao Tạ Miêu cậu chế giỏi vậy? Dạy dạy tới đi."

Không chờ Tạ Miêu trả lời, thầy Chu trên bục giảng đã dùng phấn màu đỏ đánh một dấu đúng trên đáp án của cô, "Bạn học Tạ Miêu làm rất tốt, đề thi này là đề tôi vừa mới nói qua..."

Làm, làm đúng rồi?!

Dương Tiểu Mao lập tức thu lại nụ cười trên mặt, ánh mắt nhìn Tạ Miêu có vài phần hoảng sợ.

Chế bừa mà có thể chế ra đáp án chính xác, trâu bò vậy à?

Khúc nhạc đệm này qua đi rất nhanh nhưng mãi cho tới khi tan học vẫn còn không ít người đang suy nghĩ sao Tạ Miêu có thể làm được.

Mới nghiêm túc học tập vài ngày mà có thể hiệu quả vậy, có phải học rất căng không?

Cuối cùng vẫn là Ngô Thục Cầm kéo bạn ngồi cùng bàn của mình, "Vận cứt chó thôi, có gì hay mà nhìn. Hơn nữa đề kia dễ như vậy, cậu không biết làm à? Hay tớ không biết làm chắc? Đi chút đi, đi chơi đi, ở lại phòng học chán muốn chết."

Mọi người cũng nghĩ vậy, vận cứt có thể có lần đầu, chứ có lần thứ hai à? Có gì mà hay mà để ý, tất cả đều sôi nổi lại.

Tạ Miêu nghe được, cũng không giải thích.

Cô có thật sự học tập tiến bộ không, chẳng phải thi giữa kỳ xong là sẽ biết sao?

Bây giờ phí nhiều lời hơn đi chăng nữa cũng chẳng ai tin, dù sao thành tích trước kia của cô cũng tệ thật.

Trước/368Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị: Tu Tiên Mười Năm, Xuống Núi Tức Vô Địch