Saved Font

Trước/50Sau

Thập Niên 80: Gả Cho Nam Chính

Chương 7: Muốn Thi Bắc Đại Thanh Hoa 1

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhạc Hỷ bước nhanh chạy vào trường học, đi vào phòng học của lớp 12/2 trước khi tiếng chuông vào lớp vang lên.

Trong phòng học vẫn chưa có cô giáo, trên bảng đen viết mấy chữ lớn bảo tự học, phía dưới có mấy học sinh lác đác ngồi sau bàn, đếm từng người ngay cả hai bàn tay cũng không đủ.

Nhạc Hỷ vừa đi vào, mọi người ngẩng đầu nhìn cô, sau đó lại phải làm cái gì thì làm cái đó, chỉ có hai bạn học trong đó khá vui vẻ, liều mạng vẫy tay chào cô.

Đó là bàn sau của cô, là bạn học đã học chung ba năm, và có quan hệ không tệ với nguyên thân.

Nhạc Hỷ biết được điều này từ trong ký ức, thuận theo đi qua ngồi xuống.

Bạn nữ bàn sau lập tức đẩy bạn nam đằng sau ra, không chờ đợi được giữ chặt cánh tay cô hỏi: “Nhạc Hỷ, không phải cậu nói về nhà không đến sao, tại sao hôm nay lại đến đây?” Nói xong khóe mắt lại nhìn về phía trúc mã thấy được Nhạc Hỷ đến đã đột nhiên thận trọng.

Nhạc Hỷ cảm nhận được sự thù địch nhỏ bé của cô ta, theo bản năng rút cánh tay ra, ứng phó nói: “Tôi qua đây nhìn xem, cô giáo đâu?”

“Đều không lên lớp, có thể cô giáo ở phòng làm việc, cũng có thể ra ngoài rồi.”

Lời này là bạn nam bàn sau trả lời lại, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Nhạc Hỷ, trên gương mặt nho nhã yếu đuối nổi lên vết ửng đỏ.

Bạn nữ bàn sau ai oán trừng mắt nhìn cậu ấy một cái, tay lại bắt lấy Nhạc Hỷ, ra sức hỏi: “Nhạc Hỷ, sau này cậu có tính toán gì? Là chuẩn bị tìm công việc, hay là tìm đối tượng? Bây giờ tìm công việc cũng không dễ, không bằng nhân lúc đúng tuổi, tranh thủ tìm đối tượng đi!”

Nhạc Hỷ: … Làm gì, đến trường còn bị bạn học giục kết hôn?

Giục kết hôn cũng không đến lượt cô đâu, em gái nhỏ, đâu cần bắt chó đi cày lo chuyện bao đồng.

Nhạc Hỷ lại tránh thoát móng vuốt của bạn nữ bàn sau lần nữa, không tính ở đây dài dòng với bọn họ, có thời gian này cô đi tìm cô giáo không tốt hơn sao?

Bạn nam bàn sau nghe thấy lời thanh mai nói, trên mặt đã sắp đỏ thành đít khỉ, vực dậy lòng can đảm nói: “Bạn, bạn học Nhạc Hỷ, cậu cảm, thấy tớ, tớ như thế nào?”

Phản ứng đầu tiên của Nhạc Hỷ là mù mờ: “Như thế nào cái gì?”

Bạn nam bàn sau nói lắp: “Chính là, chính là nếu như tìm đối tượng, cậu xem, cậu xem tớ có được hay không?” Sau đó càng nói càng mượt: “Bạn học Nhạc Hỷ thật ra tớ thích cậu từ rất lâu rồi, ba năm cấp ba vẫn luôn ngồi phía sau cậu để ý đến cậu, nhà tớ vẫn có cơ hội chỗ làm tạm thời, nếu như cậu đồng ý yêu đương với tớ…”

Tất cả lời đằng sau đều không nói, không cần nói mọi người đều hiểu.

Nhạc Hỷ: “…” Hay thật, còn là đào hoa của nguyên thân.

Nếu như ‘cô’ ở đây, sẽ phản ứng rất vui vẻ, cũng có thể sẽ đồng ý, chỉ đáng tiếc bây giờ ở đây là cô, đối phương vốn dĩ không phải món ăn của cô, huống hồ còn có cái đuôi nhỏ thanh mai, thật sự không phải người tốt để chọn làm đối tượng.

Vì vậy, cô chỉ có thể lắc đầu từ chối cậu ấy mà thôi.

“Xin lỗi, chúng ta không hợp.”

“Không, không sao đâu.”

Đôi mắt của trúc mã nhỏ đều đỏ lên, còn kiên cường duy trì phong cách hào phóng, làm thanh mai nhỏ đau lòng nhe răng trợn mắt với Nhạc Hỷ, hận không thể nhào đến cắn chết cô ngay tại chỗ.

Nam sinh ngăn lại, nữ sinh lại bổ nhào vào trong lòng cậu ấy oan ức khóc lớn: “Cô ta đã từ chối cậu, vậy mà cậu còn bảo vệ cô ta? Còn có vị trí công việc của nhà cậu, dì cũng đã nói sẽ cho tớ rồi, hu hu hu.”

Nam sinh thuần thục lau nước mắt cho cô ta, thẳng nam vô cùng sửa lại: “Là đưa cho con dâu tương lai, không phải đặc biệt cho cậu.”

Nữ sinh sửng sốt, nước mắt lại rơi xuống, đột nhiên một giây sau mở miệng hét lên.

Nhạc Hỷ đã đi ra ngoài phòng học, vẫn có thể nghe thấy đối phương nắm chặt lấy trúc mã gào thét lay điên cuồng: “A a a, cậu chỉ biết bắt nạt tớ! Cậu không biết điều!!”

Cô lắc đầu ném cặp đôi oan gia kia ra phía sau, đi đến phòng làm việc tìm cô giáo.

Đúng lúc cô giáo làm chuyện ở bên ngoài xong quay về, bị cô tìm thấy đến gần hỏi: “Cô ơi, nếu như em muốn thi Đại học, cần những cuốn sách nào vậy ạ?” Không phải hai mắt đen một vệt, cô cũng không rõ chủ yếu đọc sách gì, bắt lấy trọng điểm gì, lãng phí thời gian vô ích.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyên Cổ Đại Đế