Saved Font

Trước/50Sau

[ Thập Niên 80 ], Tái Giá Ma Ốm, Mẹ Chồng Cho Ta 10 Tỷ

Chương 21: Cô Muốn Báo Đáp Ân Tình

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Khương Tú diễn xuất thật đúng là rất đạt.

Chạy nhanh, chạy nhanh, rồi hung hăng té ngã một cái. Đầu gối rách da, máu đỏ tanh nồng ào ạt chạy ra nhưng vẫn còn giơ tay ra nhìn về phía xe tải, hô to:" Mẹ....ô ô .... mẹ ơi....mẹ đừng đi"

Giống như thật sự sinh ly tử biệt, như trong phim điện ảnh, kết hợp buổi chiều hoàng hôn, diễn thực đầy đủ và chi tiết. Làm cho mọi người thấy đều không đành lòng.

Khương Hào Phóng cũng có chút không đành lòng nói." Ninh Ninh, con đem em họ con nâng dậy đi"

Tiền Nguyệt Hoa kéo tay Khương Ninh, không cho cô đi.

Khương Hào Phóng biết bà trong lòng có khúc mắc, cũng không ép buộc.

Khương Tú tự mình từ trên mặt đất bò dậy, một thân chật vật, nghiêng ngả lảo đảo đi đến trước mặt Khương Hào Phóng, lại quỳ rạp xuống đất nói," Bác cả, bác cả, cháu có phải hay không vĩnh viễn không được nhìn thấy mẹ cháu?"

Khương Hào Phóng không đành lòng nói, “Bà ta phạm sai lầm, phải bị trừng phạt. Cháu đứng lên đi.”

Khương Tú không ngừng lắc đầu, nước mắt rơi vào giữa không trung, “Bác cả, ô…… Cháu…… Cháu xin bác…… Đừng bắt cháu đi…… Được không? Chuyện mẹ làm sai…… Cháu muốn thay mẹ chuộc tội, cháu không muốn đi tỉnh thành học…… Không muốn!”

Đi tỉnh thành, cô sao có thể giúp mẹ cô báo thù rửa hận!

Không đi! Không đi!

Khương Ninh không nghĩ tới Khương Tú giống con gián, đánh bao nhiêu cũng không chết. Không chấp nhận buông bỏ còn nghĩ muốn báo thù.

Cô ta chắc muốn cả nhà họ Khương chết chung với mẹ cô ta chắc?

Nhìn cha cô mềm lòng, Khương Ninh trong lòng bị nhéo đau.

Tiền Nguyệt Hoa đi lên nói," “Khương Tú, chuyện này đã định rồi, cô có nói thêm cũng vô ích.”

" Bác dâu cả, cháu biết bác oán hận mẹ cháu, chỉ là bác không thể đối với cháu như vậy... Bác cho cháu ở lại đi, cháu làm trâu làm ngựa chuộc tội cho bác được không...Bác dâu cả...Ninh tỷ...?"

Một tay vừa kéo váy Tiền Nguyệt Hoa, một tay muốn kéo Khương Ninh.

Khương Ninh nhanh nhẹn tránh thoát được cô ta, nhìn mặt trời sắp xuống núi," Cha, thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi.”

" Về thôi" Khương Hào Phóng tự mình đem Khương Tú từ trên mặt đất kéo lên.

Khương Ninh biết cha cô bị dao động.

Đối mặt với Khương Tú đau khổ cầu xin như vậy, cha cô có lỗ tai mềm, sẽ dao động cũng không kỳ quái.

Trước mắt nhìn thái độ của mẹ cô xem sao.

Sau khi vào cửa.

Cha cô lại tự nhốt chính mình trong thư phòng, ông ấy nếu có chuyện khó xử hoặc chuyện buồn bực, đều sẽ đem chính mình nhốt lại, ai cũng không gặp, muốn trầm tư suy nghĩ một mình.

Tiền Nguyệt Hoa cũng vì chuyện của hai mẹ con thím hai mà cùng Khương Hào Phóng sinh hiềm khích.

Trong lòng cũng giận dỗi đi vào phòng ngủ, không muốn cúi đầu.

Khương Ninh nhìn cha mẹ cô như vậy, trong lòng không biết tư vị, rốt cuộc cũng sống với nhau gần hết đời, cô không muốn cha mẹ cô lại xảy ra chuyện gì.

"Mẹ, mẹ không phải lúc trước nhìn trúng cha con vì ông mộc mạc đôn hậu, hiền lành sao. Nếu ông ấy thật sự là người lạnh nhạt vô tình, mẹ sẽ cảm thấy bản thân mình đã gả sai người đi.

Chú hai năm đó cũng vì cha con, chết rất thảm thiết, giờ chú hai chỉ còn duy nhất một mình Khương Tú. Đem cô ta đuổi đi tỉnh thành, giống như bỏ quên cô ta cho cô ta tự sinh tự diệt, con bé còn rất biết diễn, ông ấy không đành lòng cũng là bình thường. Chuyện này hãy để con xử lý, mẹ đừng giận dỗi cha nữa."

Khương Ninh đem nước đường chính mình nấu tốt đưa cho Tiền Nguyệt Hoa, nước đường này cô dùng nấm tuyết, nhựa đào, hạt bồ kết, còn có bách hợp, cẩu kỷ, táo đỏ cùng nhau nấu thành.

Tư âm nhuận phổi, kết hợp với thuốc uống, chỉ mong sớm một chút đem thân thể của mẹ cô trị khỏi.

Tiền Nguyệt Hoa uống nước đường Khương Ninh nấu, trong lòng đều là ngọt ngào, " Tốt, mẹ nghe con, mẹ không giận dỗi cha con nữa, cho ông ấy thêm hai ngày suy nghĩ."

Khương Ninh dạ một tiếng, nhưng cô không nghĩ chờ thêm hai ngày. Khương Ninh không làm thì thôi, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp đem Khương Tú đuổi đi.

Lúc đưa cô ta lên xe, Khương Tú phản ứng cực kỳ kịch liệt, kéo tay Khương Ninh," Ninh tỷ, cô lừa bác cả, cô không sợ bác cả sẽ tức giận sao? cô vì cái gì muốn đuổi cùng giết tận như vậy?"

" Nói đến đuổi cùng giết tận, tôi sao có thể so với cô, cô không những muốn giết mẹ tôi, còn nghĩ muốn giết tôi... Cô lòng có bao nhiêu xấu xa, chính cô còn không biết sao?

Khương Ninh không cất giấu, trực tiếp chất vấn.

Khương Tú đối mặt với ánh mắt của Khương Ninh, theo bản nặng sợ hãi lùi một bước," Khương Ninh, cô vẫn luôn giả ngu sao? Cô đã sớm nhìn thấu hết tất cả? Cô là cố ý làm mẹ tôi thành mồi nhử"

Nhưng lời này nếu để cho cha mẹ cô nghe, nói không chừng lại nghĩ bậy. Chỉ là cha mẹ không có ở đây, cho dù Khương Tú nói gì cũng không quan trọng, cô không muốn so đo với cô ta làm gì.

Chỉ lạnh giọng cảnh cáo, " Đến tỉnh thành, sống yên ổn một chút, nếu không đừng trách tôi đuổi cùng giết tận."

"Cô ....." Khương Tú bỗng nhiên muốn nhào qua.

Kết quả Kiều Du phản ứng thực nhanh, bắt lấy tay cô ta," Lại muốn động tay động chân, tôi đem cô bắt về cục đó"

Khương Tú thẹn quá hóa giận nắm chặt bàn tay," Khương Ninh, tôi sẽ không bỏ qua cho cô, tuyệt đối sẽ không"

Khương Ninh liếc xéo cô ta một cái, căn bản không đem cô ta để vào mắt.

Nhưng thật ra Kiều Du lại để ý," Cậu làm sao nói chuyện này cho cha cậu?"

Khương Ninh lấy ra một bức thư, " Có cái này, còn lo gì cha tớ tức giận"

Kiều Du nhìn bức thư," Trời ạ, Tiểu Ninh Ninh, tớ sao thấy hiện tại cậu giống Gia Cát Lượng vậy, quá thông minh, cậu xem chuyện ly hôn của cậu với Lý Đại Quải, chuyện thầy thuốc Lý.

Quả thực liệu sự như thần, cậu giống như biết bọn họ muốn nói gì, suy nghĩ trong lòng như thế nào. Cậu nếu đi làm công an, chúng ta đây không sợ không tra được chân tướng nha."

Khương Ninh nhưng thật ra không nghĩ tới chuyện này, công năng đọc tâm, sử dụng được tốt như vậy.

Kiều Du đột nhiên lắc lắc tay cô nói," Ninh Ninh, đi làm công an đi. Chúng ta làm đồng nghiệp, lại là bạn thân, thật là tốt."

Khương Ninh nhìn Kiều Du, “A…… Tớ đi làm công an?”

“Đúng vậy!”

Khương Ninh nhìn dáng người của cô, " Tiểu Du, tớ sẽ gả cho Cố Thiêm Hành, mà thân thể mẹ tớ cũng không tốt, trước mắt tớ chưa tính toán muốn đi làm việc.

Tớ tiện tại học tập y thuật, làm pháp y cũng là trong mục tiêu của tớ, về sau chúng ta giống nhau có thể phục vụ nhân dân, giúp cậu phá án."

Kiều Du nghe cô lại muốn cưới chồng, sắc mặt liền không tốt.

"Sau chuyện Lý Đại Quải, cậu đã ăn giáo huấn, như thế nào còn muốn lại cưới chồng, không thể không cưới sao? Ninh Ninh cậu nghĩ thế nào, chúng ta cũng không phải chỉ có một con đường là cưới chồng"

" Đúng vậy, chúng ta không chỉ có một con đường là cưới chồng, nhưng tớ nợ người ta nhân tình, giờ tớ phải trả lại."

Cô trọng sinh trở về, không phải vì báo đáp ân tình sao?

Kiều Du nghe như lọt vào sương mù, cảm giác Khương Ninh bây giờ rất xa lạ, rất không giống lúc trước.

Nhưng mà cô ấy của hiện tại, cô lại thích hơn một chút.

So với lúc cô ấy thích tên Lý Đại Quải kia tốt hơn không ít.

Còn Cố Thiêm Hành, cô đã nghe cha cô nói qua, người rất tài giỏi.

Ở trên chiến trường, có dũng có mưu, không chút sợ hãi, lại còn cứu được Tào sư trưởng, là đứa bé có tiền đồ vô lượng, nhưng mà thân thể lại bị trọng thương, phải nằm trên giường bệnh hai năm...

Cô ấy đang êm đẹp sao mà lại chọn gả cho một tên ma ốm?

Kiều Du nhìn không thấu Khương Ninh của hiện tại, báo đáp ân tình? Ân tình gì vậy?

Cố Thiêm Hành cứu không phải là cha cô ấy mà là Tào sư trưởng nha.

Thật là kỳ quái.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thập Niên 60 Bạch Phú Mỹ