Saved Font

Trước/50Sau

[ Thập Niên 80 ], Tái Giá Ma Ốm, Mẹ Chồng Cho Ta 10 Tỷ

Chương 24: Ai Dám Khinh Cô Ấy, Cháu Liền Chém Người Đó

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tào Kiêu vừa nói xong....

Liền cảm giác được ánh mắt giống như muốn ăn thịt người của Cố Thiêm Hành.

Cậu có chút mất tự nhiên nói, " Em cũng không phải chê Khương Ninh vừa béo, vừa xấu, em chỉ cảm thấy anh có thể chọn được người tốt hơn. Hay là anh cảm thấy thân thể mình không tốt, cho nên liền chọn Khương Ninh?"

“Nông cạn!”

“Em nông cạn? Chẳng lẽ anh thật sự thích cô ấy? Em nghĩ thím muốn cho anh xung hỉ, ép buộc anh cưới cô ấy.” Tào Kiêu vỗ vỗ bụi đất trên người mình.

Cố Thiêm Hành liếc cậu ta, “Không có việc gì nữa? Liền cút đi.”

Tào Kiêu cảm giác mình nói như đàn gãy tai trâu, cậu cùng anh, vĩnh viễn không bao giờ nói chuyện được với nhau, im lặng kéo cửa xe ra," Lên xe đi, buổi tối em phải cho anh châm cứu, cho nên đến nhà anh nghỉ tạm,"

"Đi cửa hàng bách hóa trước"

"Đi nơi đó làm gì?"

"......"

Tào Kiêu thấy anh không để ý tới mình, chỉ có thể từ bỏ.

Lái xe đến cửa hàng bách hóa, kết quả Cố Thiêm Hành đi vào mua một đống đồ vật, hơn nữa thời điểm mua đồ còn gặp phải Tiền Nguyệt Hoa.

Chỉ là Tiền Nguyệt Hoa không có gọi anh mà trốn ở góc cửa hàng xem.

Cố Thiêm Hành là người trước nay mắt toàn nhìn thẳng, tất nhiên không có nhìn thấy Tiền Nguyệt Hoa, mua xong đồ vật liền chạy lấy người.

Tào Kiêu một đường trở về đều tự hỏi, mua mấy thứ này là muốn đi làm khách sao?

Đáng tiếc người ta xem cậu như không khí, không quan tâm đến cậu.

Tào Kiêu bĩu môi, " Anh hũ nút như vậy, em thật là thay Khương Ninh sốt ruột, đến lúc hai người kết hôn có thể hay không buồn chết nha,"

"......"

"Em ĐCM tự làm tự chịu, sao có thể cùng anh loại người này làm bằng hữu chứ,"

"......"

" Cố Thiêm Hành, anh có tin hay không em một châm cho anh nằm xuống, có vợ nhưng cũng không làm gì được."

"......."

"Cố Thiêm Hành, ĐCM dù một con chó cũng biết đánh rắm, còn cổ họng của anh bị câm rồi phải không?"

"......"

Tào Kiêu cơ hồ muốn bạo phát, một chân phanh xe, dừng lại bên đường, buông tay khỏi vô lăng" Lão tử không lái nữa"

Cố Thiêm Hành rốt cuộc có một chút phản ứng, trước nhìn cậu một chút, ngay sau đó một tay đem cậu đẩy xuống xe, chính mình ngồi lên chỗ điều khiển.

Tào Kiêu sửng sốt một chút, lập tức chạy lên xe, kích động nói," Lão Cố, đừng giỡn, anh làm sao mà lái xe được. Anh bằng lái còn không có, chuyện này rất nguy....."

Cậu nói còn chưa xong,

Kết quả Cố Thiêm Hành đã buông tay mà lái, đạp chân côn, tay xoay vô lăng lái đi rồi.

Nhìn cách anh lái xe quen thuộc giống như thay đổi thành người khác vậy. Tào Kiêu ngây ngốc, không thể tưởng tượng được nói," Anh .... khi nào thì học lái xe thế?"

Cố Thiêm Hành đánh tay lái, " Không biết"

"Gì? Anh khi nào học lái xe mà anh không biết à?"

"Ừ...."

Tào Kiêu cảm thấy Cố Thiêm Hành người này....ừ... khả năng có điểm tật xấu, đầu óc có vấn đề.

Muốn cưới người mới gặp vài lần, lớn lên không quá đẹp Khương Ninh.

Không học lái xe lại có thể khởi động xe liền lái được.

Ngưu ngưu. Tại hạ cam bái hạ phong.

Về đến nhà, Cố Thiêm Hành cầm bao lớn bao nhỏ xuống xe.

Nghiêm Chi sửng sốt một chút," Tiểu Tào, cháu mua nhiều đồ vật như vậy làm gì?"

Tào Kiêu giơ tay lên," Thím, mấy cái này không phải cháu mua, là con trai ngài mua"

Nghiêm Chi nhìn Cố Thiêm Hành, " Con...Mua? Con đồng ý ngày mai đi Khương gia trao đổi bát tự sao? Cố ý mua nhiều đồ vật như vậy là muốn đi chào hỏi cha mẹ vợ tương lai sao?

"Ngày mai trao đổi bát tự? Nhanh như vậy!"

Tào Kiều chấn kinh rồi, nhìn về phía Cố Thiêm Hành đang đi về phòng như muốn hỏi nhưng anh không để ý đến cậu.

Tào Kiêu vẻ mặt bất đắc dĩ, Nghiêm Chi trên mặt lại không che giấu được vui sướng, " Tiều Tào à, cháu biết không? Ba của Thiêm Hành báo mộng cho thím nói Ninh Ninh là con dâu đã định của nhà chúng ta đó.

Cháu nói chuyện này có phải không rất có duyên phận, thật là tốt, thằng bé cư nhiên đã nghĩ thông suốt. Khẳng định hôm nay nhìn thấy Khương Ninh, nhìn được sự tốt đẹp của con bé."

"Đúng, cháu cũng cảm giác anh ấy thích con gái nhà người ta rồi. Đã đi xa rồi còn quay lại nhìn xem cô ấy."

"Đúng không? Cháu thấy được hai đứa ở đi bên nhau à?

Tào Kiêu ủy khuất nói "Đúng ạ, anh ấy còn đưa cô ấy về nhà. Cháu xem anh ấy nói chuyện yêu đương, tinh thần rất tốt, hôm nay trên xe còn chọc tức cháu nha"

Nghiêm Chi cười đến không khép miệng được, " Chuyện tốt, thím liền nói đây là chuyện tốt nha! Ninh Ninh chính là phúc tinh của Thiêm Hành nhà chúng ta, bệnh thằng bé khẳng định có thể tốt lên, nhất định có thể!"

Tào Kiêu dở khóc dở cười, Cố gia những người này không biết nghĩ cái gì.

Hừ, Cậu sẽ không giống vậy, cậu muốn tìm vợ, tuyệt đối muốn xinh đẹp như hoa, khuynh quốc khuynh thành, còn muốn dung mạo động lòng người, hơn nữa như chim nhỏ nép vào người, ôn nhu hào phóng. ( mọi người xem mình nên an bài cho cậu ta người vợ như thế nào, nhìn hình dáng khoe khoang của cậu ta kìa)

Đêm nay Nghiêm Chi hưng phấn đến không ngủ được.

Mà trong thành, nhà họ Khương.

Tiền Nguyệt Hoa trong lòng vẫn luôn nghĩ về chuyện nhìn thấy lúc chiều, nên cùng Khương Hào Phóng thời điểm làm việc đều không quá chuyên tâm.

Khương Hào Phóng nhăn mặt, " Nguyệt Hoa, em nghĩ cái gì vậy? Nếu em không muốn làm việc này, anh cũng không muốn miễn cưỡng em? Chuyện này là muốn tâm hồn chúng ta hòa quyện vào nhau."

Tiền Nguyệt Hoa ôm lấy cổ Khương Hào Phóng, " Em hôm nay nhìn thấy Cố Thiểm Hành ở cửa hàng bách hóa, nhìn cậu ấy khí sắc rất tốt nha, còn mua một đống đồ vật, anh nói xem cậu ấy mua là muốn đưa đến nhà mình trao đổi bát tự sao?

"Đúng vậy"

" Anh vì sao chắc chắn như vậy?"

" Bởi vì hôm nay anh tan tầm trở về, đúng lúc gặp thằng bé đưa con gái về nhà. Đứa bé này đức phẩm rất tốt, thì ra sớm đã yêu thầm Ninh Ninh nhà chúng ta. Hiện tại cũng không chê Ninh Ninh đã từng ly hôn cũng không chê ngoại hình của con gái chúng ta."

Nghe những lời này, Tiền Nguyệt Hoa phút chốc bật người dậy, vẻ mặt nghiêm túc," Cái gì? Anh nói Cố Thiêm Hành đã sớm yêu thầm Ninh Ninh nhà chúng ta?

" Đúng vậy, là Ninh Ninh nói cho anh"

Tiền Nguyệt Hoa chuẩn bị suy nghĩ sâu xa về chuyện này....Thì Khương Hào Phóng đã đem bà ấn xuống giường, tiếp tục làm việc. Cho bà không rảnh suy nghĩ mấy chuyện này nữa.

Tiền Nguyệt Hoa cũng xác thật không rảnh suy nghĩ. Gần đây do không uống thuốc của thầy thuốc Lý kia nữa mà uống thuốc của lão đại phu kê, thân thể bà một ngày so với một ngày càng thoải mái, hô hấp thông thuận không ít.

Cũng may Ninh Ninh cơ trí, bằng không mạng sống của bà liền không còn.

Ngẫm lại, trước kia bà còn tin lời thầy bói nói chuyện ma quỷ, nói con gái nhỏ là khắc tinh của bà. Đều cút hết đi....

Con gái bà căn bản chính là phúc tinh của bà mới đúng.

Ngày hôm sau, ánh nắng tươi sáng, cuối mùa thu khó khi thấy thời tiết tốt như vậy.

Cố Thiêm Hành cùng Nghiêm Chi sớm đã tới cửa.

Tào Kiêu cũng tới.

Cố Thiêm Hành lời nói không nhiều lắm, Tào Kiêu cái miệng lại rất ngọt," Thím à, Hành ca nhà chúng cháu cùng Ninh Ninh tuyệt đối là kim đồng ngọc nữ, trời đất tạo thành một đôi. Chỉ là Hành ca kiệm lời quá, mong ngài bỏ qua ạ"

Tiền Nguyệt Hoa nhìn Cố Thiêm Hành một cái, anh liền đứng dậy châm trà đưa cho Tiền Nguyệt Hoa, còn cắt trái cây mời bà ," Thím, Mời thím ăn trái cây."

Tiền Nguyệt Hoa kéo tay Nghiêm Chi, tươi cười đầy mặt," Thiêm Hành là đứa bé tốt, chung ta trước sống chung một cái thôn, mình sao lại không biết. Chỉ là nhà cậu ở cách vách nhà Lý Đại Quải....Ninh Ninh nếu gả qua..."

Cố Thiêm Hành lập tức lên tiếng," Ai dám khinh cô ấy, cháu liền chém người đó"

Nhìn anh giống ôn nhuận như ngọc, đột nhiên nói câu như vậy, thật làm mọi người không tưởng tưởng được.

Tào Kiêu đều nhịn không được một câu, lừa đảo!

Cố Thiêm Hành người này thật biết diễn.

Ngày thường giống như hũ nút, lúc này trước mặt mẹ vợ tương lai, tuy rằng vẫn tích chữ như vàng, lại biết biểu đạt đúng chỗ!

Tiền Nguyệt Hoa nghe những lời này, càng thích Cố Thiêm Hành, từ trong túi lấy ra một trương hồng tự," Đây là bát tự của Ninh Ninh, A Chi à, về sau chúng ta chính là người một nhà.

Ninh Ninh nhà mình còn rất trẻ con, cậu đừng chiều con bé, nên nói thì cứ nói."

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Siêu Việt Cuồng Bạo Thăng Cấp