Saved Font

Trước/50Sau

Thập Niên 90: Nguyên Phối Bị Đoạt Vận May Trọng Sinh

Chương 37: Trò Mèo

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Mày Đỗ Hiểu Hồng nhăn lại, “Chị Lý chị có ý gì, này là do nó tự nói…”

“Đỗ Hiểu Hồng!” Bộ dạng Tô Văn Sơn như vừa mới bừng tỉnh, cả giận nói, “Bà quay về phòng cho tôi, chút nữa lại tính sổ với bà!”

Đỗ Hiểu Hồng sửng sốt một chút, nhìn ra sự nghiêm túc của Tô Văn Sơn, bà ta cũng không dám quá mức, nhưng cũng không rời đi.

Lý Mai Hoa cũng không thèm để ý tới Đỗ Hiểu Hồng, nói với Tô Văn Sơn, “Bây giờ Tô Nhuyễn chỉ học lại một năm, con gái sau khi học đại học xong không thể tốt hơn so với chuyện gả chồng đổi lễ?”

“Rốt cuộc là em sẽ không tính sổ, hay thật sự vẫn muốn mang trên lưng một cái vấn đề tác phong?”

Nghe được Lý Mai Hoa nói về vấn đề tác phong, Tô Văn Sơn lập tức bất đắc dĩ nói, “Chị Lý, chị yên tâm đi, trước đó em không hiểu rõ tình hình lắm, cứ nghĩ là Nhuyễn Nhuyễn không muốn học lại, bây giờ đã biết, em khẳng định phải xen vào.”

Lý Mai Hoa cũng không phải dễ lừa gạt như vậy, Đỗ Hiểu Hồng có thể chơi xấu, Tô Văn Sơn cũng chưa chắc không thuận nước đẩy thuần, lúc này giả bộ vô tội chỉ là để chừa mặt mũi.

“Đây chính là tự em nói, chị nghe nói em sắp lên chức phó phòng, một phó phòng, có đứa con gái có thành tích ưu tú như vậy, lại phải bắt tới đổi lễ hỏi, em làm sao có thể khiến cho cấp trên nâng em lên?”

“Dù sao lão Quách nhà của chị khẳng định sẽ càng không.”

Tô Văn Sơn lập tức làm ra bộ dạng bị oan uổng, thở ra thật dài, lại rút từ trong bóp tiền ra 200 tệ, tính cả 300 trăm tệ lúc nãy đưa cho Tô Nhuyễn nữa, “Được trước, lúc trước là do cha thật sự không biết, bây giờ đã biết chuyện rồi cũng sẽ không mặc kệ con nữa, có dì Lý của con ở chỗ này làm chứng, giám sát cha, được không?”

Đỗ Hiểu Hồng thấy tiền tăng đến 500 tệ rồi, sắc mặt có chút khó coi.

Tô Nhuyễn thấy thế làm bộ không cần, lại bị Tô Văn Sơn gắt gao đè lại, kiên định nói, “Đừng bướng bỉnh, đây là cha cho con, ai cũng không nói được.” Nói lại rút ra thêm một tờ một trăm, đưa cho cô, cũng quay đầu lại hung hăng liếc mắt trừng Đỗ Hiểu Hồng một cái, rất có dáng nếu bà ta lại xị mặt ra thì lại dùng hành động khác cảnh cáo.

Lý Mai Hoa cũng nói, “Mau cầm, số tiền này lẽ ra là do cha mẹ phải đưa.”

Sau đó nhìn về phái Đỗ Hiểu Hồng nói, “Cô là mẹ kế, ai cũng nói cô cái gì, nhưng mà lúc cô gả cho cục trưởng Tô, hẳn phải biết đứa con gái này đi?”

“Nếu cô không thể đón nhận được thì lúc ấy đừng gả, đã gả vào rồi, thì phải đón nhận được, Điềm Điềm là con gái của cục trưởng Tô, Tô Nhuyễn cũng như vậy, sao? Cô không muốn để cha ruột quản con gái mình?”

“Một người ngay cả con gái ruột mình cũng mặt kệ, ai sẽ yên tâm để ông ấy đi giáo dục con người khác.”

Trong lòng Đỗ Hiểu Hồng nhảy dựng, chuyện liên quan đến tiền đồ của Tô Văn Sơn, bà ta không dám nói cái gì nữa.

Lý Mai Hoa tiếp tục nói, “Nghe nói mẹ ruột của Tô Nhuyễn điều kiện không tồi, nếu đã mua váy cho vậy thì tiền nuôi nấng hẳn cũng có đi?”

Đỗ Hiểu Hồng đã quyết định nén giận bỗng nhiên sắc nhọn nói, “Tiền nuôi nấng ở đâu? Cô ta có gửi tiền nuôi nấng khi nào chứ?”

Ngay sau đó Tô Văn Sơn cũng thở dài, “Có tiền nuôi nấng đâu chứ, huống hồ Nhuyễn Nhuyễn đã qua mười tám tuổi, bên kia cũng không có nghĩa vụ gửi qua nữa.”

Tô Nhuyễn nheo đôi mắt lại, lập tức cô hiểu hết sự việc trước mắt, Lý Nhược Lan không có khả năng không gửi tiền nuôi nấng.

Nhưng mà từ trước đến nay cô đều chưa nhận được, hai người này kích động như vậy, chuyện tiền nuôi nấng, sợ là bị giở mấy trò mèo rồi.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Chín Cực Chiến Thần