Saved Font

Trước/64Sau

[Thập Niên 90] Xuyên Thành Vợ Trước Bỏ Trốn Của Đại Lão

Chương 61: Hào Môn Nam Chính (5)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tranh Tranh đứng ở một bên, vẻ mặt không thay đổi, xoay người xem thường một cái.

Lương Tiểu Muội còn có thể ngu ngốc hơn chút được không? Trước kia sao cậu bé không phát hiện ra Lương Tiểu Muội là một đứa thích diễn trò cơ chứ? Vì thu hút sự chú ý của người khác mà luôn gây ồn ào, hiện tại, lại diễn trò để Duy Duy phải bỏ tiền ra.

Tô Duy Duy thở dài, thời điểm diễn trò lại đến rồi, cô tỏ vẻ khó xử, trái lo phải nghĩ nửa ngày mới sờ đầu Tiểu Muội: “Tiểu Muội, em sai rồi, cái kẹp tóc này đầu có đẹp đâu? Rõ ràng là do em xinh đẹp sẵn có đó chứ! Em không cần có cái kẹp này cũng đủ xinh rồi.”

“...” Lương Tiểu Muội mông lung, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng chị dâu đã nói lý do như vậy khiến cho cô bé tin tưởng thật sự.

Tranh Tranh không biết nói, chỉ đứng ở một bên hừ hừ, cũng may Duy Duy thông minh, nếu Lương Tiểu Muội ngu ngốc kia có thể lừa được cô thì chẳng phải cô còn ngốc hơn Lương Tiểu Muội sao?

Tranh Tranh cảm thấy thỏa mãn gật đầu.

Bên kia, Lương Mẫn Anh nghe theo những gì Tô Duy Duy nói, truyền đạt lại cho Tưởng Đông Lai. Tưởng Đông Lai đang dắt xe máy xuống, không kiên nhẫn nói: “Sao nhà em lắm chuyện vậy? Nhà quê luôn phiền phức vậy đó, không phải anh đã nói với em rồi sao? Khó khăn lắm mẹ anh mới đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, em còn không nhân cơ hội này gả cho anh đi, đến lúc mẹ anh đổi ý không cho thì em muốn cưới cũng không được.”

Lương Mẫn Anh dịu dàng ngoan ngoãn, điều kiện gia đình cô ấy không tốt, Tưởng Đông Lai chưa từng che giấu sự coi thường gia đình cô ấy. Trước đây Lương Mẫn Anh rất nghe lời, không ngờ lần này lại cương quyết nói: "Vậy được, vậy tôi không lấy chồng nữa."

"Cái gì?" Lần đầu tiên cô ấy phản kháng, nhất thời Tưởng Đông Lai không kịp phản ứng: "Không lấy chồng? Lương Mẫn Anh, rốt cuộc cô có ý gì? Cô còn tỏ vẻ cho tôi xem nữa hả?"

Lương Mẫn Anh cắn răng đứng lên: "Tùy anh vậy, anh khinh thường điều kiện nhà tôi thì chẳng khác nào chướng mắt con người tôi. Chị dâu tôi nói rồi, nhà các anh không có thành ý gì, chẳng ai lại đi làm như vậy cả, nếu anh không muốn thì chúng ta chia tay!"

Cô ấy xách túi vải bỏ đi, Tưởng Đông Lai choáng váng một lúc, sau đó lập tức lái xe máy đuổi theo chặn ở trước mặt Lương Mẫn Anh: "Được được được! Anh đồng ý với em được chưa? Có điều, em cũng phải đồng ý với anh, tối nay cho anh ôm một cái nhé."

Mặt Lương Mẫn Anh đỏ lên, trước kia bọn họ từng tiếp xúc thân mật, có điều cô ấy vẫn luôn giữ ranh giới cuối cùng, lúc này nhớ lại lời của Tô Duy Duy, Lương Mẫn Anh bèn lắc đầu: "Chờ kết hôn rồi ôm!"

"Cái gì? Thế có gì khác nhau? Chúng ta sắp kết hôn rồi, em không thể cho anh sử dụng quyền hạn trước à?"

"Không thể! Ngày nào anh chưa cưới em vào cửa thì ngày đó không cho anh đụng vào!"

Tưởng Đông Lai không biết cô ấy bị làm sao, nhưng cũng phải nói trước kia Lương Mẫn Anh thật sự dịu dàng ngoan ngoãn quá mức, tuy xinh đẹp nhưng vẫn thiếu chút gì đó. Bây giờ cô ấy biết cáu kỉnh, giống như một quả ớt nhỏ, anh ta lại cảm thấy trong lòng ngứa ngáy muốn sáp lại gần. Anh ta về nhà nói chuyện này, Triệu Tương Ngọc cười lạnh nói: "Một đứa nông dân như nó mà còn bày đặt sĩ diện? Con cưới nó là nhà họ Lương của nó phải thắp hương rồi, sao nào, còn định bắt mẹ dùng kiệu rước nó vào cửa à? Đừng có mơ!"

Tưởng Kiến Trung lật báo, bỏ kính mắt xuống nói: "Con gái nhà người ta nói cũng không sai, chuyện này bà làm không đúng."

"Đúng với không đúng cái gì? Tôi đã bảo con trai ông cưới Lai Lai của đại viện từ lâu lắm rồi, nó thì được lắm, nói người ta trông xấu xí, tôi không hiểu luôn ấy, hoàn cảnh gia đình Lai Lai tốt, bố còn là cấp trên của ông, điều kiện như vậy mà con trai ông không muốn, lại muốn cưới một đứa nhà quê. Tôi đồng ý cho nó vào cửa đã là nhượng bộ lắm rồi, thế mà nó còn được nước lấn tới!" Triệu Tương Ngọc tức giận không ít, bà ta cực kỳ không hài lòng về người con dâu này.

Trước/64Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tiên Võ Đế Tôn