Saved Font

Trước/64Sau

[Thập Niên 90] Xuyên Thành Vợ Trước Bỏ Trốn Của Đại Lão

Chương 64: Hào Môn Nam Chính (8)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Đừng nói, lúc này Tô Duy Duy vẫn còn đói thật, cô lập tức cười tít mắt xoa đầu Lương Tiểu Muội: "Cảm ơn Tiểu Muội, chị dâu rất cảm động."

Lương Tiểu Muội khoe khoang hất cằm với Tranh Tranh, hừ, đừng tưởng rằng chỉ có cháu mới biết dỗ Duy Duy vui vẻ, cô cũng biết đấy nhé.

Tranh Tranh trợn mắt khinh bỉ, tức giận không nhẹ. Lương Tiểu Muội này đúng là đồ học đòi! Là đồ tồi thích cướp Duy Duy! Tức chết cậu rồi! Tranh Tranh bị tức đến nỗi nâng cằm suy ngẫm về cuộc đời.

-

Buổi tối, Tô Duy Duy mơ một giấc mơ, mơ thấy Lương Hạc Minh đang đứng trên một chiếc tàu thủy chỉ huy công nhân vận chuyển hàng hóa. Anh không khác mấy so với tưởng tượng của Tô Duy Duy, mặc một bộ âu phục màu đen, cao lớn lại nhã nhặn, trông như một giảng viên đại học. Dường như anh rất có kinh nghiệm, chờ sau khi dỡ hàng hóa xong anh bèn giao hàng cho chủ nhà máy, xách về một cái cặp da đầy tiền. Buổi tối anh về đến nhà mở cái tủ trong lòng đất ở dưới gầm giường ra, chỉ thấy bên trong đặt từng cọc tiền giấy trăm tệ, đếm sơ sơ khoảng mấy trăm ngàn.

Thời này mấy trăm ngàn cũng không phải là con số nhỏ.

Trong mơ Tô Duy Duy làm người đứng xem mà thèm muốn chết, cô cũng muốn kiếm nhiều tiền, nhưng cô trở lại thập niên 90, nghĩ đi nghĩ lại, chuyện mà cô có thể làm cũng không nhiều. Cô không biết đầu tư cổ phiếu, không có kinh nghiệm đầu tư bất động sản, dường như chuyện mà cô có thể làm chỉ là mua mấy căn nhà, nhưng giá nhà lúc này cũng không rẻ như trong tưởng tượng. Trái ngược với những gì báo chí nói, giá nhà ở Thượng Hải đạt đến 2500 tệ một mét vuông, rẻ nhất cũng phải 1500 trở lên, tính ra, mua nhà ở thời đại này cũng không hề dễ hơn so với thời sau, nhưng Lương Hạc Minh lại dễ dàng kiếm được nhiều tiền như vậy, hào quang nam chính đúng là trâu bò!

Cũng không biết nữ phụ như cô có được ké hào quang của nam chính hay không.

Cảnh tượng nhảy đến một sở giao dịch chứng khoán, Lương Hạc Minh mang theo tiền mặt đi vào. Anh mở rất nhiều tài khoản, hai ngày sau khi anh trở ra thì giá trị con người anh đã không phải hạng bình thường nữa, nhân viên sở giao dịch mở rượu vang chúc mừng anh, anh cũng nhếch miệng mỉm cười, chúc mừng giây phút này.

Anh đã có rất nhiều tiền nhưng lại không vui nổi, bởi vì anh là một người không có nguồn gốc, đầu óc anh trống rỗng, ngay cả tên của mình là gì cũng không nhớ ra. Dù anh có vui đến mấy, có nhiều tiền đến mấy cũng không có ai có thể chia sẻ cùng anh.

Thấy cảnh này, Tô Duy Duy tức giận đến nỗi bật dậy, có tiền mà không tiêu được, nghe có tức không cơ chứ? Giấc mơ vừa rồi quá chân thực, chân thực đến mức suýt nữa cô đã chạy vào trong mơ hét lớn với Lương Hạc Minh: "Em có thể!"

Tiêu tiền là sở trường của cô mà.

Giấc mơ này khiến lòng Tô Duy Duy có chút đau khổ, cô nghèo như vậy nhưng ở bên ngoài Lương Hạc Minh lại kiếm được rất nhiều tiền, toàn được ăn ngon nhậu nhẹt, không có gì đảm bảo đến lúc này nữ chính sẽ trọng sinh, đã bắt đầu con đường ôm chân lớn. Aida, cô thật sự rất đáng thương, cũng không biết những đứa trẻ một tay cô nuôi lớn sau này bọn chúng có lương tâm hay không, a... Nếu cô và nam chính bị tách ra rồi bị nữ chính bày mưu tính kế, mấy đứa trẻ đều là những kẻ vô ơn thì phải làm sao bây giờ?

Tô Duy Duy nghĩ đi nghĩ lại thì rất buồn bực, cô hạ quyết tâm sau khoảng thời gian này cô phải ra ngoài kiếm tiền, để không phải chảy nước miếng trước tiền của Lương Hạc Minh.

Đến giữa tháng 9, Triệu Tương Ngọc không chịu được, Tưởng Đông Lai đành phải đồng ý đến nhà họ Lương chính thức cầu hôn cũng như bàn chuyện hôn sự.

Có khách đến nhà, sáng sớm Lưu Ngọc Mai đã dậy dọn dẹp vệ sinh, Tô Duy Duy cũng dọn dẹp nhà cửa một chút, thay quần áo đẹp cho bọn nhỏ rồi chuẩn bị tiếp đón khách.

Trước/64Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Đan Đế