Saved Font

Trước/78Sau

Theo Đuổi Vợ Yêu

Phần 38

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hàn Thiên Phong đưa cô đến một shop thời trang rất nổi tiếng. Vừa đến cửa ra vào đã có hai người phụ nữ cung kính đồng thanh.

" Hàn tổng, hàn phu nhân "

Anh không nói chỉ ôm eo cô vào trong.

Trong đây có rất nhiều trang phục dự tiệc cực đẹp, đa số là màu trằng, hồng nhạt... Nhưng Hạ Tử Yên cô lại thích nhất là màu đen. Lúc thực hiện nhiệm vụ cô toàn mặc đồ đen duy nhất khi lấy USB cô mặc trang phục dự tiệc màu trắng để thực hiện. Từ sau khi ở bên anh, cô đa số là mặc màu trắng.

" Em thích cái nào? "

Hạ Tử Yên không trả lời, nhìn về một bộ váy trước mắt.

Đó là chiếc váy bồng bềnh màu nude rất trang nhã, khả đơn giản không nhiều họa tiết, không hở hang.

Cô chỉ mãi lo ngắm hoàn toàn không để ý đến có một đứa bé gái xuất hiện.

Cô bé gái đó đụng nhẹ vào người cô.

" Dì ơi, bế Tiểu Nhiên "

Ý thức được, Hạ Tử Yên mỉm cười nhìn cô bé sau đó bế cô bé lên nhẹ nhàng hỏi.

" Ba mẹ con đâu? "

Cô bé chỉ tay về phía sau.

" Papa, Mami, Tiểu Nhiên ở đây "

Hai người kia nhìn thấy con gái mỉm cười tiến lại gần.

Vừa nhìn thấy Hàn Thiên Phong, người đàn ông bắt tay chào hỏi.

" Hàn Tổng? "

Hàn Thiên Phong gật đầu đáp trả.

" Lâm Tổng "

Bé gái trên tay Hạ Tử Yên cất tiếng chen ngang hai người đàn ông.

" Mami, dì này đẹp quá "

Cô gái được gọi là mami mỉm cười.

" Hàn phu nhân, con tôi không làm phiền cô chứ? "

Hạ Tử Yên thích nhất là trẻ nhỏ đường nhiên không chấp mà còn vui vẻ đáp.

" Không phiền, cô bé rất đáng yêu "

Hạ Tử Yên quan sát cô gái đang nói chuyện với mình, cô ấy rất đẹp, dáng người lại chuẩn, ăn nói lịch sự còn người đàn ông bên cạnh có lẽ là chồng cô ấy nhìn cũng rất đẹp trai. Còn cô bé cô đang bế là con gái họ. Gia đình hạnh phúc thật.

" Tiểu Nhiên, xuống đây với mẹ "

Cô bé lắc đầu, Hạ Tử Yên chỉ cười sau đó nhìn cô gái trước mặt nói.

" Cô là...? "

" À tôi là Thiên Ân, rất vui khi Hàn phu nhân lại ghé vào shop của tôi "

" Cô ấy là Lâm phu nhân " Hàn Thiên Phong lên tiếng.

Hạ Tử Yên ít nhiều gì cũng hơi mất mặt, người ta vừa gặp đã biết thân phận mình còn mình chẳng biết gì về người ta.

" Lâm phu nhân? Cô là nhà thiết kế thời trang sao? "

Thiên Ân chỉ gật đầu cười nhẹ.

" Cô cứ gọi tôi là Thiên Ân "

Hạ Tử Yên gật đầu. Trên tay cô vẫn còn bế đứa bé gái.

" Hàn phu nhân, cô đã thích được cái nào chưa? "

" Cứ gọi tôi là Tử Yên " Cô chỉ tay về phía cái váy mình vừa nhìn trúng " Cái váy này là cô thiết kế sao? "

" Phải, đó là lần đầu Tiểu Nhiên vẽ, tôi lấy làm ý tưởng sao đó thiết kế "

An Nhiên đụng nhẹ vào người cô.

" Dì ơi, dì thích chiếc váy đó không? "

Hạ Tử Yên mỉm cười gật đầu.

" Chiếc váy rất đẹp " Dứt lời cô xoay sang Hàn Thiên Phong " Phong, em lấy nó "

" Tiểu Nhã, em gói chiếc váy này lại giúp chị " Thiên Ân gọi một cô nhân viên.

An Nhiên trên tay cô vẫn chưa muốn xuống.

" Dì xinh đẹp, chiếc váy này dì mặc vào nhất định sẽ rất rất đẹp  "

Thiên Ân hơi nhíu mày.

" Tiểu Nhiên, ngoan qua mẹ, dì ấy sẽ mỏi tay "

An Nhiên đành nghe lời mẹ, đứng xuống dưới.

Nói với nhau vài câu, Hạ Tử Yên cùng Hàn Thiên Phong ra về.

___

Trong một căn phòng sang trọng.

Trần Thiên Nhi điên cuồng đập đồ đạc.

" Không kiếp! "

" Cô ta là ai chứ? Chỉ là đứa mồ côi dám lên mặt với tôi? "

" Ông nội thương tôi nhất cũng đứng về phía cô? Hạ Tử Yên tôi nhất định sẽ khiến cho cô sống không bằng chết "

Đó là toàn bộ suy nghĩ của Trần Thiên Nhi lúc này. Cô ta đã làm ra một vỡ kịch hay lại bị Hàn Băng Di và Hạ Tử Yên lật ngược. Đáng ghét!

___

Vừa về đến nhà, Hàn Thiên Phong đã kéo cô lên phòng.

Vừa đóng cửa phòng anh ép sát cô vào tường hôn ngấu nghiến, nụ hôn của anh mãnh liệt hơn rất nhiều. Nhìn vào mắt anh, dục vọng đang chiếm hữu, người cô bất giác run lên.

Anh hôn từ môi rồi từ từ xuống cổ, xương quai xanh đẹp chết người cô.

Vì sợ cô chỉ dám nhỏ nhẹ nói.

" Phong, đây là buổi trưa "

Anh không đáp, tay bắt đầu không yên phận, lần lần mò vào trong áo cô.

Sau đó anh ôm cô lại giường, nằm đè lên người cô.

Chuyện gì đến cũng đến, trong căn phòng ngập tràn tiếng ngân nga mê người của Hạ Tử Yên, tiếng thở dóc của Hàn Thiên Phong.

Cứ như thế đến 4 giờ chiều anh mới buông tha cho cô. Anh như con " Sói " ăn sạch cô hết lần này đến lần khác.

__

Đến 6 giờ cô vào tắm rửa thay đồ, bộ váy khi sáng chọn rất hợp với dáng người của cô, khóe môi cong lên một tí sau đó cô bước ra ngoài.

Bước ra đã thấy anh chỉnh chu, đứng ỏ góc nào nhìn anh cô cũng cảm thấy anh rất đẹp, đẹp hết phần người khác!

" Em còn nhìn nữa anh sẽ không ngại làm ra chuyện biến thái đâu "

Cô lườm anh một cái rồi đi lại gần thắt cà vạt cho anh.

Anh vẫn để ý cô, chiếc váy này rất hợp với cô, chỉ có điều cô càng đẹp chẳng phải miễn phí cho bọn đàn ông háo sắc đó ngắm sao?

Anh cong môi lên, xoa đầu cô.

" Chỉ muốn ăn em "

Trước/78Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Tà Thần