Saved Font

Trước/129Sau

Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn

Chương 4

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Lâm Dật Cẩm bởi vì lời Diệp Bác Lỗi nói mà sắc mặt thay đổi, Diệp Bác Lỗi thốt ra những lời này, hắn dù nói gì người ta cũng không tin, ở đây còn nhiều khách khứa như vậy, thêm mắm thêm muối truyền đi, về sau người khác nghĩ về hắn như thế nào, hắn không dám tưởng tượng.

“Cho nên anh là cố ý đúng không?” Khâu Hàn đôi mắt như sắp khóc nhìn Lâm Dật Cẩm nói: “Tôi hiện tại chỉ muốn biết, anh rốt cuộc vì cái gì hận tôi như vậy? Sau khi tôi trở lại Lâm gia, bọn họ cũng vẫn luôn thiên vị anh, sợ anh sẽ chịu một chút ủy khuất. Cho dù là chuyện gì, tất cả mọi người đều quay sang bảo vệ anh, dù tôi không làm sai chuyện gì, bị chỉ trích cũng vĩnh viễn chỉ có tôi, tôi có gì anh khẳng định cũng sẽ có, anh mà có tôi không nhất định sẽ có, cho dù như vậy, anh vẫn luôn không hài lòng, nên cố ý muốn ở hôn lễ của tôi nhục nhã tôi trả thù tôi phải không?

Lâm Dật Cẩm sắc mặt tái nhợt khó coi, càng sốt ruột muốn giải thích lại càng nói không ra lời, chỉ có thể không ngừng lắc đầu, hơn nữa trong nội tâm hắn, đúng là từng có ý nghĩ nếu không tìm được Khâu Hàn thì tốt rồi.

Lâm lão thái thái đối với Khâu Hàn quát lớn nói: “Khâu Hàn, con đủ chưa? Con câm miệng cho ta!”

Lâm lão gia tử cùng Lâm lão thái thái là người để ý thể diện nhất, hôm nay thể diênn Lâm gia xem như mất hết, nhưng trong lòng bọn họ rốt cuộc vẫn thiên vị Lâm Dật Cẩm, cảm thấy nếu Khâu Hàn không chất vấn nhiều như vậy, nhà bọn họ không đến mức mang tai mang tiếng.

“Con vì cái gì phải câm miệng?” Khâu Hàn đã là người chết một lần, đã không còn cố kỵ gì nữa, cậu chính là muốn trước mặt mọi người, lớn tiếng nói ra: “Đây là đứa cháu mà các người tự hào, hắn làm ra những việc như này, các người chẳng lẽ còn cảm thấy hắn làm như vậy, như cũ vì hắn cảm thấy tự hào sao?!”

“Ngươi câm miệng cho ta!!” Lâm lão gia tử đối với Khâu Hàn giận dữ hét.

“Ngươi…….” Lâm lão thái thái chỉ vào Khâu Hàn, bởi vì tức giận mà thiếu oxi, đầu nàng choáng váng, thân thể cũng loạng choạng.

“Mẹ!” Lâm Đức Phong lập tức tiến lên đỡ lấy Lâm lão thái thái, lo lắng hỏi: “Mẹ ngài làm sao vậy?!”

“Bà nội, ngài có sao không?” Lâm Thiệu cũng lập tức bước nhanh qua đỡ lấy Lâm lão thái thái.

“Bà nội.” Lâm Dật Cẩm khóc lóc kêu lên.

Lâm lão thái thái hoãn hoãn lúc sau đã không sao, nhưng hiện tại khó có thể giải quyết tình huống này, nàng cũng chỉ làm bộ té xỉu, kết thúc trò khôi hài này.

“Mau tới đây hỗ trợ!” Lâm Đức Phong lập tức kêu thân thích Lâm gia tới.

Thân thích Lâm gia lúc này mới phản ứng, nhanh chóng vây quanh, giúp Lâm Đức Phong đem Lâm lão thái thái tới phòng nghỉ khách sạn.

Cha mẹ Diệp Bác Lỗi cũng lập tức lên đài đem con lôi đi, dò hỏi con rốt cuộc chuyện là như thế nào.

Ban đầu khách khứa là tới tham gia hôn lễ, cũng không nghĩ tới lại xảy ra hiện trường cẩu huyết như vậy, thấy người Diệp gia cùng người Lâm gia đều rời đi, rốt cuộc nhịn không được nhỏ giọng bàn tán,

Âm thanh bàn tán rất sôi nổi, rất nhiều người đều vô cùng tò mò hai nhà đến tột cùng giải quyết sự việc như thế nào, Khâu Hàn cùng Diệp Bác Lỗi đã lãnh chứng, nhưng Lâm Dật Cẩm con cũng đã sinh ra.

“Trường hợp này cũng quá cẩu huyết, hai người bọn họ tuy rằng không phải anh em ruột, nhưng trên danh nghĩa cũng là anh em, như thế nào lại làm ra chuyện này?”

“Đứa cháu này của Lâm gia, tôi vẫn luôn nghe nói vô cùng hiểu chuyện, nhân phẩm tính cách đều đứng đầu, nhưng xem hành động của hắn bây giờ, quá là không biết xấu hổ.”

“Tôi theo nhà bọn họ nhiều năm như vậy, thật không nghĩ hắn là người như vậy, đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm(*).”

*Tri nhân tri diện bất tri tâm: Tri là biết ; nhân là người ; diện là mặt ; bất là không, tâm là tấm lòng. Vậy cau đó có nghĩa à: Biết người thì biét được mặt thôi chứ không biết được tấm lòng của họ.

“Nếu con cũng đã có, sao không nói ra sớm, để bọn họ giải trừ hôn ước, đã ở bên nhau một cách quang minh chính đại đâu? Chính là muốn thời điểm hôn lễ cử hành, lại đem con tới ngăn cản hôn lễ, ngươi nói hắn rốt cuộc là nghĩ như thế nào?”

“Đay là hôn ước Khâu gia lão thái thái cùng Diệp gia lão gia tử định ra, tuy rằng khâu lão thái thái không còn nữa, nhưng Diệp gia lão gia tử còn ở, phỏng chừng giải trừ hôn ước cũng không dễ dàng.”

“Nhưng Diệp lão gia tử thân thể cũng không tốt, nghe nói lại nằm viện, hôn lễ cũng chưa có thể tới tham gia, xảy ra chuyện như vậy, cũng không biết ổng phản ứng như thế nào.”

“Hiện tại liền xem hai vợ chồng Diệp gia lão đại cùng Diệp Bác Lỗi lựa chọn như thế nào.”

“Mặc kệ như thế nào, hai nhà cũng mất mặt, mặc kệ kết quả là gì, mặt mũi đều không còn.”

Khâu Hàn một mình đứng ở bên ngoài với mọi người, rõ ràng cậu mới là nhân vật chính, nhưng phảng phất hết thảy đều không có liên quan đến cậu.

Khâu Lộ Thanh yên lặng đến bên Khâu Hàn, dùng ánh mắt lo lắng nhìn hắn kêu lên: “Khâu Hàn…….”

“Con không có việc gì.” Khâu Hàn đối với nàng cười một cái, nhưng cười không nổi, yên lặng xoay người một mình vào phòng ngủ.

Sau khi cha mẹ Khâu Lộ Thanh qua đời, ở trong nhà bà ngoại Khâu Hàn sinh hoạt mấy năm, xem như nhìn Khâu Hàn lớn lên, nàng biết tình trạng Khâu Hàn ở Lâm gia cha không đau mẹ không yêu, cho rằng sau khi cậu kết hôn sẽ tốt hơn, không nghĩ trong hôn lễ phải đối mặt những chuyện như vậy.

Nghĩ đến bà ngoại Khâu Hàn, Khâu Lộ Thanh liền nhịn không được đau lòng Khâu Hàn, trừ bỏ đau lòng còn khổ sở, nàng không thể giúp cái gì, nếu bà ngoại Khâu Hàn còn, tuyệt đối sẽ không để Khâu Hàn chịu ủy khuất như vậy.

Khâu Hàn trong phòng nghỉ ngồi xuống ghế sô pha nghỉ ngơi, nhắm mắt nhưng đầu không ngừng tự hỏi, bắt đầu nhớ lại quá khứ.

Hơn hai mươi năm trước, ông nội cậu cùng cha cậu bởi vì đầu tư thất bại một cái hạng mục, tốn rất nhiều tiền, còn thiếu nợ rất nhiều, dẫn tới lúc ấy cậu chỉ có một tuổi bị người ta bắt cóc, uy hiếp ông nội cậu cùng cha đưa tiền. Lâm gia lúc ấy kỳ thật chừng ấy tiền không phải không bỏ ra được, chỉ là Lâm lão gia tử cảm thấy, một khi trả số tiền này, con cháu khác của Lâm gia cũng bị nguy hiểm theo, vì thế quyết định đánh cuộc một phen, báo nguy không đưa tiền chuộc.

Lúc sau bọn bắt cóc Khâu Hàn đột nhiên biến mất, liên hệ như thế nào cũng không được, Khâu Hàn cũng tìm không thấy.

Hai mươi năm trước công nghệ thông tin xa không có hiện đại như bây giờ, nhưng khi cậu sống chết không rõ, Lâm gia vẫn phí tâm phí lực tìm cậu hai ba năm. Sau đó bọn họ tìm được rồi người có khả năng là cậu nhất cũng là Lâm Dật Cẩm, hắn cùng tuổi Khâu Hàn, lấy ảnh chụp ra so sánh đối chiếu, mặt mày cũng vô cùng giống nhau.

- --------------------

Editor: ố kê hôm nay vả mặt dị thôi còn vả mặt dài dài nên cứ yên tâm nhóa

Trước/129Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Cửu Tiểu Thư: Đế Tôn, Đừng Chạy!