Saved Font

Trước/68Sau

Thịnh Thế Độc Sủng: Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống

Chương 44: Trốn Thoát

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tần Tử Liên không muốn nói nhiều, cô ta rút từ phía sau ra một chiếc dao găm bạc sắc nhọn, sau đó đâm nhanh về phía Tần Hải Đường. Chung sống với nhau đã nhiều năm như vậy, đến bây giờ cô mới biết được hóa ra Tần Tử Liên lại có sát khí dữ dội đến thế.

Lệ Thù nhanh chóng kéo Tần Hải Đường ra đằng sau.

Vào lúc này, Đạt Đáp và Lệ Thù bỗng phối hợp vô cùng ăn ý, trong khoảnh khắc nguy hiểm nhất, anh đã né được một đòn chí mạng của Tần Tử Liên.

"Ha, không tồi nhỉ, hóa ra cũng có chút võ mèo cào, vậy thì tôi sẽ chơi cùng với anh."

Tần Tử Liên bắt đầu chuyển sang tấn công Đạt Đáp, Tần Hải Đường và Lệ Thù quay người nhìn xung quanh, phát hiện rằng nếu muốn thoát ra ngoài, con đường duy nhất chính là cánh cửa sổ tàn tạ đằng kia.

Anh quay sang nháy mắt ra hiệu cho Đạt Đáp, Đạt Đáp vừa nhìn đã lập tức hiểu ra, anh ta khéo léo dẫn dắt Tần Tử Liên đi về hướng cách xa cửa sổ.

Lệ Thù nhân cơ hội đó phóng ra như bay, đối phương trở tay không kịp, Tần Tử Liên chỉ đành thả Tần Hải Đường đi, đám lính đánh thuê lập tức vây lại như một chiếc lồng sắt.

____________________

"Đi thẳng về hướng Đông Nam là tới đâu vậy?"

"Trên bản đồ ghi là vùng ngoại thành"

Lệ Thù mở máy tính để lên tính toán lộ trình, đúng lúc nhìn thấy tin nhắn mà Tạ Bách Thế gửi đến.

[Chú ba, người kê đơn thuốc cho ông nội chú đã xuất hiện rồi, chú cẩn thận một chút!]

Khóe miệng Lệ Thù giương lên thành một đường cong, thì ra là chó cùng rứt giậu nên muốn giết người diệt khẩu.

"Trang Nhất, bảo Trang Nhị chuẩn bị máy bay trực thăng ở ngoại thành chờ lệnh."

"Vâng!"

Lệ Thù cầm súng lên, lần này chưa chắc đã may mắn như lần trước nữa, vì vậy ngay cả xe bọn họ cũng dùng xe chống đạn.

"Cậu ba, không hay rồi, xe hết xăng, phải làm sao bây giờ?"

Đúng là chó cắn áo rách, đã nghèo còn gặp cái eo, Trang Nhất than thở một tiếng.

Tần Hải Đường quả quyết: "Không sao đâu, anh cứ yên tâm lái xe đi."

Trang Nhất nghi ngờ nhìn cô: "Cô Hải Đường, đây là xăng đó, cô có thể biến ra xăng sao?"

Cô thành thật đáp: "Tôi không biết biến ra xăng."

"Trời đất ơi, cô có thể đừng đùa vào thời điểm quan trọng như thế này không?"

Trang Nhất hoảng sợ một lúc, thậm chí lời trăng trối cũng đã nghĩ xong, nhưng dù thế nào thì cũng nhất định phải giúp cậu ba trốn thoát, đây chính là sứ mệnh của anh ta.

"Không biến được xăng nhưng tôi có bùa chú."

Trang Nhất thở phào nhẹ nhõm.

Nói rồi Tần Hải Đường liền lấy ra cây bút lông sói của mình, lại cầm lấy xấp giấy màu vàng, sau đó viết ra một đống bùa.

Cô thần nhẩm khẩu quyết trong lòng và dán bùa vào khắp xe.

Điều thần kỳ đã xuất hiện.

Khi bình xăng chạm đáy, chiếc xe vẫn chạy rất nhanh.

Trước/68Sau

Theo Dõi Bình Luận