Saved Font

Trước/481Sau

Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 148: Bị đồng nghiệp hãm hại

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Ừ, tôi hiểu rồi. Đúng vậy, ba cô là người xử lý vụ án kia.”

“Ba tôi xử lý vụ án kia...” Dao Dao luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm:

“Khu biệt thự cháy, nếu như ba tôi chỉ là người xử lý, vậy Ngự Ngạo Thiên nghi ngờ ba tôi điều gì?” 

“Được rồi, cô bình tĩnh đi, đừng buồn bực nữa, dù thế nào Ngự Ngạo Thiên đã xác định chuyện này không liên quan đến ba cô, cô cũng không nên suy nghĩ nhiều.”

Nhìn Long Kỳ không có chút nhẫn nại nào, cô cũng không dám tiếp tục hỏi nữa nhưng vẫn cảm thấy có nhiều chỗ không thông suốt.

Ba cô chỉ là một người xử lý vụ án này, cũng không phải người phóng hỏa, Ngự Ngạo Thiên còn hoài nghi ba cô điều gì? Tuy là, Long Kỳ nói Ngự Ngạo Thiên đã nhận định đó là chuyện ngoài ý muốn. 

Quên đi, cho dù lên mạng tìm kiếm cũng không tra ra được chuyện này, hỏi Ngự Ngạo Thiên càng không có khả năng, Long Kỳ cũng nói là không sao, như vậy là tốt rồi phải không? Có lẽ cô nên nghe lời Long Kỳ không suy nghĩ nhiều nữa.

“Ừ, cảm ơn anh Long Kỳ, vậy tôi đi làm đây.”

“Mau đi đi. Hiện tại tôi mới phát hiện bình thường cô cũng là một người làm việc rất cẩn thận.” 

“Đương nhiên, chuyện này đối với tôi rất quan trọng, Ngự Ngạo Thiên tàn nhẫn như vậy, chẳng may người thân của tôi đắc tội với anh ta chẳng phải là phiền phức sao? Tôi đi trước đây!” Dao Dao mỉm cười vẫy tay với Long Kỳ.

Khi cô vừa ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, nụ cười trên mặt Long Kỳ bị sự hổ thẹn cùng áy náy làm biến mất:

“Xin lỗi Dao Dao, tôi không phải muốn cố ý lừa gạt cô. Nhưng... Nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến ba cô thì dù cô có nỗ lực nhiều hơn nữa cũng không ngăn được Ngự Ngạo Thiên, tôi tình nguyện nhìn thấy cô bây giờ thật vui vẻ... cô...” 

Long Kỳ bi thương cụp mắt lại, hiện tại điều duy nhất hắn mong đợi chính là... sự thật không bị phơi bày quá sớm.

Bên trong phòng họp của bộ phận tài chính...

“Bốn giờ xế chiều hôm nay, tổng giám đốc công ty con của công ty ở Pháp sẽ đến bộ phận chúng ta điều tra nghiên cứu, hiện tại tôi sẽ phân chia công việc.” 

“Tiểu Lý, cô phụ trách bố trí phòng họp.”

“Tiểu Lưu, cậu chuẩn bị bài phát biểu.”

“Tiểu Lạc, cô dựa theo bản vẽ này làm thành ba, bốn bản lập thể mô hình ngành của chúng ta. Chuyện này cực kỳ quan trọng, cô nhất định không được làm qua loa, biết không?” 

Dao Dao nhận lấy mô hình, tự tin gật đầu: “Yên tâm đi, Tôn tổ trưởng, tôi nhất định sẽ hoàn thành thật tốt.”

“Mọi người lập tức đi làm việc đi.” Tôn tổ trưởng ra lệnh một tiếng, bên trong phòng làm việc mấy đồng nghiệp phụ trách hội nghị lần này liền bắt đầu công việc.

Dao Dao gấp rút tìm một nhà mô hình theo bản vẽ, đến cả cơm trưa cũng không kịp ăn, lúc trở lại công ty vừa vặn là ba giờ năm mươi lăm phút. 

“OK, việc lớn đã hoàn thành.”

Nhìn phòng họp chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, Dao Dao cẩn thận đếm, thấy thế nào cũng phải gần bốn mươi chỗ ngồi vì sao Tôn tổ trưởng chỉ bảo cô chuẩn bị ba, bốn mô hình? Cô nhíu mày nghi hoặc, rất nhanh tìm được Tôn Lệ:

“Tôn… Tôn tổ trưởng, lần này nhân viên từ công ty con đến nghiên cứu có tổng cộng bao nhiêu người, vì sao chị chỉ bảo tôi chuẩn bị...” 

Tôn Lệ cũng không kịp để ý tới Dao Dao, vội vàng khoát tay với mấy người phụ trách hội nghị lần này:

“Mau lên, mau xếp hàng.” Bọn họ lần lượt đứng ở cửa phòng họp.

Phụ trách tiếp đãi công ty con lần này chính là tổng giám đốc Uông Hãn của khu vực Bác Sâm Trung Quốc, cùng với Lâm quản lí của bộ phận tài chính, còn có chủ quản Wilson. Còn lại ước chừng ba mươi người là đến từ công ty con ở Pháp. 

“Uông tổng, Lâm quản lí, Mộ tổng, hoan nghênh.” Dưới sự hướng dẫn của Tôn Lệ, mấy nữ nhân viên đứng ở cửa phòng mỉm cười cúi thấp đầu xuống.

Dao Dao liếc trộm tổng giám đốc của công ty con một cái là một người phụ nữ Trung Quốc, thoạt nhìn cũng chỉ khoảng ba mươi tuổi nhưng cực kỳ có khí chất, mang theo dáng vè của một cường nữ doanh nhân chuyên nghiệp.

Mọi người đều ngồi xuống, theo sự phân phó của Tôn Lệ nhân viên bộ phận tài chính cầm tài liệu phát cho mọi người, hội nghị theo tiến hành theo quy trình đã định. 

“Tốt, phía dưới là mô hình hiện vật của bộ phận tài chính, có lẽ mọi ngước nhìn mô hình sẽ càng hiểu hơn về bộ phận tài chính chúng tôi.” Lâm quản lí dùng một tràng tiếng Anh lưu loát nói với mọi người.

Tôn Lệ đứng ở cửa đẩy đẩy Dao Dao: “Mau, tiểu Lạc, mang mô hình ra đi.”

“Được.” 

Cô mang túi dẫn đầu đi đến bên cạnh Mộ Duyệt tổng giám đốc, đưa mô hình cho cô ấy, sau đó lại giao cho ba người của công ty con.

“Hử?”

Mấy người còn lại không có được phát mô hình nhìn nhau, không hiểu ra sao. 

Lâm quản lí nhíu mày, vội vàng nháy mắt với Dao Dao: “Tiếp tục phát!”

“Phát? Không có, tổng cộng chỉ có bốn mô hình.”

“Cái gì? Trời ạ...” 

Thấy bộ dạng Lâm quản lí có sự thay đổi, Dao Dao biết lần này mình gặp xui xẻo rồi!

Uông tổng ngồi nghe nãy giờ, thấy tình hình không ổn, cũng rất kinh nghiệm và bình tĩnh đứng dậy phát biểu, rốt cục hội nghị cũng tiếp tục tiến hành nhưng đến khi hội nghị kết thúc, toàn bộ những người phụ trách chuẩn bị lần này bị gọi vào bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc.

“Các người đang làm cái gì? Lần này có đến ba mươi đại biểu từ công ty con đến, tại sao lại chỉ có bốn mô hình? Ai là người phụ trách chuẩn bị mô hình?” 

Bầu không khí bên trong phòng làm việc có chút u ám, Uông Hãn và Mộ Duyệt tổng giám đốc của công ty con cũng có mặt. Lâm quản lí là cấp trên trực tiếp điều hành bọn họ, cho nên phụ trách điều tra cũng chỉ có thể là anh ta.

“Lâm quản lí, người phụ trách chế tác mô hình là tôi.” Dao Dao áy náy giơ tay lên.

Lâm quản lí thấy vậy bước nhanh đi tới trước mặt cô: “Tiểu Lạc, cô đến bộ phận tài chính cũng đã ba tháng, tuy rằng cô chưa mắc phải sai lầm gì quá lớn nhưng lần này không có Uông tổng, cô đã làm công ty của chúng ta mất hết thể diện!” 

“Xin lỗi, xin lỗi Lâm quản lí, Uông tổng, còn có Mộ tổng, thực sự xin lỗi.”

“Hừ, tôi rời tổng công ty Bác Sâm một năm, Bác Sâm là công ty thế nào chứ? Đến cả người chưa đủ năng lực làm việc như cô đây cũng có thể đặt chân vào sao? Uông tổng là tính chất vốn có của Bác Sâm đi xuống, hay là tình cờ có một, hai con sâu trà trộn vào?”

Mộ Duyệt vốn là phó tổng giám đốc của tổng công ty, bởi vì thành lập công ty con, cấp trên phái cô đến Pháp. 

Người này từ trước đến nay vốn cực kỳ nghiêm khắc và độc miệng, một năm trước cô chuyển đi rất nhiều người đều cho rằng là vì cô bị tổng công ty giáng chức.

“Tiểu Mộ, cô quả là không thay đổi chút nào, cho dù lần này tiểu Lạc phạm sai lầm thì cũng không liên quan đến tố chất của cô ấy nhỉ?”

Uông Hãn cười nho nhã, ánh mắt nhu hòa nhìn về phía Dao Dao: “Tiểu Lạc, tại sao lần này cô lại tính sai số lượng mô hình?” 

Đây là lần thứ hai cô gặp Uông tổng, lần đầu gặp nhau Uông Hãn để lại cho cô ấn tượng sâu đậm nhất chính là lời cổ vũ kia cùng với dáng người nho nhã, nụ cười ấm áp, lúc này vẫn là như vậy.”

“Uông tổng, là... là Tôn tổ trưởng bảo tôi chuẩn bị như vậy.”

“Ồ, Tôn tổ trưởng là như vậy sao?” 

Tôn Lệ oan ức lắc đầu: “Không phải Uông tổng! Cho tới bây giờ tôi chưa từng nói như vậy với tiểu Lạc! Tiểu Lạc, tại sao cô có thể trốn tránh trách nhiệm? Lúc đó tôi rõ ràng bảo cô chuẩn bị ba mươi mô hình!”

“Đúng vậy, chúng tôi cũng có thể làm chứng!” Mấy đồng nghiệp cùng làm công tác chuẩn bị đều đồng loạt trách cứ Dao Dao.

Trước/481Sau

Theo Dõi Bình Luận